Chiến Thần Phong Vân (Thần Soái Hộ Quốc)
Chương 2652
“Tôi muốn nói một câu, cô với người Tôi có đặc biệt sao…
Phượng Hoàng Lửa tức giận tới mức suýt chút nữa nổ tung tại chỗ.
Vừa rồi tôi có ấn tượng tốt với anh vậy mà anh mở miệng nói rằng tôi “ngốc”.
Được, nói tôi ngu ngốc, tôi sẽ cho anh thấy sự ngu ngốc đó!
Hỏa Phượng Hoàng Lửa hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Huyền Tân: “Được lắm, hôm nay tôi sẽ cho anh xem ai mới là người ngu ngốc ở đây!”
“Ra tay đi!”
Diệp Huyền Tân: “Gặp chuyện không dùng não mà chỉ dùng nắm đấm thôi thì cô còn ngốc hơn tôi tưởng!”
Tôi…
Tôi đã giết anh!
Cô ta đường đường là một Phượng Hoàng Lửa uy nghiêm, chưa bao giờ cô ta cảm thấy nhục nhã như bây giờ.
Diệp Huyền Tân: “Có lẽ tôi đã hiểu sơ lược vấn đề rồi”
“Phượng Hoàng Lửa, chẳng lẽ cô không biết là có người muốn cố ý châm ngòi ở đây sao?”
Vừa nói ra từ “châm ng, nh mắt của Phượng Hoàng Lửa đột nhiên sáng lên, có cảm giác như đột nhiên hiểu ra mọi chuyện.
Đúng vậy, những gì đang xảy ra giống như bây giờ gọi là “châm ngòi gây chia rế”.
Mấu chốt của vấn đề là chính mình thực sự đã đã cắn câu… Nếu Diệp Huyền Tân không ngăn cản cô ta.
Chết tiệt, rốt cuộc thì ai là người đứng sau lưng mấy chuyện xấu này!
Phượng Hoàng Lửa hít một hơi thật sâu nhìn Diệp Huyền Tân: “Vậy anh nói cho tôi biết, ai đang ngấm ngầm châm ngòi?”
Diệp Huyền Tân: “Vừa đi vừa nói chuyện?”
Phượng Hoàng Lửa suy nghĩ một chút: “Được”
Diệp Huyền Tân liếc mắt nhìn hai người hầu đi theo cô ta: “Hai người này cũng đi theo đến đây”
Phượng Hoàng Lửa đột nhiên căng thẳng: “Ý của anh là gì”
Cô ta nghĩ ra một câu: một lưới bắt hết.
Diệp Huyền Tân: “Nếu tôi thật sự muốn bắt thì tôi còn quan tâm đến hai người hâu này sao?”
Chỉ khi đó, những lo lắng của Phượng Hoàng Lửa mới được xua tan đi rất nhiều.
Cô dẫn theo hai người hầu và đi bộ cùng Diệp Huyền Tân đến một nơi vắng vẻ. .
||||| Truyện đề cử: Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo (Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy / Vợ Yêu Đem Con Bỏ Trốn Em Dám Sao) |||||
Diệp Huyền Tân mở miệng nói: “Cô muốn tìm kẻ đã âm thầm ra tay phía sau sao?”
Phượng Hoàng Lửa: “Nói lời vô nghĩa đương nhiên là tôi muốn”
“Chỉ có điều, cô phải chứng minh rằng đây là thực sự do ai đó châm ngòi chia rẽ, chứ không phải do cô làm”
“Trong trường hợp tất cả những điều này là do cô cố tình làm, mà để khiến cho tôi tin rằng có người châm ngòi chia rẽ ởgiữa”
Diệp Huyền Tân có chút không nói nên lời.
Phượng Hoàng Lửa tức giận tới mức suýt chút nữa nổ tung tại chỗ.
Vừa rồi tôi có ấn tượng tốt với anh vậy mà anh mở miệng nói rằng tôi “ngốc”.
Được, nói tôi ngu ngốc, tôi sẽ cho anh thấy sự ngu ngốc đó!
Hỏa Phượng Hoàng Lửa hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Huyền Tân: “Được lắm, hôm nay tôi sẽ cho anh xem ai mới là người ngu ngốc ở đây!”
“Ra tay đi!”
Diệp Huyền Tân: “Gặp chuyện không dùng não mà chỉ dùng nắm đấm thôi thì cô còn ngốc hơn tôi tưởng!”
Tôi…
Tôi đã giết anh!
Cô ta đường đường là một Phượng Hoàng Lửa uy nghiêm, chưa bao giờ cô ta cảm thấy nhục nhã như bây giờ.
Diệp Huyền Tân: “Có lẽ tôi đã hiểu sơ lược vấn đề rồi”
“Phượng Hoàng Lửa, chẳng lẽ cô không biết là có người muốn cố ý châm ngòi ở đây sao?”
Vừa nói ra từ “châm ng, nh mắt của Phượng Hoàng Lửa đột nhiên sáng lên, có cảm giác như đột nhiên hiểu ra mọi chuyện.
Đúng vậy, những gì đang xảy ra giống như bây giờ gọi là “châm ngòi gây chia rế”.
Mấu chốt của vấn đề là chính mình thực sự đã đã cắn câu… Nếu Diệp Huyền Tân không ngăn cản cô ta.
Chết tiệt, rốt cuộc thì ai là người đứng sau lưng mấy chuyện xấu này!
Phượng Hoàng Lửa hít một hơi thật sâu nhìn Diệp Huyền Tân: “Vậy anh nói cho tôi biết, ai đang ngấm ngầm châm ngòi?”
Diệp Huyền Tân: “Vừa đi vừa nói chuyện?”
Phượng Hoàng Lửa suy nghĩ một chút: “Được”
Diệp Huyền Tân liếc mắt nhìn hai người hầu đi theo cô ta: “Hai người này cũng đi theo đến đây”
Phượng Hoàng Lửa đột nhiên căng thẳng: “Ý của anh là gì”
Cô ta nghĩ ra một câu: một lưới bắt hết.
Diệp Huyền Tân: “Nếu tôi thật sự muốn bắt thì tôi còn quan tâm đến hai người hâu này sao?”
Chỉ khi đó, những lo lắng của Phượng Hoàng Lửa mới được xua tan đi rất nhiều.
Cô dẫn theo hai người hầu và đi bộ cùng Diệp Huyền Tân đến một nơi vắng vẻ. .
||||| Truyện đề cử: Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo (Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy / Vợ Yêu Đem Con Bỏ Trốn Em Dám Sao) |||||
Diệp Huyền Tân mở miệng nói: “Cô muốn tìm kẻ đã âm thầm ra tay phía sau sao?”
Phượng Hoàng Lửa: “Nói lời vô nghĩa đương nhiên là tôi muốn”
“Chỉ có điều, cô phải chứng minh rằng đây là thực sự do ai đó châm ngòi chia rẽ, chứ không phải do cô làm”
“Trong trường hợp tất cả những điều này là do cô cố tình làm, mà để khiến cho tôi tin rằng có người châm ngòi chia rẽ ởgiữa”
Diệp Huyền Tân có chút không nói nên lời.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương