Con Đường Giải Oan Của Nữ Pháp Y
Chương 22: Trống rỗng 22
Căn nhà bỏ hoang mười năm không có người qua lại bỗng nhiên bị cảnh sát bao vây lại, dây cảnh giới được chăng xung quang căn nhà đổ nát, đèn xe cảnh sát nhấp nháy liên tục.
Thôn Đinh Gia vốn không lớn, một nhà xảy ra chuyện là cả làng đều biết, cảnh sát đã phong tỏa hiện trường không để chuyện lớn như vậy lan rộng ra ngoài nữa.Trưởng thôn là một ông già khoảng sáu mươi tuổi, sau khi nhận được cuộc gọi từ cục thành phố Tân Hà thì cảnh sát đã ngay lập tức gọi điện thoại cho ông ta, người cả một đời chưa bao giờ thấy chuyện lớn như ông ta liền hoảng hốt thất thần, liến đưa theo mấy cậu trai trẻ đến cổng thôn đón tiếp cảnh sát.
Bây giờ ông ta đang đứng cùng một nhóm dân làng theo dõi sự việc ở bên ngoài dây cảnh giới, tiếp nhận câu hỏi của đội trưởng cảnh sát hình sự huyện Thanh Vân, Cố Dĩ Di lắng nghe.Đội cảnh sát hình sự huyện Thanh Vân đã cử một bác sĩ pháp y họ Triệu tới, nhưng rõ ràng là không cần đến anh ta, chỉ là cần anh ta cung cấp hộp điều tra tại chỗ, và nhân tiện làm trợ lý tạm thời giúp Yến Quy ghi chép sự việc thôi.Pháp y Triệu năm nay đã bốn mươi năm tuổi rồi, hơn Yến Quy đến một hơn một giáp, nhưng người ta là lãnh đạo từ cục thành phố tới, pháp y Triệu làm trợ lý cho người phụ nữ trẻ này cũng không phàn nàn một câu nào, ông ấy chạy tới chạy lui để giúp đỡ.Đầu tiên Yến Quy làm sạch bụi bẩn trên bề mặt xương, sau đó cùng với pháp y Triệu kiểm tra xương từ đầu đến chân, xác định mỗi bộ phận mỗi một cái xương đều đầy đủ, cũng để xác định là có phải chỉ có một bộ hài cốt hay không.Bộ hài cốt này vẫn còn mặc quần áo, nhưng vì thời gian đã lâu nên quần áo đã rách tung tóe, chỉ còn lại một chút giẻ rách.
Yến Quy đã xem qua phần xương mu của cơ thể, xác định người chết là một người con gái chưa thành niên, nàng bảo pháp y Triệu gọi người đến để đóng gói bộ xương đưa lên xe, còn cần họ điều người giúp đỡ mang bộ xương đến cục thành phố Tân Hà, pháp y Triệu đều nhận lệnh hết.Sau khi hài cốt được sắp xếp xong, Yến Quy lại kiểm tra trong hố thêm một chút để xác định rằng các mảnh quần áo nhỏ, phụ kiện và thức ăn thừa trên bộ xương đều được thu thập hết không bị rơi lại.
Cuối cùng, nàng lại lấy thêm một ít đất từ hố chôn vào trong túi tang vật, chuẩn bị đem về cục và bàn giao cho phòng thí nghiệm.Việc điều tra hiện trường phát hiện hài cốt tương đối đơn giản, đặc biệt là đối với loại vụ án này, nhìn thoáng qua đã biết vụ án từ rất lâu rồi, trên bề mặt hiện trường căn bản không còn thông tin chứng cứ có giá trị nào.Yến Quy cởi găng tay và khẩu trang ra, khi nàng đi ra ngoài liền nhìn thấy Cố Dĩ Di đang ôm tay và lắng nghe những lời hỏi thăm của cảnh sát Thanh Vân với dân làng."
Như thế nào rồi?"Cố Dĩ Di quay lại khi nghe thấy giọng nói của nàng, biết rằng nàng đã hoàn thành công việc rồi liền nói: "Không có gì đặc biệt có giá trị, nhưng tôi có thể đoán rằng bộ xương này là của em gái Đinh Dịch.
Theo trưởng thôn nói, mười năm trước khi Đinh Dịch mới chết chưa được bao lâu, một vài người có vẻ giàu có đã đến xem qua ngôi nhà này, đến chưa được bao lâu thì liền rời đi luôn, sau đó em gái của Đinh Dịch cũng không thấy nữa, người trong thôn nghĩ rằng những người kia là bạn của Đinh Dịch, đã đưa cô gái đó đi để chăm sóc rồi."
Khi nghe những lời này Yến Quy cau mày lại: "Bọn họ không có nghi ngờ gì sao? Chị gái vừa mới chết, em gái liền biến mất, mà không có hàng xóm nào ở trong thôn báo án sao?"Cố Dĩ Di lắc đầu thở dài, nói: "Haiz, chỉ có hai chị em thôi."
Yến Quy mím môi, hỏi: "Vậy khi Đinh Dịch làm việc ở thành phố thì ai là người chăm sóc em gái cô ta chứ?"Cố Dĩ Di nói: "Nghe nói là học ở trường huyện, trường nội trú."
Yến Quy không nói thêm gì nữa, nhìn cô một cái rồi quay lại xe đợi cô.Giữa hai người họ có một sự hiểu ngầm, Cố Dĩ Di không biết tại sao Yến Quy lại biết cô muốn nói gì khi nhìn vào mắt cô, cô chào đội trưởng đội hình sự Thanh Vân rồi nói hai người họ cần trở về cục thành phố.Đội trưởng đội hình sự dường như muốn lấy lòng lãnh đạo thành phố nên đã đề nghị muốn tiễn bọn họ, nhưng liền bị Cố Dĩ Di từ chối, nói cô tự lái xe là được, nhanh chóng trở về để xử lý vụ án, những lễ tiết dư thừa đều bỏ qua đi.Sau khi bọn họ rời đi, cảnh sát hình sự địa phương cũng phải xử lý hiện trường, đội trưởng đội cảnh sát cũng không nói nhiều với cô nữa, tạm biệt bọn họ rồi đưa người đến hiện trường tiến hành xử lý hậu sự.Khi trở về Cố Dĩ Di vẫn là người lái xe, Yến Quy dựa người vào ghế phụ và nhắm mắt nghỉ ngơi, suốt dọc đường cả hai người đều không nói gì.Sau khi trở lại cục thành phố, Yến Quy trực tiếp đến phòng khám nghiệm tử thi, bộ xương đã được đưa tới được một lúc rồi, Lý Vân Trường đang làm công việc chuẩn bị trước khi khám nghiệm, thấy nàng đi vào liền hỏi: "Cô giáo Yến, bây giờ bắt đầu luôn sao?"Yến Quy gật đầu, nói: "Tôi thay quần áo xong thì bắt đầu."
Khó khăn nhất trong công tác giám định xương cốt là xác định danh tính nạn nhân, phải suy đoán từ thời điểm tử vong, xác nhận giới tính, tuổi tác và các đặc điểm khác của nạn nhân, đồng thời phân tích đặc điểm của các vật dụng còn lại như quần áo, phụ kiện,...Tuy nhiên, họ suy ra được danh tính của bộ hài cốt này rồi, trước khi Yến Quy quay trở lại phòng khám nghiệm tử thi đã bảo Cố Dĩ Di trực tiếp nói với phòng thí nghiệm yêu cầu họ trực tiếp lấy thông tin DNA của Đinh Dịch ra, đợi một chút nữa nàng sẽ lấy DNA trên bộ hài cốt đưa tới phòng thí nghiệm để so sánh.Mục tiêu hiện tại của Yến Quy là xác định được nguyên nhân cái chết của nạn nhân, thông thường sự phân hủy của thi thể chỉ có thể thông qua các vết thương trên thi thể để suy đoán và loại trừ ra.Trước hốc mắt của hộp sọ của bộ hài cốt này có một vết nứt gẫy rất rõ ràng, xương sườn cũng có vết thương bị đánh gãy.
Yến Quy lật mảnh xương của thi thể lại phát hiện cột sống của nó cũng bị tổn thương ở một mức độ nhất định, xem hình thái có thể là gãy xương tuyến tính, có thể là khi còn sống bị người khác đánh gây ra.Lý Vân Trường vừa ghi chép vừa hỏi: "Cô giáo, trên người người này có nhiều vết gãy xương, như vậy là do bị đánh chết sao?"Yến Quy nói: " Vết thương có khả năng gây tử vong lớn nhất là một nhát dao ở hộp sọ, những thương tích khác đều do ẩu đả gây ra.
Nhưng chúng ta cũng không thể vội vàng đưa ra kết luận được, cậu xem xét kỹ các vết thương xem có vết thương nào do vũ khí sắc bén gây ra không, tôi sẽ trích xuất mẫu từ xương để làm xét nghiệm chất độc."
Việc khám nghiệm thi thể này không có quá nhiều khó khăn, đại khái là chỉ mất một giờ đồng hồ thôi, Yến Quy tiện thể lấy các mảnh quần áo rách trên thi thể thành mẫu kiểm nghiệm và gửi đến phòng thí nghiệm.Sau khi ra khỏi phòng thí nghiệm, Yến Quy trực tiếp đến gặp Nhậm Du Nhiên để báo cáo tình hình, Cố Dĩ Di cũng ở đó, hai người họ đang nhìn màn hình máy tính không biết là nhìn cái gì, thấy nàng đi vào, Nhậm Du Nhiên nhanh chóng vẫy tay bảo nàng đi tới."
Tôi đã yêu cầu đội cảnh sát hình sự huyện Thanh Vân hợp tác với chúng tôi để điều tra thông tin của em gái Đinh Dịch, cô bé này tên là Đinh Niệm, khi chị gái gặp chuyện không may cô bé mới mười năm tuổi, đang học trung học."
Nhậm Du Nhiên xoay màn hình máy tính một chút để Yến Quy có thể nhìn rõ, Yến Quy nhìn lướt qua một cái liền lộ ra vẻ mặt không phải là kinh ngạc cũng không phải là bình thản, dường như đã dự đoán trước được.Nhậm Du Nhiên chỉ nhìn vào màn hình nói: "Điều này là trùng hợp không thể chối cãi được."
Đinh Niệm nhỏ hơn chị gái Đinh Dịch mười ba tuổi, khi cô bé mười tuổi thì Đinh Dịch đã hai mươi ba tuổi rồi, cô ta làm việc kiếm tiền ở Tân Hà, nên đã chuyển em gái đến trường huyện Thanh Vân để học tập.
Sau đó, từ tiểu học đến trung học Đinh Niệm vẫn luôn có một người bạn học chung lớp, cô bé ấy tên là Hàn Tiểu Phong.Nhậm Du Nhiên dựa lưng vào ghế, trầm giọng nói: "Khi phòng thí nghiệm có kết quả DNA trùng khớp thì hãy mời cô Hàn tới đây một chuyến."
"Đúng rồi."
Cô lấy ra một biên bản thẩm vấn, nói: "Nghiêm Phi Vũ không thể không sợ hãi, bản thân đã làm qua những chuyện gì đã tự thú nhận toàn bộ rồi.
Kẻ tình nghi A không siết cổ Thân Ngộ là cậu ta."
Thôn Đinh Gia vốn không lớn, một nhà xảy ra chuyện là cả làng đều biết, cảnh sát đã phong tỏa hiện trường không để chuyện lớn như vậy lan rộng ra ngoài nữa.Trưởng thôn là một ông già khoảng sáu mươi tuổi, sau khi nhận được cuộc gọi từ cục thành phố Tân Hà thì cảnh sát đã ngay lập tức gọi điện thoại cho ông ta, người cả một đời chưa bao giờ thấy chuyện lớn như ông ta liền hoảng hốt thất thần, liến đưa theo mấy cậu trai trẻ đến cổng thôn đón tiếp cảnh sát.
Bây giờ ông ta đang đứng cùng một nhóm dân làng theo dõi sự việc ở bên ngoài dây cảnh giới, tiếp nhận câu hỏi của đội trưởng cảnh sát hình sự huyện Thanh Vân, Cố Dĩ Di lắng nghe.Đội cảnh sát hình sự huyện Thanh Vân đã cử một bác sĩ pháp y họ Triệu tới, nhưng rõ ràng là không cần đến anh ta, chỉ là cần anh ta cung cấp hộp điều tra tại chỗ, và nhân tiện làm trợ lý tạm thời giúp Yến Quy ghi chép sự việc thôi.Pháp y Triệu năm nay đã bốn mươi năm tuổi rồi, hơn Yến Quy đến một hơn một giáp, nhưng người ta là lãnh đạo từ cục thành phố tới, pháp y Triệu làm trợ lý cho người phụ nữ trẻ này cũng không phàn nàn một câu nào, ông ấy chạy tới chạy lui để giúp đỡ.Đầu tiên Yến Quy làm sạch bụi bẩn trên bề mặt xương, sau đó cùng với pháp y Triệu kiểm tra xương từ đầu đến chân, xác định mỗi bộ phận mỗi một cái xương đều đầy đủ, cũng để xác định là có phải chỉ có một bộ hài cốt hay không.Bộ hài cốt này vẫn còn mặc quần áo, nhưng vì thời gian đã lâu nên quần áo đã rách tung tóe, chỉ còn lại một chút giẻ rách.
Yến Quy đã xem qua phần xương mu của cơ thể, xác định người chết là một người con gái chưa thành niên, nàng bảo pháp y Triệu gọi người đến để đóng gói bộ xương đưa lên xe, còn cần họ điều người giúp đỡ mang bộ xương đến cục thành phố Tân Hà, pháp y Triệu đều nhận lệnh hết.Sau khi hài cốt được sắp xếp xong, Yến Quy lại kiểm tra trong hố thêm một chút để xác định rằng các mảnh quần áo nhỏ, phụ kiện và thức ăn thừa trên bộ xương đều được thu thập hết không bị rơi lại.
Cuối cùng, nàng lại lấy thêm một ít đất từ hố chôn vào trong túi tang vật, chuẩn bị đem về cục và bàn giao cho phòng thí nghiệm.Việc điều tra hiện trường phát hiện hài cốt tương đối đơn giản, đặc biệt là đối với loại vụ án này, nhìn thoáng qua đã biết vụ án từ rất lâu rồi, trên bề mặt hiện trường căn bản không còn thông tin chứng cứ có giá trị nào.Yến Quy cởi găng tay và khẩu trang ra, khi nàng đi ra ngoài liền nhìn thấy Cố Dĩ Di đang ôm tay và lắng nghe những lời hỏi thăm của cảnh sát Thanh Vân với dân làng."
Như thế nào rồi?"Cố Dĩ Di quay lại khi nghe thấy giọng nói của nàng, biết rằng nàng đã hoàn thành công việc rồi liền nói: "Không có gì đặc biệt có giá trị, nhưng tôi có thể đoán rằng bộ xương này là của em gái Đinh Dịch.
Theo trưởng thôn nói, mười năm trước khi Đinh Dịch mới chết chưa được bao lâu, một vài người có vẻ giàu có đã đến xem qua ngôi nhà này, đến chưa được bao lâu thì liền rời đi luôn, sau đó em gái của Đinh Dịch cũng không thấy nữa, người trong thôn nghĩ rằng những người kia là bạn của Đinh Dịch, đã đưa cô gái đó đi để chăm sóc rồi."
Khi nghe những lời này Yến Quy cau mày lại: "Bọn họ không có nghi ngờ gì sao? Chị gái vừa mới chết, em gái liền biến mất, mà không có hàng xóm nào ở trong thôn báo án sao?"Cố Dĩ Di lắc đầu thở dài, nói: "Haiz, chỉ có hai chị em thôi."
Yến Quy mím môi, hỏi: "Vậy khi Đinh Dịch làm việc ở thành phố thì ai là người chăm sóc em gái cô ta chứ?"Cố Dĩ Di nói: "Nghe nói là học ở trường huyện, trường nội trú."
Yến Quy không nói thêm gì nữa, nhìn cô một cái rồi quay lại xe đợi cô.Giữa hai người họ có một sự hiểu ngầm, Cố Dĩ Di không biết tại sao Yến Quy lại biết cô muốn nói gì khi nhìn vào mắt cô, cô chào đội trưởng đội hình sự Thanh Vân rồi nói hai người họ cần trở về cục thành phố.Đội trưởng đội hình sự dường như muốn lấy lòng lãnh đạo thành phố nên đã đề nghị muốn tiễn bọn họ, nhưng liền bị Cố Dĩ Di từ chối, nói cô tự lái xe là được, nhanh chóng trở về để xử lý vụ án, những lễ tiết dư thừa đều bỏ qua đi.Sau khi bọn họ rời đi, cảnh sát hình sự địa phương cũng phải xử lý hiện trường, đội trưởng đội cảnh sát cũng không nói nhiều với cô nữa, tạm biệt bọn họ rồi đưa người đến hiện trường tiến hành xử lý hậu sự.Khi trở về Cố Dĩ Di vẫn là người lái xe, Yến Quy dựa người vào ghế phụ và nhắm mắt nghỉ ngơi, suốt dọc đường cả hai người đều không nói gì.Sau khi trở lại cục thành phố, Yến Quy trực tiếp đến phòng khám nghiệm tử thi, bộ xương đã được đưa tới được một lúc rồi, Lý Vân Trường đang làm công việc chuẩn bị trước khi khám nghiệm, thấy nàng đi vào liền hỏi: "Cô giáo Yến, bây giờ bắt đầu luôn sao?"Yến Quy gật đầu, nói: "Tôi thay quần áo xong thì bắt đầu."
Khó khăn nhất trong công tác giám định xương cốt là xác định danh tính nạn nhân, phải suy đoán từ thời điểm tử vong, xác nhận giới tính, tuổi tác và các đặc điểm khác của nạn nhân, đồng thời phân tích đặc điểm của các vật dụng còn lại như quần áo, phụ kiện,...Tuy nhiên, họ suy ra được danh tính của bộ hài cốt này rồi, trước khi Yến Quy quay trở lại phòng khám nghiệm tử thi đã bảo Cố Dĩ Di trực tiếp nói với phòng thí nghiệm yêu cầu họ trực tiếp lấy thông tin DNA của Đinh Dịch ra, đợi một chút nữa nàng sẽ lấy DNA trên bộ hài cốt đưa tới phòng thí nghiệm để so sánh.Mục tiêu hiện tại của Yến Quy là xác định được nguyên nhân cái chết của nạn nhân, thông thường sự phân hủy của thi thể chỉ có thể thông qua các vết thương trên thi thể để suy đoán và loại trừ ra.Trước hốc mắt của hộp sọ của bộ hài cốt này có một vết nứt gẫy rất rõ ràng, xương sườn cũng có vết thương bị đánh gãy.
Yến Quy lật mảnh xương của thi thể lại phát hiện cột sống của nó cũng bị tổn thương ở một mức độ nhất định, xem hình thái có thể là gãy xương tuyến tính, có thể là khi còn sống bị người khác đánh gây ra.Lý Vân Trường vừa ghi chép vừa hỏi: "Cô giáo, trên người người này có nhiều vết gãy xương, như vậy là do bị đánh chết sao?"Yến Quy nói: " Vết thương có khả năng gây tử vong lớn nhất là một nhát dao ở hộp sọ, những thương tích khác đều do ẩu đả gây ra.
Nhưng chúng ta cũng không thể vội vàng đưa ra kết luận được, cậu xem xét kỹ các vết thương xem có vết thương nào do vũ khí sắc bén gây ra không, tôi sẽ trích xuất mẫu từ xương để làm xét nghiệm chất độc."
Việc khám nghiệm thi thể này không có quá nhiều khó khăn, đại khái là chỉ mất một giờ đồng hồ thôi, Yến Quy tiện thể lấy các mảnh quần áo rách trên thi thể thành mẫu kiểm nghiệm và gửi đến phòng thí nghiệm.Sau khi ra khỏi phòng thí nghiệm, Yến Quy trực tiếp đến gặp Nhậm Du Nhiên để báo cáo tình hình, Cố Dĩ Di cũng ở đó, hai người họ đang nhìn màn hình máy tính không biết là nhìn cái gì, thấy nàng đi vào, Nhậm Du Nhiên nhanh chóng vẫy tay bảo nàng đi tới."
Tôi đã yêu cầu đội cảnh sát hình sự huyện Thanh Vân hợp tác với chúng tôi để điều tra thông tin của em gái Đinh Dịch, cô bé này tên là Đinh Niệm, khi chị gái gặp chuyện không may cô bé mới mười năm tuổi, đang học trung học."
Nhậm Du Nhiên xoay màn hình máy tính một chút để Yến Quy có thể nhìn rõ, Yến Quy nhìn lướt qua một cái liền lộ ra vẻ mặt không phải là kinh ngạc cũng không phải là bình thản, dường như đã dự đoán trước được.Nhậm Du Nhiên chỉ nhìn vào màn hình nói: "Điều này là trùng hợp không thể chối cãi được."
Đinh Niệm nhỏ hơn chị gái Đinh Dịch mười ba tuổi, khi cô bé mười tuổi thì Đinh Dịch đã hai mươi ba tuổi rồi, cô ta làm việc kiếm tiền ở Tân Hà, nên đã chuyển em gái đến trường huyện Thanh Vân để học tập.
Sau đó, từ tiểu học đến trung học Đinh Niệm vẫn luôn có một người bạn học chung lớp, cô bé ấy tên là Hàn Tiểu Phong.Nhậm Du Nhiên dựa lưng vào ghế, trầm giọng nói: "Khi phòng thí nghiệm có kết quả DNA trùng khớp thì hãy mời cô Hàn tới đây một chuyến."
"Đúng rồi."
Cô lấy ra một biên bản thẩm vấn, nói: "Nghiêm Phi Vũ không thể không sợ hãi, bản thân đã làm qua những chuyện gì đã tự thú nhận toàn bộ rồi.
Kẻ tình nghi A không siết cổ Thân Ngộ là cậu ta."
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương