Chiếm Hữu
Chương 7: Khoái cảm mãnh liệt
Sau cơn cao trào, Khương Hà Nhi thở gấp. Cô nghe được tiếng kéo khóa quần. Ngực phập phồng lên xuống. Hai chân vẫn banh rộng, tiểu h.uyệt đang chảy d.âm thủy trong suốt lập tức bị c.ự vật đỏ tím nổi đầy gân xanh cắm mạnh vào:
"Aaa...a..." Khương Hà Nhi nhất thời thoải mái rên lên
***
Trong phòng ăn của căn biệt thự sang trọng, chỉ thấy cô gái trần như nhộng nằm trên bàn lớn, cam chịu bị người đàn ông thao lộng đưa đẩy, cây gậy thô to dữ tợn nhồi vào nụ hoa chớm nở đang tiết ra mật. Lê Tử Trung đến cả áo cũng không cởi, chỉ là đứng dưới sàn mà cởi quần, để c.ự vật lớn căng cứng ra ngoài, cắm vào h.uyệt t.hịt non nớt chảy đầy nước. Rất nhanh anh cảm nhận được sự đê mê chết người.
Khương Hà Nhi bị cắm đến mức khoái cảm xông thẳng lên đại não, nước mắt trực trào ôm lấy cơ thể rắn chắc của người phía trên:
"A...đừng...ưm..."
Tiếng rên của cô phả vào tai anh, cơ thể đưa đẩy hùa theo như câu hồn người ta. Anh chưa từng nghĩ Khương Hà Nhi lại có thể mang lại loại kích thích này, cho đến khi thử mới nhận ra. Cô chỉ là vô thức xoắn mạnh tiểu h.uyệt, anh lại mất khống chế vùi vào sâu hơn, nhưng muốn đâm vào nơi sâu nhất, khám phá xem cái lỗ nhỏ này của cô có thể vào đến đâu:
"A..."
Phía dưới không ngừng đâm thọc, hoa h.uyệt nhạy cảm cực độ, chất dịch tuôn trào như suối. Mặt bàn bị cô làm ướt một mảng, vô cùng đẹp mắt. Tiểu hoa bị đâm vào rút ra liên tục, xuân thủy bị văng tung tóe, tạo thành bọt trắng mịn như tuyết. Chiếc bàn lớn vốn kiên cố lại bị lực đâm của người đàn ông làm cho rung lắc:
"Ách...sâu quá...ưm...sâu..." Cô vùi đầu vào hõm cổ anh, tiếng rên đứt quãng. Khuôn mặt ửng một màu sắc xuân.
"Sâu? Không thích sao?" Anh thở dốc, trán phủ một tầng mồ hôi. Gậy t.hịt cảm nhận được từng tầng thịt non bên trong bọc lấy, vô cùng ấm áp, vô cùng mê người.
Cô mím môi, không biết nói thêm gì. Nhưng cô biết mình không nên phát ra những âm thanh d.âm d.ục đó, khiêu khích anh.
Lê Tử Trung không ngừng dùng môi lưỡi kích thích cơ thể cô, từng nơi anh đi qua đều như có lửa đốt. Bên dưới vẫn giữ sức chọc vào rút ra, khiến Khương Hà Nhi bị đâm đến không biết trời đất gì.
Ngay lúc đó sự sung sướng đến đỉnh điểm, Khương Hà Nhi không thể nhịn thêm lập tức bắn ra một dòng mật dịch ấm áp, tưới ướt cả cây gậy lớn đang ở bên trong.
Đã là lần thứ hai, Khương Hà Nhi thở hổn hển, khuôn mặt ửng hồng. Nhưng anh vẫn chưa xong, cô đâu thể được buông tha dễ dàng.
Chỉ nghe thấy "phốc" một tiếng, c.ự vật siêu to rút ra khỏi nơi tư mật ướt át của người con gái, một dòng nước chảy ra như suối. Khe t.hịt chật chội bị t.hao đến mức không khép được miệng.
Trong lúc Khương Hà Nhi vẫn còn hưởng thụ cao trào thì cô đã bị Lê Tử Trung kéo rời khỏi bàn. Cả người cô bị anh để nằm sấp lên bàn, ngực lớn và mặt áp lên mặt kính lạnh, cô khẽ run. Hai chân cô chạm đất, mông căng mọng chĩa về phía anh, để lộ ra hoa h.uyệt phấn nộn ướt đến lầy lội. Tư thế cực kì ám muội.
Khương Hà Nhi không còn chút sức lực nào, mặc anh điều khiển. Lê Tử Trung ngồi xuống, vừa ngẩng đầu là có thể thấy h.uyệt t.hịt non mềm đang chảy d.âm dịch trong suốt.
Khương Hà Nhi mệt đến mức không cử động nổi, ngay giây sau lại cảm nhận được có thứ gì đó đang xâm nhập vào tiểu h.uyệt. Cô mở to mắt, là ngón tay, Lê Tử Trung vậy mà nhét ngón tay vào.
"Aaa...a..." Khương Hà Nhi nhất thời thoải mái rên lên
***
Trong phòng ăn của căn biệt thự sang trọng, chỉ thấy cô gái trần như nhộng nằm trên bàn lớn, cam chịu bị người đàn ông thao lộng đưa đẩy, cây gậy thô to dữ tợn nhồi vào nụ hoa chớm nở đang tiết ra mật. Lê Tử Trung đến cả áo cũng không cởi, chỉ là đứng dưới sàn mà cởi quần, để c.ự vật lớn căng cứng ra ngoài, cắm vào h.uyệt t.hịt non nớt chảy đầy nước. Rất nhanh anh cảm nhận được sự đê mê chết người.
Khương Hà Nhi bị cắm đến mức khoái cảm xông thẳng lên đại não, nước mắt trực trào ôm lấy cơ thể rắn chắc của người phía trên:
"A...đừng...ưm..."
Tiếng rên của cô phả vào tai anh, cơ thể đưa đẩy hùa theo như câu hồn người ta. Anh chưa từng nghĩ Khương Hà Nhi lại có thể mang lại loại kích thích này, cho đến khi thử mới nhận ra. Cô chỉ là vô thức xoắn mạnh tiểu h.uyệt, anh lại mất khống chế vùi vào sâu hơn, nhưng muốn đâm vào nơi sâu nhất, khám phá xem cái lỗ nhỏ này của cô có thể vào đến đâu:
"A..."
Phía dưới không ngừng đâm thọc, hoa h.uyệt nhạy cảm cực độ, chất dịch tuôn trào như suối. Mặt bàn bị cô làm ướt một mảng, vô cùng đẹp mắt. Tiểu hoa bị đâm vào rút ra liên tục, xuân thủy bị văng tung tóe, tạo thành bọt trắng mịn như tuyết. Chiếc bàn lớn vốn kiên cố lại bị lực đâm của người đàn ông làm cho rung lắc:
"Ách...sâu quá...ưm...sâu..." Cô vùi đầu vào hõm cổ anh, tiếng rên đứt quãng. Khuôn mặt ửng một màu sắc xuân.
"Sâu? Không thích sao?" Anh thở dốc, trán phủ một tầng mồ hôi. Gậy t.hịt cảm nhận được từng tầng thịt non bên trong bọc lấy, vô cùng ấm áp, vô cùng mê người.
Cô mím môi, không biết nói thêm gì. Nhưng cô biết mình không nên phát ra những âm thanh d.âm d.ục đó, khiêu khích anh.
Lê Tử Trung không ngừng dùng môi lưỡi kích thích cơ thể cô, từng nơi anh đi qua đều như có lửa đốt. Bên dưới vẫn giữ sức chọc vào rút ra, khiến Khương Hà Nhi bị đâm đến không biết trời đất gì.
Ngay lúc đó sự sung sướng đến đỉnh điểm, Khương Hà Nhi không thể nhịn thêm lập tức bắn ra một dòng mật dịch ấm áp, tưới ướt cả cây gậy lớn đang ở bên trong.
Đã là lần thứ hai, Khương Hà Nhi thở hổn hển, khuôn mặt ửng hồng. Nhưng anh vẫn chưa xong, cô đâu thể được buông tha dễ dàng.
Chỉ nghe thấy "phốc" một tiếng, c.ự vật siêu to rút ra khỏi nơi tư mật ướt át của người con gái, một dòng nước chảy ra như suối. Khe t.hịt chật chội bị t.hao đến mức không khép được miệng.
Trong lúc Khương Hà Nhi vẫn còn hưởng thụ cao trào thì cô đã bị Lê Tử Trung kéo rời khỏi bàn. Cả người cô bị anh để nằm sấp lên bàn, ngực lớn và mặt áp lên mặt kính lạnh, cô khẽ run. Hai chân cô chạm đất, mông căng mọng chĩa về phía anh, để lộ ra hoa h.uyệt phấn nộn ướt đến lầy lội. Tư thế cực kì ám muội.
Khương Hà Nhi không còn chút sức lực nào, mặc anh điều khiển. Lê Tử Trung ngồi xuống, vừa ngẩng đầu là có thể thấy h.uyệt t.hịt non mềm đang chảy d.âm dịch trong suốt.
Khương Hà Nhi mệt đến mức không cử động nổi, ngay giây sau lại cảm nhận được có thứ gì đó đang xâm nhập vào tiểu h.uyệt. Cô mở to mắt, là ngón tay, Lê Tử Trung vậy mà nhét ngón tay vào.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương