Cô Vợ Mưu Mô Của Khuất Tổng
Chương 19: Hạnh Phúc
Khuất Trác Hiên và Chu Diệp Vân hôm nay về Khuất gia để chơi, mỗi lần cô về là bà Khuất đều chính tay xuống bếp nấu cho cô ăn.
Bà Khuất vì sinh khó nên chỉ sinh một mình Khuất Trác Hiên, bà rất mong mình có một cô con gái để tâm sự nấu ăn chung nên bà rất thương Chu Diệp Vân và xem cô như con gái ruột của mình.
Chu Diệp Vân vì thiếu tình thương của mẹ nên cô xem bà Khuất như mẹ ruột mà phụng dưỡng, cô và Khuất Trác Hiên cũng đã bàn bạc sau khi kết hôn sẽ sống luôn ở Khuất gia mà không ra sống riêng.
" Mẹ ơi? Mai mình đi shopping được không? Tuần sau là lễ kết hôn của Hác tổng rồi " Cô vừa sào rao vừa nói.
" Ừm cũng được, vậy hôm nay hai đứa ngủ lại đây đi "
" Dạ vâng "
" Con thấy vợ của Hác tổng rất dễ thương, giọng nói lại rất ngọt ngào "
" Vậy mà Thế Kiệt không thích đấy, đúng là mắt mù mà "
" Hửm? Không thích cũng đồng ý kết hôn luôn sao? "
" Thế Kiệt rất có hiếu với ông bà Hác. Diệp Vân à, con đừng cho Trác Hiên đi bar uống rượu nhiều đấy nhé, rất không tốt "
" Con biết rồi ạ, anh ấy dạo này rất ít đi bar uống rượu, chỉ có những lúc Hác tổng gọi anh ấy thôi ạ "
" Ừm, hai cái thằng đó tối ngày cứ như vậy?"
Khuất Trác Hiên đi vào tìm Chu Diệp thì nghe được mẹ mình đang nói xấu mình, anh thật sự rất bất công khi bà Khuất cứ binh chầm chập Chu Diệp Vân còn bảo cô không cho anh ra ngoài nếu không phải vì công việc.
" Mẹ ơi? Con là con ghẻ của mẹ sao? "
" Đúng vậy? Con xem mặt con có điểm nào giống mẹ không? " bà Khuất nhướn mày
Khuất Trác Hiên thật sự không chịu nỗi với mẹ mình, tại bà sinh ra có gương mặt giống ông Khuất thì biết phải làm sao?.
" Tối nay anh đi bar với Thế Kiệt, em ngủ trước đi nhé " anh ôm lấy eo cô.
" Cái gì đi bar nữa, cái thằng đó sắp kết hôn mà tối ngày đi bar " bà Khuất đánh vào vai anh
" Thì không phải do người lớn sao? Người ta không thích mà cứ ép. Nếu là con, con đã bỏ nhà đi "
" Vậy đi đi, Diệp Vân ở với mẹ "bà Khuất kéo cô về phía mình.
" Ơ...ơ mẹ định cho nhà này mất giống sao? Mẹ đuổi con rồi ai thả nòng nọc vào bụng cô ấy "
" Anh nói cái gì vậy, kỳ chết đi được " cô đánh lên ngực anh
Bà Khuất không chịu thua kéo Chu Diệp Vân lên phòng tâm sự mặc kệ Khuất Trác Hiên đứng đó.
" Thiếu gia, cậu..." đầu bếp đi vào nấu món còn đang dang dỡ
" Nấu đi, hỏi nhiều quá " anh cộc lên đi ra ngoài.
......................
Hai chàng trai đẹp trai phong độ nhất nhì thành phố A cùng nhau nhâm nhi ly rượu trên tay.
Khuất Trác Hiên bây giờ không có nhu cầu đi bar uống rượu nhưng vì người bạn thân của anh đang buồn nên anh đành phải đi mà thôi.
Hác Thế Kiệt gương mặt buồn bã dù tuần sau anh đã là chú rễ, anh vì bà Hác nên mới chấp nhận cuộc hôn nhân không tình yêu này.
