Ninh Tiểu Tiểu bắt đầu kịch liệt giãy dụa thân thể.
" Còn né tránh tôi liền bóp chết cô, đừng cho là tôi không dám." Thanh âm lạnh lùng của Cung Đông truyền đến, anh động thân đem côn thịt đã căng cứng đi vào bên trong.
Ninh Tiểu Tiểu thét chói tai, cô bị anh làm đau, của anh thật sự quá to, cùng cái của Công Tử Lạc không khác nhau là mấy, cô thật sự không thừa nhận nổi, huống gì cô bây giờ không phải do tự nguyện.
Lúc này Cổ Di đang ở phòng bếp nấu cơm, thấy Ninh Tiểu Tiểu đã lâu không trở lại, liền đi lên lầu gọi cô, vừa định gõ cửa thì bà nghe thấy động tĩnh trong phòng Cung Đông truyền tới, toàn thân bà chấn động, nặng nề nhấc từng bước chân đi xuống dưới.
" Cổ Di, chị nhỏ đâu, bà có nhìn thấy chị ấy không, có phải đang ở trong phòng anh hai?" Cung Hạ vừa nhìn thấy Cổ Di đi tìm Ninh Tiểu Tiểu.
Cổ Di vội vã kéo cậu lại " Cô ấy đang ở dưới lầu, đi, theo tôi xuống dưới, cùng Cổ Di làm việc." Nói xong, cũng không quản Cung Hạ có đáp ứng hay không, liền lôi kéo cậu đi xuống.
Ninh Tiểu Tiểu đau tới phát run " Anh. . .Anh đi ra ngoài. . ." Phía dưới hạ thể không ngừng run rẩy, lại khiến cho thiếu niên đi vào nhanh hơn.
" Khẩu thị tâm phi." Cung Đông tách rộng hai chân cô ra, cảm thụ được hai cánh hoa non nớt đang hút chặt lấy mình, nếu không phải anh kìm nén lại được, có lẽ đã tước vũ khí đầu hàng. Anh bắt đầu co rúm, hoa huyệt còn chưa đủ ướt, nên ra vào có chút gian nan, bất quá cũng có điểm kích thích.
Mỗi lần anh động thân, cô đều kêu lên đầy đau đớn, ra vào được hơn mười cái, anh cũng cảm thấy có ít nước chảy ra, khiến cho bên trong càng ngày càng dễ hoạt động hơn, khoái cảm cũng theo đó dâng trào.
" Đau. . .Aa. . .Đau. ."
Anh ngừng động tác, đưa tay xé rách áo của cô, Ninh Tiểu Tiểu bắt lấy tay anh, muốn ngăn cản, bất quá quần áo vẫn bị anh xé rách, anh há mồm ngậm lấy một bên vú, giống như con sói nhỏ đang gặm cắn miếng thịt non mền.
" A. . .Không cần. . .Cung Đông. . .A. ." Ninh Tiểu Tiểu không biết mình đang cầu xin hay rên rỉ, chỉ trong chốc lát phía trên bộ ngực trắng noãn loang lổ vô số dấu răng.
Vú của cô so với mấy người mẫu trên tạp chí có phần nhỏ hơn, nhưng hình dạng rất đẹp mắt, cũng rất nhanh nụ hoa liền phấn nộn trở lại, hai hạt đậu đỏ hồng cứng rắn nhô lên, ở phía dưới hoa huyệt gắt gao hút lấy nam căn, mật dịch trắng đục theo từng cú nhấp chảy đi ra.
Anh vừa cắn lấy nụ hoa vừa tiến lên, Ninh Tiểu Tiểu vẫn chưa thích ứng được anh, ai ai rên rỉ. Anh không thể không thừa nhận đây là lần đầu tiên trong mười sáu năm qua anh có được cảm giác cực hạn vui vẻ, loại cảm giác này thật khó có thể hình dung ra. Rốt cục anh cũng biết vì sao ba đã 36 tuổi mà vẫn thức trắng đêm trầm luôn, hóa ra cô thật sự là cái yêu tinh.
Nửa giờ sau, anh triệt để phóng thích, tất cả tinh dịch đều phun ở bên trong tiểu huyệt của cô. Cả người Ninh Tiểu Tiểu mềm nhũn nằm trên giường, Cung Đông ôm lấy cô đứng lên, để hai tay cô quàng qua cổ mình, đem côn thịt cứng rắn nóng bỏng sáp đi vào.
Ninh Tiểu Tiểu mệt mỏi hừ một tiếng, bên trong trơn trượt khiến cho anh dễ dàng luật động. Cung Đông một bên liếm mút nụ hoa một bên mạnh mẽ ra vào giống như mô tơ rung động, phát ra âm thanh đầy dâm mỹ.
Tiếng kêu của Ninh Tiểu Tiểu giống như đang nức nở khóc, thân thể co thành một đoàn, bàn tay anh vuốt ve mông cô, giống như đang sờ một miếng ngọc trân quý, cảm xúc vô cùng tốt, làm cho người ta nghiện.
" A a. . .A a. . .Không cần. . .Không cần. . ." Cả người cô run lên bần bật, nụ hoa bị anh lôi kéo truyền tới cảm giác đau đớn tê dại. Hạ thân bị thiếu niên ra vào liên tục, mỗi một lần đều chạm tới tận miệng tử cung.
" A a. . .A a. . .Không. . .Cha nuôi trở. . .Trở về. . .A ân. . ." Cô căn bản nói không ra một câu hoàn chỉnh.
Trên bàn cơm hôm nay chỉ có Cổ Di và Cung Hạ, Cung Hạ vừa ăn cơm vừa không ngừng hỏi chị nhỏ cùng anh hai đã đi đâu, Cổ Di phải biện ra thật nhiều lý do để cậu không đi lên lầu, may mắn tâm tư Cung Hạ đơn thuần, nếu là đứa nhỏ khác sớm đã đoán được.
Lần thứ hai Cung Đông làm tới một tiếng, anh vừa có cảm giác sắp tới liền rút ra, đem toàn bộ tinh dịch phun lên ngực của cô, thoải mái lan tràn khắp cơ thể.
Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ - Bạch Hắc
Chương 43: Cường bạo cô
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương