Cực Phẩm Chiến Thần

Chương 46-48



46: Giải quyết


Cô gái này khí lực thật mạnh! Trong lòng ta thầm nghĩ, liền thấy cô Dương oa oa lại một quyền hướng ta đánh tới, một quyền này khí thế hung mãnh, hoa phá không gian truyền đến tiếng ngâm kim chúc, điểm âm thanh ấy đối với ta không cần lo ngại, nhưng Hoàng Phủ Phi Long một bên lại không chịu được, ôm lỗ tai lăn lộn vẻ mặt thống khổ.

Ta sắc mặt trầm xuống, trong lòng không thương hương tiếc ngọc nữa, trước khi nàng đánh tới, lăng không bay lên một cước, đánh trúng ngực cô gái, cô Dương oa oa nhất thời bay văng ra ngoài, đánh lên cửa kim chúc của gian phòng đối diện, đập lên cánh cửa, đem cả cái cửa bay luôn vào trong gian phòng, tiếp theo phát ra tiếng đánh vào kim chúc trầm muộn.

Ta giật giật cước, nhớ tới cảm giác vừa rồi đá lên người cô gái, phảng phất như đá vào thiết bản, không khỏi trong lòng nghi hoặc. Hai cô gái đi theo phía sau cô Dương oa oa lúc này đang mở to mắt mà nhìn, các nàng đây chính là lần đầu tiên thấy có người có thể một chiêu đánh bay cô Dương oa oa, sững vài giây mới phản ứng lại, một cô nhảy vào gian phòng đối diện khẩn trương hét lớn:


“Tiểu Uyển, ngươi sao rồi? Đừng làm ta sợ!”

Ta đi đến vị trí cửa, xem xét tình hình của gian phòng đối diện, chỉ thấy cô gái Tiểu Uyển đính trên cánh cửa kim chúc đầu lảo đảo, hình như còn có chút mê hồ, sau đó lộ ra vẻ hung ác, ngẩng đầu xa xa trừng mắt nhìn ta, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu trở nên đỏ bừng, phẫn nộ hét: “Ngươi dám đánh ta!”

Ta cười lạnh, nói: “Đối với loại người không hỏi rõ trắng đen đã động thủ đánh người, ta giáo huấn ngươi thì thế nào?”

“Hảo! Hảo! Hảo!” Tiểu Uyển cắn răng giọng căm hận. Dùng ánh mắt cực kỳ căm hận dị thường làm cho ta cảm thấy kỳ quái ta cùng nàng trước kia có hay không biết nhau. Chỉ thấy trên người Tiểu Uyển chân khí màu bạc lưu chuyển, dễ dàng từ cánh cửa kim chúc thoát ra, giữa không trung hai chân bắt chéo, bức tường xung quanh rung nhẹ một cái, phát ra tiếng dát dát khó nghe. Tiểu Uyển thân hình như đạn pháo, vọt thẳng về phía ta, trên tay nàng ngân quang lưu chuyển, mơ hồ hiện ta bộ dáng khải giáp!


Ta không thèm động đậy, lạnh lùng nhìn Tiểu Uyển lao thẳng tới, cô gái này thật là làm phiền người, xem ra phải phải ra chiêu yếu hại mới làm nàng ta lui bước.

“Tiểu Uyển dừng tay!” thật vất vả đứng lên, Hoàng Phủ Phi Long thấy bộ dáng Tiểu Uyển, nhất thời kêu to.

“Dừng tay!” Cơ hồ cùng lúc, lại có một tiếng quát nhẹ truyền đến. Bóng người chợt lóe, một người bộ dáng trung niên đến phía trước ta, đưa lưng về phía ta, hai tay đẩy ra, một đao khí tường màu lam nhạt phủ lấy cửa phòng. Tiểu Uyển đại pháo hình người trong nháy mắt đánh lên khí tường, hướng vào trong khí tường như hãm trong ao, tốc độ Tiểu Uyển càng lúc càng chậm, cuối cùng không thể đột phá khí tường, ngừng lại bị dính trên khí tường không thể nhúc nhích.

Tiểu Uyển hơi thở dồn dập, cả giận nói: “Thả ta xuống!”


Trung niên nhân vừa thu tay, khí tường liền tiêu thất, hắn cũng không hống hách nhìn Tiểu Uyển mỉm cười, nói: “Kim tiểu thư, không biết Đào Nhiên cư có chỗ nào tiếp đãi không chu toàn, làm cho cô phát đại hỏa như vậy?”

Kim Tiểu Uyển hừ lạnh một tiếng, nhìn ta chằm chằm nói: “Không liên quan đến Đào Nhiên cư các người, ta là muốn tìm hắn phiền toái!”

Trung niên nhân quay đầu liếc mắt nhìn ta một cái, lộ ra vẻ tươi cười, làm cho ta nghi hoặc chính là, ánh mắt của trung niên nhân này có chút tôn kính?

“Xin lỗi, Kim tiểu thư, trước tiên Dương tiên sinh là khách nhân của Đào Nhiên cư, chúng ta cần phải bảo vệ hắn chu toàn, trọng yếu chính là, Dương tiên sinh cùng là khách quý của Thủy gia chúng ta, ta vô luận thế nào cũng sẽ không để cho Kim tiểu thư xúc phạm tới hắn, cho nên thỉnh Kim tiểu thư thứ lỗi, nếu là cô cùng Dương tiên sinh có gì mâu thuẫn, có thể dùng phương pháp tương đối ôn hòa giải quyết.”

Trung niên nhân mỉm cười nói, trong giọng nói lại mang theo ý cương quyết.

“Ta chính là muốn cùng hắn phiền toái, nhìn ngươi cản ta thế nào?” Kim Tiểu Uyển hừ lạnh một tiếng, trào phúng nói: “Đã sớm nghe nói hắn làm bộ cùng Thủy nha đầu, xem ra quả nhiên không sai!”

Ta trong mắt hàn mang chợt lóe, lách qua trung niên nhân, xuất hiện trước mắt Kim Tiểu Uyển, âm lãnh nhìn nàng, sau đó hướng nàng tát một cái. Cái tát của ta không nhanh, nhưng Kim Tiểu Uyển tựa hồ bị ánh mắt lạnh băng của ta làm cho hoảng sợ, quên cả né tránh.

Ba! một âm thanh vang lên cùng dấu tay trên mặt Kim Tiểu Uyển, làm cho đầu của nàng cũng vẹo sang một bên.

“Ngươi vũ nhục ta không quan hệ, nhưng ta khuyên ngươi không nên nói đến Thủy Hương Vân, không phải ngươi là nữ nhân thì có thể nói lung tung đâu!” Ta không mang theo cảm tình nói, “Nếu là lần sau ta còn nghe được nàng nói bậy, ta gặp ngươi một lần đánh một lần!”

Dù là Kim Tiểu Uyển hay hai cô gái phía sau hoặc trung niên nhân cùng Hoàng Phủ Phi Long, đều bị cái bạt tai này của ta, ngốc trệ nói không ra lời.

Kim Tiểu Uyển nghiêm mặt, quay đầu, lạnh lùng nhìn ta, buông một câu: “Lần sau gặp lại!” nói xong liền xoay người rời đi, hai cô gái theo sau hận hận nhìn ta một cái, vội vàng đi theo.

Hoàng Phủ Phi Long thở dài, nói: “Lão Đại, lúc này ngươi đã rước đại họa rồi, cô nàng Kim Tiểu Uyển này biệt danh Kim Tam Tỷ, tại võ học trung khoa đứng đầu lực lượng ban, có thể nói là nhân vật phiền toái nhất trong Ngũ đại thế gia, một khi chọc nàng, nàng sẽ không cho ngươi chết, mà sẽ làm cho ngươi sống không bằng chết. Lần này ngươi đánh nàng một bạt tai, ta chỉ sợ ngươi không chết không thôi.”

Ta lạnh nhạt cười: “Thì tính sao, đã sớm chọc Mộc gia, bây giờ thêm một cái Kim Tiểu Uyển tính là gì?” Sau đó không để ý đến Hoàng Phủ Phi Long, quay đầu nhìn trung niên nhân hỏi: “Ngươi là?”

Trung niên nhân khom người, dùng ánh mắt tôn kính nhìn ta, nói: “Ta gọi Thủy Trường Thanh, là quản lý Đào Nhiên cư, Đào Nhiên cư này là sản nghiệp của Thủy gia.”

Ta lập tức hiểu được, gật đầu, cười nói: “Vậy thì ta sau này đến đây ăn cơm cũng không cần trả tiền?”

Thủy Trường Thanh mỉm cười trả lời: “Ngài đến Đào Nhiên cư dùng cơm, đó là vinh hạnh của Đào Nhiên cư.”

Ăn xong bữa cơm, ta cùng Hoàng Phủ Phi Long rời khỏi Đào Nhiên cư. Vừa ra khỏi Đào Nhiên cư, Hoàng Phủ Phi Long liền lập tức khoa trương kêu lên: “Oa! Lão Đại, không nghĩ tới ngươi thật sự cùng Thủy gia có quan hệ mật thiết như vậy a! Theo lão Đại ngươi, ta chẳng phải có phiếu ăn dài hạn sao!”

Ta không tức giận liếc mắt nhìn hắn: “Ngươi không phải người của Hoàng Phủ gia sao? Chuyện của ta ngươi không biết? Đừng nói cho ta là ngành tình báo của Hoàng phủ gia lạc hậu như vậy.”

Hoàng Phủ Phi Long xấu hổ cười cười, nói: “Ta tới bây giờ không có hỏi qua chuyện của Hoàng Phủ gia, cũng không ai nói cho ta biết, cho nên sự vĩ đại của lão Đại ngươi ta tự nhiên không biết.” ngữ khí vừa chuyển, “ A, lão Đại, ngươi vừa rồi nói cùng Mộc gia kết oán, đây là chuyện gì xảy ra a? Ngươi nói cho ta một chút?”

“Chuyện này có chút mạc danh kỳ diệu, có cái gì hay mà nói?” ta thuận miệng ứng phó.

“Nói một chút, một chút thôi mà, lão Đại!” Hoàng Phủ Phi Long không muốn buông tha kéo kéo tay áo ta.

Ta cảm thấy ớn lạnh, nói: “Ngươi đừng làm như vậy có được không, ta không có đoạn tụ chi phích*!”

Không ngờ vẻ mặt Hoàng Phủ Phi Long mờ mịt: “Lão Đại, cái gì là đoạn tụ chi phích a?”

Ta nhất thời không biết nói gì, hoàn hảo ta còn biết nguyên nhân của thành ngữ đoạn tụ chi phích, do Hoàng Phủ Phi Long khổ khổ cầu khẩn, ta liền kể lại một lần, Hoàng Phủ Phi Long nghe xong con mắt tỏa sáng, vẻ mặt sùng bái nhìn ta: “Lão Đại, không nghĩ ngươi vũ kỹ lợi hại, ngay cả học vấn cũng cao thâm như vậy, ngay cả văn hóa của cựu văn minh cũng rõ ràng như vậy!”

Ta không còn gì để nói, không nghĩ tới một kẻ còn không tốt nghiệp cao trung như ta cũng có ngày được cho là học vấn cao thâm.

*đoạn tụ chi phích: tui cũng không biết


47: Pháp môn kiếm tiền!


Thằng nhãi Hoàng Phủ Phi Long thật ra rất hưởng thụ, đổi phòng ngủ thành giường lớn, mỗi ngày đều là nằm ỳ trên giường mà ngủ. Ta thì không có thói quen ngủ nhiều như vậy, dù sao cái giường cũng rất lớn, ngủ nhiều người không có vấn đề gì, nên ta cũng ngủ chung giường với hắn.

Hoàng Phủ Phi Long vốn tưởng rằng với trình độ vũ kỹ của ta, thời gian là vàng bạc, dùng thời gian ngủ để luyện công, không nghĩ ta cũng có sở thích giống hắn, nhất thời cao hứng không thôi, cảm giác như gặp tri âm, hai người quan hệ thân cận không ít.

Qua một đêm, ta bị tiếng chuông reo đánh thức, là Thủy Hương Vân gọi tới, Hoàng Phủ Phi Long lúc này đang ngủ như heo.

“Hương Vân, có chuyện gì?”

“Không phải ngày hôm qua đã nói là đi mua quần áo sao?” Thủy Hương Vân thanh âm có chút thắt thỏm.


Ta nghĩ lại, quả có chuyện này, bất quá lúc nàng nói, ta còn chưa đáp ứng, do dự 2s, ta trả lời: “Được rồi, chờ ta một chút, chúng ta gặp mặt ở đâu?”

“Muội đã ở dưới lầu túc xá” Thủy Hương Vân khoan khoái nói. Nhanh thế, ta lắc lắc đầu, vừa muốn rời giường, đã thấy Hoàng Phủ Phi Long không biết tỉnh lại lúc nào, vẻ mặt cười gian nhìn ta nói: “Lão Đại, hẹn ước với người đẹp ah?”

“Ước cái đầu ngươi! Ngủ cho đầu to vào!” ta quẳng cái gối sang một bên, tức giận nói.

Nhẹ nhàng xoay người đứng lên, rửa mặt đơn giản, ra khỏi phòng ngủ. Từ túc xá đi ra liền thấy Thủy Hương Vân chờ ta dưới một tàng cây cách đó không xa.

“Huynh tới rồi!” Thủy Hương Vân thấy ta, lộ vẻ mừng rỡ.

Thấy nàng bộ dáng cao hứng như vậy, ta có vài lời cũng khó ra khỏi miệng, miễn cưỡng cười cười, nói: “Đi thôi.”


Ra khỏi học viện, chúng ta đi đến khu buôn bán. Trên đường, ta cùng Thủy Hương Vân đều không nói gì, hào khí có chút trầm xuống. Thủy Hương Vân do dự một chút, nói: “Dương ca, chuyện Lục Tử Khiêm người không cần lo lắng, thái gia gia sẽ giúp chúng ta dàn xếp.”

“Nga.” Ta gật đầu lên tiếng, cảm ơn nàng đồng thời trong lòng có chút không thoải mái, nằm trong vòng bảo vệ của thế lực Thủy gia, làm cho ta có cảm giác phiền muộn, nhưng ta cũng biết ta bây giờ không tiền không quyền, quả thật phải dựa vào Thủy gia.

Tới thương thành, Thủy Hương Vân kéo ta chọn ra 2 bộ quần áo, ta muốn nàng để ta tự mua, sau đó nàng chọn cho ta vài món đồ, ta cũng cự tuyệt, sau đó bồi nàng đi mua đồ cho mình. Ba giờ sau, chúng ta từ khu mua bán đi ra, ngồi trên xe trở về Ngũ Đạo học viện, dọc theo đường đi Thủy Hương Vân thần sắc buồn bã, không nói gì, cũng không biết nghĩ cái gì.


Lúc chia tay, ta nói với Thủy Hương Vân: “Hương Vân, sau này không cần mua cho ta những thứ này nữa, ta sẽ nghĩ biện pháp trả lại cho ngươi.”

Mặt Thủy Hương Vân xoát một cái trắng bệt không còn chút máu, bất an nhìn ta nói: “Dương ca, muội có chỗ nào sai sao?”

Thấy nàng bộ dáng hoảng loạn, trong lòng ta không hiểu sao đau xót, ngoài mặt bình tĩnh nói: “Ngươi không có gì sai, chỉ là ta nghĩ như vậy không tốt, thân là nam nhân, nên có bản lãnh của chính mình, tự mình kiếm tiền, nếu vẫn dựa vào ngươi cùng Thủy lão ca, sau này ngay cả ta cũng xem thường chính mình, ngươi hiểu chưa? Hơn nữa.... ta hiểu được tâm tư của ngươi, nhưng ngươi có hiểu được, cảm tình của ngươi đối với ta, có thực sự là yêu không?”

Thủy Hương Vân mặt đỏ lên, kiên định nhìn ta, nói: “Phải, muội tin tưởng là muội thích ngươi!”

Ta lắc đầu, cười nhạt: “Thích không phải là yêu. Muội cẩn thận ngẫm lại, nếu ta không có một thân vũ kỹ mạnh mẽ, chỉ bằng tướng mạo bình phàm này của ta, cùng với địa vị của ta, ngươi sẽ chú ý tới ta sao? Trừ đi vũ kỹ, ta chỉ là một người rất bình phàm mà thôi, cũng giống như đại đa số những người bình thường ngươi thấy, bình thường ngươi ngay cả liếc mắt một cái cũng không thèm?”

Thủy Hương Vân mặt trắng không chút máu, lẳng lặng nhìn ta, nhưng lai không biết biện bác như thế nào. Ta nói tiếp: “Tình cảm của muội đối với ta, nói cho cùng, chỉ là người sống chung nhà sinh ra một ít hảo cảm mà thôi, mà với hảo cảm như thế, làm cho muội tự mình có ảo giác thích. Nếu muốn nói là yêu, chẳng phải có lý do yêu sao, muội cẩn thận ngẫm lại, muội rốt cuộc là yêu ta ở đâu? Muội chính là thích không phải yêu, muội thích có mục đích, có lẽ có thể gọi là sơ luyến, nhưng sơ luyến tuyệt không phải là yêu.”

Nói xong, ta lẳng lặng nhìn Thủy Hương Vân, sắc mặc nàng tái nhợt, thân thể lung lay muốn ngã. Âm thầm thở dài một tiếng, ta hoài nghi chính mình có hay không quá mức cực đoan, vì mình, một tình cảm sơ luyến của cô gái, từ chối trắng trợn, làm cho trái tim mang một vết thương sâu sắc. Nhưng ta biết, bây giờ không phải lúc mềm lòng, làm không dứt, tất sẽ mang họa.

Trở lại phòng ngủ, Hoàng Phủ Phi Long đã ra ngoài, ta cởϊ qυầи áo quẳng sang một bên, ngã thẳng xuống giường, cho mình 2 bạt tai, sau đó từ từ nở nụ cười. Cứ như vậy chấm dứt sao, đối với nàng tốt, đối với ta cũng tốt, hết thảy đều tốt, không phải sao! Nhưng là, tại sao trong tim lại khó chịu như vậy, khó chịu giống như bị kềm kẹp? Thật sự là kỳ quái, thân thể ta không có cảm giác đau sao? Nhưng bây giờ, thế nào lại đau như vậy? Ngay cả nước mắt cũng nhịn không được rơi ra....

Trong ý nghĩ hỗn loạn, không biết qua bao lâu, Hoàng Phủ Phi Long đã trở về, thấy ta ở trên giường cười hắc hắc, hỏi:

“Lão Đại, làm sao vậy, ước hội nhanh như vậy đã trở về?” đột nhiên thấy sắc mặt ta không đúng, lo lắng nói: “lão Đại, có chuyện gì?”

Ta lắc đầu, ngồi xuống: “Không có việc gì. Nga, được rồi, ngươi có TT không? Ta cần dùng một chút.”

Hoàng Phủ Phi Long nghi hoặc nhìn ta một cái, gật đầu, từ trên giường lấy một cái kính đeo mắt dưới gối đưa cho ta. Ta đeo kính vào, nhập vào TT, bắt đầu điều tra tin tức trên mạng, so sánh mức lương các nghề nghiệp. Tra một lần, tra ra không ít, chỉ cần một vạn có thể kinh doanh. Bất qua loại kinh doanh này phải tiêu hao lượng lớn thời gian cùng tiền vốn mới có thể thành công, ta tưởng tượng, muốn chọn một nghề kiếm tiền nhanh, yêu cầu thấp, lại không cần tốn thời gian và kinh nghiệm làm việc. Vừa nghĩ như vậy, ta không nhịn được cười khổ, trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy, bằng không mỗi người đều có khả năng phát triển.

Cả nửa ngày cũng không chọn được, ta không khỏi có chút tâm tro ý lạnh, tùy ý lướt một cái tới một trang mạng văn học. Trang mạng này gọi “Huy hoàng văn học võng”, được xưng là mạng văn học lớn nhất Tân liên bang. Sẵn lòng hiếu kỳ, ta lập tức nhảy vào mục tiểu thuyết, nhất thời thất vọng. Thế giới tương lai này khoa kỹ thật ra rất phát triển, nhưng văn học lại không có chỗ nào hay.

Ta phát hiện, tiểu thuyết tại mạng văn học này, đa số các câu chuyện đều là thật, rất ít chuyện YY, chính là lấy bối cảnh thế giới hiện tại, giảng giải chuyện xưa từ một người vô danh tiểu tốt một bước luyện thành thần công rồi đại sát tứ phương. Xem sơ qua một lượt, ta phát hiện toàn là đại đồng tiểu dị (giống nhiều hơn khác), hơn nữa thế giới tương lai này trong đầu quá chấp nhất một vợ một chồng, mất hết hình tượng nam nhân, tìm không thấy loại mã tiểu thuyết, cả một đám đều là anh tuấn tiêu sái dụng tình chuyên nhất, mỗi người đều là Dương Quá tái thế.

Bất quá loại tiểu thuyết này cũng không phải không có chỗ đứng, đều là miêu tả tình cảm phát triển, so với tiểu thuyết YY còn muốn phức tạp hơn, trong đó ghi khúc chiết, Hàn hóa cùng liều mạng, cảm tình lời thoại quá nhiều huyền huyễn. Một chút tiểu thuyết như thế này, tại “Huy hoàng văn học võng” lại có giá duyệt một lần mấy ngàn vạn, lợi hại nhất là có quyển đến cả ức. Mà “Huy hoàng văn học võng” cũng có chế độ xem của VIP, tốn cả ngàn Tân liên bang tệ, để xem những chương tiểu thuyết mới nhất, có thể thu vào cả vạn!


48: Trở thành tác gia


Một chương ngàn vạn Tân liên bang tệ! Ta nhất thời sợ ngây người, đây là cái khái niệm gì? Tại thế giới tương lai, một ngàn Tân liên bang tệ đủ cho gia đình bình thường dùng trong một tuần, một vạn Tân liên bang tệ, là tiền lương cơ bản của nhân viên cao cấp! So với ngôi sao còn kiếm nhiều tiền hơn!


Cẩn thận tính toán, nếu mỗi ngày đổi mới hai chương, một chương năm ngàn chữ, vậy một tháng là sáu mươi chương, vậy là sáu mươi vạn Tân liên bang tệ! Sáu mươi vạn Tân liên bang tệ một tháng! Ta động tâm, nghĩ thầm chẳng lẽ văn học thế giới tương lai có giá như vậy?


Cẩn thận thống kê tương đối một phen, ta phát hiện một hiện trạng, đó là hợp đồng tác phẩm tại “Huy hoàng văn học võng”, quy định các điều khoản rất rõ ràng, không phải tác phẩm nào cũng một bước lên trời, chia ra hai mục phân biệt rõ ràng. Đại bộ phận đều là thứ cấp, các bản duy trì một vạn Tân liên bang tệ chỉ có một hai cái, chiếm đến 3-4 phần thu vào, mạng trở thành đối tượng tuyên truyền cực mạnh.


Đầu óc ta xoay chuyển cực nhanh, sau cuộc chiến đại duyệt tuyệt, văn minh cũ cơ hồ mất sạch, nhưng nói cách khác, tiểu thuyết khi đó cơ hồ không có khả năng lưu truyền cho đến bây giờ, ta có thể lợi dụng điểm đó mà viết văn chương? Phải biết rằng, trong lúc còn đi học, ta xem nhiều nhất không phải thơ Đường, mà là tiểu thuyết a! Ta trong lòng kích động đứng lên, “Tà khí lẫm nhiên”, “Thốn Mang”, “Thú huyết phi đằng”, “Sanh tiếu thủ hộ thần”.... mỗi quyển đều là tiểu thuyết kinh điển trên mạng không ngừng hiện lên trong đầu ta, nếu đưa ra thế giới tương lai này, dám chắc khiến thế giới tương lai này một phen đại loạn sao! Thế giới này không có truyền thống võ hiệp, nếu Cổ Long Kim Dung cũng mang tới, sợ rằng sẽ nổi lên làn sóng vũ hiệp sao?



Tĩnh tâm trở lại, ta cẩn thận hồi tưởng, tự dưng phát hiện những gì trước kia xem qua giống như khắc sâu trong đầu. Ta nhất thời kinh hãi, trước kia không có chú ý chuyện này, nếu thực sự có thể đem những gì trước kia từng xem qua cũng đều nhớ kỹ, trí nhớ lực của ta quả thực quá bi3n thái rồi.


Bình tâm, ta bắt đầu hồi tưởng “Thốn Mang” một đoạn trong đó là:


“..........


Lý Dương cười nhẹ, không chút để ý, đệ đệ của mình trong Hồng Bang nghe nói cũng rất tốt, hơn nữa hiện tại còn là quan môn đệ tử của đương đại Hồng Bang đại trưởng lão, toàn quyền phụ trách nghiệp vụ của Hồng Bang tại Bắc Kinh, với thế lực cường đại của Hồng Bang, kiếm một kiện y phục khẳng định là rất dễ dàng. Lý Dương thậm chí hoài nghi, Lý Thạc cái thằng này dám tiện tay mà đem tặng cho hắn. Lý Dương thay đổi y phục, rồi nói với Điền Lâm:


“Điền Lâm, bộ y phục này coi thế nào? Bất quá ta cảm thấy mặc vào rất là thoải mái”. Lý Dương hiện tại đối với cái gì đại sư của Italia cũng có chút công nhận.


....”


Mỗi câu mỗi chữ, ngay cả chấm phẩy đều hiện lên rõ ràng.


Thử thêm Cổ Long “Phong linh trung đích đao thanh”:



“.....


Lư đồng tràn ngập mùi quế hoa cùng bạch quả, mùi thơm tràn ngập lầu các. Mộ Dung Thu Thủy mặc một bộ trường bào bằng tơ tằm thượng hạng, đứng trên tấm thảm do quốc vương ba tư tặng, chậm rãi uống một chén rượu bồ đào, thần tình nhớ lại một đêm bốn năm trước.


...”


Ta đi tới thế giới này, biết thân thể của ta quá mức thần kỳ, giờ cũng không nhịn được hấp một hơi lãnh khí. Bộ não này của ta, bây giờ giống như máy tính điện tử, tất cả những thứ trước kia từng xem qua đều ghi tạc trong đầu, ngay cả sai cót một chút cũng không có, còn có thể cho là người nữa hay sao? Ta trong lòng vừa động, đây chẳng phải lão Thiên cho ta con đường kiếm tiền sao? Nếu đưa được vào thư mục VIP, hẳn là chuyện không mấy khó khăn, cũng chẳng cần quan tâm tác quyền.


Nghĩ là làm, ta chọn con đường viết sách cho “Huy hoàng văn học võng”. Trong đầu trải qua một phen tuyển lựa, ta chọn lấy tác phẩm kinh điển của Ngã Cật Tây Hồng Thị là “Tinh Thần Biến” làm tác phẩm khai sơn. Có hai nguyên nhân: thứ nhất, tại thế giới tương lai, có thể dễ dàng tạo sự oanh động; thứ hai, “Tinh Thần Biến” văn phong cùng tiết tấu đều là thượng phẩm, hơn nữa cùng thế giới tương lai này giống nhau, đó là chú trọng miêu tả tình cảm, không phải chủng loại mã tiểu thuyết, cho nên có thể theo thói quen “Dương Quá thức” của độc giả tương lai dễ chấp nhận.


Tùy tiện dùng một vạn chữ mở đầu của “Tinh Thần Biến” để gửi mời đánh giá là được, chọn đại một bút danh – Lãnh Đao. Không tới 2s, đăng ký thành công. Sau đó ta bắt đầu sự nghiệp “sáng tác”. Ta đánh máy không tốt lắm, cũng may là thế giới tương lai không cần đánh máy, trực tiếp nghĩ trong đầu là có thể thông qua điện não đồ xuất ra ký tự.


Xoát xoát xoát! Văn chương của ta như mây bay nước chảy. Cái này không gọi là mã tự, mà phải là xoát tự! Một giây một chương, bằng người ta viết một giờ, rốt cuộc xoát ra 20 tập, đúng một trăm hai mươi vạn chữ. Thở ra một hơi dài, tập trung tinh thần lâu như vậy, cũng có chút kinh nghiệm, bất quá sau đó, ta mới biết đó là tốc độ đánh máy kỷ lục nhanh nhất. Đương nhiên không thể đưa một lúc một trăm hai mươi vạn chữ, mà trích ra năm chương thôi.


Tiếp theo ta xem kỹ cách đăng ký mục VIP của “Huy hoàng văn học võng”, phát hiện đăng ký cũng không phức tạp, chỉ cần năm vạn chữ là được. Tất cả các tác phẩm khảo hạch VIP, đều được ban biên tập thẩm định trực tuyến, trong vòng năm giờ có thể thẩm định xong. Nhưng việc thẩm định rất nghiêm khắc, bởi vì mỗi tác phẩm có năm biên tập đọc cùng lúc, sau đó cho lời phê bình, chỉ khi có ba biên tập xác nhận ngươi đáng giá tiến vào VIP, mới có thể gia nhập thành công.



Ta đối với “Tinh thần biến” rất tự tin, nếu không thể thẩm hạch thành công, vậy chỉ có thể nói cả năm biên tập đều có mắt không tròng. Hiểu rõ ràng, ta chuyển sang mười vạn chữ, sau đó đưa yêu cầu đánh giá VIP. Còn lại là chờ việc liên lạc.


Nhìn lại thời gian, thấy đã hơn bảy giờ tối, thấy thời gian còn sớm, liền rời khỏi TT, bỏ kính xuống. Ta quay đầu thấy Hoàng Phủ Phi Long đang mang đầu khôi giống như đang đánh Cực đạo chiến võng, nhất thời cười khổ, mập mạp này, không phải nói không có vũ kỹ sao, như thế nào lại vào Cực đạo chiến võng, vậy chẳng phải là chịu khổ sao? Vốn muốn gọi Hoàng Phủ Phi Long đi ăn cơm, nhưng thấy tình hình này, cũng chỉ có thể đợi, tiếp tục đeo kính lên, trên TT đi loạn khắp nơi, chỉ định chức năng báo khi có tin nhắn, không lâu sau, chỉ nghe một tiếng “tích”, vài giây sau, Hoàng Phủ Phi Long bỏ đầu khôi xuống, trên mặt hiện vẻ mệt mỏi, nhưng trong mắt tràn ngập hưng phấn.


Ta bỏ kính ra, cười dài nói: “Xong rồi chứ? Ngươi không phải nói không có vũ kỹ sao? Như thế nào lại vào Cực đạo chiến võng? Bộ không phải ngược đãi còn gì?”


Vừa nghe lời này, Hoàng Phủ Phi Long lập tức mặc kệ, phản bác nói: “Ta nói mình không có vũ kỹ lúc nào? Ta bất quá chỉ vì nguyên nhân thân thể, không thể luyện ra chân khí thôi! Tại Cực đạo chiến võng không có hạn chế chân khí, chỉ nói chiêu pháp cùng ứng biến. Ta bình thường luyện chân khí không được, nhưng chuyên môn nghiên cứu chiêu pháp, ta không nói quá, ta trong chiêu pháp còn giỏi hơn biết bao nhiêu người! “Phi Long Tại Thiên” ta tại Cực đạo chiến võng cũng rất có danh tiếng!”


“Phi Long Tại Thiên?” ta lông mi chớp động. Hoàng Phủ Phi Long đắc ý: “Hắc hắc, nói vậy lão Đại cũng đã nghe nói qua uy danh của ta sao?”


Ta lắc đầu: “Cái tên như vậy, ta còn chưa từng nghe qua.” Hoàng Phủ Phi Long lập tức ngã lăn ra giường.

Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...