Chưa Bao Giờ
Chương 27
Trình Phong nắm chặt vết thương, cố gắng cầm máu. Vết thương hở, khiến máu chảy mỗi lúc một nhiều, Trình Phong rủa thầm trong lòng, anh đã cố gắng che giấu vết thương, nhưng cái tên Kai chết bầm làm cho mọi chuyện vỡ lỡ.Mộc Ly: "Trình Phong...tay của anh????"Cô bối rối ngồi xuống giữ chặt cánh tay đang chảy máu của anh.Mộc Ly: "Đã xảy ra chuyện gì???? Ai làm anh bị thương"Cô nhăn mặt, tâm trạng hoàn toàn rối bời.Trình Phong: "Vết thương ngoài da...em đừng lo"Cô không biết nên nói gì, đầu óc hoàn toàn trống rỗng. Mộc Ly tự hỏi, ai đã làm anh bị thương, hay bọn áo đen đến ám sát cô và anh lần trước quay lại đây. Thật sự chuyện gì đã xảy ra, Mộc Ly cảm thấy rối bời, nhưng tim thì cứ thắt lên đau buốt.Mộc Ly: "Em đưa anh đến bệnh viện"Trình Phong: "Không cần đâu...chỉ cần băng lại cầm máu là được"Mộc Ly: "Nhưng mà...."Trình Phong: "Đi thôi"Mộc Ly im lặng nhìn anh"Đến ngôi nhà gỗ"............Mộc Ly cẩn thận băng lại vết thương giúp anh. Cô không khóc, nhưng đôi mắt đen ấy lại buồn da diết, anh có thể cảm nhận bàn tay nhỏ ấy đang run lên vì sợ.Mộc Ly: "Có đau không???"*lắc đầu*Mộc Ly: "Có thể nói cho em biết....chuyện gì đã xảy ra không?"Trình Phong không trả lời, hay nói đúng hơn là anh không biết nên trả lời câu hỏi của cô như thế nào.Trình Phong: "Xin lỗi em"Mộc Ly: "Trình Phong...."Cô bỏ lỡ câu nói giữa chừngTừ đôi mắt xinh đẹp ấy, những giọt lệ bắt đầu rơi, Mộc Ly dùng tay lau vội những giọt nước mắt mặn đắng ấy, nhưng càng cố lau đi, nước mắt lại rơi ra nhiều hơn. Cô không biết mình đang nghĩ gì, chỉ cảm thấy trong tâm rất rối, tim đau như cắt.Trình Phong kéo mạnh cô vào lòng, siết chặt lấy cô. Anh không bao giờ muốn thấy cô khóc, nhưng anh toàn là nguyên nhân của những giọt lệ mặn đắng ấy.Anh cúi xuống lau nước mắt cho cô, sau đó nhẹ nhàng hôn lên mí mắt sưng húp đó."Đừng khóc"Mộc Ly không nói gì, chỉ nức nở trong cổ họng.Trình Phong hôn nhẹ lên chóp mũi đỏ ửng của cô, tay vuốt ve chiếc cằm thon gọn kiều diễm ấy. Môi anh trượt nhẹ xuống nhân trung, sau đó tìm đến đôi môi anh đào đỏ ngọt của Mộc Ly.Những chiếc hôn nhẹ nhàng nhưng đủ nồng nàn, đủ mãnh liệt. Lưỡi anh quấn quít lấy lưỡi cô không rời, đùa giỡn nồng nhiệt trong khoan miệng cô.Trình Phong nhẹ nhàng ấn cô xuống ghế sofa dài, môi vẫn không ngừng mút mát vành môi ngọt lịm của cô. Mộc Ly dường như mất hết tự chủ, chỉ biết để anh dẫn dắt cô trong từng cái mút lưỡi ma mị. Hai người hôn nhau mê mệt. Trình Phong vuốt ve mấy sợi tóc mai loà xoà trên má cô, sau đó đùa nghịch trái tai của cô một cách vô thức.Người Mộc Ly run lên bần bật, chân tay bủn rủn như có một luồng điện truyền qua từ tay anh. Cô cảm nhận rõ ràng bên trong mình đang có sự thay đổi kì lạ, thứ cảm giác mà cô chưa từng được nếm trải trong đời. Tim cô đập hỗn loạn hơn bao giờ hết, mặt cũng vì thế mà nóng bừng bừng.Trình Phong nhìn người con gái nhỏ bé nằm bên dưới mình, hơi thở hổn hển vô cùng gợi cảm, khuôn ngực phập phồng theo từng đụng chạm của anh khiến anh dường như không còn đủ nhẫn nại. Tấm thân ngà ngọc nóng hổi và mềm mại của Mộc Ly áp vào người anh khiến toàn thân anh như hừng hực lửa.Anh bế xốc cô lên, môi vẫn mút lấy môi cô không buông tha. Anh ẵm cô về phía phòng ngủ, môi thì thầm giữa nụ hôn mãnh liệt."Anh không đủ kiên nhẫn nữa"Mộc Ly dường như bất động trước câu nói như rót mật vào tai của anh. Nhưng cô yêu anh quá, mọi thứ lúc này không còn quan trọng nữa, cô chỉ biết xuôi theo cảm xúc lúc này, muốn hoà quyện vào anh mãi mãi.Trình Phong đặt cô xuống giường, hai tay Mộc Ly ôm chặt lấy anh, cặp ngực kiều diễm của cô cạ vào người anh nóng hổi. Anh nhanh chóng đặt lên mặt, rồi lên cổ cô những nụ hôn cháy bỏng.Anh siết cô thật chặt vào lòng. Hôm nay cô mặt một chiếc đầm trắng rất xinh đẹp, rất tinh khôi. Mùi hương ngọt ngào từ cơ thể cô khiến anh hoàn toàn chìm đắm trong cơn mê."Em đẹp quá"Anh nhanh chóng đặt lên đôi môi anh đào đó một nụ hôn nóng bỏng đầy ham muốn. Anh chiếm lấy thế thượng phong, áp môi mình vào môi cô nút chùn chụt, lưỡi anh nhanh chóng quậy phá bên trong khoan miệng, rút trọn toàn bộ sinh lực của Mộc Ly."Ưʍ....ưʍ...."Trình Phong trượt tay xuống khuôn ngực xinh xắn của cô, xoa nắn nó ngoài lớp vải. Mộc Ly thở dốc, cảm giác thật lạ lẫm nhưng suиɠ sướиɠ kì lạ. Cô siết anh chặt hơn. Anh nhìn vào mắt cô, chiếc đầm trắng thật hợp với Mộc Ly, màu trắng trinh bạch mỏng manh như thân thể nhẹ nhàng thuần khiết của cô. Anh từ tốn trút chiếc đầm trắng ra khỏi người cô, phô bày thân thể ngọc ngà khiến anh mê dại.Anh hôn lên ngực cô, tay nhè nhẹ tiến dần vào phía sau, giải phóng khuôn ngực trắng nõn nà của cô khỏi chiếc áo ngực vướng víu. Những mảnh vải che đậy thân thể đang nhanh chóng được anh trút khỏi người cô. Làn da trắng nõn ngọt ngào của cô lần lượt phô bày trước mắt anh.Cặp ngực của cô hiện ra kiêu hãnh. Trình Phong ngẩn người trước tạo vật tuyệt vời ấy, đôi gò bồng trắng nõn nà, hai núʍ ѵú phớt hồng xinh xắn thật hoàn hảo. Thân thể của cô đúng là biết câu dẫn đàn ông.Anh không ngần ngại đặt môi mình lên ngực cô mà bú ʍúŧ. Mộc Ly giật nảy mình, toàn thân run lên bần bật, từng thớ thịt bên trong cô rung động thật mãnh liệt. Miệng vô thức bật ra những tiếng rên khe khẽ. Tay anh nắn bóp bên ngực nuột nà còn lại của cô, cảm giác vừa sợ, vừa suиɠ sướиɠ lạ lẫm khiến đầu óc cô dường như mụ mị. Mộc Ly không còn biết mình đang làm gì nữa, chỉ biết mềm nhũn trong đôi tay rắn chắc của người đàn ông mình yêu.Trong cơn mê tình, Mộc Ly nhìn anh không chớp mắt, môi mấp máy những âm thanh thật gợϊ ȶìиɦ."Ưʍ....Trình Phong...hôn em nữa đi..."Lời thì thầm của cô như gϊếŧ chết sự kiên nhẫn cuối cùng trong con người anh. Trình Phong nhanh chóng giải phóng quần áo của chính mình, chỉ chừa lại duy nhất chiếc qυầи иɦỏ. Anh cúi xuống hôn lên môi cô thật sâu, nụ hôn sau đó nhanh chóng trượt xuống cổ, rồi chạm vào giữa cặp ngực thơm ngát của cô. Lưỡi anh liếm khắp bộ ngực của cô, sau đó nút lấy núʍ ѵú một cách say mê. Mộc Ly suиɠ sướиɠ đê mê, nhắm nghiền mắt lại, miệng cô bật ra những điều vô nghĩa."Ư...anh....ưʍ..."Hương thơm con gái của cô ngào ngạt trên làn da nõn nà khiến Trình Phong dường như không còn tự chủ được bản thân. Lưỡi anh quấn quít lấy đầu ngực cô, khiến người cô đờ đẫn, tay vô thức xoa nắm lấy tấm lưng vạm vỡ của anh, chân cô co duỗi vô chừng, toàn thân mền nhũn không còn sức lực, để mặc cho anh làm chủ thân thể của cô. Cả hai hòa mình vào giấc mộng tình tuyệt hảo. Anh cởi bỏ qυầи иɦỏ trên người, để lộ côn ŧɦịŧ nóng hổi đang đòi hỏi của mình. Mộc Ly không thể tưởng tượng nổi, thằng nhóc của anh lại to lớn đến vậy, những đường gân chạy dọc phần thân của côn ŧɦịŧ anh khiến nó trông muôn phần bất trị. Anh ôm chặt lấy cô, để côn ŧɦịŧ to lớn cạ vào đùi non của cô đầy kíƈɦ ŧɦíƈɦ.Anh đưa tay dần xuống hoa huy*t đỏ hỏn của cô mân mê, vuốt ve yêu chiều nơi đó. Trình Phong hôn lên cái bụng phẳng lì của cô, sau đó áp miệng hôn lên tâm động nóng ẩm của cô. Lưỡi anh rà lên nhuỵ hoa hồng hào của cô, quậy phá nơi đó. Mộc Ly run người bần bật, cảm giác này lần đầu tiên cô có được.Anh vùi đầu vào giữa hai chân cô, liếm lấp yêu chiều hoa huy*t thơm ngát mùi trinh nữ của Mộc Ly, mật dịch của cô cũng vì thế tuôn ra như suối. Chân cô run rẩy bấu xuống ga giường, cơn kíƈɦ ŧìиɦ chạy dọc sống lưng khiến người cô giần giật liên hồi."Thỏ trắng...em sẽ hết trong sạch ngay thôi"Lời thì thầm của anh khiến cô đỏ bừng mặt, tay ghì chặt lấy tấm lưng trần của anh. Cô không kiềm chế được rên lên từng hồi."Aaaaaa.....aaaaaa....aaaaaaaaaa"Tiếng rên của Mộc Ly khiến anh dần mất hết kiên nhẫn, anh gác chân cô lên eo, tay anh cầm thằng nhỏ to lớn đang đòi hỏi của anh chà nhẹ lên hoa huy*t ẩm ướt của cô. Mộc Ly nắm lấy tay anh, đôi mắt thỏ trắng thoáng chút sợ hãi, thằng nhóc của anh thật sự quá to."Em....ưʍ...em sợ....em..lần đầu của em....ưm"Anh hôn lên môi cô"Bảo bối....đừng sợ...anh hứa sẽ nhẹ nhàng."*gật gật đầu*Anh bắt đầu ấn côn ŧɦịŧ cương cứng của anh vào hoa huy*t của cô."Aaaaaaa........aaaaaaaa....aaaaaaaaaa"Cô thét lên, khoé mắt vì thế mà bắt đầu ngấn nước.Đau quá, thằng nhóc bất trị của anh quá lớn, anh sẽ xé rách cô mất.Anh ngưng lại một tí, sau đó lại tiếp tục ấn sâu vào bên trong."AAAAAAAAAAAA"Cô thét lên lần nữa, máu từ hoa huy*t của cô chảy ra, bao trọn lấy côn ŧɦịŧ nóng hổi của anh. Trinh tiết của cô đã bị anh xé bỏ, thân thể trong trắng của cô đã chính thức thuộc về anh."Có đau không?"Lại tiếp tục *gật gật đầu*Anh lau nước mắt còn vương trên gò má của cô, sau đó bú ʍúŧ đầu ngực của cô chùn chút kíƈɦ ŧɦíƈɦ xuân dịch của cô tuôn ra nhiều hơn.Anh bắt đầu đưa đẩy bên trong cô, những cái nhấp nhẹ nhàng để đoán chừng phản ứng của cô.Cảm nhận nổi đau dường như đã trôi qua, anh đẩy mỗi lúc một nhanh hơn."Aaaa....aaaaaa......aaaaaaaa........aaaaaaa"Cô thở dốcNghe được tiếng rên của cô, Trình Phong như bắt được vàng. Cơ thể của cô đã bắt đầu chấp nhận anh, anh đâm mạnh hơn vào trong hoa huy*t của cô, chạm vào điểm nhạy cảm nhất bên trong cơ thể cô.Phạch PhạchNhững âm thanh gợϊ ȶìиɦ vang lên ngày một to.Trình Phong đâm mạnh hơn, đẩy côn ŧɦịŧ của anh ra vô chỗ đó của cô ngày một điên cuồng. Anh thúc những cú thúc như vũ bão, khiến Mộc Ly hoàn toàn mụ mị trong cơn mê tình. Tay cô bấu chặt cổ anh. Hai chân kẹp lấy hông anh, để anh dễ dàng đưa đẩy."Gọi tên anh""Ưʍ....ưʍ....tên anh...Phong.....aaaaa"Cô rên không kiểm soátTrình Phong bắt đầu mụ mị, hoa huy*t nhỏ bé của cô đang nuốt chửng lấy anh, siết lấy anh khiến anh chỉ muốn xé toạt nơi đó ra. Anh ra vô mạnh hơn, nhanh hơn. Anh muốn trút toàn bộ sức lực của mình vào đó.Anh xoay người cô lại, để cô nằm úp xuống giường. Tay anh kéo mông của cô dang ra hai bên, giúp cái lỗ bé tí ấy nở ra thêm chút nữa, anh đâm vào đó điên cuồng, cảm giác ở trong cô làm anh sướng như điên dạiMộc Ly nằm úp xuống giường, toàn thân run lên bần bật, cô rên đến khan cả cổ, nhịp thở cũng khó khăn hơn bao giờ hết. Cảm giác suиɠ sướиɠ tột đỉnh mà anh đem lại, khiến cô quên mất tất cả.Trình Phong đẩy mỗi lúc một nhanh, cô rên càng to, anh đâm vào trong tâm động của cô càng mạnh. Côn ŧɦịŧ gân guốc của anh dường như đã chạm vào nơi tận cùng trong cô.Trình Phong đẩy mạnh những nhịp cuối cùng. Tay vẫn xoa bóp cặp ngực tuyệt mĩ của cô."Ưʍ....ưʍ....ưʍ....""AAAAAAAAA....."Anh bắn dòng tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng ấm vào tận sâu trong tâm động ẩm ướt của cô. Mộc Ly cảm thấy toàn thân mất hết sinh lực, chỉ có thể cảm nhận được dòng tϊиɦ ɖϊƈh͙ ấm nóng ngọt ngào đang len lỏi trong đáy huyệŧ của mình. Trình Phong nằm xuống ôm lấy cô vào lòng, lúc này cô mới chợt nhớ tay trái của anh đang bị thương."Tay của anh"Anh kéo mền lên đắp cho cả hai. Hôn nhẹ lên vầng trán đã ướt đẫm mồ hôi của cô. Con thỏ trắng ngốc nghếch, đến bây giờ còn lo lắng cho vết thương trên tay anh. Ngoan như vậy, dự là tối nay sẽ khó ra khỏi giường."Bảo bối...""Anh yêu em".....Mộc Ly rút vào lòng anh thay cho câu trả lời...Hôm nay cô đã chính thức trở thành người phụ nữ của anh.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương