Cô Vợ Được Mua
Chương 70: Ôm con trai
2h chiều, Lily vội vàng chạy về nhà, Nhã Linh đang ngồi ở phòng khách lướt điện thoại
" Mẹ ơi" Lily chạy vội miệng không ngừng gọi
" Lily sao mới giờ này con đã về, anh Lee đâu?" Nhã Linh ngạc nhiên hỏi, còn rất sớm mà đã về chẳng lẽ chơi chán rồi sao
không
" ba dắt tụi con đi công viên, con sang gọi mẹ đi cùng " Lily vui vẻ nói
" Mẹ không đi đâu" Vừa nhìn mặt Lily là biết chắc chắn có ý đồ rồi, từ trước đến nay đâu phải là chưa từng đi công viên đâu có cần phải vui đến thế không
" đi mà mẹ, đi đi Lily yêu mẹ nhất trên đời nếu mẹ không đi Lily thấy mất vui" Lily nịnh nọt, nố những lời này làm tan chảy cả trái tim cô thử hỏi làm sao có thể từ chối được
" Ừm vậy để mẹ gọi ba Petter ra chở mẹ đi " Nhã Linh suy nghĩ một lúc xong nói
" Giờ này baba còn ngủ hay là để ba chở, đi đi mẹ, mẹ mà còn suy nghĩ nữa là công viên đóng cửa đấy " Lily kéo tay Nhã Linh, cũng đúng từ đây muốn ra công viên ít nhất cũng 45p đi xe hơi nếu còn suy nghĩ thật sự là sẽ đóng cửa
Để chiều ý con Nhã Linh đành phải lấy túi xách và đi ra xe
Lee và Gia Luân đang ngồi trong đợi, vừa thấy hai mẹ con, Gia Luân đã bước xuống xe, chủ động mở cửa
" Mẹ ngồi ghế trước đi, con muốn ngồi với Lee" Nói xong Lily leo vào xe
Giờ Nhã Linh chỉ còn một sự lựa chọn, cô đành lên ghế trước ngồi cạnh Gia Luân
Trong suốt quãng đường, Lily và Gia Luân nói rất nhiều, còn Nhã Linh và Lee chỉ im lặng
Vừa đến nơi, Gia Luân đã xuống xe mở cửa cho Nhã Linh sau đó mở cửa cho hai đứa nhỏ
Trong lúc Lily và Lee đang chơi đu quay thì Gia Luân quay sang nhìn Nhã Linh " Em tính bao giờ sẽ về lại?"
" Ngày mốt " Nhã Linh nhàn nhạt nói
" không thể cho anh cơ hội được sao?" Gia Luân đột ngột hỏi, sao cô lại vô tâm như vậy, nỡ tâm chia cắt ba con anh
".... " Nhã Linh im lặng một lúc lâu, cô không biết phải trả lời như thế nào cả
" Nhã Linh, em cứ như vậy mãi không mệt sao? chẳng lẽ gia đình chúng ta phải chia cắt như thế " Gia Luân nhìn cô hỏi, anh không tin người con gái anh yêu lại nhẫn tâm đến vậy
" đó là quyết định của tôi " Nhã Linh nói xong cũng đi đến bên Lee và Lily
Cô mãi không quên được cảnh Gia Luân và Hàn Nhi cùng nhau chung giường, dù cô thật sự yêu anh nhưng tổn thương anh mang đến cho cô thật sự quá nhiều. Cô sợ lắm, lỡ như xuất hiện một Hàn Nhi thứ hai thì hai con cô phải thế nào
Trong cả buổi hôm đó, Lily luôn tạo điều kiện cho Gia Luân và Nhã Linh gần nhau, đúng là có đứa con gái mát lòng mát dạ mà
Đến tối họ mới về, vì chơi mệt hai đứa nhỏ đã ngủ thiếp đi
" Em để con ngủ với anh hết đêm nay và chơi với anh ngày mai nữa được không?" Gia Luân nhìn Nhã Linh bằng ánh mắt cầu xin
" Ừm " Nhã Linh đi thẳng vào nhà, mặc Gia Luân đứng đấy
Gia Luân ôm hai đứa nhỏ vào giường, Lily đã ngủ say nhưng Lee vì mấy hôm nay bị lạ giường nên không ngủ được
" con chưa ngủ sao?" Gia Luân thấy Lee còn nằm trằn trọc nên hỏi
" Chỉ là.... thấy lạ giường thôi" Căn bệnh lạ giường này của Lee thật sự rất nặng, mỗi lần đi đâu xa là y như rằng khó ngủ
" vậy ba đi lấy sữa cho con uống nha" Gia Luân xoa đầu cậu nói, mới tí tuổi mà đã bị khó ngủ rồi
".... " Lee không nói gì chỉ gật đầu
Lee và Gia Luân cùng nhau xuống bếp, Lee ngồi lên ghế cầm lấy ly sữa mà Gia Luân đưa
" ngon không?" Gia Luân nhẹ nhàng nói, nhiệm vụ của Gia Luân là phải giành lại trái tim của Nhã Linh nhưng bên cạnh đó cũng phải cảm hoá được đứa con lạnh lùng này
" cũng được" Lee lạnh nhạt nói
" con có muốn ba và mẹ bên nhau không?" Gia Luân buột miệng hỏi, nhưng anh cũng muốn biết suy nghĩ của thằng nhóc này
" con có muốn ba và mẹ bên nhau không?" Gia Luân buột miệng hỏi, nhưng anh cũng muốn biết suy nghĩ của thằng nhóc này
" ông đang muốn dụ tôi về đội của ông để tìm cách để mẹ đừng đi sao? chẳng lẽ một mình Lily chưa đủ" Lee nhếch mày hỏi
" không có, ba chỉ buột miệng hỏi thôi" Gia Luân cười nói, thằng nhóc này có phải con nít không đấy
" tôi không biết tại sao năm đó mẹ lại bỏ đi nhưng nếu trong thời gian này ông không tìm cách đưa mẹ về lại thì xem như ông kém cỏi" Nói xong Lee xuống ghế đi lên lầu
' cái thằng nhóc này, nó là con hay là ba mình thế! dám bảo mình là kém cỏi' Gia Luân thầm nghĩ sau đó cũng lên lầu
Anh nằm cạnh Lee ôm lấy thằng bé
" Bỏ ra " Lee thật sự không thích cảm giác ôm ấp này tí nào
" không, ba là ba của con, ba ôm con thì có gì là sai mà phải bỏ" Gia Luân lì lợm anh đang muốn chọc Lee
Lee nháo một lúc thì cũng ngừng trong vòng tay ấm áp này Lee cảm thấy khá dễ chịu, một lúc thì cũng ngủ
" Mẹ ơi" Lily chạy vội miệng không ngừng gọi
" Lily sao mới giờ này con đã về, anh Lee đâu?" Nhã Linh ngạc nhiên hỏi, còn rất sớm mà đã về chẳng lẽ chơi chán rồi sao
không
" ba dắt tụi con đi công viên, con sang gọi mẹ đi cùng " Lily vui vẻ nói
" Mẹ không đi đâu" Vừa nhìn mặt Lily là biết chắc chắn có ý đồ rồi, từ trước đến nay đâu phải là chưa từng đi công viên đâu có cần phải vui đến thế không
" đi mà mẹ, đi đi Lily yêu mẹ nhất trên đời nếu mẹ không đi Lily thấy mất vui" Lily nịnh nọt, nố những lời này làm tan chảy cả trái tim cô thử hỏi làm sao có thể từ chối được
" Ừm vậy để mẹ gọi ba Petter ra chở mẹ đi " Nhã Linh suy nghĩ một lúc xong nói
" Giờ này baba còn ngủ hay là để ba chở, đi đi mẹ, mẹ mà còn suy nghĩ nữa là công viên đóng cửa đấy " Lily kéo tay Nhã Linh, cũng đúng từ đây muốn ra công viên ít nhất cũng 45p đi xe hơi nếu còn suy nghĩ thật sự là sẽ đóng cửa
Để chiều ý con Nhã Linh đành phải lấy túi xách và đi ra xe
Lee và Gia Luân đang ngồi trong đợi, vừa thấy hai mẹ con, Gia Luân đã bước xuống xe, chủ động mở cửa
" Mẹ ngồi ghế trước đi, con muốn ngồi với Lee" Nói xong Lily leo vào xe
Giờ Nhã Linh chỉ còn một sự lựa chọn, cô đành lên ghế trước ngồi cạnh Gia Luân
Trong suốt quãng đường, Lily và Gia Luân nói rất nhiều, còn Nhã Linh và Lee chỉ im lặng
Vừa đến nơi, Gia Luân đã xuống xe mở cửa cho Nhã Linh sau đó mở cửa cho hai đứa nhỏ
Trong lúc Lily và Lee đang chơi đu quay thì Gia Luân quay sang nhìn Nhã Linh " Em tính bao giờ sẽ về lại?"
" Ngày mốt " Nhã Linh nhàn nhạt nói
" không thể cho anh cơ hội được sao?" Gia Luân đột ngột hỏi, sao cô lại vô tâm như vậy, nỡ tâm chia cắt ba con anh
".... " Nhã Linh im lặng một lúc lâu, cô không biết phải trả lời như thế nào cả
" Nhã Linh, em cứ như vậy mãi không mệt sao? chẳng lẽ gia đình chúng ta phải chia cắt như thế " Gia Luân nhìn cô hỏi, anh không tin người con gái anh yêu lại nhẫn tâm đến vậy
" đó là quyết định của tôi " Nhã Linh nói xong cũng đi đến bên Lee và Lily
Cô mãi không quên được cảnh Gia Luân và Hàn Nhi cùng nhau chung giường, dù cô thật sự yêu anh nhưng tổn thương anh mang đến cho cô thật sự quá nhiều. Cô sợ lắm, lỡ như xuất hiện một Hàn Nhi thứ hai thì hai con cô phải thế nào
Trong cả buổi hôm đó, Lily luôn tạo điều kiện cho Gia Luân và Nhã Linh gần nhau, đúng là có đứa con gái mát lòng mát dạ mà
Đến tối họ mới về, vì chơi mệt hai đứa nhỏ đã ngủ thiếp đi
" Em để con ngủ với anh hết đêm nay và chơi với anh ngày mai nữa được không?" Gia Luân nhìn Nhã Linh bằng ánh mắt cầu xin
" Ừm " Nhã Linh đi thẳng vào nhà, mặc Gia Luân đứng đấy
Gia Luân ôm hai đứa nhỏ vào giường, Lily đã ngủ say nhưng Lee vì mấy hôm nay bị lạ giường nên không ngủ được
" con chưa ngủ sao?" Gia Luân thấy Lee còn nằm trằn trọc nên hỏi
" Chỉ là.... thấy lạ giường thôi" Căn bệnh lạ giường này của Lee thật sự rất nặng, mỗi lần đi đâu xa là y như rằng khó ngủ
" vậy ba đi lấy sữa cho con uống nha" Gia Luân xoa đầu cậu nói, mới tí tuổi mà đã bị khó ngủ rồi
".... " Lee không nói gì chỉ gật đầu
Lee và Gia Luân cùng nhau xuống bếp, Lee ngồi lên ghế cầm lấy ly sữa mà Gia Luân đưa
" ngon không?" Gia Luân nhẹ nhàng nói, nhiệm vụ của Gia Luân là phải giành lại trái tim của Nhã Linh nhưng bên cạnh đó cũng phải cảm hoá được đứa con lạnh lùng này
" cũng được" Lee lạnh nhạt nói
" con có muốn ba và mẹ bên nhau không?" Gia Luân buột miệng hỏi, nhưng anh cũng muốn biết suy nghĩ của thằng nhóc này
" con có muốn ba và mẹ bên nhau không?" Gia Luân buột miệng hỏi, nhưng anh cũng muốn biết suy nghĩ của thằng nhóc này
" ông đang muốn dụ tôi về đội của ông để tìm cách để mẹ đừng đi sao? chẳng lẽ một mình Lily chưa đủ" Lee nhếch mày hỏi
" không có, ba chỉ buột miệng hỏi thôi" Gia Luân cười nói, thằng nhóc này có phải con nít không đấy
" tôi không biết tại sao năm đó mẹ lại bỏ đi nhưng nếu trong thời gian này ông không tìm cách đưa mẹ về lại thì xem như ông kém cỏi" Nói xong Lee xuống ghế đi lên lầu
' cái thằng nhóc này, nó là con hay là ba mình thế! dám bảo mình là kém cỏi' Gia Luân thầm nghĩ sau đó cũng lên lầu
Anh nằm cạnh Lee ôm lấy thằng bé
" Bỏ ra " Lee thật sự không thích cảm giác ôm ấp này tí nào
" không, ba là ba của con, ba ôm con thì có gì là sai mà phải bỏ" Gia Luân lì lợm anh đang muốn chọc Lee
Lee nháo một lúc thì cũng ngừng trong vòng tay ấm áp này Lee cảm thấy khá dễ chịu, một lúc thì cũng ngủ
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương