Chấp Chưởng Thần Quyền

Chương 1062-1: Thằng nhóc không biết lớn nhỏ (Thượng)



- Enos Justin đúng là một kẻ lớn lối ngu xuẩn, không ngờ sinh ra một đám hậu bối đều ngu xuẩn.

Vừa xuất hiện trong hậu hoa viên, khóe miệng Diệp Dương Thành hiện lên một nụ cười giả tạo, ánh mắt quét qua chín tên tử tôn đang dại ra của Enos Justin nói:

- Làm sao, khí phách lớn lối vừa rồi đi đâu cả rồi?

Diệp Dương Thành chắc chắn là đại nhân vật chạm tay có thể bỏng ở Vũ Không đại lục, dung mạo của hắn từ lâu đã được người ta nhớ kỹ, cho nên lúc này Diệp Dương Thành vừa xuất hiện, đã được chín tử tôn của Enos Justin nhận ra...

Thấy Diệp Dương Thành bỗng nhiên xuất hiện, trái tim của chín người này hung hăng co quắp.

Hắn... làm sao hắn lại trở lại?

Chín người rùng mình, không nói hai lời đã muốn xoay người chạy trốn.

Nhưng nếu Diệp Dương Thành đã tới, làm sao có thể để cho bọn họ dễ dàng rời đi như vậy?

- Ta có nói cho các ngươi rời đi sao?

Thanh âm bình thản vang lên trong hậu hoa viên.

Chín tử tôn của Enos Justin vừa chạy được mấy bước, nhất thời cứng đờ, không dám cử động...

Nếu như so sánh vương thất gia tộc Khải Thánh Lực vương quốc Khải Khắc là một đám sơn dương mềm yếu, như vậy đời sau của Enos Justin là một đám chó hoang, còn Diệp Dương Thành là một con sư tử mạnh mẽ.

Đám người Enos Basso lớn lối cậy mạnh đối mặt với phụ tử Khải Thánh Lực Ô Mã, khi đối mặt với Diệp Dương Thành có khác gì sơn dương bình thường hay không? Hoàn toàn không khác nhau!

Enos Basso bị một cái tát của Diệp Dương Thành trực tiếp tát vào ao nước, lúc này vừa nghe thấy người đến là Diệp Dương Thành, trong nháy mắt cảm giác sợ hãi tàn phá ý chí của hắn, không nói hai lời trốn trong ao giả chết, mặc dù mất mặt, nhưng còn tốt hơn là chết thật?

Còn chín người còn lại lúc này cũng câm như hến, làm gì còn khí diễm lớn lối như khi đối mặt với phụ tử Khải Thánh Lực Ô Mã? Đây là một đám đáng khinh bắt nạt kẻ yếu.

Diệp Dương Thành khẽ lắc đầu, Enos Justin đã không còn hài cốt, chỗ dựa cuối cùng của đám đáng khinh này cũng mất đi, so đo với bọn hắn... còn thú vị sao?

- Mấy người các ngươi.

Giơ tay lên chỉ vào chín người này, Diệp Dương Thành thản nhiên nói:

- Cũng tự giác nhảy vào trong ao đi, bớt cho ta phải động thủ tổn thương hòa khí.

Chín người còn lại đều đứng nguyên tại chỗ không dám nhúc nhích, cường ngạnh phản kháng không thể nghi ngờ sẽ chọc cho Diệp Dương Thành càng thêm bất mãn, nếu như biết điều nhảy xuống ao nước... làm trò trước mặt phụ tử Khải Thánh Lực Ô Mã, như vậy bọn hắn còn thể diện gì nữa?

Nhưng khi chín người này còn đang do dự, Diệp Dương Thành đã bình thản nói:

- À, đúng rồi, trước khi các ngươi nhảy vào ao nước, ta phải nói cho các ngươi biết một tin bất hạnh... Lúc trước ta và Enos Justin Thần Vương tính toán đi tìm vật chứng, kết quả khi bay đến nửa đường, xe phi hành của Enos Justin Thần Vương xảy ra chút trục trặc, từ độ cao hơn 2000m ngã xuống.

Diệp Dương Thành có chút tiếc nuối thở dài nói:

- Vốn Enos Justin Thần Vương mặc dù bị ngã cũng không ảnh hưởng gì đến tính mạng, đáng tiếc, hắn lại rơi xuống một mảnh thú lâm cấp bảy, cũng không biết chuyện gì xảy ra, đột nhiên có một con Thú Hoàng chạy đến... Chậc chậc, Enos Justin Thần Vương thật thê thảm!

Trong thú lâm cấp bảy chạy ra một con thú hoàng cấp mười hai? Loại nói dối này ngay cả chó cũng không tin, lại từ miệng Diệp Dương Thành quang minh chính đại nói ra!

Nghe thế mọi người đều hiểu được, Enos Justin Thần Vương sợ là đã gặp nạn, nhưng không phải vì xe phi hành bị rơi, cũng không phải vì con Thú Hoàng kia... Rõ ràng cho thấy Diệp Dương Thành đã động thủ giết chết Enos Justin!

Khải Thánh Lực Ô Mã và Khải Thánh Lực Ba Long theo bản năng liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều nhìn thấu vẻ vui mừng như điên trong mắt đối phương... Enos Justin chết rồi, dâm vân bao phủ trên bầu trời gia tộc Khải Thánh Lực hơn ngàn năm rốt cục tán đi rồi!

Giờ khắc này, Khải Thánh Lực Ô Mã đột nhiên có một loại vọng động muốn điên cuồng reo hò, nếu như không phải bận tâm Diệp Dương Thành còn đang ở đây, hắn chỉ sợ đã không áp chế nổi mà rống to.

Bất đồng với phụ tử vương thất Khải Thánh Lực Ô Mã, lời này rơi vào trong tai mấy hậu bối Enos Justin, nhất thời biến thành sét đánh giữa trời quang... Enos Justin chết rồi, gia tộc lớn như thế còn có thể tiếp tục tồn tại không? Không thể nào!

Trong lúc nhất thời, chín nam nhân còn chưa chịu xuống nước đều có chút tâm tình kích động, một người trong đó còn quay đầu lại quát:

- Hung thủ! Ngươi chính là hung thủ này!

- Cái gì?

Nghe được tiếng hô của hắn, Diệp Dương Thành bất chợt nhíu mày, chân phải nhẹ nhàng di chuyển, người đã đến trước mặt hắn, một cái tát văng ra, đồng thời, trong miệng không quên dạy dỗ:

- Thằng nhóc không biết lớn nhỏ!

- Bốp ~!

Lại thêm một tiếng giòn vang, tên xui xẻo này cứ như vậy bị Diệp Dương Thành tát một cái tung bay, tiếp theo phù phù một tiếng, cũng lọt vào hồ nước trong hậu hoa viên.

- Mấy người các ngươi, còn người nào nghi vấn cứ việc nói ra đi.

Ánh mắt lạnh lùng quét qua tám người còn lại đang mang theo thần sắc khủng hoảng, Diệp Dương Thành dùng một loại giọng nói hết sức bình thản nói:

- Con người của ta thật ra rất trọng đạo lý, chẳng qua không chịu được một số kẻ nhược trí ra vẻ trước mặt ta.

Có bài học của hai người phía trước, tám người còn lại cho dù cho mượn mười lá gan, bọn họ cũng không dám tiếp tục nói gì nữaa, huống chi nghe ý tứ của Diệp Dương Thành, ngay cả Enos Justin cũng bị hắn sát hại rồi, bọn họ còn có lá bài tẩy nào có thể dựa vào?

Dưới kinh hãi đảm chiến, tám người tựa hồ đồng thời lắc đầu cùng kêu lên nói:

- Không có... Không có nghi vấn...

- A, vậy chính là tán đồng Enos Justin Thần Vương chết trong tay một con Thú Hoàng?

Lúc này trên khuôn mặt lạnh lùng của Diệp Dương Thành mới lộ ra nụ cười thản nhiên, gật đầu:

- Vậy các ngươi còn đứng ngây đó làm gì?

Tám nam nhân bị dọa đến mức tay chân mềm nhũn ra không khỏi liếc mắt nhìn nhau, sau khi tiếp tục đứng yên vài giây, mới không cam lòng hít một hơi thật sâu, đi đều bước đến hồ nước bên cạnh.

- Phù phù ~!- Phù phù ~!- Phù phù ~!...

Sau khi một trận thanh âm nhảy xuống nước dày đặc vang lên, Diệp Dương Thành mới quay đầu nhìn thoáng qua Khải Thánh Lực Ô Mã tựa hồ khó có thể tự kiềm chế, có chút hiểu được gật gật đầu nói:

- Nếu như thật sự không nhịn được, cứ cười lớn lên đi.

- Ách...

Bộ mặt có chút co quắp của Khải Thánh Lực Ô Mã ngây ra một lúc, tiếp theo mới lúng túng lắc đầu, luôn miệng nói:

- Không dám, không dám...

Mặc dù hắn thật sự rất muốn cười, nhưng lại không muốn lưu lại ấn tượng lỗ mãng cho Diệp Dương Thành, bất đắc dĩ, Khải Thánh Lực Ô Mã chỉ có thể âm thầm quyết định, đợi sau khi Diệp Dương Thành rời đi, lập tức xếp đặt buổi tiệc, để các đại thần phát tiết một chút oán hận để dành hơn ngàn năm của gia tộc Khải Thánh Lực, đồng thời cũng nói rõ với các đại thần, Khải Thánh Lực Ô Mã hắn vừa trở lại!

Nguyên nhân thật ra rất đơn giản, đừng thấy Khải Thánh Lực Ô Mã là quốc vương một vương quốc, nhưng trên thực tế địa vị của hắn ở Vũ Không đại lục thực sự rất thấp.
Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Tele: @erictran21
Loading...