Cho Ta Nhuộm Sắc - Tinh Chi Tạp Vũ

Chương 60: Nhìn em



Buổi tối khi talk của Trương Cảnh Sơ kết thúc, Thủy Vân nói chuyện video với anh qua skype. Sau khi tới Mỹ cô mới bắt đầu quen dùng phần mềm video này, độ nét và tính ổn định đều cao hơn wechat.

Sau khi kết nối video, cô thấy đuôi tóc Trương Cảnh Sơ còn hơi ẩm, quấn một chiếc áo tắm dài rộng rãi màu trắng, nằm nghiêng trên gối của khách sạn, dáng vẻ tùy ý hơn thường ngày, thoạt nhìn quyến rũ đến lạ.

Anh chọn ra những điểm nổi bật nhất ở New Orleans mà hai ngày qua mình thấy để kể cho bạn gái. Anh nói anh đi dạo khu phố cổ nói tiếng pháp ở New Orleans, ở đó có những kiến trúc đặc sắc nhất thành phố. Có điều nói là khu tiếng Pháp, nhưng kiến trúc ở đó đa số đều theo phong cách Tây Ban Nha, chỉ có một số ngôi nhà gỗ nông thôn kiểu Pháp nằm rải rác trên đường. Đường phố ở đó rất bé, nhà nào nhà nấy cũng san sát nhau như sủi cảo, trên ban công nhỏ còn có lan can sắt trạm trổ hoa văn đa dạng. Trên đường còn có thể thường xuyên nhìn thấy phong cách trang trí vintage hoành tráng mà hấp dẫn.

Thủy Vân vẫn nhớ rõ món cánh nướng New Orleans nổi danh, Trương Cảnh Sơ cũng hỏi giúp cô.

Nói tới đây, anh cười trêu chọc: “Lúc anh ăn cơm ở nhà ăn dưới lầu khách sạn đã hỏi phục vụ ở đó, em đoán xem anh ta nói gì?”

Thủy Vân nhướng mày ý bảo anh nói tiếp.

“Anh ta nói, thưa ngài, hôm nay ngài là người Châu Á thứ bảy hỏi tôi về vấn đề này, tôi rất tò mò ở chỗ các anh có truyền thuyết kỳ quái gì về New Orleans sao?”

“Ha ha ha ha ha ha ha…” Hao người đồng loạt bật cười.

Hầu hết những người trong khách sạn đó đều là người tới tham gia cuộc họp lần này, trong số những người đang học CS và ứng dụng toán học, có khá nhiều người Trung Quốc. Rõ ràng, hầu hết người trung Quốc đều khó mà tránh khỏi việc ấn tượng sâu sắc New Orleans tương đương với New Orleans.

Trương Cảnh Sơ nói, tuy New Orleans không hề có cánh nướng New Orleans, nhưng có những món ăn cực kỳ đặc sắc khác, ví dụ như Crawfish Etouffee, đại khái giống với cơm rưới tôm hùm đất của Trung Quốc...

Giới thiệu xong cảnh vật của New Orleans, ánh mắt Thủy Vân bất giác chuyển tới xương quai xanh xinh đẹp lộ ra trong chiếc áo dài tắm, cùng với cơ bụng lấp ló có thể loáng thoáng thấy được, liếm đôi môi khô khốc nói: “Anh, em nhớ anh…”

Trương Cảnh Sơ hôn một cái lên cô gái bên kia màn hình: “Anh cũng nhớ em.”

Thủy Vân cởi hai cúc áo trên cổ áo ngủ ra, lộ ra một đôi gò tròn trịa lấp ló như ẩn như hiện, quyến rũ nói với màn hình: “Anh, chỗ này của em cũng nhớ anh…”

Trương Cảnh Sơ đỏ mặt, ánh mắt lại không dời đi. Ánh đèn mờ nhạt trong video chiếu lên nhũ hoa, tạo lên sắc thái sáng tối đan xen.

Mấy ngày nay, họ đều bận rộn với công việc của riêng mình, đã một thời gian không làm. Người đàn ông vừa mới được khai trai đương nhiên khó tránh khỏi biết mùi, anh cũng có chút muốn.

“Vân Vân, cho anh xem nơi đó được không?”

“Được chứ.” Cô gái hào phóng cởi hết quần áo, bên trong không còn gì. Núm vú run rẩy trong không khí giống như một trái anh đào thơm ngon.

Thủy Vân tự mình xoa nắn vài cái cho anh xem, bàn tay nhỏ của cô không cầm nổi một đôi.

Trương Cảnh Sơ không khỏi bắt đầu tưởng tượng nếu như chính tay mình nắm vào...

Anh cứng rồi.

Sự thay đổi biểu cảm của anh đương nhiên không tránh nổi ánh mắt Thủy Vân. Cô vươn đầu lưỡi, liếm láp, mút mát ngón tay chính mình, làm ra động tác ám chỉ nào đó.

Trương Cảnh Sơ nhớ tới đầu lưỡi nhỏ bé mà linh hoạt của cô quấn lấy nơi đó của mình, bàn tay cầm lòng không đậu muốn duỗi xuống, nắm lấy dương v*t sớm đã trướng tới phát đau.

“Anh, em muốn nhìn anh bắn ra…” Thủy Vân làm nũng, cô thật sự quá thích vẻ mặt khi xuất tinh của Trương Cảnh Sơ.

“Ô… thật sự muốn xem sao…” Trương Cảnh Sơ có chút xấu hổ, chuyện này quả thật giống như là đang thưởng thức màn trình diễn khiêu gợi của anh.

“Cho em đi… Cho em đi mà…” Thủy Vân tiếp tục năn nỉ anh.

Lúc này Trương Cảnh Sơ mới thỏa hiệp trước sự tấn công của cô, như cô mong muốn, bàn tay to luồn vào áo dài tắm, cởi quần lót ra, nắm lấy dương v*t của mình bắt đầu xoa nắn, lỗ nhỏ khẽ phun ra một chút.

Tinh d*ch ướt át dính dấp.

Ở trong video, Thủy Vân lại chỉ có thể nhìn thấy được vẻ mặt của anh. Đôi mắt ngây thơ của anh và lông mày hơi nheo lại, vừa gợi cảm cũng là vừa cực độ tao nhã, không hề có cảm giác xâm lược.

Lúc anh tự tuốt, Thủy Vân cũng nhào nắn bầu vú của mình cho anh xem, vừa xoa vừa khiêu khích: “Anh ơi cắm vào...A... Quá lớn... quá đầy...”

Trương Cảnh Sơ tưởng tượng bản thân đang cắm trong tiểu huyệt ướt át nóng bỏng kia, tay càng tuốt nhanh hơn, thân thể đã lâu không làm tình mẫn cảm vô cùng, khoái cảm ập tới mãnh liệt, như những cơn sóng không ngừng đánh vào thần kinh.

Cuối cùng, Thủy Vân dứt khoát cởi quần lót, đưa hoa huy*t đã ướt đẫm cho anh xem. Lấp ló bên dưới âm mao thưa thớt như bụi cỏ thơm kia là nơi dẫn anh đến miền cực lạc.

“Ưm... A... A...” Tay Trương Cảnh Sơ càng thêm mạnh mẽ, không thể kiềm chế phát ra tiếng rên rỉ sảng khoái đến tận cùng, sau đó toàn thân run rẩy phun tinh d*ch lên màn hình. Sau một lúc bình tĩnh lại anh mới nhanh chóng tìm giấy lau đi, nhưng còn chưa kịp rút khăn giấy thì đã nghe thấy bên ngoài vang lên tiếng đập cửa.

Trương Cảnh Sơ hoảng hốt nhanh chóng kéo áo tắm dài bọc người mình lại, khép máy tính dính đầy tinh d*ch xuống… Xem ra tối nay anh còn phải đối mặt với vấn đề rửa sạch máy tính nữa.

Thì ra là Lab Colins, nói nếu anh chưa ngủ thì ông chủ kêu anh xuống quán bar dưới lầu uống một ly, bọn họ đang nói chuyện với mấy giáo sư của trường học khác.

“I’ll be there in a minute.” Sau khi nói với cô một tiếng xin lỗi, anh liền vội vàng thay quần áo.

Nhìn thấy cô cười trộm, anh bỗng cảm thấy hơi xấu hổ lẫn buồn bực.

Thủy Vân nói: “Anh, chúng ta giống như đang yêu đương vụng trộm ghê á. Nhìn xem cái máy tính của anh đáng thương chưa kìa.”

Trương Cảnh Sơ thay vest, lấy mắt kính gọng vàng đeo lên là đã lập tức trở lại bộ dạng tinh anh cấm dục.

“Về tính sổ với em sau.” Anh thẹn quá hóa giận bỏ lại một câu sau đó bỏ đi mất.

Còn Thủy Vân thì lại đang bắt đầu đong đưa, ảo tưởng anh mang kính làm mình.
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter; Bongdaso; Bongdapro; Keonhacaivip; W88; NEW88; NEW88;
Tele: @erictran21
Loading...