Cô Vợ Nhỏ Của Loki
Chương 36: Pudding
Tác giả: Tiểu Điềm Bao
Loki được đưa đi trị thương, y quan xử lý miệng vết thương cho anh, anh ghé mặt lên giường, áo trên bị cắt đi, lộ ra nửa thân trên tinh tráng, đầu vai máu tươi chảy đầm đìa.
Nhìn miệng vết thương kia, trái tim Lily run rẩy phát đau, đôi mắt cũng không dám nhìn lại.
Vị y quan lớn tuổi khâu lại miệng vết thương cho Loki, sợ Lily sẽ khóc, anh cắn chặt hàm, không để mình phát ra tiếng, nhưng không như anh mong muốn. Lúc nữ y khâu gần xong, anh vẫn không nhịn được, khàn khàn rên rỉ. Quả nhiên, Lily lại đỏ mắt, đi đến ngồi xổm bên mép giường, nắm lấy một tay khác của anh.
Cô nắm rất chặt, lực lớn đến mức làm anh hơi đau. Anh muốn ngẩng đầu nhìn cô, nhưng thuốc mê đã phát huy tác dụng, đầu choáng váng nặng nề, cứ như vậy mà ngủ mất.
Lần nữa tỉnh lại, Loki đã ở tẩm cung của mình, Loki theo thói quen muốn ngồi dậy, nhưng đau đớn từ vai truyền đến, cánh tay cũng vô lực, lại nằm về.
Anh ngẩng đầu nhìn trần nhà, ảo não thở dài.
Chuyện xảy ra quá bất ngờ, nếu anh vẫn cảnh giác như trước, sẽ dịch chuyển Lily đến nơi khác, nhưng từ sau khi ở bên cạnh Lily, cô luôn bảo vệ anh, che chở anh, an nhàn quá lâu làm tính cảnh giác của anh giảm xuống rất nhiều, thậm chí, lần này anh chỉ kịp dùng thân mình chắn giúp Lily.
Thật là, sóng to gió lớn anh đều đã trải qua, lại lật thuyền trong mương như vậy.
Lúc thở dài, bên ngoài truyền đến tiếng nói chuyện.
Anh cô gắng nâng đầu, nhìn về phía cửa.
"Ai nha, Thor, con không cần đi theo hai chúng ta, ta biết con áy náy chuyện Loki bị thương, nhưng Loki đã không sao rồi, con cứ về đi. Huống chi con ăn xài phung phí, không biết đến giúp hay thêm phiền đâu!"
"Mẹ, con....."
Thor mỗi ngày đều bị ghét bỏ gãi đầu, gọi mẹ rồi không nói nữa, Frigga nói không sai, anh ở đây cũng không thể giúp gì.
"Được rồi, con qua chỗ cha, nếu có việc cần con giúp thì nhớ gọi con."
Anh gật đầu với hai vị nữ sĩ, xoay người rời đi, áo choàng đỏ rung động.
Vất vả tiễn Thor đi, Frigga nhìn Lily đang rầu rĩ không vui: "Đang nghĩ gì vậy, con của ta?"
"Đều tại con, nếu con đề phòng, Loki sẽ không bị thương....."
Giọng nói của cô đặc đi, khàn khàn. Frigga nghe vậy giơ tay sờ đầu Lily.
"Đứa nhỏ ngốc, con nghĩ Loki là ai? Hửm?"
"Con là người thằng bé đặt ở đầu quả tim, nó theo bản năng bảo vệ con, không phải rất bình thường sao?"
Frigga kéo tay Lily, khẽ nhéo, "Nghe lời ta, đứa nhỏ." Lily ngẩng đầu, hai đôi mắt trong suốt đối diện nhau, khắc với đôi mắt trong sáng thuần tịnh của Lily, trong mắt Frigga là sự thông thấu từng trải.
Lily thiên chân non nớt làm sao có thể so với nữ hoàng thần giới đã sống hơn ngàn năm, Frigga cười ôn nhu, bà phải khai sáng cho cô bé đang chìm trong tự trách này mới được.
"Đứa nhỏ ngốc, con và Loki, các con đều không giống người thường, trên vai con là sự kì vọng của hai người cha là lãnh đạo của người biến dị, Loki cũng phải gánh vác trọng trách bảo vệ Asgard, các con sinh ra đã không thể giống các đôi tình nhân khác bình tĩnh vượt qua một đời. Trong tương lai, các con sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm, bị thương là chuyện không thể tránh khỏi."