" Cậu thật là, lúc trước mẹ tôi cũng ép hết cô này đến cô kia nhưng tôi nhất quyết không đồng ý " Khuất Trác Hiên nói
" Tôi thấy mẹ tôi rất thích cô gái đó nên cũng không muốn làm trái " Hác Thế Kiệt thở dài nói
Khuất Trác Hiên lắc đầu chán nãn, nếu là đều anh không thích thì dù trời có sụp xuống cũng vậy.
Khuất Trác Hiên gần 1 giờ đêm mới loạng choạng đi vào sảnh lớn của Khuất gia, hôm nay anh uống hơi nhiều.
Khuất Trác Hiên mở cửa phòng mình thì thấy Chu Diệp Vân đang ngủ ngon lành trên giường, anh đi lại nằm đè lên người cô.
Chu Diệp Vân bị anh đè muốn tắt thở mà tỉnh cả ngủ, cô đập tay lên lưng của anh.
" Trác Hiên, đứng lên, em sắp...thở không...được rồi "
" Nói yêu anh đi rồi anh đứng lên " anh hôn vào cổ cô
" Yêu anh "
" Anh cũng yêu em " anh nói bằng giọng say rượu.
" Đứng...lên " cô dùng hết sức đẩy anh.
" Bảo bối? Cho anh yêu em một chút được không? "
" Đừng có dụ em, một chút của anh là tới sáng "
Khuất Trác Hiên không nói gì mà ngã người nằm sang bên cạnh cô, còn chẳng thèm cởi giày và áo vest.
Chu Diệp Vân thật sự muốn khóc, khi nãy cô đang ngủ rất ngon thì bị anh đánh thức, bây giờ còn phải làm ôxin cho anh.
Chu Diệp Vân ngồi dậy cởi giày và tất của anh để xuống nền, cô phải dùng hết sức lực mới có thể cởi được áo vest của anh.
" Người gì mà nặng thấy ghê, gần gấp đôi mình "
Chu Diệp Vân cởi cavat cho anh rồi gỡ từng khuy áo cho anh ngủ thoải mái, mới gỡ được ba khuy thì Khuất Trác Hiên đã đè cô dưới thân hôn cuồng nhiệt.
Chu Diệp Vân mở miệng la lên thì bị anh đưa lưỡi vào khấy động, cô bây giờ rất muốn chạy trốn với tên nhu cầu sinh lý cao này.
Khuất Trác Hiên từ ngày được làm thịt cô là y rằng hôm nào cô cũng phải chịu đựng anh, có những lúc cô năn nĩ vì còn đau thì anh sẽ thương tình tha cho cô.
" Ưm..ưm "
Khuất Trác Hiên xé phăng chiếc áo sơ mi của mình quăng ra, khuy áo đều rơi lả chả.
Chu Diệp Vân biết anh làm đến đây thì sẽ không dừng lại nên cô phối hợp cùng anh để giảm cơn đau cho mình.
Khuất Trác Hiên kéo chiếc đầm cô quăng xuống đất, anh liền cúi xuống cắn mút ngực của cô như trẻ khát sữa.
" Ưm..ưm "
" Ưm..ưm."
Qua một lúc chơi chán bầu ngực anh tiến xuống phía dưới của cô, nơi đó đã ẩm ướt do anh kích thích.
Khuất Trác Hiên xé chiếc quần lót của cô rồi cũng cởi luôn nhưng vẫn vật vướng vúi trên người mình.
Khuất Trác Hiên vì có rượu nên không kiềm chế được mà đâm mạnh cậu nhỏ dựng đứng của mình vào bên trong chặt khít của cô.
" Aaa...đau...híc...ưm "
Chu Diệp Vân được lấp đầy mà vừa đau vừa sướng.
" Thả lỏng cơ thể, cô bé của em đang kẹp anh này "
" Ưm..ưm "
" Ưm...ưm "
Khuất Trác Hiên và Chu Diệp Vân đêm đó làm liên tục đến gần sáng, đến lúc cô không chịu nỗi mà ngất đi anh mới chịu tha.
Khuất Trác Hiên cũng buồn ngủ nên ôm chặt lấy cô ngủ mà chẳng thèm vệ sinh cho cả hai.
Bà Khuất vì sinh khó nên chỉ sinh một mình Khuất Trác Hiên, bà rất mong mình có một cô con gái để tâm sự nấu ăn chung nên bà rất thương Chu Diệp Vân và xem cô như con gái ruột của mình.
Chu Diệp Vân vì thiếu tình thương của mẹ nên cô xem bà Khuất như mẹ ruột mà phụng dưỡng, cô và Khuất Trác Hiên cũng đã bàn bạc sau khi kết hôn sẽ sống luôn ở Khuất gia mà không ra sống riêng.
" Mẹ ơi? Mai mình đi shopping được không? Tuần sau là lễ kết hôn của Hác tổng rồi " Cô vừa sào rao vừa nói.
" Ừm cũng được, vậy hôm nay hai đứa ngủ lại đây đi "
" Dạ vâng "
" Con thấy vợ của Hác tổng rất dễ thương, giọng nói lại rất ngọt ngào "
" Vậy mà Thế Kiệt không thích đấy, đúng là mắt mù mà "
" Hửm? Không thích cũng đồng ý kết hôn luôn sao? "
" Thế Kiệt rất có hiếu với ông bà Hác. Diệp Vân à, con đừng cho Trác Hiên đi bar uống rượu nhiều đấy nhé, rất không tốt "
" Con biết rồi ạ, anh ấy dạo này rất ít đi bar uống rượu, chỉ có những lúc Hác tổng gọi anh ấy thôi ạ "
" Ừm, hai cái thằng đó tối ngày cứ như vậy?"
Khuất Trác Hiên đi vào tìm Chu Diệp thì nghe được mẹ mình đang nói xấu mình, anh thật sự rất bất công khi bà Khuất cứ binh chầm chập Chu Diệp Vân còn bảo cô không cho anh ra ngoài nếu không phải vì công việc.
" Mẹ ơi? Con là con ghẻ của mẹ sao? "
" Đúng vậy? Con xem mặt con có điểm nào giống mẹ không? " bà Khuất nhướn mày
Khuất Trác Hiên thật sự không chịu nỗi với mẹ mình, tại bà sinh ra có gương mặt giống ông Khuất thì biết phải làm sao?.
" Tối nay anh đi bar với Thế Kiệt, em ngủ trước đi nhé " anh ôm lấy eo cô.
" Cái gì đi bar nữa, cái thằng đó sắp kết hôn mà tối ngày đi bar " bà Khuất đánh vào vai anh
" Thì không phải do người lớn sao? Người ta không thích mà cứ ép. Nếu là con, con đã bỏ nhà đi "
" Vậy đi đi, Diệp Vân ở với mẹ "bà Khuất kéo cô về phía mình.
" Ơ...ơ mẹ định cho nhà này mất giống sao? Mẹ đuổi con rồi ai thả nòng nọc vào bụng cô ấy "
" Anh nói cái gì vậy, kỳ chết đi được " cô đánh lên ngực anh
Bà Khuất không chịu thua kéo Chu Diệp Vân lên phòng tâm sự mặc kệ Khuất Trác Hiên đứng đó.
" Thiếu gia, cậu..." đầu bếp đi vào nấu món còn đang dang dỡ
" Nấu đi, hỏi nhiều quá " anh cộc lên đi ra ngoài.
......................
Hai chàng trai đẹp trai phong độ nhất nhì thành phố A cùng nhau nhâm nhi ly rượu trên tay.
Khuất Trác Hiên bây giờ không có nhu cầu đi bar uống rượu nhưng vì người bạn thân của anh đang buồn nên anh đành phải đi mà thôi.
Hác Thế Kiệt gương mặt buồn bã dù tuần sau anh đã là chú rễ, anh vì bà Hác nên mới chấp nhận cuộc hôn nhân không tình yêu này.
" Cậu thật là, lúc trước mẹ tôi cũng ép hết cô này đến cô kia nhưng tôi nhất quyết không đồng ý " Khuất Trác Hiên nói
" Tôi thấy mẹ tôi rất thích cô gái đó nên cũng không muốn làm trái " Hác Thế Kiệt thở dài nói
Khuất Trác Hiên lắc đầu chán nãn, nếu là đều anh không thích thì dù trời có sụp xuống cũng vậy.
Khuất Trác Hiên gần 1 giờ đêm mới loạng choạng đi vào sảnh lớn của Khuất gia, hôm nay anh uống hơi nhiều.
Khuất Trác Hiên mở cửa phòng mình thì thấy Chu Diệp Vân đang ngủ ngon lành trên giường, anh đi lại nằm đè lên người cô.
Chu Diệp Vân bị anh đè muốn tắt thở mà tỉnh cả ngủ, cô đập tay lên lưng của anh.
" Trác Hiên, đứng lên, em sắp...thở không...được rồi "
" Nói yêu anh đi rồi anh đứng lên " anh hôn vào cổ cô
" Yêu anh "
" Anh cũng yêu em " anh nói bằng giọng say rượu.
" Đứng...lên " cô dùng hết sức đẩy anh.
" Bảo bối? Cho anh yêu em một chút được không? "
" Đừng có dụ em, một chút của anh là tới sáng "
Khuất Trác Hiên không nói gì mà ngã người nằm sang bên cạnh cô, còn chẳng thèm cởi giày và áo vest.
Chu Diệp Vân thật sự muốn khóc, khi nãy cô đang ngủ rất ngon thì bị anh đánh thức, bây giờ còn phải làm ôxin cho anh.
Chu Diệp Vân ngồi dậy cởi giày và tất của anh để xuống nền, cô phải dùng hết sức lực mới có thể cởi được áo vest của anh.
" Người gì mà nặng thấy ghê, gần gấp đôi mình "
Chu Diệp Vân cởi cavat cho anh rồi gỡ từng khuy áo cho anh ngủ thoải mái, mới gỡ được ba khuy thì Khuất Trác Hiên đã đè cô dưới thân hôn cuồng nhiệt.
Chu Diệp Vân mở miệng la lên thì bị anh đưa lưỡi vào khấy động, cô bây giờ rất muốn chạy trốn với tên nhu cầu sinh lý cao này.
Khuất Trác Hiên từ ngày được làm thịt cô là y rằng hôm nào cô cũng phải chịu đựng anh, có những lúc cô năn nĩ vì còn đau thì anh sẽ thương tình tha cho cô.
" Ưm..ưm "
Khuất Trác Hiên xé phăng chiếc áo sơ mi của mình quăng ra, khuy áo đều rơi lả chả.
Chu Diệp Vân biết anh làm đến đây thì sẽ không dừng lại nên cô phối hợp cùng anh để giảm cơn đau cho mình.
Khuất Trác Hiên kéo chiếc đầm cô quăng xuống đất, anh liền cúi xuống cắn mút ngực của cô như trẻ khát sữa.
" Ưm..ưm "
" Ưm..ưm."
Qua một lúc chơi chán bầu ngực anh tiến xuống phía dưới của cô, nơi đó đã ẩm ướt do anh kích thích.
Khuất Trác Hiên xé chiếc quần lót của cô rồi cũng cởi luôn nhưng vẫn vật vướng vúi trên người mình.
Khuất Trác Hiên vì có rượu nên không kiềm chế được mà đâm mạnh cậu nhỏ dựng đứng của mình vào bên trong chặt khít của cô.
" Aaa...đau...híc...ưm "
Chu Diệp Vân được lấp đầy mà vừa đau vừa sướng.
" Thả lỏng cơ thể, cô bé của em đang kẹp anh này "
" Ưm..ưm "
" Ưm...ưm "
Khuất Trác Hiên và Chu Diệp Vân đêm đó làm liên tục đến gần sáng, đến lúc cô không chịu nỗi mà ngất đi anh mới chịu tha.
Khuất Trác Hiên cũng buồn ngủ nên ôm chặt lấy cô ngủ mà chẳng thèm vệ sinh cho cả hai.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương