Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát
Chương 11: Phỏng Vấn Tại Phòng Cho Thuê
Tô Cảm Khê mặt mày nhăn nhó như ăn phải khổ qua, chỗ nhà thuê của cô cuối cùng vẫn bị tên ác ma kia biết được, ngộ nhỡ giữa đêm hôm khuya khoắt nào đó anh ta lẻn vào nhà cô làm chuyện mờ ám thì phải làm sao đây? Đúng rồi, anh ta chỉ biết cô ở dưới lầu mà thôi, cụ thể cô ở tầng nào phòng nào vẫn may là anh ta chưa biết gì.
Tô Cảm Khê ở trong nhà rảnh rỗi không có việc gì làm thì lại bắt đầu mày mò lên mạng gửi hồ sơ lí lịch của mình, cô năm nay tính ra cũng đã là học đến năm thứ ba rồi, có thể rời khỏi trường học trước thời hạn để tìm việc làm.
Những ngày gần đây cô cũng đã đem sơ yếu lí lịch của bản thân gửi khắp các công ty lớn nhỏ, nhưng các công ty lớn phát triển hầu hết đều không muốn tuyển chọn kiểu sinh viên đại học vẫn chưa tốt nghiệp như cô làm việc.
Những bản hồ sơ hồi trước cô có gửi đi có rất nhiều nên bây giờ nó đã rơi vào tình trạng lộn xộn hết cả lên.
Nếu như không phải nhà họ Tô hoàn cảnh ngày càng sa sút, đến cả hoạt động vận chuyển buôn bán kinh doanh cũng xuất hiện vấn đề lớn thì cô đã sớm quay trở về nhà Tô của mình việc chỉ tiêu cho cuộc sống thường ngày cũng được dễ dàng giải quyết rồi.
Nhưng bây giờ cô còn chưa tìm được công việc để đi làm nữa! Cô thở dài rồi chọn tất cả những công ty lớn mà cô có thể chọn, đột nhiên cô lại nghĩ đến một vấn đề nào đó.
Bắt đầu tra tìm lại câu hỏi lúc trước từng tìm kiếm, liệu có phải trước kia cô quá kích động đã tìm kiếm sai câu hỏi nên mới hiện ra một đống thứ vô bổ như thế.
Lần này cô rất cần thận tìm kiếm lại một lần nữa “Làm thế nào để khiến một anh chàng chán ngán mình?”
Kết quả cho ra không giống với kết quả lúc trước, Tô Cẩm Khê trực tiếp nhấp vào kết quả đứng đầu hot nhất.
Nguyên bản của nó là: “Muốn một anh chán ngán bạn thực sự không hề dễ dàng một chút nào.
Đàn ông đều là loại sinh vật giống đực rất không có tự trọng, nếu bạn chủ động tiếp cận với anh ấy càng nhiều thì đảm bảo rằng anh ấy trong vòng 2-3 ngày là đã chán ghét bạn rồi.
Ngược lại, nếu bạn phớt lờ anh ấy thì anh ấy sẽ tràn đầy hứng thú với bạn.”
Ở phía dưới bài viết có rất nhiều comment bình luận, Tô Cẩm Khê suy nghĩ một chút cảm thấy điều đó thực sự rất đúng.
Diễn viễn nam chính trong các bộ phim thần tượng bình thường đều rất ngầu và có chút điên khác người, xung quanh anh ta có rất nhiều phụ nữ ngốc nghếch đơn thuần nhưng cuối cùng anh ta chỉ thích những nữ chính kiểu lạnh lùng kiêu ngạo.
Đúng là bộ phim truyền hình thần tượng nào cũng đi theo mô típ như thế.
Nếu như gặp phải tên đàn ông ác quỷ kia nhất định bản thân phải chủ động nhiều với anh ta, càng thảo mai dịu dàng càng tốt, nói không chừng anh ta sẽ chán ghét không thèm để ý đến mình nữa.
Sau khi đọc hết các kết quả tìm kiếm, Tô Cảm Khê vô cùng hài lòng đi ngủ.
Sáng sớm ngày hôm sau điện thoại vang lên trực tiếp người đang say giấc nồng: “Alo.”
*Xin chào, là cô Tô Cẩm Khê đúng không? Hồ sơ CV của cô đã được công ty chúng tôi phê duyệt rồi.
Mời cô đúng 10h sáng hôm nay hãy đến công ty phỏng vấn nhé.”
Nghe đến là phỏng vấn Tô Cẩm Khê ngay lập tức tỉnh táo, gật đầu lia lịa gần như cúi đầu trước điện thoại đến ba lần: “Vâng, tôi biết rồi.
Cảm ơn ạ.”
: Tô Cẩm Khê trong nháy mắt cảm thấy toàn bộ cuộc sống này vô cùng là đẹp đẽ.
Có thể phỏng vấn tức là cô có thể có cơ hội rồi.
Cô vui vẻ lấy từ trong tủ quần áo ra một bộ quần áo công sở mà cô đã chuẩn bị kĩ từ lâu.
Vừa bước lên xe buýt lại nhận được thông báo phỏng vấn từ một công ty khác, Tô Cẩm Khê cô cảm thấy cuộc đời của mình có phải bắt đầu có bước ngoặt rồi không, nếu như công ty sáng nay mà phỏng vần thất bại thì cô còn có một cơ hội khác nữa rồi.
Tô Cảm Khê nhanh chóng đến sớm địa điểm phỏng vấn.
Cô là sinh viên tốt nghiệp từ trường A, chuyên ngành của cô thuộc loại xuất sắc của trường vì vậy đối với cô buổi phỏng vấn này không hề khó khăn.
Khi đến nơi, cô nhận ra những người xung quanh mình ăn mặc trang điểm rất khác mình.
Sáng sớm hôm nay cô ra ngoài đường chỉ trang điểm rất nhẹ nhàng, nhìn lông mi của người đẹp bên cạnh cô cong vút lên cảm giác có thể đem ra bẫy được ruồi, môi đánh son thì đỏ mọng như vừa đi hút máu về vậy, váy mặc thì ngắn đến nỗi cảm giác nếu cô ta ngồi xổm xuống có thể còn không nhìn thấy là đang mặc váy nữa.
Đây rốt cuộc là một buổi phỏng vấn hay là cuộc thi sắc đẹp chứ? Cô nhớ rằng điều quan trọng nhất trong số tay phỏng vấn là quy định về trang phục.
Trên thực tế hôm nay mọi người đều ăn mặc trang điểm theo phong cách như thế là đều có lí do của nó, người chủ trì chính trong buổi phỏng vấn hôm nay chính là một ông chú trung niên thích ngắm những cô nàng xinh đẹp, nhất là thích ngắm chân dài.
Tô Cẩm Khê không biết trước những điều này.
Khi có người gọi đến số của cô vào phỏng vấn, cô trong lòng vô cùng lo lắng từ từ bước vào phòng.
Vừa đi vào cô đã bị một đôi mắt nhìn chằm chằm, loại ánh mắt này giống như là ánh mắt nhìn thấu cơ thể của mình không có một mảnh vải che thân vậy.
Cô cau mày và phát hiện có một ông chú trung niên đang nhìn chằm chằm vào đôi chân thon thả của mình, sau đó mắt ông ta từ từ di chuyển từ chân lên đến phần ngực của cô.
Tô Cảm Khê ở trong nhà rảnh rỗi không có việc gì làm thì lại bắt đầu mày mò lên mạng gửi hồ sơ lí lịch của mình, cô năm nay tính ra cũng đã là học đến năm thứ ba rồi, có thể rời khỏi trường học trước thời hạn để tìm việc làm.
Những ngày gần đây cô cũng đã đem sơ yếu lí lịch của bản thân gửi khắp các công ty lớn nhỏ, nhưng các công ty lớn phát triển hầu hết đều không muốn tuyển chọn kiểu sinh viên đại học vẫn chưa tốt nghiệp như cô làm việc.
Những bản hồ sơ hồi trước cô có gửi đi có rất nhiều nên bây giờ nó đã rơi vào tình trạng lộn xộn hết cả lên.
Nếu như không phải nhà họ Tô hoàn cảnh ngày càng sa sút, đến cả hoạt động vận chuyển buôn bán kinh doanh cũng xuất hiện vấn đề lớn thì cô đã sớm quay trở về nhà Tô của mình việc chỉ tiêu cho cuộc sống thường ngày cũng được dễ dàng giải quyết rồi.
Nhưng bây giờ cô còn chưa tìm được công việc để đi làm nữa! Cô thở dài rồi chọn tất cả những công ty lớn mà cô có thể chọn, đột nhiên cô lại nghĩ đến một vấn đề nào đó.
Bắt đầu tra tìm lại câu hỏi lúc trước từng tìm kiếm, liệu có phải trước kia cô quá kích động đã tìm kiếm sai câu hỏi nên mới hiện ra một đống thứ vô bổ như thế.
Lần này cô rất cần thận tìm kiếm lại một lần nữa “Làm thế nào để khiến một anh chàng chán ngán mình?”
Kết quả cho ra không giống với kết quả lúc trước, Tô Cẩm Khê trực tiếp nhấp vào kết quả đứng đầu hot nhất.
Nguyên bản của nó là: “Muốn một anh chán ngán bạn thực sự không hề dễ dàng một chút nào.
Đàn ông đều là loại sinh vật giống đực rất không có tự trọng, nếu bạn chủ động tiếp cận với anh ấy càng nhiều thì đảm bảo rằng anh ấy trong vòng 2-3 ngày là đã chán ghét bạn rồi.
Ngược lại, nếu bạn phớt lờ anh ấy thì anh ấy sẽ tràn đầy hứng thú với bạn.”
Ở phía dưới bài viết có rất nhiều comment bình luận, Tô Cẩm Khê suy nghĩ một chút cảm thấy điều đó thực sự rất đúng.
Diễn viễn nam chính trong các bộ phim thần tượng bình thường đều rất ngầu và có chút điên khác người, xung quanh anh ta có rất nhiều phụ nữ ngốc nghếch đơn thuần nhưng cuối cùng anh ta chỉ thích những nữ chính kiểu lạnh lùng kiêu ngạo.
Đúng là bộ phim truyền hình thần tượng nào cũng đi theo mô típ như thế.
Nếu như gặp phải tên đàn ông ác quỷ kia nhất định bản thân phải chủ động nhiều với anh ta, càng thảo mai dịu dàng càng tốt, nói không chừng anh ta sẽ chán ghét không thèm để ý đến mình nữa.
Sau khi đọc hết các kết quả tìm kiếm, Tô Cảm Khê vô cùng hài lòng đi ngủ.
Sáng sớm ngày hôm sau điện thoại vang lên trực tiếp người đang say giấc nồng: “Alo.”
*Xin chào, là cô Tô Cẩm Khê đúng không? Hồ sơ CV của cô đã được công ty chúng tôi phê duyệt rồi.
Mời cô đúng 10h sáng hôm nay hãy đến công ty phỏng vấn nhé.”
Nghe đến là phỏng vấn Tô Cẩm Khê ngay lập tức tỉnh táo, gật đầu lia lịa gần như cúi đầu trước điện thoại đến ba lần: “Vâng, tôi biết rồi.
Cảm ơn ạ.”
: Tô Cẩm Khê trong nháy mắt cảm thấy toàn bộ cuộc sống này vô cùng là đẹp đẽ.
Có thể phỏng vấn tức là cô có thể có cơ hội rồi.
Cô vui vẻ lấy từ trong tủ quần áo ra một bộ quần áo công sở mà cô đã chuẩn bị kĩ từ lâu.
Vừa bước lên xe buýt lại nhận được thông báo phỏng vấn từ một công ty khác, Tô Cẩm Khê cô cảm thấy cuộc đời của mình có phải bắt đầu có bước ngoặt rồi không, nếu như công ty sáng nay mà phỏng vần thất bại thì cô còn có một cơ hội khác nữa rồi.
Tô Cảm Khê nhanh chóng đến sớm địa điểm phỏng vấn.
Cô là sinh viên tốt nghiệp từ trường A, chuyên ngành của cô thuộc loại xuất sắc của trường vì vậy đối với cô buổi phỏng vấn này không hề khó khăn.
Khi đến nơi, cô nhận ra những người xung quanh mình ăn mặc trang điểm rất khác mình.
Sáng sớm hôm nay cô ra ngoài đường chỉ trang điểm rất nhẹ nhàng, nhìn lông mi của người đẹp bên cạnh cô cong vút lên cảm giác có thể đem ra bẫy được ruồi, môi đánh son thì đỏ mọng như vừa đi hút máu về vậy, váy mặc thì ngắn đến nỗi cảm giác nếu cô ta ngồi xổm xuống có thể còn không nhìn thấy là đang mặc váy nữa.
Đây rốt cuộc là một buổi phỏng vấn hay là cuộc thi sắc đẹp chứ? Cô nhớ rằng điều quan trọng nhất trong số tay phỏng vấn là quy định về trang phục.
Trên thực tế hôm nay mọi người đều ăn mặc trang điểm theo phong cách như thế là đều có lí do của nó, người chủ trì chính trong buổi phỏng vấn hôm nay chính là một ông chú trung niên thích ngắm những cô nàng xinh đẹp, nhất là thích ngắm chân dài.
Tô Cẩm Khê không biết trước những điều này.
Khi có người gọi đến số của cô vào phỏng vấn, cô trong lòng vô cùng lo lắng từ từ bước vào phòng.
Vừa đi vào cô đã bị một đôi mắt nhìn chằm chằm, loại ánh mắt này giống như là ánh mắt nhìn thấu cơ thể của mình không có một mảnh vải che thân vậy.
Cô cau mày và phát hiện có một ông chú trung niên đang nhìn chằm chằm vào đôi chân thon thả của mình, sau đó mắt ông ta từ từ di chuyển từ chân lên đến phần ngực của cô.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương