Cướp Ngôi Nữ Chính, Nữ Phụ Ta Tỏa Sáng
Chap 161: Đại Kết Cục
Lãnh Huyết Sương đưa Lãnh Thiên Minh đi đến một khu ngoại ô xa lánh, đi lên một ngọn đồi đầy cỏ non. Hương cỏ hiu hiu bay theo từng làn gió nhẹ cuốn vào tóc mang theo hơi thở của thiên nhiên dịu dàng. Lãnh Thiên Minh nhìn ngồi mộ trước mắt, ngây ngô nhìn di ảnh của người đàn ông đang cười. Nụ cười nhẹ nhàng nhưng mang theo nét tinh ranh và láu cá. Nó chợt nhận ra, người đàn ông này giống nó vô cùng-Mami?-Lãnh Thiên Minh ngây ngốc nhìn Lãnh Huyết Sương -Quỳ xuống-Lãnh Huyết Sương nhẹ giọng nóiLãnh Thiên Minh ngoan ngoãn làm theo, nó quỳ trước ngôi mộ đá. Ngôi mộ sạch sẽ và gọn gàng, chứng tỏ thường xuyên được dọn dẹp và quét tước. Cô cũng quỳ xuống, đặt bó hoa lan trắng lên thềm đá, tay hơi siết bàn tay nhỏ bé của Lãnh Thiên Minh nói:-Vũ Hạo, tôi mang con của mình đến cho cậu xem đây--Mami?-Lãnh Thiên Minh ngờ ngợ giật mình nhìn về phía di ảnh-Cục thịt, đây là cha của con, dập đầu nhận cha đi-Lãnh Huyết Sương nóiLãnh Thiên Minh ngây ngốc cúi đầu nó hướng về phía ngôi mộ nhắm mắt lại cầu nguyện. Đây là lần đầu tiên nó nhìn thấy khuôn mặt của cha, hóa ra cha của nó đã sớm qua đời. Nó cứ dính lấy ngôi mộ, Lãnh Huyết Sương cũng không cản cho tới khi sắc trời tối dần cô mới bế Lãnh Thiên Minh đang ngủ đi về.Vù vùĐợt gió thình lình xông tới, nhưng bàn tay ôm trọn lấy hai người. Lãnh Huyết Sương nghe như có ai đó thì thầm bên taiÍchkỉmộtchút, cógìsai?Lãnh Thiên Minh đang ngủ trong.lòng cô bỗng cựa quậy nó mơ màng nhìn rồi lại díp mắt vào ngủ tiếp. Lãnh Huyết Sương bàng hoàng, đưa Lãnh Thiên Minh trở về. Cô nhốt mình trong căn phòng của bản thân hai ngày hai đêm, không nước không thức ăn. Cho tới khi Vu Hàn Nhiên và Vương Tâm Ngọc lo lắng tức điên xông vào mới thấy cô đang ngồi thẫn thờ trên tay lại đeo chiếc nhẫn màu lam quen thuộc.Việc đầu tiên khi ra ngoài cô làm là ăn, Lãnh Huyết Sương ăn không thèm chú ý hình tượng, ăn như hổ nuốt hơn trâu! Cho tới khi cô ngồi lại bình thản, mới gọi cả ba người đàn ông kia đến. Nam Cung Thiên, Trần Tích Phong và Sora ngồi cùng một dãy ghế, đối diện là Lãnh Huyết Sương. -Sương nhi...-Trần Tích Phong mở lời-Dừng! Để tôi nói trước, cả ba người tôi là một kẻ ích kỉ, tôi dù luôn phủ nhận nó nhưng nó lại là điều không thể tránh khỏi. Tôi nhận ra, tôi thích cả ba người, nhưng thế là quá tham lam. Tôi chỉ muốn hỏi, nếu tôi đa tâm đa tình như thế, liệu ba người có còn thích tôi không?-Lãnh Huyết Sương hỏiCả ba đều im lặng, Lãnh Huyết Sương nói tiếp:-Tôi có thể sống cô độc nhưng tôi càng muốn biết câu trả lời của ba người-Thấy họ vãn không nói gì, Lãnh Huyết Sương cười tự giễu quả nhiên ai lại có thể chịu được chứ-Anh đồng ý-Nam Cung Thiên nói-Tôi cũng đồng ý-Sora tiếp lời-Chỉ cần là ở bên em-Trần Tích Phong cười dịu dàngLãnh Huyết Sương bất ngờ, nước mắt bắt đầu rơi, quá đỗi hạnh phúc và bất ngờ. Cô mỉm cười, ôm lấy cả ba cảm xúc như cánh diều bay thẳng lên bầu trời.4 năm sau-Đi mau nào đại thúc!Chúng ta trễ mất!-Vu Hàn Nhiên chống nạnh nóiNgười đàn ông vẻ dịu dàng cần mẫn ngẩng đầu, có chút ngại ngùng được cô nắm tay tiến vào lễ đường. Vương Tâm Ngọc khoanh tay, mỉm cười nhìn người đàn ông bên cạnh mình:-Sao?-người đàn ông cười hỏi-Rất đẹp-Vương Tâm Ngọc cười đáp-Sau sẽ cho em một lễ cưới đẹp như thế-người đàn ông dịu dàng nói-Đâu cần, dù sao chúng ta cũng kết hôn trên game rồi!- Vương Tâm Ngọc cười lém lỉnh nóiHai người đan tay với nhau nhìn lễ đường tinh xảo xinh đẹp. Tiếng nhạc bắt đầu phát lên, cô dâu với tà váy cưới xinh đẹp khoác tay người đàn ông trung niên sắc sảo tiến vào lễ đường. Ba người đàn ông mỉm cười, người đàn ông trung niên nói:-Ta giao con gái cho mấy cậu, nếu dám làm nó khổ, ta sẽ không để yên đâu!--Bọn con sẽ bảo hộ cô ấy suốt đời-ba người đồng thanh đápNgười đàn ông trung niên gật đầu hài lòng quay về ghế ngồi, bàn tay đặt lên mu bàn tay người phụ nữ trung niên-Vân nhi, tiểu Sương đã trưởng thành rồi--Đúng vậy, con của chúng ta đã trưởng thành rồi -Mộ Dung Hoàng Vân đápMục sư nhìn cả lễ đường hạnh phúc, ông khẽ cười:Ta tuyên bố các con là vợ chồng! Chúa sẽ phù hộ cho các con!Lãnh Huyết Sương chạy lên xe hoa, ném hai đóa hoa xinh đẹp lên bầu trời. Vu Hàn Nhiên và Vương Tâm Ngọc nhảy lên cao tiếp được bó hoa, nắm tay người đàn ông của mình cười.Bạn có tin vào số mệnh không? Nếu có hãy nhắm mắt lại và để con tim dẫn lốiĐại kết cụcHoãnCó phiên ngoại nhé, chưa xong đâu hehe Lãnh Huyết Sương đạp Mặc Tử Vĩ một cái, Mặc Tử Vĩ ngã cái rầm. Xoa xoa cái mông tội nghiệp, Vĩ ai oán:-Sương tỷ của tôi ơi, rốt cuộc là tôi có chỗ nào đắc tội tỷ? Mà tỷ nỡ đá tui?- Lãnh Huyết Sương nhíu mày, tay khoác hờ đặt trước ngực lên giọng:-Câu chuyện đến đây là kết thúc sao hả đồ ngốc?--Hả?-Mặc Tử Vĩ nghệt mặt a một cái Lãnh Huyết Sương tức giận lấy ra trong túi một tập kịch bản ném vào mặt của Mặc Tử Vĩ. - Con tác giả nhà ngươi hố ta nhiều như như vậy đùng một cái nói xong là xong, ngươi nghĩ ta bỏ qua sao?-Lãnh Huyết Sương quát-Nè nè đại tỷ, đại kết cục như vậy còn chưa thỏa sao?-Mặc Tử hết cách ai oán nói-Xong là xong thế nào? Ta thấy tập kịch bản mới trên bàn ngươi rồi! Nói, ngươi đang định hố ta cái gì?!-Lãnh Huyết Sương nhíu mày nghi ngờ-Em nào dám đâu đại tỷ, nhưng nếu giờ em nói ra không phải là lộ hết cốt truyện mới sao?-Mặc Tử Vĩ hết cách than thở -Hửm? Cốt truyện? Vậy là ta chưa phải là kết thúc?-Lãnh Huyết Sương ngớ người hỏi lại- Tất nhiên rồi, tỷ là phần 1, còn một đại tỷ phần 2 đang đợi lên sàn ạ-Mặc Tử Vĩ cung kính đáp -Hừ hừ, tạm bỏ qua cho ngươi. Còn không mau giới thiệu cho những độc giả đáng yêu của ta biết?!-Lãnh Huyết Sương cao giọng nói- Đã rõ! Đã rõ, thưa đại tỷ-Mặc Tử Vĩ gật đầu như giã tỏi Mặc Tử Vĩ đứng trên sân khấu cúi người chào, bắt đầu nói trước micHaha, giới thiệu như vậy là mọi người đủ hiểu Vĩ Vĩ muốn làm gì rồi đúng hông nè? Vĩ Vĩ sẽ không để Lãnh Huyết Sương đơn giản kết thúc đâu! Mọi người phải ủng hộ Vĩ Vĩ nha nha nha, Vĩ Vĩ đã bắt đầu đăng mấy chap rồi mong mọi người đón đọc nhé. Chứ nhìn số lương lượt đọc ít tới thảm thương làm Vĩ Vĩ thấy buồn lắm nha! Ai ya, không nói nhiều nữa. Truyện mới :_"Hành trình tìm về lão công"_! Vĩ Vĩ đợi mọi người giúp đỡ!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương