Chương 489:
Từ trên người bà ta, một cổ hơi thở tựa như một đầu hung thú thượng cổ vừa mới thức tỉnh.
Ở trên da thịt dần hiện lên những vết nứt màu đen rồi bong ra trông giống đáng sợ vô cùng.
Chỉ thấy lão bà đau đớn oằn mình một cái liền xé rách da thịt ở bên ngoài dục hóa mà sinh.
Từ một lão bà già nua biến thành một nữ hài với mái tóc đen nhánh với gương mặt mỹ miều trông tà dị vô cùng.
Dùng hai tay xé mạnh da thịt, lão bà rống lớn một cái rồi bộc phát toàn bộ khí tức trong người và bị một quả cầu hắc khí bao bọc trông giống như một cái kén lớn.
Thời gian càng trôi qua từng giây thì khí tức trên người lão bà càng ngày càng mạnh.
Rất nhanh sau đó, ở trên bề mặt quả cầu hiện lên từng vết nứt lớn rồi rơi xuống từng mảng lớn và bất chợt có một đợt tinh quang ánh lên cùng với một cổ khí tức ma khí cực kỳ khủng bố.
Cánh tay lão bà từ từ rủ xuống liền khiến toàn bộ khu vực như chịu một cố lực áp mạnh tới mức mà ai ai cũng phải khụy chân.
Thậm chí mặt đất cũng hiện lên từng vết nứt rất lớn.
Đợi tinh quang từ từ tán đi, thân ảnh thiếu phụ hiện ra ngay trước mặt.
Không còn dáng vẻ già nua có thể chết bất cứ lúc nào mà thay vào đó là một người rất có sức sống.
“Khà khà… Thật không ngờ đúng không?”
Cảm nhận khí tức sinh mệnh tràn đầy cùng cảnh giới của bản thân đã tăng lên một tiểu cảnh khiến thiếu phụ không kiềm lòng được mà cười lớn một tiếng.
“Đáng ra ta sẽ phải để dành con át chủ bài này để đối mặt với những lúc hiểm nguy nhưng tất cả đều tại ngươi? Nếu ngươi ngoan ngoãn nói ra hết bí mật và trở thành con rối thì ta cần gì phải dùng đến chiêu này?”
“Nhưng dùng trước hay sau thì có gì khác biệt?”
“Haha…”.
Nhìn dáng vẻ càn rở của thiếu phụ hiện tại, Đế Nguyên Quân khẽ nhnius mày.
Trên gương mặt hắn hiện lên đôi chút ngưng trọng.
Mặc dù thiếu phụ đã có thay đổi rất lớn nhưng trong mắt hắn vẫn không khác biệt là mấy.
Lúc này, những người khác cũng đã cảm nhận được sự uy hiếp phát ra từ trên người thiếu phụ nên đã dốc sức tiêu diệt những con rối và đạp không lao về phía hắn.
La Thiên đứng chắn ở trước mặt, ánh mắt hắn nhìn thiếu phụ lộ vẻ ngưng trọng lên tiêng.
“Người này quá nguy hiểm? Cùng nhau hợp…”
Nhưng lời nói của La Thiên chưa kịp dứt thì Đế Nguyên Quân đã lên tiếng cắt ngang.
“Chẳng phải ta đã nói rồi hay sao? Lão bà này giao cho ta xử lý?”
“Một mình ngươi có phải quá nguy hiểm hay không?”
Thanh Lương các chủ nghe thấy vậy thì lên tiếng khuyên can.
“Nếu đối phương là người tu luyện bình thường thì ta không nói những lão bà đó chính là ma tu? Thủ đoạn trong tay ma tu có rất nhiều, nếu như ta không hợp lực thì ngươi chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm”.
Lâm Tuyết Nhi gật đầu tiếp lời.
“Đúng thế, bây giờ không phải là lúc một mình ngươi liều mình như thế đâu? Như thế quá quá nguy hiểm?”
