Chương 38: Thiếu gia Lục Vọng
Đây là một nam nhân cao quý và đáng sợ, trên người là bộ tây trang được cắt may thủ công, vải dệt sang quý phác họa ra đường cong eo chân với tỉ lệ hoàn mỹ của nam nhân, đôi mắt đen nhánh làm người sợ hãi phảng phất như được tôi luyện từ băng tuyết, khiến người không dám nhìn thẳng vào.
Các vị khách đều kinh ngạc, theo bản năng nhường ra một con đường cho anh.
Chu Tử Kỳ rất nhanh phát hiện ra khác thường của bữa tiệc, hắn ngẩng đầu vừa thấy, đối diện là đôi mắt u ám đen kịt, lập tức khựng lại.
Đôi mắt kia của nam nhân lạnh đến cực điểm, cho dù anh không nói gì, cũng có thể làm người cảm thấy không rét mà run, tuy rằng anh với vẻ ngoài cực kỳ tuấn mỹ, nhưng nét lạnh lùng thâm sâu làm anh trông thập phần lãnh khốc, thậm chí có chút đáng sợ.
Nội tâm Chu Tử Kỳ đột nhiên sinh ra một loại nguy hiểm bị quái vật khổng lồ nhắm đến, gần như muốn bỏ chạy.
Lục Văn Đức thấy Lục Vọng đột nhiên xuất hiện, sửng sốt một chút, khó tin mà mở to mắt, mắt thường có thể nhìn ra được sự kinh hỉ* bên trong, trên mặt nhanh chóng lấp đầy sự vui vẻ, bước nhanh qua.
*Kinh hỉ: kinh trong kinh ngạc, hỉ nghĩa là vui, mặc dù kinh ngạc bất ngờ như là chuyện vui.
"Lục Vọng thiếu gia!"
Giọng điệu sung sướng nịnh nọt của ông làm những vị khách có mặt đều tái mặt.
Nhìn bộ dạng Lục Văn Đức như một con chó theo dưới chân chủ nhân, vị "Lục Vọng thiếu gia" này hẳn là thiếu gia Lục gia của bổn gia Kinh Thị, lại thấy khí thế không giận mà uy của nam nhân, chắc hẳn đây là thiếu gia thuộc dòng dòng chính của vị gia chủ Lục gia.
Rất nhanh một số vị khách có đầu óc linh hoạt đã đối chiếu thông tin Lục Vọng và thiếu gia thuộc dòng chính của bổn gia Lục gia, sau đó bọn họ phát hiện thông tin không khớp!
Nam nhân trước mặt tuy rằng thâm trầm nguy hiểm, nhưng tuổi cũng không lớn, thiếu gia thuộc dòng chính của bổn gia Lục gia trẻ nhất cũng 35!
Hứa Tuệ Dung biết Lục Vọng, nhưng nàng chưa bao giờ gặp qua Lục Vọng, chỉ nghe Lục Văn Đức mơ hồ đề cập, nhưng giờ phút này nhìn thấy biểu tình của chồng đã đủ để giải thích hết thảy, trong lòng Hứa Tuệ Dung vui mừng khôn xiết.
Thân phận của hai con trai đã bại lộ, Lục Tinh Trạch các phu nhân chế giễu, nàng không thể không từ bỏ Lục Tinh Trạch, nàng cũng làm tốt chuẩn bị xa lánh Lục Tinh Trạch, hơn nữa nếu xong việc Lục Tinh Trạch khóc làm loạn, bồi thường cho cậu một ít tiền tài xem như tình mẹ con nhiều năm đã được giải quyết vẹn toàn.
Từ hôm nay trở đi, tài nguyên trong nhà có được sẽ dồn hết cho Chu Tử Kỳ, bọn họ muốn giữ thể diện Lục gia, phải mau chóng đào tạo tốt Chu Tử Kỳ.
Hiện tại thiếu gia bổn gia đích thân đến tiệc đính chính thân phận của con trai, đây chính là vinh quang vô tận! So với việc giới thượng lưu trong thành phố B tiếp nhận Chu Tử Kỳ càng có giá trị hơn!
Lục Văn Đức thân thiết chào hỏi, Lục Vọng chỉ vô cảm gật đầu.
Bổn gia Lục gia phân giai cấp rất nghiêm ngặt, anh và Lục Văn Đức xem như là anh em họ, trừ bỏ mấy năm kia được gởi nuôi nhà anh trai Lục Văn Đức, thỉnh thoảng gặp qua vài lần, căn bản không thân thiết.
Mà anh trai Lục Văn Đức đã chết vì bệnh hai năm trước, quyền lực của Lục gia tại thành phố B rơi vào tay Lục Văn Đức, sau khi chị dâu và cháu gái Lục Văn Đức định cư ở nước ngoài, Lục gia ở thành phố B và bổn gia cũng không còn liên hệ.
Lục Văn Đức vẫn tìm cách qua lại với bổn gia, sự xuất hiện của Lục Vọng giống như một chiếc bánh từ trên trời rơi xuống!
"Không biết Lục Vọng thiếu gia ghé thăm, không thể tiếp đón từ xa! Không thể tiếp đón từ xa!!" Lục Văn Đức đón Lục Vọng đi vào, nhanh tay lẹ mắt kéo Chu Tử Kỳ đang chết lặng đến trước mặt Lục Vọng, "Đây là con trai ruột tôi vừa tim được về Lục Tử Kỳ! Theo thân phận là cháu trai ngài!"
"Tiểu Kỳ, đây là chú Lục Vọng của con!"
Lục Văn Đức lập tức đổi tên Chu Tử Kỳ, chỉ cần Lục Vọng thừa nhận Chu Tử Kỳ, điều đó có nghĩa là con đường bổn gia đã rất rõ ràng! Ngày sau Chu Tử Kỳ làm việc liền có thể nhờ quan hệ mà leo lên!
Chu Tử Kỳ có chút ngốc, nam nhân trước mặt nguy hiểm lại mê người, không phải loại như đại thiếu gia Lý Thừa Trác trời sinh tính phong lưu có thể so sánh, khí chất trên người nam nhân nghiêm túc hướng nội, vừa nhìn liền biết là một nhân vật có địa vị cao quý rất ít khi lộ diện!
...... Vậy mà lại là chú của hắn?
Những người suy đoán về thân phận của Lục Vọng khi thấy Lục Văn Đức vội vã nhận người thân, càng thêm tò mò.
Rốt cuộc đây là vị đại Phật nào của Lục gia Kinh Thị?
Chu Tử Kỳ sau khi lấy lại tinh thần cũng rất kích động. Lục Văn Đức trước đây đã dặn dò hắn, nếu bên bổn gia có người lại đây nhất định phải biểu hiện thật tốt, nhưng buổi tiệc đã bắt đầu từ lâu cũng chưa thấy người bổn gia xuất hiện, trong lòng hắn có chút mất mát. Không muốn xoắn xuýt thêm, thì không ngờ thiếu gia bổn gia lại tới!
Chu Tử Kỳ trên mặt như có ánh sáng, dù không biết chút gì về Lục Vọng, nhưng không ảnh hưởng đến chuyện hắn thể hiện sự tôn kính với Lục Vọng.
Trong mắt chất đầy ngưỡng mộ không chút che giấu, Chu Tử Kỳ tha thiết hô: "Chào chú ạ!"
Lục Vọng mày không thèm nhướng, làm như không nghe thấy, trầm giọng hỏi Lục Văn Đức: "Tiểu Trạch đâu?"
Nụ cười trên mặt Lục Văn Đức cứng lại, "Đứa trẻ kia......"
Lục Văn Đức không tiện nhắc tới Lý Thừa Trác, cười mỉa, nói: "Quần áo của nó bị rượu làm ướt, lên lầu thay đồ rồi."
Chu Tử Kỳ bị phớt lờ đột nhiên nắm chặt nắm tay, trong lòng đều là không cam lòng cùng uất ức.
Hắn mới là thiếu gia thật, vì sao đối phương lại để ý đến cái hàng giả kia!
Đúng rồi! Thiếu gia bổn gia khẳng định còn chưa biết Lục Tinh Trạch hàng giá đã chiếm đoạt cuộc sống hào môn mười sáu năm qua của hắn!
Hào môn chú trọng nhất là kéo dài huyết mạch......
Nghĩ đến Lý Thừa Trác trên lầu có lẽ đã thành công, nói không chừng Lục Tinh Trạch đã thấm thuốc, nếu để Lục Vọng nhìn thấy bộ dạng hèn hạ l*m t*nh cùng người khác của Lục Tinh Trạch, Lục Vọng nhất định sẽ không muốn quan tâm hắn nữa!
Tròng mắt Chu Tử Kỳ chuyển động, giọng điệu áy náy: "Đều tại cháu không tốt, vừa rồi cháu không nên đem chuyện cháu và Tiểu Trạch bị ôm nhầm ra nói khiến em ấy tức giận."
"Cháu muốn Tiểu Trạch tiếp tục ở lại bên cạnh ba mẹ, nhưng ba mẹ nuôi bên kia chỉ có em ấy và một người em trai, cháu hy vọng em ấy có thể trở về gặp mặt ba mẹ nuôi......"
Trán Lục Văn Đức toát mồ hôi lạnh, quả thực hận không thể bịt chặt miệng Chu Tử Kỳ!
Đứa con ruột này của ông không chỉ lòng dạ hẹp hòi, đến cả mắt nhìn một chút cũng không có! Lục Vọng là ai chứ? Nó cho rằng chút tâm cơ nhỏ này của nó Lục Vọng sẽ không nhìn ra sao?
"Đứa nhỏ Tiểu Trạch này bị chúng tôi chiều hư, tiểu Kỳ chẳng qua là ăn ngay nói thật, nó liền cáu kỉnh!" Hứa Tuệ Dung thấy Lục Vọng không để ý tới Chu Tử Kỳ, vội vàng nói đỡ cho Chu Tử Kỳ, "Tiểu Kỳ đã không so đo, nó lại làm trò trước mặt mọi người làm nhục tiểu Kỳ!"
"Tiểu Kỳ là con ruột của chúng tôi là sự thật, dù tính tiểu Kỳ đã trở lại, chúng tôi cũng sẽ không bạc đãi nó, sao nó có thể không hiểu chuyện như vậy được chứ?"
Hứa Tuệ Dung không chú ý Lục Văn Đức đưa mắt ra hiệu cho nàng, lập tức nói ra hết lời trong lòng, Chu Tử Kỳ còn phối hợp nàng, xin lỗi: "Là cháu không quan tâm đến tâm trạng của em ấy."
Vừa nói vừa giương mắt nhìn về phía Lục Vọng, thử nói: "Bây giờ cháu sẽ lên lầu xin lỗi em ấy, chú có muốn đến xem Tiểu Trạch không?"
Lục Vọng dùng đôi mắt đen sâu thẳm nhìn thẳng vào hắn, Chu Tử Kỳ khẩn trương thẳng lưng, đến cả hô hấp cũng thật cẩn thận.
"Tôi kêu người đi gọi Tiểu Trạch xuống là được! Lục Vọng thiếu gia mời ngài ngồi!" Lục Văn Đức cũng không dám làm phiền Lục Vọng đi gặp một tiểu bối.
Lục Vọng không đi lên không được! Chu Tử Kỳ vội la lên: "Ba, tiểu Trạch* còn đang giận, chúng ta vẫn là nên đi xem em ấy!"
*Ở đây bản raw ghi tiểu Kỳ nên mình có tự điều chỉnh lại nhé!
Chỉ câu lại âm thầm bôi đen tính tình thất thường của Lục Tinh Trạch, muốn tất cả mọi người dỗ dành cậu.
Lục Vọng nhướng nhẹ đuôi mày, từ đôi môi mỏng phun ra hai chữ không chút ấm áp: "Dẫn đường."
Chu Tử Kỳ trong lòng vui vẻ.
Lục Tinh Trạch, ngày chết của mày tới rồi!
Để mang đến cho những người thưởng thức một sản phẩm chất lượng hoàn hảo nhất, Château Suau đã hết sức cẩn thận và dành nhiều tâm huyết của mình vào quá trình làm ra Sauternes Grand Cru Classé.
Sauternes được làm từ hai giống nho là Sauvignon Blanc và Semillon, tuy nhiên điểm đặc biệt nằm ở chỗ những trái nho Semillon làm ra chai Sauternes này đã bị nhiễm nấm Botrytis. Đừng lo sợ khi nghe tới từ "nhiễm nấm". Trái lại, nếu nho làm vang không bị nhiễm nấm này thì sẽ không được gọi là Sauternes đâu!
Nấm Botrytis (còn được gọi là "nấm quý phái" (noble rot) hay "mùi hôi cao quý") chính là yếu tố quan trọng để làm ra những chai Sauternes trứ danh. Nấm làm cho trái nho bị mất nước trong khi vẫn giữ được lượng đường và điều này khiến nho trở nên ngọt hơn rất nhiều. Hơn nữa, do nho bị héo bởi mất nước, nhà làm vang sẽ cần nhiều nho hơn để tạo ra được cùng một lượng nước ép. Kết quả là nước ép nho được tạo ra có hàm lượng đường cao hơn rất nhiều. Đây chính là lý do vì sao Sauternes Grand Cru Classé lại có độ ngọt sắc đến như vậy.
Hơn Cả Một Mùi ThốiNấm Botrytis còn góp phần mang thêm hương vị mật ong và gừng vào trong chai rượu vang Sauternes Grand Cru Classé. Lý do vì rượu vang làm từ nho nhiễm nấm Botrytis thường có phức hợp hương thơm đặc biệt có tên là phenylaxetaldehit cao hơn, và phức hợp này mang tới mùi mật ong và gừng.
Sauternes Grand Cru Classé sau đó được ủ trong thùng gỗ sồi Pháp trong khoảng thời gian 15 tháng trước khi đưa ra thị trường. Với phương pháp làm vang kết hợp giữa truyền thống và hiện đại, Château Suau luôn cố gắng đảm bảo chất lượng và hương vị của những thành phẩm Sauternes Grand Cru Classé tới khách hàng trên toàn thế giới.
Có một loại rượu vang gắn liền với sự "đắt tiền" ngay từ khi ra đời. Mặc dù được làm từ nho bị nhiễm nấm mốc nhưng nó được gọi là "vàng lỏng" và rất đắt đỏ. Ngay cả vua Louis XIV của Pháp cũng từng ca ngợi nó là rượu của các vị vua và vua của các loại rượu. Đó là màu trắng ngọt ngào quý phái và trang nhã của sự thối rữa mà cao quý!
