" Không cần...ba nuôi...a ..." Thân thể Tiểu Tiểu trần trụi, khe huyệt bị côn thịt thô to nhét đầy, bộ ngực sữa kịch liệt đong đưa giống như đang mời gọi người đàn ông đứng ở cửa phòng.
Tiểu Tiểu đã dần hiểu ra, Công Tử Lạc nói không sai, là Cung Chính đồng ý đem cô cho anh, bất quá cô rất không cam tâm ngẩng đầu nhìn về hướng cửa, nhưng bóng dáng Cung Chính đã biến mất từ lúc nào, ánh mắt cô mờ lệ, khoang miệng phút chốc trở nên đắng chát.
Công Tử Lạc đè cô xuống đệm, rút côn thịt vẫn đang cứng rắn ướt sũng ra khỏi khe huyệt mất hồn, dán lên bụng cô, ánh mắt chăm chú nhìn khuôn mặt đẫm lệ của cô, nhẹ nhàng đặt xuống từng nụ hôn.
" Tôi sẽ đối tốt với em, cũng giống như anh trai đối với em vậy đó " Công Tử Lạc dịu dàng thì thầm bên tai cô, dứt lời đôi môi bắt đầu hôn lên mũi, mắt, môi, lỗ tai, cuối cùng lưu luyến cắn mút ngực cô. Công Tử Lạc há miệng ngậm lấy đầu ngực hơi sưng đỏ, gắt gao mút chặt, kéo kéo day day. Bộ ngực mẫn cảm không ngừng bị khiêu khích, hạ thân Tiểu Tiểu không ngừng chảy ra mật dịch.
Công Tử Lạc ép hai chân Tiểu Tiểu dang rộng, để phần khe thịt phấn hồng càng phơi bày rõ nét, ngón tay ma sát miệng huyệt ngoài mật dịch ướt nhẹp cũng không thấy dấu vết vừa bị cự vật đi vào.
" Bảo bối, em thật mềm, vừa rồi rõ ràng anh mới tiến vào, thế nào lại ..."
Công Tử Lạc buông lời trêu chọc, Tiểu Tiểu đỏ mặt ngắt lời " Anh không nên nhìn "
" Không những nhìn, mà anh còn muốn chọc vào " Lời nói xấu xa của Công Tử Lạc vang lên, đem quy đầu chống lên miệng huyệt ẩm ướt. Tiểu Tiểu nắm tay đấm đấm lên lồng ngực cường tráng của anh, anh nhanh chóng bắt lấy, cúi đầu cắn lên ngực cô, dưới thân cũng dùng lực thúc mạnh vào trong.
" A..." Trên ngực đau nhói, phía dưới bị căng trướng khó chịu, Tiểu Tiểu hét lên một tiếng, nhỏ giọng van xin " Anh ra đi...rất căng..."
" Ừ " Công Tử Lạc cười ám muội, cặp mông săn chắc mãnh liệt đâm rút, gậy thịt bị âm đạo bao vây xiết chặt càng phồng lớn, khoái cảm liên tục truyền tới,quả thật giống như dục tiên dục tử nói không nên lời.
Công Tử Lạc bắn tinh hai lần liên tiếp mà côn thịt vẫn cứng rắn như cũ, anh tiếp tục lần thứ ba rong rủi trên cơ thể non nớt của cô. Còn Tiểu Tiểu dưới thân anh đã mềm nhũn không chút sức lực, làn da toàn thân đều một mảnh đỏ hồng. Cô bé luôn luôn nhu thuận mặc cho anh đòi lấy, cơ hồ đã chấp nhận số phận của bản thân, Công Tử Lạc biết cô bé không chán ghét anh, thậm chí vui thích khi được anh làm, có điều cô không chủ động như ở trước mặt Cung Chính.
Công Tử Lạc đem Tiểu Tiểu bế dậy, côn thịt vẫn vùi sâu trong âm đạo chật hẹp, hai chân tinh tế vắt ngang thắt lưng anh,bàn tay rộng lớn nâng cặp mông căng mọng của cô, bước ra ngoài cửa.
" Anh muốn đi đâu?" Tiểu Tiểu sợ hãi kêu lên.
" Ôm em về phòng ngủ " Công Tử Lạc thản nhiên trả lời.
" Đừng...sẽ bị người khác bắt gặp " Công Tử Lạc ôm cô bước đi, côn thịt cứng rắn ma sát lên khe huyệt mịn màng, cảm xúc tê dại truyền tới, đi được một nửa anh nhịn không được đè cô lên góc cầu thang, mạnh mẽ thúc vào.
" A...a...a...Đừng làm ở chỗ này...a...a " Phía sau lưng là cầu thang lạnh lẽo, thân thể trần trụi vì lạnh run rẩy liên hồi, hạ thân mềm mại bị côn thịt cực đại nhồi nhét, không ngừng xâm nhập, âm thanh thân thể va chạm trong đêm tối phá lệ chói tai.
Buối tối Cung Hạ mơ màng đi xuống lầu kiếm đồ ăn, chợt nghe tiếng động kỳ quái từ cầu thang vọng xuống, cậu ngước mặt lên nhìn, thấy chú hai trần truồng đang ôm lấy chị nhỏ cả người cũng trần trụi, thân hình hai người dính sát, một cây gậy to dài liên tiếp chọc vào giữa hai chân chị nhỏ, âm thanh phạch phạch mờ ám là từ đây phát ra, bộ ngực chị nhỏ tưng lên vô cùng khoái hoạt, hai đầu ngực đỏ ửng như quả dâu vừa mới chín, thật dụ hoặc..Cung Hạ đứng xem đến đầu óc choáng váng, ngơ ngác nhìn chăm chú vào bộ ngực chín mọng thật lâu thật lâu.
" A...a...đau...dừng lại ....đừng ở chỗ này"
" Được, chúng ta về phòng rồi tiếp tục " Công Tử Lạc dừng động tác, ôm cô tiếp túc bước xuống lầu, liền thấy Cung Hạ đang há miệng ngơ ngác.
" A..." Tiểu Tiểu kinh hoàng kêu lên, dấu mặt vào lồng ngực rộng lớn của Công Tử Lạc.
" Chú hai, chị nhỏ, hai người đang làm cái gì?" Cung Hạ hỏi trước.
Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ - Bạch Hắc
Chương 30: Chương 26.1
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương