Cuộc Nổi Dậy Đầy Hân Hoan Của Vai Phụ Và Phản Diện

Chương 41



Điều Vu Giai thu hoạch ở tiệc mừng thọ của Chu Bắc Hà, một là thay Lý Tu lợi dụng Chu Luy được thưởng thức vở kịch kịch tinh của Chu Bắc Hà, hai là biết cả nhà Lý Mậu. “Vô đạn song” tiểu thuyết mạng của Lý gia là quyền quý, có thực quyền tỉnh Cán Tây. Ông tổ của Lý Mậu là thư ký tỉnh ủy tình Cán Tây, cha và Lâm Doanh Thu đều là cán bộ phòng ban.

Mặc dù Vu Giai cũng không muốn mượn thân phận bọn họ làm gì, nhưng có một người bạn có quyền thế, vẵn đáng giá ăn mừng.

Tuần tiếp theo tương đối vô cùng bình yên, Du Tranh bận chuyện chiếu phim “Vệ Tử Phu”, bởi vì cầm phải tiến hành biên tập lại hòa âm đã quay xong, khoảng thời gian này quay không là rất nhiều, khiến Vu Giai có thời gian qua lại giữa thành phố Nam và An Thành.

Vu Giai đem đỉnh đồng xanh bị hỏng và mân điêu khác hoa quả ngữ sắc về nhà, phụ nữ thích màu sắc nhất, với lại vừa nhìn đã thích rồi. Hội đấu gia là Vu Giai dùng “Tiền để dành”, Vu Đoan cũng sẽ không can thiệp vào chuyện tiêu tiền của em gái, chỉ là không hiểu cô mang đỉnh đồng xanh về làm gì.

Vu Giai nhờ anh ấy tìm người sửa, Vu Đoan đồng ý, đưa đỉnh đồng xanh đến ngay cả mảnh vụn nhỏ cũng đưa cho người làm liền không yên tâm.

Nhân dịp trở về nayd, Vu Giai thử phim Lý Tu đầu tư, diễn một vai phụ nhí nhố trong đó, bởi vì chỉ còn lại vai nhí nhố của cô, Vu Giai phát huy vô cùng tốt, một lần trước, trước sau thời gian sử dụng không có vượt qua một giờ, khiến đạo diễn hô to kinh ngạc. Bộ phim này là anh ta quay thử, trong giới nghe thuật, anh ta cũng không có danh tiếng, cho nên ban đầu vất vả đưa bộ phim kéo tài trợ khắp nơi, cũng không có vốn liếng mời các diễn viên nổi tiếng, cho dù sau đó Lý Tu đầu tư, vai chính phần lớn vẫn bắt đầu sử dụng người mới.

Cho nên khi Lý Tu nói mời Vu Giai tới đóng vai chính, cho dù sửa lại kịch tình, anh cũng đồng ý. Vu Giai đang rất nổi bên Châu Á, đúng lúc cũng để quảng cáo cho bộ phim này bọn họ, đừng bảo loại ý nghĩ này của anh ta hèn hạ, trong giới rất nhiều người đều làm như vậy, đôi bên cùng có lợi, có được cái mình muốn thối.

Từ đoàn phim đi ra, Vu Giai lại đi gặp Hà Uyển Doanh, Hà Uyển Doanh còn theo thợ trang điểm Giang học tập. Tạ Tam Sơn cũng không có kế hoạch quay phim mới, thợ trang điểm Giang cũng nhận ít việc riêng.

Hà Uyển Doanh tiến bộ không ít, mặc dù vẫn ngây thơ như vậy, tiếp những nhân vật lớn dần dần cũng thành thục hơn, điều này cũng phải nhờ công “Chăm sóc dạy bảo” củathợ trang điểm Giang. Thợ trang điểm Giang thấy Vu Giai liền nói chuyện với cô.

Sau khi Tạ Tam Sơn quay xong “Biên Thành”, cố ý rửa tay gác kiếm, hai tuần trước, Lý Tu từ trong tay Tạ Tam Sơn đào ra không ít nhân tai, nghe nói anh ta nói muốn thành lập một phòng công việc, cho thù lao phong phú.

Nghe được tin này, Vu Giai hơi sững sờ. Kiếp trước, Lý Tu cũng là thành lập phòng làm việc, nhưng đó để chơi đùa với Giang Yến Linh, vì thế sau đó còn đặc biệt thu mua một nhà công ty giải trí, phát triển được tạo ra nhiều chi nhánh, quay không ít phim truyền hình, đều là Lý Tu bán nhiều phim truyền hình do mời biên kịch nối tiếng viết ra tình tiết.

“Anh Giang có ý muốn đi đâu” Vu Giai cười hỏi.

“Hướng về phía có thù lao, tôi vẫn thật sự có chút động tâm. Nhưng mà, không khí của chúng ta đại khái bất hòa, vì công việc không khiến cho mình phải vui vẻ thì mất nhiều hơn được. Có tay nghề, việc gì chủ tìm được.”

“Nếu như. ” Vu Giai nhìn anh ta, nghĩ đến một ý kiến: “Tôi mời anh Giang làm thợ trang điểm của tôi, không biết có máu mặt như vậy không.” Kỹ thuật trang điểm của thợ trang điểm Giang so với các thợ trang điểm Vu Giai đã gặp tuyệt đối gọi là số một số hai.

“Ừ” Thợ trang điểm Giang ngẩng đầu nhìn cô, cười nói: “Giá trị con người tôi cũng không thấp.”

“Năm mươi nghìn.” Vu Giai đưa ra giá.

“Tiền lương hàng năm “

“Không, lương tháng.”

Thợ trang điểm Giang ngẩng đầu nhìn cô, sắc mặt nghiêm túc: “Cô chắc chắn còn nhớ tôi ký hợp đồng với bên “Biên thành” cũng chỉ có ba triệu, đây là giá trên trời, cô có thể trả nhiều nhất cũng không thể hơn năm mươi phần trăm được.”

“Tôi không nuôi cũng không nhiều người.” Vu Giai nói “Tôi cũng trông chờ và cuộc sống biểu diễn thôi.”

Thợ trang điểm Giang cúi đầu suy nghĩ một lúc, bật cười: ” Câu này của cô khiến cho người khác ngứa rừng, có ý khoe giàu.” Chìa tay về phía Vu Giai: “Như vậy, tôi long trọng tự giới thiệu tôi Giang Kiêm, thợ trang điểm, nguyện ý làm việc cho Vu Giai tiểu thư cô.”

Vu Giai thật cao hứng, cầm lấy tay anh ta: “Tôi sẽ cho Tiểu Khang ngày mai qua đưa hợp đồng.”

Hà Uyển Doanh ở bên cạnh cao hứng vỗ tay,sau đó phát hiện: “Anh Giang đi theo chị Tiểu Giai, vậy tôi thì sao “

Giang Kiêm cười xoa đầu củan cô, “Nếu như em đồng ý, theo anh học nghề đi, chỉ sợ cha mẹ em không nỡ.”

Lòng Hà Uyển Doanh nóng như lửa đốt cầm túi quay về nhà: “Em về nhà nói với ba mẹ, nhất định phải khiến bọn họ đồng ý.”

Vu Giai kéo cô lại: “Sao em nói gió thì mưa được như vậy, hôm nay quay về nhà với gia đình cũng còn kịp đấy.” Quay đầu hỏi Giang Kiêm: “Tất cả nhân viên đoàn phim dưới tay Tạ Đạo đều giải tán rồi sao? Nhưng đã tìm thấy ở dưới tầng rồi.”

Giang Kiêm gạt tàn thuốc lá giữa ngón tay: “Trừ mấy người ký với Lý Tư ra, người của đàm phim đều không tự nguyện rời đi, làm việc chung lâu cũng có cảm tình. Ngược lại cũng không lo lắng cuộc sống sau này, chuyện ông Tạ rửa tay không làm truyền thông còn chưa biết, anh ta là người một trọng tình nghĩa, mình không làm, sẽ khiến người đoàn phim làm. Ừ, chẳng lẽ anh có tâm nguyện, cũng muốn mở phòng làm việc “

“Mặc dù mục tiêu của tôi có tinh toán như vậy, nhưng ít ra mười năm sau ngược lại có bạn bè, tôi sẽ hỏi thăm một chút, nếu như thành còn phải nhờ anh Giang nói tốt trước mặt Tạ Đạo chút.”

Vu Giai nghĩ tới Cốc Trình Hàm, khi lần đầu tiên thấy Cốc Trình Hàm, liền nghe thấy chuyện đầu tư đạo diễn, anh ta chuẩn bị cho bộ phim rất lâu, bây giờ còn không thấy động thái lớn nào, người trong đoàn của Tạ Tam Sơn đêu là người có tay nghề, kinh nghiệm phong phú, cơ bản cũng đều đã lên tay, nếu như Cốc Trình Hàm có tâm nguyện như vậy, đây là một cái cơ hội tốt, so với điều kiện của Lý Tu, đây không phải kết quả tốt nhất từng có.

Nói đến Cốc Trình Hàm,buổi tối hôm đó Cốc Trình Hàm liền từ An Thành bay tới thành phố Nam. Bởi vì Cốc Trình Hàm và Giang Kiêm, Tạ Tam Sơn đều là người quen, cụ thể làm sao nói Vu Giai không biết rõ ràng, chỉ là tiệc ăn mừng bên dưới thành, Tạ Tam Sơn chính thức tuyên bố với giới truyền thông chuyện rửa tay gác kiếm, sau tiệc ăn mừng phần lớn người đoàn phim cũng cuốn chăn đệm, đi theo Cốc Trình Hàm.

Cốc Trình Hàm nói với Vu Giai về chuyện muốn đạo diễn bộ phim kia: “Trong nước quay phim khoa học viễn tưởng không quen, tiêu chuẩn cũng xa ở quốc tế, tôi vốn suy nghĩ còn phải chuẩn bị hai ba năm, nhưng bây giờ có thể rút ngắn rất nhiều thời gian, vì giới phù thiên việc quay dựng phim khoa học viễn tưởng vừa hay có thể dùng để quay, thời gian biểu diễn cũng có thể học hỏi lẫn nhau, có thể nói là một công đối việc.”

Vu Giai cười nói: “Như vậy nói, Hàn Tín đã lập công lớn.”

Cốc Trình Hàm đầy tán thưởng đối với Hàn Tín: “Bây giờ tôi mới biết có quan hệ với người môi giới là một chuyện tốt đến như vậy.” Giao thiệp của nghệ sĩ cộng thêm giao thiếp của người mai mối là một loại tổ hợp hai lợi, huống hồ như gian đối, làm việc như trợ lý, Hàn Tín cũng có những mỗi quan hệ cho bản thân. Theo ly mà nói, giao thiệp trong giới nghệ thuật của Hàn Tín làm một người mai mỗi cũng đủ, anh ta khuất thực làm trợ lý, chỉ có thể nói là may mắn của Cốc Trình Hàm.

Cốc Trình Hàm hết sức coi trọng Hàn Tín, cho Hàn Tín một số tiền lương rất cao, nhưng tính tình Hàn Tín vô cùng cổ quái, đưa dư một chút cũng không lấy, nên cầm tiền một chút cũng không thể ít.

“Trở về thành phố Nam, cũng nên đến chỗ Cửu Ca gặp anh Vu một chút.”

“Hôm qua tôi vừa mới gặp, gần đây anh ấy ở bên cạnh Phùng Hạo, thời gian này hẳn không ở chỗ Cửu Ca.”

Cốc Trình Hàm cười: “Tôi cảm giác, anh ta rất coi trọng cô cùng Phùng Hạo, vượt qua xa tôi rồi.”

Với những lời này của anh ta, Vu Giai mở miệng, sau đó cười to lên, cô chính tai nghe được đánh giá của Vu Đông với Cốc Trình Hàm, quả thật xếp sau cô cùng Phùng Hạo: “Đại khái, chúng ta đều là anh Vu đưa ra ngoài, mà anh chỉ có thể nói là nửa đường nhập hội, chưa thân thiết nhiều, cũng là chuyện thường tình trên đời. Hừm, thiếu gia cũng để ý quá”

“Tôi cũng không phải đứa trẻ ba tuổi đòi kẹo.” Cốc Trình Hàm nói, mặc dù nói như vậy, nhưng chính tai nghe thấy Vu Giai nói như vậy, trong lòng vẫn không khỏi có chút mất mát, từ trước đến giờ anh ta tự nhận là hình tượng, nghệ thuật của anh ta đều không thua ai.

Vu Giai nhìn ra vẻ mặt anh ta: “Cũng không cần làm ra kiểu cô gái oán trách sự đời, trên đời việc không vừa ý rất nhiều, chúng ta mạnh hơn rất nhiều người rồi.”

“Tuy là như vậy, cũng không thể ép buộc được đến quyên xúc động cũng không có.” Loại này mất mát nảy ra trong lòng, rất nhanh tiêu tán, Cốc Trình Hàm cuối cùng không phải ung dạ hẹp hòi: “Cô quay xong “Vệ Tử Phu” tiếp theo đã có dự định gì chưa”

Vu Đồng vốn không có kịch bản mới cho Vu Giai, Vu Giai và Tiểu Khang đều không vội vàng, cô hiểu Vu Đông, không có vai diễn phù hợp Vu Đông thà rằng để cô nhàn hạ, trừ diễn vai phụ, cô âm thầm nhận vai cũng phải làm đưa cho Vu Đông xem qua, mặc dù Vu Đông không đồng ý cũng có thể nhận, nhưng phải đánh đổi “niềm vui” của Vu Đông.

“Vệ Tử Phu ít nhất còn phải nửa tháng nữa mới quay, có thể đủ thời gian giảm bớt thời gian nhanh nhất, nửa tháng có thể xảy ra rất nhiều chuyện, nói không chừng vai tốt liền từ trên trời rơi xuống đập phải đẩu tối.” Vu Giai rất thích lạc quan.”Kim hoa mai tưởng ba ngày sau đến trao thưởng rồi, đến lúc đó chúng ta cùng đi “

Cốc Trình Hàm gật đầu đồng ý, trước “Biên thành” Cốc Trình Hàm có tham gia một bộ phim, cho dù không có, loại này bữa tiệc trao giải nảy, người trong giới nghê thuật chỉ cần có thể dịch chuyển thời gian, rất người cũng sẽ đi, như vậy bữa tiếc không chỉ là một nghi thức trao thưởng, quan trọng là cô hội tiếp để nghệ sĩ giao thiệp. Diễn viên muốn được đối mắt tinh tường của vị đạp diễn nào nhắm tới, đạo diễn cũng muốn từ đó phát hiện ra những viên ngọc thô chưa được mài dũa, thậm chí có thể kéo tài trợ.

Hai người vừa nói chuyện, từ phòng giữ của quán rượu bước ra, người phong đoàn phim của anh ta đã đến, bữa này tiệc ăn mừng “Biên thành” ăn đến bây giờ, đã hơn hai giờ sáng, Tạ Tam Sơn uống say rồi, bị Giang Kiêm kéo ra ngoài.

Thành tích phòng vè của “Biên Thành” rất không tầm thường, trước một tuần hạ màn đột nhiên lại nổi tiếng, từ đó về sau kéo đến rạp chiếu được năm ngày, năm ngày này cứ thế cầm hơn một trăm triệu ba chục triệu tiền phòng vé, người đầu tư phim “Biên Thành” và rạp chiếu phim rất ghài lòng, ký hợp đồng chia thù lao, Hàn Băng và Cốc Trình Hàm cũng kiếm rất nhiều tièn, chỉ có Vu Giai lúc ký hợp đồng với “Biên Thành” chưa nổi tiếng, ký là chết tiền, điều này khiến Cửu Ca rất hối hận. Sau khi “Biên Thành” được công chiếu, Cửu Ca quả quyết nói lại giá trị con người Vu Giai, Cưu ca đã xếp Vu Giai ở vị trí cao, liệt vào danh sách đỏ, Vu Giai biết điều này từ miệng Tiểu Khang.

“Biên Thành” được chiếu ở tất cả các rạp chiếu phim trong nước, tên của Vu Giai cũng được nhiều xem trên cả nước biết đến, số lượng người hâm mộ tăng vọt.

Tạ Tam Sơn đưa một phong bì lớn cho Vu Giai.

Vu Giai đứng ở giữa cửa chính hành lang sửng sốt, nhìn một đầu hành lang khác.

Một người phụ nữ trong phòng chính chạy đến, sau đó rất nhanh bị một cánh tay kéo gần lại vào phòng chính, kêu lên một tiếng ngắn ngủi nhưng là tiếng thé thê thảm chói tai. Cửa phòng chính đóng lại, tường cách âm nên tất cả âm thanh không thể lọt ra ngoài.

Trên hành lang có người nghe được tiếng thét chói tai này, nhưng cũng không phát hiện chuyện vừa rồi, quay đầu không phát hiện ra điều kỳ lạ, mỗi người làm việc riêng của mình.

Vu Giai thấy rõ người phụ nữ bị kéo vào phòng giữa, là Mục Tú Kim.

Cô đứng ở hành lang, có chút do dự. Cô thấy rõ Mục Tú Kim vừa rồi bị kéo tóc ngược lại vào phòng chính, đến bên trong xảy ra chuyện gì, chưa từng ăn thịt heo cũng đã gặp heo chạy. Cô tuyệt đối không có hảo cảm với Mục Tú Kim, nếu như không phải bởi vì cô ta, Lý Tu sẽ không đặt kế ước Vu gia, Vu gia sẽ không phá sản, anh cả sẽ không trở thành người thực vật, ba cũng sẽ không vì công ty phá sản mà đột nhiên lâm bệnh nặng, mẹ cũng sẽ không bị điên rồi.

Nhưng bảo cô trơ mắt nhìn chuyện như vậy xảy ra trước mắt, mặc dù xã hội phát triển tiến bộ, các loại yêu cầu với phụ nữ luôn rất hà khắc, cô biết loại chuyện này với Mục Tú Kim không đại biểu điều gì.

“Sao vậy?” Cốc Trình Hàm hỏi cô.

Vu Giai đi về phòng giữa phía đầu kia hành lang, cười nói: “Không có gì, chúng ta đi thôi.”

Vào thang máy, Vu Giai không nhịn được còn muốn quay lại nhìn, cô làm như vậy là đúng hay sai, cô đã không có cách nào để nhận điện, chỉ cảm thấy dâng lên một loại cảm giác rùng mình từ dưới chân cô trực tiếp chui vào da đầu cô.

Sự im lặng của cô làm Cốc Trình Hàm chú ý,trong cảm nhận của Cốc Trình Hàm Vu Giai rất ít yên tĩnh im lặng như vậy, cô luôn tươi trẻ sáng rỡ, nói ra mặc dù rất biết điều nhưng vô cùng thoải mái. Cuối cùng nhìn thấy Vu Giai ôm lấy hai cánh tay, người hơi run rẩy, anh ta nghi ngờ nói: “Trong thang máy rất lạnh sao?”

Vu Giai tươi cười với anh, khiến anh ta càng nghi ngờ. Đôi môi Vu Giai cũnghơi trắng bệch, anh ta đưa áo khoác cho cô mặc, sắc mặt của Vu Giai cũng không cải thiện, hình như xem ra càng lạnh hơn.

Cửa thang máy mở ra, Vu Giai liền từ trong thang máy chạy ra, bắt được một người phục vụ ở tầng một, hỏi người anh ta một câu. Cốc Trình Hàm đuổi theo, thấy sắc mặt cô đã khá nhiều, sắc mặt và đôi môi đã hồng trở lại.

“Sao thế?” Cốc Trình Hàm cảm thấy Vu Giai có cái gì không đúng.

Vu Giai cười với anh, ngẩng đầu lên nhìn, noi một câu khiến anh không hiều: “Có một số việc vẫn phải không thẹn với lương tâm, cho dù sau đó phải có thêm rất nhiều phiền toái, nếu vì mục đích ngay cả ranh giới cuối cùng cũng đánh mất đi, có thể “

Cốc Trình Hàm không yên tâm, khăng khăng đưa cô về nhà.

Đứng ở cửa nhà, Vu Giai mời: “Vào ở lại một đêm, đợi anh về lại chô anh, cũng phải trời sáng.”

Vu Giai mời rất thành khuẩn, Cốc Trình Hàm nhìn thời gian không rat sức từ chối. Sắp xếp phòng khác cho Cốc Trình Hàm, Vu Giai trở về đi ngủ, ngủ rất ngon, lại một đêm không nằm mơ.

Vu Giai tỉnh lại, phát hiện Vu gia đều biến sắc, mẹ Vu tiến lại gần, mặt tươi cười, “Giai Giai, anh chàng con mang về là ai “

Ngay cả Vu Viễn cũng chờ câu trả lời Vu Giai, Vu Đoan lấn đầu tiên thấy chưa đến công ti đi làm.

Vu Giai cầm lý nước xúc miệng, bàn chải đánh răng còn ngậm trong miệng, ánh mắt đảo qua người bọn họ, sáng sớm như vậy đến tận phòng cô chỉ để hỏi chuyện này, cô lấy bàn chải ra, súc miệng: “Sư đệ con.”

“Sư đệ “

Vu Giai cầm khăn lông ướt lau mặt: ” Người dưới quyền anh Vu hai tháng trước vừa mới chuyển, nghệ sĩ của Cửu Ca.” Ngẩng đầu nhìn bọn họ: “Ba mẹ, anh cả, các người đây là muốn đánh hội đồng à” lại nói thêm một câu nữa “Hỏi con còn không bằng trực tiếp hỏi rõ ràng anh ta. Hừm, anh ta đã dậy chưa? “

Phong khách lớn nhà Vu Giai vốn không ở tầng này, vợ chồng Vu Viên và Vu Đoan cũng ở chỗ khác.

“Mẹ nghe A Thiều nói, con mang ngày về nhà.” Mẹ Vu nói câu này, không hỏi Vu Giai nữa, đi xuống tầng, để cho Vu Giai tự mình rửa mặt chải đầu.

Vu Giai còn mặc quần áo ngủ, ngày hôm qua trở về, cô cũng không ngủ đượcmấy tính, tính tới tính lui cũng chỉ có hơn bốn tiếng một chút. Rửa mặt xong, thay quần áo, cô gọi điện thoại cho Cốc Trình Hàm, Cốc Trình Hàm hiển nhiên đã thức dậy, giọng nói rõ ràng.

Vợ chồng Vu Viễn và Vu Đoan gặp Cốc Trình Hàm ở phong đặc biệt cho khách, ấn tượng của bọn họ không giống nhau, thật sự dáng dấp của Cốc Trình Hàm rất được.

Thái độ của mẹ Vu hết sức thân thiết nhiệt tình, cũng may cách cư sử của Cốc Trình Hàm rất khóe léo lễ phép, ở lại ăn bữa ăn sáng rồi rời đi, anh ta phải chạy về An Thành, lần này anh phải trở về rất gấp, cũng không cũng Cốc Tú đi được.

Khi Cốc Trình Hàm rời đi bị hỏi vô số vấn đề, Vu Giai mới nghĩ trước nghĩ sau, cảm thấy ý nghĩ của mẹ không có tí đáng tin nào. Cô và Cốc Trình Hàm à? Con thực sự không có ý nghĩ như vậy. Cốc Trình Hàm là một diễn viên giỏi, cũng là một đối tác tố, thậm chí là một người bạn tốt.

Mẹ Vu nhắc mãi: “Tiểu Giai tuổi con cũng không nhỏ. Anh con đã quyết định kết hơn với Tuấn Thanh, anh cũng phải năm chặc “

Vu Giai dở khóc dở cười: “Mẹ “

“Con chê mẹ dài dòng. Quả nhiên là con gái lớn, liền không nghe mẹ bảo.”

Vu Giai đứng lên: “Một chút nữa con phải trở về An Thành, mẹ nhất định phải luốn nhắc chuyện này à”

Ánh mắt mẹ Vu lập tức sáng lên: “Là cùng Trình Hàm quay về đúng không?”

Vu Giai không thể hiểu nổi mẹ sao lại xem trọng Cốc Trình Hàm, Cốc Trình Hàm quả thật có ngoại hình ổn, nhưng cái này cũng không có thể triệt tiêu Cốc Trình Hàm và mẹ Vu vẫn là người lạ.

Mẹ Vu mặt đầy khinh bỉ: “Mẹ sống từng ấy năm rồi, đã gặp nhiều người, Trình Hàm vừa nhìn là đứa trẻ không tồi, ngoại hình tốt, còn biết hiếu thuận, cũng có sự cầu tiến.”

Lên máy bay trở về An Thành, Vu Giai nói không sót một chữ lời tán dương của mẹ Vu cho Cốc Trình Hàm: “Dứt khoát anh làm một người con trai tốt cho mẹ tôi, ngay cả anh cả cũng không được bà ấy khen như vậy.”

Tiểu Khang và Hàn Tín người phía sau bọn họ, nghe thấy lời của cô, Tiểu Khang cười nói: “Bác gái cũng cảm thấy chị Tiểu Giai và Cốc Trình Hàm tiên sinh xứng đôi, tôi cũng cảm thấy như vậy, nhất là trên áp phích quảng cáo của “Biên Thành”, đơn giản là ông trời tác hợp cho.”

Có lẽ bởi vì không bụng dạ gì, cho nên trên mặt Vu Gia không có chút nào ngượng ngùng: “Chẳng lẽ anh không biết bây giờ trang điểm thì chẳng khác nào dịch dung, cho dù là ai trang điểm, lên hình cũng đều xinh đẹp.”

Giang Kiêm và Hà Uyển Doanh cũng ở trên mấy bay, nghe cô nói như vậy, Giang Kiêm bất mãn: “Cô đây là đang chê tôi trang điểm, không thể đánh đồng với loại trang điểm nghìn người như một kia được “

Vu Giai quên mất tôn đại thần bên mình này, vội vàng nói xin lỗi, chọc Hà Uyển Doanh bật cười.

Tiểu Khang cũng cười: “Có anh Giang ở đây, chị Tiểu Giai sau này như đeo vòng kim cô, sau này ngay cả một câu nói bậy cũng không thể nói được.”

“Tôi cũng không phải là Đường tăng.”

“Ngài là Quan Thế Âm.” Vu Giai nói.

Giang Kiêm nhẹ nhàng ngước mắt liếc cô, Vu Giai lập tức quay đầu lại, không nói gì nữa.

Vu Giai đưa Giang Kiêm xuất hiện ở bức ảnh, đối với cô đưa theo thợ trang điểm riêng, thợ trang điểm còn tự mang học việc, Du Tranh cũng không có nói gì, dù sao cũng không tốn của anh ta hay của đoàn phim, đến trả lại thợ trang điểm đoàn làm phim đưa tới.

Quay phim truyền hình so với phim điện ảnh cũng rộng hơn rất nhiều, cho nên tốc độ quay rất nhanh, hôm nay tâm trạng của Vu Giai rất tốt, rất nhanh đã quay xong cảnh quay hôm nay. Hôm nay đoàn phim kết thúc công việc sớm. Du Tranh cũng sẽ tạm thời không nhận thêm vai, tâm trạng diễn viên tốt, thường thường thì sẽ sớm xong việc, nhưng tâm trạng diễn viên không tốt vậy cần phải làm thêm giờ, chuyện hôm nay nhất giải quyết xong hôm nay, điểm này lại giống Tạ Tam Sơn.

Trong cùng một phim trường hai đoàn phim gặp mặt là chuyện thường, Vu Giai gặp được Giang Yến Linh. Phim điện ảnh không rộng như phim truyền hình, một cảnh quay lại mười mấy lần là chuyện thường, cho dù kỹ xảo vô cùng xuất sắc, quay lại ba bốn lần cũng là chuyện hết sức bình thường, một điều cơ bản điều có trạng thái nổ tung.

Bộ phim Giang Yến Linh diễn rất nổi tiếng, nhưng đồng thời diễn một bộ phim nổi tiếng xảy ra một điều: bị bắt bẻ trong lời nói, thậm chí chỉ là biểu cảm hay là ánh mắt. Biên kịch bộ phim này rất tốt, Cửu Ca định làm một số tiền lớn, Giang Yến Linh có đủ khả năng diễn ra, một mặt quả thật Khương Trinh đối với Khương Duy muốn gì có đó, mặt khác cũng là Giang Yến Linh tự thân.

Những thứ nổi tiếng một nửa hướng về biên kịch, một nửa là bởi vì yêu cầu của Cửu Ca, không cam lòng nâng đỡ một mình tinh nhỏ không nổi tiếng, nhìn ngoài mặt biên kịch trên phim trường kềm chế, nhưng trong lòng nghĩ thế nào, trừ tbản thân ra ai cũng không biết. Những thủ đoạn của mấy người này cao siêu hơn rất nhiều với Giang Yến Linh, khoảng thời gian này không ít lần cáu gắt vô cớ, hết lần này tới lần khác không lộ ra những tất xấu, cuộc sống của Giang Yến Linh rất là tuyệt với.

Cho dù Vu Giai cũng phải bội phục sự nhẫn nhịn của Giang Yến Linh, một bên muốn giảng hà đoàn kịch đang cáu giận vô cơ còn muốn hòa nhập quan hệ trong đòn kịch, còn vừa muốn chăm sóc Khương Duy, có bốn năm người, cũng không có cách nào chia người, cô làm hết lần này đến lần khác.
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...