Nhìn những người khác lo lắng cho mình khiến Đế Nguyên Quân cảm thấy có chút yên lòng nhưng hắn rất nhanhn liền lắc đầu.
“Cảm ơn ý tốt của mấy người nhưng đừng lo lắng thừa như thế?”
“Đối phó với lão bà chỉ cần mình ta là đủ?”
Đứng ở ngoài xa, thiếu phụ thấy Đế Nguyên Quân không ngừng càn rở thì phá lên cười lớn một tiếng.
Ánh mắt nhìn chằm chằm sáu người hiện rõ sự khinh thường, nói.
“Ta không ngại nếu sáu người các ngươi cùng lên đâu?”
Tiếp đó, thiếu phụ chỉ tay về phía Đế Nguyên Quân rồi lạnh giọng nói.
“Còn ngươi, ngông cuồng và càn rở quá mức? Không biết bản thân đang lâm vào hoàn cảnh như thế nào hay gì?”
“Ta phải công nhận một điều rằng ngươi rất có thực lực nhưng ngươi có biết những thiên kiêu như thế thường chết yểu là vì lý do gì hay không? Chính là tự cho bản thân là đúng và quá ngông cuồng”.
“Vậy sao?”
Đáp lại, Đế Nguyên Quân vẫn dửng dưng giống như không có việc gì.
Ánh mắt hắn nhìn thiếu phụ vẫn giống như trước không có một chút thay đổi.
“Ngươi tưởng, bản thân đột phá tiểu cảnh và phá kén dục hóa là thực lực sẽ mạnh hơn rất nhiều hay sao? Về cơ bản là đúng như thế nhưng bất quá…”
Đế Nguyên Quân bất giác nở một nụ cười lạnh đầy kỳ dị cùng ánh mắt đầy sự đáng sợ của mình.
Khóe miệng dần dần mở rộng để lộ hang hàng răng sắc nhọn cùng hai con ngươi dần co rút lại và biến thành màu đỏ máu.
Cùng với đó, khí tức ở trên người hắn cũng đột ngột thay đổi từ chân nguyên tinh thuần nồng đậm nay lại trở nên bạo loạn và hung tàn hơn bao giờ hết.
Ở trên người hắn, bỗng có một cột hắc khí bốc lên và không ngừng lan ra xung quanh và một cổ khí tức giống như thái cổ hung thú vừa mới thức tỉnh.
Chỉ thấy bàn tay phải hắn khẽ vuốt dọc gương mặt một cái thì toàn bộ cơ thể hắn đã hoàn toàn thay đổi.
Hắn hiện tại không còn da thịt mà chỉ còn lại một thứ trông giống như ma vừa hư ão và vừa đáng sợ.
Không còn nhục thân, Đế Nguyên Quân lúc này chân chính hóa thành ma!
Với sự thay đổi nghịch thiên đảo địa, Đế Nguyên Quân bất giác nở một nụ cười lạnh, nói.
“Nếu bình thường thì ta sẽ rất quan ngại nhưng ngươi tu luyện lại chính là ma? Ngươi chỉ là một ma tu nhỏ bé, còn ta đây mới là chân chính là ma?”
Lời nói vừa dứt, Đế Nguyên Quân vung tay một cái thì sắc trời xung quanh đột ngột thay đổi.
Bầu không khí dần bị một cổ lực lượng nặng nề nào đó đè nặng, cảm giác này giống như đang bị nhốt trong một cái hộp lớn với sáu mặt đang dần ép sát lại với nhau.
Nhưng mọi chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó!
Ở trên cao, một tòa lôi vân ùn ùn kéo đến che phủ cả một vùng rộng lớn.
Biến một nơi quang đãng nay lại bị màn tối che phủ và cùng với từng đạo lôi quang sáng rực đánh xuống càng tô điểm cho sự đáng sợ của việc thiên địa thay đổi.
Chứng kiến một màn này khiến thiếu phụ cảm thấy không thể tin được.
Bà ta ban đầu còn tưởng con át chủ bài của mình chính là thứ đáng sợ trong mắt hắn và cũng là thứ khiến lão bà cảm thấy tự hào nhất.
Để có thể tu luyện được đến như hiện tại, để có thể hóa kén dục hóa trùng sinh đã là thứ gì đó xa vời và rất khó để có thể đạt được.
Nhưng khi chứng kiến một màn này khiến nhận thức của lão bà về ma tu đã hoàn toàn sụp dổ.
Cái gì mà hóa kén trùng sinh, cái gì mà ma khí nhập thân, cái gì mà tết luyện con rối.
Tất cả đều không thể sánh được!
Từ dáng vẻ đắc ý đến có chút bất ngờ, đến cảm thấy hơi khó tin và cuối cùng biết thành chết lặng.
Mọi thứ trước mắt thiếu phù giống như đã sụp đổ triệt để.
Giống như những gì hắn vừa nói, thiếu phụ chỉ là một ma tu nhỏ bé, còn hắn mới chính là ma!
Đến bây giờ thì bà cũng đã hiểu thiếu niên đứng ở trước mắt này không phải là một kẻ tầm thường, ban đầu nhìn thì hắn chẳng có gì nguy hiểm nhưng sự thực lại khác biệt hoàn toàn.
Trog mắt thiếu phụ thì hắn chính là…!
Một thứ gì đó cực kỳ đáng sợ, đó không phải thứ mà con người có thể đạt được?
Không chỉ có thiếu phụ cảm thấy như thế mà ngay cả năm người cũng cảm thấy kinh hãi vô cùng.
Vân Diệp và Dực Hoành có thể sẽ không biết nhưng ba người còn lại đã đồng hành cùng hắn trong một quãng thời gian, tuy không quá dài nhưng ba người vẫn có chút nhận thức về khả năng của hắn.
Nhưng đây chính là lần đầu tiên họ nhìn thấy hắn làm ra dáng vẻ đáng sợ như thế này!
Họ không thể ngờ được, lời nói ở trong miệng hắn khi nhắc đến ma tu lại nhẹ như không có gì? Nhưng bây giờ họ đã hiểu ý nghĩ của hắn?
Hắn vậy mà cũng chính là ma tu, nhưng ma tu của hắn lại khác biệt hoàn toàn!
Oanh oanh!
Men theo từng đạo lôi quang sáng rực đánh xẹt ở sau lưng hắn, tất cả những người có mặt đều không thể tin được chuyện vừa và đang xảy ra trước mắt.
Hắn vậy mà bị lôi quang đánh trúng nhưng trong vô thức lại bay xẹt qua người? Hắn bây giờ giống như không còn nhục thân nữa mà đây chân chính là ma?
Vung tay nhấc chân một cái, Đế Nguyên Quân giống như muốn khiến cả phiến thiên địa này phải run rẩy và cảm thấy sợ hãi trước sức mạnh gần như áp đảo hết tất cả.
Hay nói đúng hơn thì sức mạnh này chính là thứ mà ai ai đối mặt cũng phải sợ hãi thối lui.
Bầu không khí vừa nặng nề và vừa đáng sợ bao trùm, Đế Nguyên Quân bất giác lên tiếng.
“Ma tu nhỏ bé? Ngươi thấy ta bây giờ có giống như đang ngông cuồng hay không?”
“Giun dế”..
Chương 490:
Thanh âm Đế Nguyên Quân giống như tiếng vọng từ trong cõi hữ vô và tử vong đầy nặng nề. Không chỉ dừng lại ở đó, khí thế trên người hắn bộc phát ra ngoài bao trùm cả một vùng rộng lớn khiến ai ai nhìn thấy cũng phải giật mình và cảm thấy sợ hãi.
Bị ánh mắt hư vô nhìn trúng, thiếu phụ toàn thân không kiềm chế được liền bất giác run lên. Hai mắt ngưng trọng co rút lại và trên gương mặt hiện lên vẻ kinh hãi vô cùng.
Mặc dù kinh hãi là thế nhưng thiếu phụ cũng không thể hiện quá rõ ràng mà thứ hiện tại đang run sợ lại chính là nguồn cơn ma tu ở trong người. Bản thân tu luyện hàng trăm năm đạt tới Tinh Cực cảnh và ngưng luyện được ma khí khủng bố, khổng lồ ở trong cơ thể.
Thiếu phụ tưởng chừng bản thân ở trong bí cảnh này sẽ có lực lượng gần như là mạnh nhất nhưng cô lại không thể ngờ được rằng bản thân hiện tại lại đang đối mặt với thứ tồn tại còn kinh khủng hơn cả ma khí ở trong người.
Cảm thấy không cam lòng, thiếu phụ cắn răng, trong mắt hiện lên từng sợi tơ máu rồi thốt ra.
“Không thể nào? Ta tu luyện ma khí cả trăm năm nay mà lại thua kém và sợ hãi trước một tên nhóc như ngươi?”
“Ta không tin?”
Lão bà bộc phát toàn lực và thúc đẩy khí tức trên người lên đến cực điểm rồi đạp không lao thẳng về phía Đế Nguyên Quân. Tiếu đó, tay phải từ từ đưa lên và ngưng kết một đạo hắc khí hóa thành ma trảo đâm xuyên qua người hắn.
Chỉ thấy ma trảo cực tốc đâm xuyên qua ngực Đế Nguyên Quân rồi dừng lại.
“Cái gì?”
Thiếu phụ ban đầu còn bị kinh ngạc vì nhục thân hắn hiện tại đã huyễn hóa biến thành ma, dùng ma khí để duy trì cơ thể.
Nhưng rất nhanh, biểu cảm trên gương mặt thiếu phụ đột ngột thay đổi. Chỉ thấy khóe miệng cô ta vểnh lên nở một lớn và cùng với đó là một thanh âm lạnh lẽo đến rợn người vang lên.
“Ngươi tưởng thân huyễn hóa thành ma khí thì có thể thoát khỏi sự tấn công của ta hay sao?”
Lời nói vừa dứt, thiếu phụ bộc phát toàn bộ ma khí ở trong người và tất cả truyền thảnh về phía ma trảo. Chỉ thấy ma trảo đột nhiên ánh lên một đạo quang mang rồi ngay lập tức hóa thành từng sợi tơ với những đầu sắc nhọn bấu chặt lấy ma khí trên người Đế Nguyên Quân.
“Haha… Bị Ma Đằng Từ Mâu của ta bám vào thì ngươi chắc chắn sẽ bị ta hút cạn? Ta không biết ma khí trên người ngươi có gì đặc biệt mà khiến ma khí trên người ta sợ hãi”.
“Nhưng bây giờ thì khác rồi, ngươi chính là một cục thịt máu để ta hút cạn. Haha…”.
Nhìn Đế Nguyên Quân đang bị hàng trăm sợi tơ mâu bám chặt khiến cả năm người cảm thấy lo lắng không thôi. Tuy họ không biết hắn vì sao lại để thiếu phụ tùy ý tấn công mình như vậy và cũng không biết hắn còn ẩn giấu thủ đoạn gì sau đó nhưng trong mắt họ thì tình hình lúc này của hắn không ổn một chút nào cả.
Lâm Tuyết Nhi đưa tay rút kiếm, khí tức trên người cô giống như phong bạo bộc phát ra ngoài. Ngay khi cô định đằng không lên giúp hắn thì bị La Thiên giữ chặt tay.
“La gia chủ, ngươi buông tay ra? Ta phải lên giúp hắn?”
Đáp lại, La Thiên nhìn cô rồi lắc đầu.
“Lâm tiểu thư, ta biết ngươi lúc này đang rất lo lắng cho sự an nguy của hắn? Không chỉ có ngươi mà bọn ta cũng thế?”
“Nhưng ngươi liệu có để ý hắn từ đầu cho đến giờ vẫn chưa có bất kỳ phản ứng nào cả? Ngươi không thấy kỳ lạ hay sao?”
“Ngươi một lòng quan tâm hắn như vậy là rất tốt nhưng đừng để cảm tính xen vào. Nếu không không chỉ có ngươi mà ngay cả hắn cũng phải chịu thiệt”.
Thanh Lương các chủ đứng ở bên cạnh cũng gật đầu, nói tiếp lời.
“La Thiên nói không sai? Ta bây giờ không thể nhúng tay vào trận chiến của hắn nếu không chỉ tạo gánh nặng cho hắn mà thôi”.
“Sở dĩ hắn một mình đối mặt với lão bà kia cũng vì ta cả mà thôi. Thân là tu luyện giả bình thường muốn đối đầu với ma tu là rất khó, nói đúng hơn là ma khí chính là khắc tinh lớn nhất của ta”.
“Nếu như chân nguyên bị ma khí làm nhiễu loạn thì kể cả ngươi có phải thiên kiêu hay không cũng phải bó tay”.
“...”.
Lâm Tuyết Nhi cúi đầu, cô từ từ thu lực rồi thở dài một hơi. Ánh mắt nhìn về phía trận chiến rồi thốt ra.
“Ta cũng mong lời nói của hai vị là đúng nhưng nếu như hắn có chuyện gì thì ta chắc chắn sẽ ra tay”.
Cùng lúc này, ở phía bên kia trân chiến!
Đế Nguyên Quân để mặc thiếu phụ hút ma khí ở trên người nhưng hắn từ đầu cho đến cuối lại chẳng có bất cứ phản ứng nào cả. Ngay cả hơi thở vẫn bình ổn giống như không có chuyện gì xảy ra.
Thấy hắn không có phản ứng hay có ý định phản kháng, thiếu phụ còn tưởng hắn không thể thoát ra được thì đắc ý không thôi.
“Haha… Không phải ngươi lớn miệng lắm hay sao?”
“Tại sao bây giờ lại ngoai ngoãn trở thành miếng thịt trong tay của ta vậy? Hay là ngươi cảm thấy không thể làm gì được ta nên muốn tự dâng hiến để tránh chịu đau đớn”.
“Ngươi yên tâm, đợi sau khi ta hút sạch ma khí trên người ngươi, moi hết tất cả bí mật và biến ngươi trở thành con rối? Đến lúc đó ta sẽ yêu chiều ngươi hết mực”.
“Haha…”.
“...”.
Bất giác, Đế Nguyên Quân thở dài một hơi, con ngươi màu đỏ máu đột nhiên liếc nhìn thiếu phụ chằm chằm một lúc thì bất giác nở một nụ cười nhẹ nói.
“Chà, ngươi tự tin đến vậy sao?”
“Ý ngươi là gì?”
Bị giật mình, thiếu phụ không thể tin được việc ma khí trên người đang bị hút dần dần mà bản thân lại bình ổn giống như không có chuyện gì xảy ra thì có chút kinh hãi.
“Ý của ta là ngươi vui đùa đủ chưa? Còn thủ đoạn nào nữa thì tung ra hết một lần đi?”
Thanh âm Đế Nguyên Quân hững hờ vang lên.
“Ta không có thời gian để nhìn ngươi tung ra từng loại thủ đoạn, nếu ngươi chỉ có chừng này khả năng thì thật nhàm chán”.
“Uổng công ta đứng đợi từ nãy cho tới giờ?”
“Ngươi…”.
Bị khiêu khích, thiếu phụ càng ngày càng tức giận, chỉ thấy từng sợi tơ máu ở trong mắt dần hiện rõ và sát ý trong ánh mắt đột ngột bộc phát ra ngoài. Chỉ thấy bà ta hét lớn một tiếng liền bộc phát toàn bộ ma khí ở trên người và đang dần ngưng tụ vào trong ma trảo.
Được một lượng ma khí khủng bố truyền vào khiến ma trảo càng ngày càng ánh lên từng đạo quang mang và một cổ khí tức tà dị cũng vì thế mà từ từ bộc phát ra ngoài.
“Ngông cuồng đến cực hạn?”
“Nếu ngươi đã muốn chết đến vậy thì ta thanh toàn cho ngươi?”
Vừa dứt lời, lão bà tế luyện một kiện phá khí ở trong tay từ từ bay lên cao rồi biến lớn. Kiện pháp khí đó chính là một cái hắc hung với từng đạo ma văn hiện lên. Chỉ thấy thiếu phụ đánh mạnh tay một cái liền bộc phát ra một đạo thanh âm chói tai quét ra xung quanh.
Ong ong!
Nhưng nơi bị thanh âm đó quét qua thì mọi thứ giống như đang bị kéo vào một nơi nào đó hết sức đáng sợ.
Ngay cả năm người đứng cách đó một quảng xa cũng cảm thấy áp lực vô cùng. Chỉ mới nghe hai đạo âm vang thôi mà đại não đã đau nhức đến mức như muốn nứt ra. Ngôn Tình Nữ Phụ
Không chỉ dừng lại ở đó, trong thanh âm đó còn mang đến một cộ lực lượng khiến cả năm người như dần đắm chìm vào trong đó. Hai mắt dần trở nên vô lực và đục màu, cơ thể thì rủ xuống không còn nghe theo sự điều khiển của mình nữa.
Duy chỉ có Lâm Tuyết Nhi được cổ điện bảo vệ tâm trí nên mới tránh được sự công kích của thanh âm đó.
Khi cô liếc mắt nhìn qua thì thấy cả bốn người trông khống khác gì những con rối ban nãy. Chỉ khác là họ không bị thiếu phụ kia điều khiển mà trở thành vô lực và không thể tự mình điều khiển được.
Liên tiếp đánh ra từng đạo thanh âm, thiếu phụ nhìn thấy ma khí trên người hắn đang dần trở nên bạo loạn mỗi khi ma chung vang lên thì không giấu được sự phấn khích trên gương mặt.
“Haha… Bây giờ thì thế nào?”
“Ma chung của ta một lần vang lên thì trần trí của ngươi sẽ bị ta vô hiệu. Đến lúc đó không còn nhận thức thì ngươi có mạnh hơn nữa cũng phải bó tay chịu trói mà thôi”.
“Thật vậy sao?”
Đáp lại sự phấn khích của thiếu phụ, Đế Nguyên Quân vẫn dửng dưng như không có chuyện gì xảy ra. Chỉ thấy hắn khẽ thở dài một hơi và nói với giọng điệu thất vọng.
“Cái này cũng có chút thú vị nhưng cũng chẳng có gì khác biệt?”
“Nếu như ngươi không còn thủ đoạn nào nữa thì đến ta? Sẽ rất nhanh thôi, ngươi sẽ được thủ đoạn chân chính của ma là như thế nào?”
“Một ma tu nhỏ bé như ngươi khi chứng kiến thủ đoạn này nên cảm thấy vinh hạnh và khắc ghi vào trong tâm trí vì kể từ lúc này ngươi đã trở thành một người chết?”
Đế Nguyên Quân vừa nói vừa vung tay, chỉ thấy ma khí trên người hắn đột nhiên ánh lên một cái rồi quét ra xung quanh. Ngay lập tức, toàn bộ khu vực giống như bị thứ gì đó kinh khủng đè xuống, sắc trời hoàn toàn chìm sâu vào trong u tối và thanh âm hắn giống như tiếng vọng của Thiên Ma từ trong hư không vô tận.
“Chân Ma Hàng Thế”.