"Con cũng biết, tính cách của Loki rất mẫn cảm lại thiếu cảm giác an toàn, có nhiều mặt hai đứa giống nhau, nhưng lại có những mặt khác nhau, con có sự thiện lương nhiệt tình mà Loki thiếu, cho nên ta hy vọng có thể nhìn thấy hai đứa có thể giúp đỡ lẫn nhau. Lần này chỉ là một nhạc đệm nhỏ, lỗi sai không phải của con, người phạm sai lầm để bị trừng phạt, con không cần lo lắng."
Lily nghe thấy sự mong đợi của Frigga về tương lai, phiền muộn trong lòng dần biến mất, ánh mắt cũng trở nên kiên định.
"Vâng, con đã hiểu, cảm ơn ngài."
Frigga yêu thương vuốt ve tay cô, "Nếu con nguyện ý, có thể gọi ta là mẹ, ta vẫn luôn mong muốn có một đứa con gái ngoan ngoãn đáng yêu giống như con."
Nữ hoàng thần tộc mỹ lệ ưu nhã mỉm cười ôn nhu nhìn cô chăm chú. Lily ngượng ngùng nhấp môi, khoé miệng khẽ nhếch, nhút nhát sợ sệt gọi.
"Mẹ."
Frigga rất vui, mỉm cười kéo Lily vào trong điện.
"Hi! Hai vị nữ sĩ, nói chuyện xong rồi sao? Có ai đau lòng cho người bệnh này, lấy cho ta chén nước được không?"
Vừa vào, đã nghe thấy giọng nói mang theo ý cười của Loki. Không biết anh tỉnh từ lúc nào, anh ngồi dựa trên gối, gian nan cử động.
"Loki!"
Lily kinh hỉ, vội chạy tới nâng anh dậy, còn tri kỉ kê một cái đệm dựa vào sau anh, lại đi lấy một chén nước, bón cho anh uống.
"Mẹ chồng nàng dâu hai người nói chuyện rất vui vẻ sao? Hửm?"
Loki cầm tay của Lily, vuốt ve. Lily nghe anh nói vậy, khuôn mặt nhỏ đỏ lên, khẽ meo meo nhìn Frigia, lại phát hiện bà đang nhìn hai người, cười tủm tỉm, lập tức mặt càng đỏ hơn.
Frigga nhìn kỹ Loki, thấy tinh thần của anh đã tốt hơn, không tính ở lại lâu. Đôi tình nhân này rất ngọt ngào, chỉ nhìn nhau cũng nhìn rất lâu, đặc biệt là Loki, mắt đều sắp chảy ra mật dính lên người Lily, không rời một giây.
Bà nói rõ một số chú ý đơn giản cho hai người xong rời đi. Hai đứa nhỏ này, tú ân ái mọi nơi luôn.
Frigga vừa đi, Loki vội kéo Lily vào lòng, nhớ tới giây phút mạo hiểm đó, lại nhìn nhân nhi trong ngực, không có bị thương, lúc này anh mới cảm thấy an tâm.
Lily thật cẩn thận vỗ nhẹ cánh tay anh, hỏi: "Còn đau không?"
Loki buông cô ra, cười an ủi: "Không đau, chính là còn có chút xót."
Lily nhìn bả vai bị bọc thật dày của anh, thở dài, nhưng rất nhanh lại cười.
"Anh có đói không? Em đã lấy đồ ăn cho anh, đã đặt ở bàn bên ngoài, để em đi lấy qua cho anh."
Một lát sau, Lily tiến vào, hai tay trống trơn, Loki còn đang buồn bực, lại thấy cô gọi: "Pudding, mau tới đây, cho Loki thấy khả năng của em!"
Vừa dứt lời, lại thấy con hổ con mà hai người nuôi ngậm một cái rổ còn lớn hơn người nó, lao lực kéo vào trong phòng.
"Chuyện này là sao? Pudding?"
Cuối cùng, Lily vẫn đau lòng mấy cái răng sữa của Pidding nhỏ, nhận rổ từ miệng nó, đặt lên bàn, lấy đồ ăn ở bên trong ra, một bát cháo và một số đĩa đồ ăn sáng.
Cô vừa dọn vừa giải thích cho Loki: "Không phải anh thích ăn pudding sao, em lấy luôn tên Pudding đặt cho nó, hy vọng anh có thể yêu thương con ngoan của em nhiều hơn."
"Con?"
"Đúng vậy, em muốn nuôi nó như nuôi con em."
Lily cười vui vẻ, Pudding cũng hưng phấn chạy quanh chân cô. Thuốc trị thương của Asgard rất tốt, vết thương trên chân của Pudding đã sắp khỏi hẳn. Nó túm khăn trải giường, mông nhỏ uốn éo bò lên, chạy lại gần tay Loki mà cọ.
Pudding nhỏ rất có linh tính, cũng biết lấy lòng anh, uhm, vậy anh sẽ cố nhận đứa con là hổ này đi, đứa con bảo bối của Lily không phải cũng là con anh sao!
"Hihi, vợ ơi ~"
Loki ngẩng đầu nhìn Lily đang bưng cháo, gọi một tiếng.
"Nói linh tinh cái gì! Ai là vợ của anh!"
Đỏ ửng dần dần lan tràn trên khuôn mặt nhỏ của Lily. Cô hờn dỗi trừng anh, động tác trên tay lại không ngừng, vẫn thổi cho nguội cháo trắng nóng bỏng.
Loki bị cô xấu hổ trừng mà ngứa lòng, hơi vươn người, dùng cánh tay không bị thương ôm eo cô, dùng lực đem cô gái nhỏ ôm ngồi lên đùi.
Lily kinh hô một tiếng, theo bản năng muốn ôm vai anh, nhưng lại nhớ anh đang bị thương ở vai, đành dùng tay chống ngực anh, cũng không dám giãy giụa, sợ động tác lớn sẽ làm rách miệng vết thương.
"Anh làm em sợ nhảy dựng ~"
Cô gái nhỏ mềm mại đấm nhẹ ngực anh, cũng không dùng lực, nhẹ nhàng rung động trái tim anh.
Giai nhân trong ngực, Loki lòng tràn đầy vui mừng.
"A ~" há to miệng chờ Lily bón.
"Hừ!" Cô múc một muỗng cháo, bón cho anh.
"Ngô! Cháo của vợ cũng rất thơm!"
Anh vừa lòng chép chép miệng, nuốt cháo xuống.
"Anh há mồm như vậy, thật là!"
Lily không biết nên nói anh như thế nào mới tốt, thật là giống đứa trẻ chưa lớn, còn cố ý nói mấy câu buồn nôn như vậy.
Pudding ở một bên nhìn hai người ngọt ngào bón nhau ăn, cũng muốn chen vào, nhưng lại bị Loki ấn về, ủy khuất hừ hừ.
Bắt nạt hổ thì giỏi lắm sao, hừ!
Nghe thấy tiếng hừ hừ ủy khuất của Pudding, Lily muốn quay đầu lại nhìn, những Loki lại há miệng chờ bón, cứ như vậy, một chén cháo đã hết, Lily lại cầm mấy đĩa đồ ăn, bón cho anh ăn hết.
Xem ra anh rất đói, đồ ăn trong mâm đều hết sạch.
Lily cất bát đĩa, lại bị anh cầm tay kéo về bên người.
"Em thấy anh nghe lời như vây, có được khen không?"
Lily thấy ánh mắt chờ đợi sáng lấp lánh của anh, cười lẩm bẩm: "Sao anh như trẻ con vậy, ăn một bữa cơm cũng muốn thưởng!"
Tuy ngoài miệng ghét bỏ anh, nhưng Lily vẫn nắm cằm anh cho anh một nụ hôn ngọt ngào.
Vừa chạm đã rời, Loki nhăn chặt mày.
"Em đi lấy nước cho anh lau người."
Trên người Loki vẫn là bộ quần áo màu xanh lam, chỉ có bả vai bị khoét lớn, vết thương được băng bằng vải trắng, trên người có nhiều vết máu, nhìn rất chật vật.
Anh tự hỏi một lát, đôi mắt xanh biếc khẽ xoay, sau đó nở nụ cười thiên chân vô hại.
Lily bị ánh mắt nóng như lửa của anh nhìn chằm chằm đến dựng lông, cảm thấy anh đang có ý xấu.
Quả nhiên, Lily thấy anh cười.
"Anh muốn tắm, trên người dính dính không thoải mái."
"Vậy em đi gọi người tới ——"
Cô chưa nói xong đã bị Loki đánh gãy, anh nhìn cô chằm chằm, vẻ mặt chờ mong.
"Anh muốn em giúp anh!"
Lời tác giả:
Pudding: Papa không kiên nhẫn với ta! Hừ, không vui!
Roro: Cuối cùng đã đổi xưng hô của hai người thành anh-em hết rồi.
Loki được đưa đi trị thương, y quan xử lý miệng vết thương cho anh, anh ghé mặt lên giường, áo trên bị cắt đi, lộ ra nửa thân trên tinh tráng, đầu vai máu tươi chảy đầm đìa.
Nhìn miệng vết thương kia, trái tim Lily run rẩy phát đau, đôi mắt cũng không dám nhìn lại.
Vị y quan lớn tuổi khâu lại miệng vết thương cho Loki, sợ Lily sẽ khóc, anh cắn chặt hàm, không để mình phát ra tiếng, nhưng không như anh mong muốn. Lúc nữ y khâu gần xong, anh vẫn không nhịn được, khàn khàn rên rỉ. Quả nhiên, Lily lại đỏ mắt, đi đến ngồi xổm bên mép giường, nắm lấy một tay khác của anh.
Cô nắm rất chặt, lực lớn đến mức làm anh hơi đau. Anh muốn ngẩng đầu nhìn cô, nhưng thuốc mê đã phát huy tác dụng, đầu choáng váng nặng nề, cứ như vậy mà ngủ mất.
Lần nữa tỉnh lại, Loki đã ở tẩm cung của mình, Loki theo thói quen muốn ngồi dậy, nhưng đau đớn từ vai truyền đến, cánh tay cũng vô lực, lại nằm về.
Anh ngẩng đầu nhìn trần nhà, ảo não thở dài.
Chuyện xảy ra quá bất ngờ, nếu anh vẫn cảnh giác như trước, sẽ dịch chuyển Lily đến nơi khác, nhưng từ sau khi ở bên cạnh Lily, cô luôn bảo vệ anh, che chở anh, an nhàn quá lâu làm tính cảnh giác của anh giảm xuống rất nhiều, thậm chí, lần này anh chỉ kịp dùng thân mình chắn giúp Lily.
Thật là, sóng to gió lớn anh đều đã trải qua, lại lật thuyền trong mương như vậy.
Lúc thở dài, bên ngoài truyền đến tiếng nói chuyện.
Anh cô gắng nâng đầu, nhìn về phía cửa.
"Ai nha, Thor, con không cần đi theo hai chúng ta, ta biết con áy náy chuyện Loki bị thương, nhưng Loki đã không sao rồi, con cứ về đi. Huống chi con ăn xài phung phí, không biết đến giúp hay thêm phiền đâu!"
"Mẹ, con....."
Thor mỗi ngày đều bị ghét bỏ gãi đầu, gọi mẹ rồi không nói nữa, Frigga nói không sai, anh ở đây cũng không thể giúp gì.
"Được rồi, con qua chỗ cha, nếu có việc cần con giúp thì nhớ gọi con."
Anh gật đầu với hai vị nữ sĩ, xoay người rời đi, áo choàng đỏ rung động.
Vất vả tiễn Thor đi, Frigga nhìn Lily đang rầu rĩ không vui: "Đang nghĩ gì vậy, con của ta?"
"Đều tại con, nếu con đề phòng, Loki sẽ không bị thương....."
Giọng nói của cô đặc đi, khàn khàn. Frigga nghe vậy giơ tay sờ đầu Lily.
"Đứa nhỏ ngốc, con nghĩ Loki là ai? Hửm?"
"Con là người thằng bé đặt ở đầu quả tim, nó theo bản năng bảo vệ con, không phải rất bình thường sao?"
Frigga kéo tay Lily, khẽ nhéo, "Nghe lời ta, đứa nhỏ." Lily ngẩng đầu, hai đôi mắt trong suốt đối diện nhau, khắc với đôi mắt trong sáng thuần tịnh của Lily, trong mắt Frigga là sự thông thấu từng trải.
Lily thiên chân non nớt làm sao có thể so với nữ hoàng thần giới đã sống hơn ngàn năm, Frigga cười ôn nhu, bà phải khai sáng cho cô bé đang chìm trong tự trách này mới được.
"Đứa nhỏ ngốc, con và Loki, các con đều không giống người thường, trên vai con là sự kì vọng của hai người cha là lãnh đạo của người biến dị, Loki cũng phải gánh vác trọng trách bảo vệ Asgard, các con sinh ra đã không thể giống các đôi tình nhân khác bình tĩnh vượt qua một đời. Trong tương lai, các con sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm, bị thương là chuyện không thể tránh khỏi."
"Con cũng biết, tính cách của Loki rất mẫn cảm lại thiếu cảm giác an toàn, có nhiều mặt hai đứa giống nhau, nhưng lại có những mặt khác nhau, con có sự thiện lương nhiệt tình mà Loki thiếu, cho nên ta hy vọng có thể nhìn thấy hai đứa có thể giúp đỡ lẫn nhau. Lần này chỉ là một nhạc đệm nhỏ, lỗi sai không phải của con, người phạm sai lầm để bị trừng phạt, con không cần lo lắng."
Lily nghe thấy sự mong đợi của Frigga về tương lai, phiền muộn trong lòng dần biến mất, ánh mắt cũng trở nên kiên định.
"Vâng, con đã hiểu, cảm ơn ngài."
Frigga yêu thương vuốt ve tay cô, "Nếu con nguyện ý, có thể gọi ta là mẹ, ta vẫn luôn mong muốn có một đứa con gái ngoan ngoãn đáng yêu giống như con."
Nữ hoàng thần tộc mỹ lệ ưu nhã mỉm cười ôn nhu nhìn cô chăm chú. Lily ngượng ngùng nhấp môi, khoé miệng khẽ nhếch, nhút nhát sợ sệt gọi.
"Mẹ."
Frigga rất vui, mỉm cười kéo Lily vào trong điện.
"Hi! Hai vị nữ sĩ, nói chuyện xong rồi sao? Có ai đau lòng cho người bệnh này, lấy cho ta chén nước được không?"
Vừa vào, đã nghe thấy giọng nói mang theo ý cười của Loki. Không biết anh tỉnh từ lúc nào, anh ngồi dựa trên gối, gian nan cử động.
"Loki!"
Lily kinh hỉ, vội chạy tới nâng anh dậy, còn tri kỉ kê một cái đệm dựa vào sau anh, lại đi lấy một chén nước, bón cho anh uống.
"Mẹ chồng nàng dâu hai người nói chuyện rất vui vẻ sao? Hửm?"
Loki cầm tay của Lily, vuốt ve. Lily nghe anh nói vậy, khuôn mặt nhỏ đỏ lên, khẽ meo meo nhìn Frigia, lại phát hiện bà đang nhìn hai người, cười tủm tỉm, lập tức mặt càng đỏ hơn.
Frigga nhìn kỹ Loki, thấy tinh thần của anh đã tốt hơn, không tính ở lại lâu. Đôi tình nhân này rất ngọt ngào, chỉ nhìn nhau cũng nhìn rất lâu, đặc biệt là Loki, mắt đều sắp chảy ra mật dính lên người Lily, không rời một giây.
Bà nói rõ một số chú ý đơn giản cho hai người xong rời đi. Hai đứa nhỏ này, tú ân ái mọi nơi luôn.
Frigga vừa đi, Loki vội kéo Lily vào lòng, nhớ tới giây phút mạo hiểm đó, lại nhìn nhân nhi trong ngực, không có bị thương, lúc này anh mới cảm thấy an tâm.
Lily thật cẩn thận vỗ nhẹ cánh tay anh, hỏi: "Còn đau không?"
Loki buông cô ra, cười an ủi: "Không đau, chính là còn có chút xót."
Lily nhìn bả vai bị bọc thật dày của anh, thở dài, nhưng rất nhanh lại cười.
"Anh có đói không? Em đã lấy đồ ăn cho anh, đã đặt ở bàn bên ngoài, để em đi lấy qua cho anh."
Một lát sau, Lily tiến vào, hai tay trống trơn, Loki còn đang buồn bực, lại thấy cô gọi: "Pudding, mau tới đây, cho Loki thấy khả năng của em!"
Vừa dứt lời, lại thấy con hổ con mà hai người nuôi ngậm một cái rổ còn lớn hơn người nó, lao lực kéo vào trong phòng.
"Chuyện này là sao? Pudding?"
Cuối cùng, Lily vẫn đau lòng mấy cái răng sữa của Pidding nhỏ, nhận rổ từ miệng nó, đặt lên bàn, lấy đồ ăn ở bên trong ra, một bát cháo và một số đĩa đồ ăn sáng.
Cô vừa dọn vừa giải thích cho Loki: "Không phải anh thích ăn pudding sao, em lấy luôn tên Pudding đặt cho nó, hy vọng anh có thể yêu thương con ngoan của em nhiều hơn."
"Con?"
"Đúng vậy, em muốn nuôi nó như nuôi con em."
Lily cười vui vẻ, Pudding cũng hưng phấn chạy quanh chân cô. Thuốc trị thương của Asgard rất tốt, vết thương trên chân của Pudding đã sắp khỏi hẳn. Nó túm khăn trải giường, mông nhỏ uốn éo bò lên, chạy lại gần tay Loki mà cọ.
Pudding nhỏ rất có linh tính, cũng biết lấy lòng anh, uhm, vậy anh sẽ cố nhận đứa con là hổ này đi, đứa con bảo bối của Lily không phải cũng là con anh sao!
"Hihi, vợ ơi ~"
Loki ngẩng đầu nhìn Lily đang bưng cháo, gọi một tiếng.
"Nói linh tinh cái gì! Ai là vợ của anh!"
Đỏ ửng dần dần lan tràn trên khuôn mặt nhỏ của Lily. Cô hờn dỗi trừng anh, động tác trên tay lại không ngừng, vẫn thổi cho nguội cháo trắng nóng bỏng.
Loki bị cô xấu hổ trừng mà ngứa lòng, hơi vươn người, dùng cánh tay không bị thương ôm eo cô, dùng lực đem cô gái nhỏ ôm ngồi lên đùi.
Lily kinh hô một tiếng, theo bản năng muốn ôm vai anh, nhưng lại nhớ anh đang bị thương ở vai, đành dùng tay chống ngực anh, cũng không dám giãy giụa, sợ động tác lớn sẽ làm rách miệng vết thương.
"Anh làm em sợ nhảy dựng ~"
Cô gái nhỏ mềm mại đấm nhẹ ngực anh, cũng không dùng lực, nhẹ nhàng rung động trái tim anh.
Giai nhân trong ngực, Loki lòng tràn đầy vui mừng.
"A ~" há to miệng chờ Lily bón.
"Hừ!" Cô múc một muỗng cháo, bón cho anh.
"Ngô! Cháo của vợ cũng rất thơm!"
Anh vừa lòng chép chép miệng, nuốt cháo xuống.
"Anh há mồm như vậy, thật là!"
Lily không biết nên nói anh như thế nào mới tốt, thật là giống đứa trẻ chưa lớn, còn cố ý nói mấy câu buồn nôn như vậy.
Pudding ở một bên nhìn hai người ngọt ngào bón nhau ăn, cũng muốn chen vào, nhưng lại bị Loki ấn về, ủy khuất hừ hừ.
Bắt nạt hổ thì giỏi lắm sao, hừ!
Nghe thấy tiếng hừ hừ ủy khuất của Pudding, Lily muốn quay đầu lại nhìn, những Loki lại há miệng chờ bón, cứ như vậy, một chén cháo đã hết, Lily lại cầm mấy đĩa đồ ăn, bón cho anh ăn hết.
Xem ra anh rất đói, đồ ăn trong mâm đều hết sạch.
Lily cất bát đĩa, lại bị anh cầm tay kéo về bên người.
"Em thấy anh nghe lời như vây, có được khen không?"
Lily thấy ánh mắt chờ đợi sáng lấp lánh của anh, cười lẩm bẩm: "Sao anh như trẻ con vậy, ăn một bữa cơm cũng muốn thưởng!"
Tuy ngoài miệng ghét bỏ anh, nhưng Lily vẫn nắm cằm anh cho anh một nụ hôn ngọt ngào.
Vừa chạm đã rời, Loki nhăn chặt mày.
"Em đi lấy nước cho anh lau người."
Trên người Loki vẫn là bộ quần áo màu xanh lam, chỉ có bả vai bị khoét lớn, vết thương được băng bằng vải trắng, trên người có nhiều vết máu, nhìn rất chật vật.
Anh tự hỏi một lát, đôi mắt xanh biếc khẽ xoay, sau đó nở nụ cười thiên chân vô hại.
Lily bị ánh mắt nóng như lửa của anh nhìn chằm chằm đến dựng lông, cảm thấy anh đang có ý xấu.
Quả nhiên, Lily thấy anh cười.
"Anh muốn tắm, trên người dính dính không thoải mái."
"Vậy em đi gọi người tới ——"
Cô chưa nói xong đã bị Loki đánh gãy, anh nhìn cô chằm chằm, vẻ mặt chờ mong.
"Anh muốn em giúp anh!"
Lời tác giả:
Pudding: Papa không kiên nhẫn với ta! Hừ, không vui!
Roro: Cuối cùng đã đổi xưng hô của hai người thành anh-em hết rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương