Con Nhỏ Lạnh Lùng Kia, Anh Yêu Em!
Chương 4: Lạnh lùng
Sân thượng trường L.T.M rất rộng.Ở trên đây không hề có lan can nên rất nguy hiểm.Chú nó,hiệu trưởng trường này đã niêm phong sân thượng trường.Nhưng...vì một hôm nhỏ lỡ nhặt được chìa khóa của chú nó tại phòng hiệu trưởng nên khu sân thượng đã trở thành địa bàn của tụi nó.Nhỏ dùng chìa khóa mở cửa.Một bầu trời trong xanh đập vào mắt tụi nó.Một màu xanh lam rộng lớn.Nhỏ thấy vậy liền nhí nhảnh chạy tới:-Lâu rồi không lên trên này chơi!Giờ nhớ lại thời huy hoàng quá!-Nhỏ đứng dang hai tay ra-Cũng lâu rồi nhỉ?-Lục nhắm mắt rồi nở một nụ cười-Ở trên đây mát quá-Hay tối này đi quẩy không?-Nhỏ cười to-Được đó!Di,còn mày?-Lục nhìn nó-....-Nó tháo nón ra,mái tóc màu bịch kim rơi xuống.Nó hạ tai nghe xuống cổ nó.Nó nhìn bầu trời.Vẫn ảm đạm như ngày đó....-Tao coi đó như là một lời đồng ý.-Lục cười-Hôm nay trốn học ở đây ngủ không?Dù gì tụi mình học xong chương trình ở đây rồi.-Nhỏ cười nhẹ-Ừ!Vậy còn cặp sách tụi mình?Để ở trong lớp rồi.Chị không muốn gặp mấy người kia lúc này!-Lục liếc nhỏ-Để em đi lấy!-Nhỏ giơ tay lên cao-Nhớ đừng khai ra là tụi chị ở trên sân thượng!-Lục nói-Vâng!-Nhỏ đi ra rồi đóng cửa lại.(không có khóa)~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Nhỏ lén la lén lút núp vào góc tường gần lớp.May là mọi người tập trung ở căn tin hết rồi nên nó vô lớp lấy 3 cái balo của tụi nó.Nhỏ thì đeo balo da màu hồng phấn.Lục thì đeo cái balo da màu đen.Còn nó đeo cái balo da màu trắng.Sau khi ôm 3 cái balo,nhỏ bước ra.Chợt nhìn thấy anh và Phú đứng ngoài cửa nhìn nhỏ.Nhỏ giật mình.Hoàng lên tiếng hỏi:-Bộ tụi cô định trốn học à!-Hoàng cười đểu-Mới vô học mà liền trốn học.Không sợ bị mất bài à?-Mấy người cũng vậy thôi!Nói tụi tui chi!Mấy anh đó,không trốn học thì cũng ở trong lớp quậy như tụi tui à!-Nhỏ liếc-Giờ tránh đường cái.Nhỏ liền đi thẳng,đầy hắn và Hoàng ra.Chợt Phú nhảy ra chặn đường-Tránh ra!!!-Nhỏ hét-Con mắt xanh lục đâu?-Phú nói-Ý anh là chị Lục hả?-Nhỏ kênh mặt-Chị Lục ở đâu thì kệ anh.Bộ chết anh à!-Chết tui đó thì sao??Nó đâu?-Phú trừng mắt-Dám trừng mắt hả?-Nhỏ lùi lại vài bước,định đá vô bụng Phú thì Phong chạy lại hưởng cú đá thay cho Phú-Phong...anh có sao không?-Nhỏ thả balo xuống,chạy tới ôm Phong.Nhỏ quay đầu lại,trừng mắt nhìn Phú-Tại mấy người...nếu mấy người không gây sự với tui thì giờ này anh Phong không có bị thương!-Xi..i..xin..l..lo..lỗi..-Phú nói nhỏ-Không cần lời xin lỗi của mấy người.-Nhỏ liếc Phú rồi quay sang Phong-Có cần em diều anh vô phòng y tế không?Hình như cú đá của nhỏ rất mạnh nên Phong gật đầu,cho nhỏ dìu Phong vô phòng y tế.Nhìn thấy vậy,Hoàng lên tiếng:-Sau mày cứ làm cho tụi nó giận hoài thế?Hết tiểu thư của tập đoàn thời trang Black&White,giờ tới nhị tiểu thư của tập đoàn Lâm Hoàng.-Hoàng tặc lưỡi-Aishhh...im hết!-Phú hét to-Tao đi chuộc lỗi dùm tụi bây nha.-Hắn cười rồi lấy 3 cái balo của tụi nó rồi điĐợi hắn đi khỏi tầm mắt,Hoàng nói:-Hôm nay anh hai bị gì vậy trời.Tự nhiên tốt đột xuất!-Hoàng hỏi-Chắc ăn nhầm thứ gì!-Phú giỡn-Thôi!Đi ra căn tin.Nãy giờ các cưng đang chờ chúng ta!-Ừ-Hoàng nói~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~-Con Ngân nó đi lâu quá.Không biết nó có bị gì không nữa?-Lục hỏi-....-Nó im lặng nhìn Lục-Tao đi tìm nó cái.-Lục chạy ra cửa.-....-Nó lấy cái nón che cái mặt nó lại,đeo headphone lên,bật nhạc hết cỡ rồi dựa vào bức tường kế bên cánh cửa mà ngủ.Khi Lục mở cửa sân thượng ra,cô quên đóng cửa lại.Trong khi đó,hắn đi tìm tụi nó thì thấy cánh cửa sân thượng mở.Điều này làm hắn ngạc nhiên.Tại vì sân thương được niêm phong sau 1 năm trường được thành lập.Hắn tò mò,bước lên cầu thang.Nhẹ nhàng mở cửa ra.Hắn chợt nhìn thấy một cảnh tượng tuyệt đẹp.Hắn ngỡ ngàng.Sân thượng rất đẹp mà bị niêm phong thì hơi bị uổng phí.Hắn bước lên phía trước ngắm cảnh.Khi hắn bắn vào,hắn thấy không có ai nên nghĩ rằng tụi nó ở nơi nào khác.Hắn quay lại thì nhìn thấy nó đang dựa tường ngủ.Hắn rón rén lại,ngồi đối diện nó.Thấy nó lấy cái mũ che lại khuôn mặt,hắn từ từ kéo lên.Một khuôn mặt thuần khiết,không có sát khí,không có sự lạnh lùng,thờ ơ.Hắn cười nhẹ.Thấy miếng bịch mắt,hắn định chạm vào thì chợt...có một bàn tay nắm chặt cổ tay hắn.Hắn thấy nó mở mắt nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh lùng.Hắn thấy vậy liền nói:-Tui..không có làm gì cô đâu..Đừng..có hiểu nhầm!-Hắn lắp bắp nói-.....-Nó trợn mắt nhìn-Tui chỉ..đem trả mấy cái balo cho tụi cô.-Thấy nó nhìn thẳng vào mắt hắn,hắn quay đầu sang hướng khác-Ngân đâu?-Nó nhấn đậm-Ngân...nó dìu thằng Phong vô y tế..!-Hắn nóiNghe thấy vậy,nó chợt đẩy hắn ra.Lấy 3 cái balo rồi đứng dậy.Hắn thì bị đẩy một cách đau đớn.Thấy nó đứng lên,hắn nói:-Có cần tui chỉ đường không?Dù gì cô cũng là học sinh mới.Chắc không biết đường đâu,nhỉ?-Hắn cười-Khỏi!-Nó lạnh lùng bước ra ngoàiHiện tại,đầu hắn có rất nhiều suy nghĩ.Tại sao tụi nó lại có chìa khóa cửa sân thượng?Tụi nó mới vô học mà sao rành trường như đã từng học tại đây?Tại sao nó lại giấu đi mái tóc với khuôn mặt?Tại sao nó lại đeo găng tay?Mà thôi kệ,hắn vứt tất cả những suy nghĩ trong đầu.Hắn đứng lên,nhìn lại xung quanh lần cuối rồi ra ngoài.~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Phòng y tế....-Thằng nhóc chỉ bị thương ở ngoài thôi.Không có gì đáng lo.Mà ai đánh nó ghê thế?-Cô y tế hỏi-Dạ...do..anh Phong đi không nhìn đường nên vấp trúng cạnh bàn!-Nhỏ ngơ ngác nói-Mấy con nên cẩn thận hơn.Thôi,cô đi đây.-Cô y tế đi ra ngoài-Em...em..xin..lỗi!-Nhỏ cúi mặt xuống,tỏ ra vẻ tội lỗi-Anh không sao đâu!-Phong cười-Bộ tỷ định trốn học ak?-Học qua chương trình rồi,anh quên rồi sao?Nên giờ học lại thấy chán lắm.-Nhỏ cười-Ừ,vậy tỷ đâu?-Phong hỏi-Sân thượng!-Nhỏ cười nhẹ-Anh tưởng tỷ không lên đó nữa chứ?Bộ tỷ đã quên vụ...đó?-Hắn cúi mặt-Chắc..vậy..-Nhỏ buồn-Chuyện đã qua rồi,thôi đừng buồn nữa!-Phong xoa đầu nhỏ-Hì hì!-Nhỏ cười khúc khích*Tách*Ở đâu đó có tiếng chụp hình.Theo trực giác,nhỏ quay lại la to:-Ai ở ngoài?-Nhỏ laNgười bên ngoài nghe thấy liền chạy.Đang chạy thì người đó đụng trúng nó làm cho người kia té.Nó nhìn phù hiệu.À..thì ra một đàn chị lớp 12.Cô gái đó nhìn thấy nó liền chửi:-Bộ mày mù à!Không có mắt để nhìn hay sao hả?-Cô gái đó chửi-Mày nên đi móc mắt luôn đi!Nó nghe vậy liền nắm lấy cổ áo cô gái đó.Mọi người xung quanh hoảng hốt.Cô gái đó la lên:-Mày điên rồi à!Mày mà đụng tới tao thì đụng tới...-Cô gái đó chưa nói hết câu thì bị nó bóp cổ-C...C..u..uu..cứu..!-Cô gái đó vùng vẫy kêu cứuMọi người xung quanh liền sợ sệt.Có người đứng yên coi,có người lấy điện thoại ra quay phim,có người chạy méc giám thị.Nó thả cô gái đó xuống.Cô gái đó liền sợ sệt bỏ trốn.Nó thấy có một chiếc máy ảnh.Nó nhặt lên liền thấy bức ảnh Phong đang xoa đầu nhỏ.Nhỏ cầm chiếc máy ảnh đi tới phòng y tế*Cạch*Tiếng cửa mở làm nhỏ và Phong giật mình.Thấy nó bước vào với 3 chiếc balo và 1 cái máy ảnh,nhỏ nói:-Cảm ơn chị vì đem 3 cái balo tới đây!-Nhỏ nói-Vậy chị cầm cái máy ảnh để làm gì?-...-Nó ném cái máy ảnh tới chỗ nhỏ.Nhỏ cầm lên thấy bức hình.Nhỏ liền hỏi:-Ai chụp?-Lớp 12.-Nó bình tĩnh nói-Sao mấy bà đó chụp hình?Chả lẽ..đòi gây sự?-Nhỏ nghiêm túc hỏi nó-...-Nó lắc đầu rồi lấy cái balo da màu trắng của nó -Chị về.Nó đi ra khỏi phòng y tế được vài bước rồi gặp Lục.Nó biết Lục định nói gì thì nó xen ngang:-Phòng y tế-Nó lạnh lùng nói rồi đi~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Ra khỏi cổng trường được vài bước thì có 4 cô nàng lớp trên.Một cô trong đám đó bước tới hỏi nó:-Mày là đứa dám quyết rũ anh Huy của tao hả?-Cô nàng đó chính là hotgirl của trường(nhưng đã không còn chức nữa khi tụi nó vô học),Dương Minh Nguyệt.Nguyệt có mái tóc màu đen uốn dài ngang eo.Áo thì hở 2 nút làm lộ một nửa bầu ngực (silicon).Váy thì được cắt ngắn lên tới đùi.Mặt thì toàn son phấn.-Nó dám đánh tao luôn đá.-Người đang nói chính là người chụp tấm hình đó,Lâm Gia Như.Cô nàng này thì mặc đồng phục giống Nguyệt.Như có mái tóc màu hồng được cắt ngang vai.Mặt được trang điểm cực đậm-Học sinh mới mà chảnh chó!-Người đang chửi nó chính là Dương Minh Ngọc,em gái của Minh Nguyệt.Cô có mái tóc màu nâu khói được cột lên thành búi.Đồng phục thì cũng mặc giống như 2 người kia.Mặt cô cũng có vài lớp phấn như Nguyệt.-Tao cho mày chết!!-Người đang dọa nó là Lưu Ngọc Ly.Cô có mái tóc màu xanh lam được thắt bím để ở vai bên trái(khúc này không biết tả sao mà tóc được làm giống Elsa)Nó thờ ơ nhìn.Mặt người nào cũng có một tấn son phấn cộng với đồng phục mặc như gái điếm.Nó nhìn mà muốn thương cho mấy người này.Nó không nói gì,quay lưng lại đi.Chợt nhỏ Nguyệt lên tiếng:-Sợ quá bỏ chạy à?Tính đi méc anh Huy hay sao thế?Tao nói mày nghe,anh Huy là hôn phu tương lai của tao.Tao tuyệt đối cấm mày đụng tới Huy!-Nguyệt hét to-....-Nó lạnh lùng nhìn rồi quay lưng đi tiếp-Con chó cái này...mày dám bơ tao hả?!!-Nguyệt la to-....-Nó vẫn tiếp tục đi tới chiếc moto của nó-Con điếm....mày dám bơ chị tao hả!!-Ngọc chạy tới nắm lấy cái nón nó rồi ném qua chỗ Nguyệt.Mọi người chợt đứng hình.Mái tóc màu bạch kim rơi xuống,được làm nổi bật trong ánh nắng.Ly thấy thế liền hét:-Thì ra...mày dùng tí nhan sắc này quyết rũ hôn phu tương lai của Nguyệt hả?!-Ly laNó quay người lại.Đập vào mắt mấy người đó là khuôn mặt trắng trẻo,không son phấn như tiên nữ giáng trần.Nhưng điều mà mấy người kia giật mình chính là miếng bịch mắt màu đen.Nó trừng mắt nhìn.Đầy sát khí!Như chợt hiểu ra một vài chuyện gì đó liền cười to,nói:-Thì ra...đây chính là lí do mày đánh tao.Ai da,tội mày thế?Bị mù một con mắt rồi hả?-Như cười đểu-Có cần tao thương cảm mày không hả con B*tch kia?-Nguyệt cườiNó trừng mắt nhìn.Rồi quay lại,trèo lên moto rồi rồ ga mà đi về.-Tức chết đi được!!Con điếm đó!!!-Nguyệt ném cái nón nó xuống đất rồi giẫm lên-Có ngày mày sẽ chết vì dám đụng tới anh Huy của tao!-Nhịn đi chị.Con đó bị mù 1 mắt mà.Hình như còn bị câm nữa.Với lại chị xinh đẹp,con nhà giàu.-Ngọc nịnh-Đúng rồi đó mày!Nhịn đi!-Ly nói-Thôi!Giờ đi kím anh Phong với tao đi.-Như háo hứngÁ chị Như....hồi nãy ở phòng y tế,em chụp được tấm ảnh một nhỏ bạn của con hồi nãy được anh Phong xoa đầu với ôm nó.Nhìn có vẻ thân thiết.-Ngọc nói-Con điếm.....!-Như nghiến răng-Bạn của con điếm đó toàn hồ ly tinh.Đợi một ngày nào đó đi rồi chị em mình trả thù nó!-Ly cười đểu-Về lớp!-Nguyệt nói rồi 3 người kia theo sau~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Nó phóng moto tới bên cạnh bờ biển gần nhà nó.Nhìn bãi biển,lòng nó yên ổn hơn.Hôm nay nó rất nhức đầu,hình như bị sốt nhẹ do đêm qua.Đậu lại đây,nó ngồi trên moto nhìn bầu trời.Mất cái nón nên tóc nó bay theo gió.Có vài người xung quanh chụp hình nó.Có vài người thì nhìn nó.Có vài người thì chỉ chỏ nói nó là giang hồ vì nó đeo một miếng bịch mắt với đôi găng tay da.Có vài người nói xấu nó rằng nó đang ở độ tuổi học sinh mà theo thói hư tật xấu.Nó mặc kệ,tháo chiếc găng tay bên tay phải ra,nhìn hình xăm.Hắn đang đi dạo bên bờ biển thì chợt thấy bóng người giống nó.Lại gần hơn thì thấy cái bịch mắt với cái headphone đang để ở cổ là biết 100% là nó.Hình như nó đang coi gì ở bàn tay phải.Mặc kệ,hắn lại gần chào hỏi nó:-Hi!-Hắn cười-....-Nó nghe thấy giọng nói quen thuộc liền đeo lại chiếc bao tay da của mình rồi quay đầu lại.Thấy hắn,nó lạnh lùng nhìn.-Cô có vẻ ít trả lời nhỉ?-Hắn cười,một nụ cười chết người nhưng nó không hề bị ảnh hưởng-....-Nó im lặng-Bộ tai nghe cô quan trọng lắm hay sao mà mới có đụng xíu mà đánh tôi muốn chết thế?-Hắn gợi lại chuyện hôm qua.-...-Nó trừng mắt-Tôi xem đó là đồng ý.Mà tại sao cô phải che giấu khuôn mặt với mái tóc của mình?Tại sao cô đeo găng tay?Sợ bị kì thị hay bị bắt nạn à?Mà khoai,ai mà dám bắt nạn cô.-Hắn cười to-....-Nó ngồi ngay nhắn trên chiếc moto của mình.Chuẩn bị rồ ga lên thì hắn lên tiếng:-Hình như cô ở gần đây.Tôi toàn bắt gặp cô ở xung quanh khu này.À đúng rồi!Ở gần đây có khu số 6 mà.Tôi đãng trí quá.-Hắn chế giễu-Hôm nào qua nhà cô một bữa,được chứ?-...Ồn ào!-Nó nói rồi móc trong túi mình ra rồi ném vào hắn.Nó liền rồ ga lên đi.Hắn nhìn lại trong tay.Là một hộp băng keo cá nhân.Hắn cười.Cô nàng này cũng không có lạnh lùng cho lắm.---------------------------------------------------------------------------------------------Cảm ơn vì đã vote truyện cho mình.Mặc dù rất ít người nhưng mình rất biết ơn các bạn :3 Yêu ghê :vĐồng thời cũng cảm ơn con bạn thân nhất của mình vì đã vote thường xuyên :v (aka Mie :v )Yêu mày nhất :v À,mình cũng cảm ơn 1 người (aka Nữ :v ) vì đã giúp mình đặt tên nhân vật phụ :| Thaks :>Mình nghĩ khi mấy bạn đọc xong chương này thì sẽ đặt ra câu hỏi như sao:''Thiên Di đáng lẽ là một nhân vật lạnh lùng,thờ ơ với mọi việc xung quanh.Nhưng mà tại sao trong chap này,nó đánh con Như?''.Mình trả lời rằng là do con Như nó chọc tới đôi mắt nó.Thiên Di sẽ rất tức giận nếu như ai nói đến đôi mắt nó.Nó rất ghét bị ai đụng vào tai nghe và ghét ai cố tình gây sự với nó.Thêm 1 lưu ý nữa là lâu lâu,khi mình viết mấy câu chửi thì mình sẽ thêm mấy câu nói tục :vMong các bạn ủng hộ truyện!Thân :3
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương