Cứu Vớt Bạch Nguyệt Quang
Chương 16
“Di.” Hệ thống khe khẽ kinh ngạc ra tiếng. “Sao vậy?” Hệ thống lấy lại tinh thần: “Nga, không có gì đâu ký chủ, chỉ là cốt truyện bước vào giai đoạn đầu rồi.” “Cũng không thể xem là giai đoạn đầu, bây giờ vẫn cách thời điểm cốt truyện bắt đầu rất lâu.” Lúc ấy trong cốt truyện, Đại sư tỷ chỉ xuất hiện trong hồi ức... “Đây là trong sách có nhắc qua một đoạn... bối cảnh.” Yến Trục Quang nhàn nhạt đáp: “Nói đơn giản một chút.” Hệ thống vội vàng tóm tắt ý chính: “Nam chủ muốn đăng cơ —— phi, nam chủ sắp kế nhiệm chức vụ chưởng môn của Phong Hoa Tiên Tông.” “Chuyện là thế nào?” Yến Trục Quang kỳ thực cũng không lý giải được “sách” trong lời hệ thống, nàng chỉ từ trong miệng hệ thống biết được sự tình mà mục tiêu chủ yếu của hệ thống - bạch nguyệt quang Vân Mật Tuyết, đại khái trải qua, còn chỉ là nghe có chọn lọc. Nội dung trong “sách”, vốn dĩ là sau khi trói định, hệ thống sẽ trực tiếp truyền vào trong đầu của Yến Trục Quang. Nhưng bởi vì ngay từ đầu Yến Trục Quang cũng không có cùng hệ thống trói định, sau khi trói định xong Yến Trục Quang lại tắt ngay hiệu ứng âm thanh nhắc nhở, bản thân hệ thống cũng đã quên chuyện này, cho nên vẫn luôn kéo dài tới hiện tại. “Ta thiếu chút nữa quên mất, ký chủ còn chưa tiếp thu cốt truyện.” Hệ thống nói: “Ký chủ có muốn ta truyền cốt truyện cho ngươi không?” Yến Trục Quang xoay người, nằm thẳng trên giường: “Truyền là truyền như thế nào?” “Chính là trực tiếp phóng vào trong đầu ký chủ.” Yến Trục Quang nheo mắt: “Không cần, ngươi trực tiếp nói đại khái cho ta là được.” Yến Trục Quang không thích người khác động tay chân với ý thức của mình, hiển nhiên nàng sẽ không cho phép hệ thống trực tiếp truyền cốt truyện. Hơn nữa, nếu biết được quá kỹ càng tỉ mỉ về cái gọi là cốt truyện kia, sau khi hình thành ấn tượng nhất định, ngược lại có thể sẽ quấy nhiễu phán đoán của nàng. “Thật sự không cần sao?” Hệ thống cẩn thận hỏi: “Trực tiếp truyền cốt truyện thực tiện lợi, hơn nữa cũng càng có thể trợ giúp ký chủ hoàn thành nhiệm vụ.” Ký chủ vẫn là không giống người thường như vậy. “Thật sự sao?” Yến Trục Quang ngữ khí cười như không cười: “Nếu thật dễ dàng đến thế, hai mươi người ký chủ trước kia của ngươi vì sao đều thất bại? Các nàng không phải đều tiếp thu cốt truyện sao?” Hệ thống nghẹn lời, hình như cũng đúng... “Ngươi đừng quên, đây là một thế giới chân thật, cho dù diễn sinh từ một quyển sách ra thì sao chứ? Hết thảy mọi thứ trong thế giới này, một bông hoa một ngọn cỏ, đều là chân thật tồn tại, huống chi là con người?” “Nếu là người thì sẽ thay đổi”, ánh mắt Yến Trục Quang trống rỗng, không có tiêu cự: “Ngươi có thể đảm bảo cốt truyện nhân vật ngươi nhắc đến, đã hình thành thì sẽ không thay đổi sao?” “Cho dù chỉ mất đi một phần nho nhỏ, tương lai cũng sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.” “Ngươi phải nhớ kỹ, từ giây phút ta bắt đầu rơi vào thế giới này, thế giới này liền không có khả năng một năm một mười phát triển dựa theo cái gọi là cốt truyện.” “Lúc này, cốt truyện trong miệng ngươi, còn có bao nhiêu thứ có thể tin?” Cũng đúng nga. Những ký chủ trước kia của nó, không ít người rất tin vào cốt truyện, rất tin tưởng nhân vật giả thiết, mà dẫn đến tình huống nhiệm vụ xuất hiện sai lầm rồi thất bại. Hoặc có thể nói là phần lớn ký chủ đều bởi vì việc này mà thất bại. Nói không chừng, không biết rõ cốt truyện ngược lại sẽ tốt hơn chăng? Yến Trục Quang thành công đem hệ thống xoay vòng đến hôn mê: “Được rồi, đừng lề mề, nam chủ kế vị là chuyện như thế nào?” Kỳ thật, không phải Yến Trục Quang không muốn biết cốt truyện, nàng chỉ là chán ghét bị trực tiếp truyền cốt truyện thôi. Người tuy rằng sẽ thay đổi, cốt truyện tuy rằng có sai lệch, nhưng luôn có một vài thứ sẽ không thay đổi trong khoảng thời gian ngắn, cốt truyện này đương nhiên hữu dụng. Chẳng qua, dù muốn biết cũng không nhất thiết phải lập tức biết hết toàn bộ, dù sao hệ thống biết cốt truyện, để cho hệ thống chậm rãi truyền đạt cũng như nhau, mở ra từng tầng sương mù không phải thú vị hơn sao? Đem quỹ đạo sẽ phát sinh trong tương lai, người nàng sẽ gặp, việc sẽ trải qua nói hết cho nàng, sau đó muốn nàng làm theo từng bước sao? Yến Trục Quang cảm thấy bản thân sẽ phát điên. Hệ thống ngoan ngoãn nói: “Ký chủ đã biết, bạch nguyệt quang là Phong Hoa Tiên Tông Đại sư tỷ.” “Ân.” “Nam chủ quyển sách này, vốn là Phong Hoa Tiên Tông đại sư huynh.” Một trăm vị phong hào đệ tử Phong Hoa Tiên Tông tuổi tác chưa đến một trăm, thực lực không dưới Kim Đan kỳ. Trong số đó, nam đệ tử thực lực cao nhất được xưng là đại sư huynh, nữ đệ tử thực lực cao nhất được xưng là Đại sư tỷ, những đệ tử khác cho dù là nam hay nữ, đều xếp hạng phía sau dựa theo thực lực. Nam chủ Cố Sâm của quyển sách này, chính là phong hào đại sư huynh cùng thời kỳ với Vân Mật Tuyết, hắn lớn tuổi hơn Vân Mật Tuyết, thực lực cũng mạnh hơn một chút. “Trong sách nói, thời kỳ này bởi vì Phong Hoa Tiên Tông liên tiếp bị tổn thất nặng nề, danh tiếng siêu cấp tông môn đều lung lay sắp đổ.” “Hiện tại chính là lúc Phong Hoa Tiên Tông khó khăn nhất, chưởng môn tiền nhiệm đột nhiên mất, phong hào đại sư huynh Cố Sâm nhận nhiệm vụ trong lúc nguy cấp, đảm nhiệm chức chưởng môn, sau đó dưới sự giúp đỡ của Đại sư tỷ cùng các vị trưởng lão, dẫn dắt Phong Hoa Tiên Tông trở về đỉnh cao.” Vì là nam chính nên hẳn phải có một thân phận hiển hách, huống chi đây lại là một quyển tiểu thuyết thể loại bá tổng sủng văn phiên bản tu chân trước ngược sau ngọt, nào là đề tài thế thân, ngược tâm ngược thân, rồi ôm con chạy mất trí nhớ gì đấy, toàn bộ đều có. Nếu nam chủ không có một thân phận siêu cấp lợi hại, bộ truyện này còn tiếp tục thế nào được? Hệ thống không có nói những điều này cho ký chủ, trải qua đủ thứ chuyện phía trước nó đã biết, ký chủ nhà nó có thể là linh hồn ở thế giới nào đó tương tự tu chân giới này, mà không phải người của một thế giới có bối cảnh hiện đại. Nói những từ đó cho ký chủ nghe, ký chủ cũng chưa chắc sẽ hiểu được, không chừng còn sẽ trào phúng những cốt truyện này không có điểm dừng... Hệ thống nói: “Thời gian hiện tại chúng ta đang ở, trong sách đã nhắc tới, là thời điểm Phong Hoa Tiên Tông khó khăn nhất.” Tác giả vì để cho hình tượng nam chủ càng thêm nổi bật, dù sao cũng không ảnh hưởng đến cốt truyện, liền đặt bút thêm vào một đoạn như vậy. Nhưng ở thế giới thật thì lại khác, dù tác giả chỉ đề cập sơ lược, nhưng khi chuyển sang thế giới thật, Phong Hoa Tiên Tông đã phải chịu trắc trở một đoạn thời gian dài. “Vượt qua khoảng thời gian này, chờ đến lúc nữ chủ xuất hiện, Phong Hoa Tiên Tông cũng đã một lần nữa trở thành thiên hạ đệ nhất tông môn.” “Xem ra nàng rất có phúc.” Hệ thống lặng lẽ "ha hả" hai tiếng, không dám nói tiếp. Hưởng phúc? Phúc phận sủng văn nữ chủ trước ngược sau ngọt, cũng không phải người bình thường có thể hưởng nổi, kia chính là trời sắp giáng sứ mệnh cho người này a... Yến Trục Quang nghĩ nghĩ: “Nói cách khác, vừa rồi nàng là nhận được tin tức chưởng môn qua đời, hiện giờ chạy đến tham gia hội nghị cùng tông môn thượng tầng sao?” Hệ thống nói: “Đúng vậy.” Yến Trục Quang nhắm mắt lại suy nghĩ: “Xem ra, đoạn thời gian tới Phong Hoa Tiên Tông bận rộn nhiều việc, nàng có lẽ không có thời gian quản ta.” Kế tiếp ổn định nhân tâm, tân tông chủ kế nhiệm, điều tra nguyên nhân cái chết của lão tông chủ, ứng phó với thế lực khác bên ngoài nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, vân vân. Vân Mật Tuyết khẳng định là vội đến chân không chạm đất, không hơi đâu tới tìm nàng. Hệ thống cũng có chút tiếc nuối. Ký chủ nhà nó thật vất vả mới trở nên quen thuộc với bạch nguyệt quang, đi theo nàng đến Phong Hoa Tiên Tông, đây vốn dĩ là thời điểm nên rèn sắt khi còn nóng, tiếp tục bồi dưỡng cảm tình. Không nghĩ tới thế nhưng đụng phải bối cảnh cốt truyện của nam chủ, này có chút khó chịu. Ký chủ hiện giờ còn không phải đệ tử chính thức của Phong Hoa Tiên Tông, thấp cổ bé họng như nàng cũng giúp không được gì ở phương diện này, muốn nhúng tay cũng không có cơ hội, cho dù có cơ hội cũng khó tránh khỏi bị người ta nói trẻ tuổi ngông cuồng, không biết trời cao đất dày. Cho nên, ký chủ nhà nó chỉ có thể làm tổ ở chỗ này, chờ phong ba qua đi. Không biết đến lúc ấy, Đại sư tỷ có còn nhớ tới tiểu cô nương đáng thương mà nàng mang về từ Nhất Miểu Tông này hay không. “Ký chủ, kế tiếp chúng ta nên làm gì?” Yến Trục Quang nói: “Nên làm cái gì thì làm cái đó.” “A?” Hệ thống có hơi mơ hồ. “Ta hẳn là nên tu luyện.” Yến Trục Quang hiện giờ đã là Thiên Linh Căn, Độc Linh Căn tuy còn chưa hoàn toàn cải tạo thành công, nhưng hiện tại cũng là đứng đầu Đơn Mộc Linh Căn, thể chất lại được cải tạo thành mộc linh thân thể, không phải là lúc nên tu hành sao? Lúc trước là Ngũ Linh Căn khiến nàng tu hành tốc độ quá chậm, lại ở khu tạp dịch đệ tử linh khí loãng kia, mỗi ngày còn phải xử lý linh điền, không có thời gian tu luyện, dẫn tới thực lực của Yến Trục Quang vẫn luôn dừng lại ở Luyện Khí kỳ tầng thứ nhất. Với tâm tính của Yến Trục Quang, tuy không đến mức bởi vì thực lực ít ỏi như thế này mà tâm sinh oán hận, nhưng cũng có chút bất mãn. Trước kia là không có điều kiện, hiện tại nàng ở động phủ của Vân Mật Tuyết, nơi này linh khí tốt hơn so với khu tạp dịch đệ tử không biết bao nhiêu lần, lại không có người khác tới quấy rầy nàng, nàng không mau nắm chặt thời gian tu hành thì còn tính đợi đến khi nào? Muốn hoàn thành nhiệm vụ, thực lực của bản thân mới là cơ sở, mới là tự tin. Hệ thống ngẫm lại cũng đúng, sau khi cùng ký chủ trói định, ký chủ liên tiếp hành động khiến cho nó muốn mất luôn năng lực tự hỏi. Nó hiện tại sắp ngu đi, đều quên mất ký chủ hiện giờ mới chỉ là tép riu Luyện Khí kì tầng thứ nhất, thực lực như vậy làm sao đủ để hoàn thành nhiệm vụ về sau a. “Ân ân, đúng là nên bắt đầu tu hành.” “Nga, đúng rồi ký chủ”, hệ thống nhớ tới một sự kiện: “Lần trước, nhiệm vụ chủ tuyến "Tiếp cận Đại sư tỷ, đồng thời lấy được tín nhiệm" đã hoàn thành.” Nhiệm vụ này cơ hồ là đồng thời hoàn thành cùng nhiệm vụ "Trong vòng ba ngày được mang đi" kia, chỉ là lực chú ý của Yến Trục Quang và hệ thống đều đặt ở chuyện đặc thù thể chất, nhiệm vụ tiếp nhận ngay từ đầu kia ngược lại bị đẩy sang một bên. “Hoàn thành rồi sao?” Thanh âm Yến Trục Quang có chút nhẹ, tín nhiệm a... nguyên lai là dễ dàng như thế sao? Kỳ thật, không phải nàng cũng đã giao phó tín nhiệm sao? Yến Trục Quang đều cảm thấy suy nghĩ của chính mình lúc trước khi hôn mê để cải tạo thể chất, có chút không thể tưởng tượng được. Nàng hoà hoãn lại nỗi lòng hơi gợn sóng: “Phần thưởng là cái gì?” Lúc Yến Trục Quang nhận nhiệm vụ này cũng không chú ý đến phần thưởng nhiệm vụ. Hệ thống nói: “Là một quyển mộc hệ tu chân công pháp.” “Nga?” “Ký chủ, lần này có đổi hay không a...” Yến Trục Quang có chút hứng thú: “Không cần đổi, hoàn thành đi.” “Tốt ~” hệ thống nhanh chóng thao tác, không bao lâu, một quả cầu bằng ngọc màu xanh biếc rơi xuống trên tay Yến Trục Quang: “Đây là đồ vật tương tự như ngọc giản.” Yến Trục Quang hiện giờ còn chưa tu thành linh thức, nàng đem quả cầu bằng ngọc đặt lên trán, nhắm mắt tra xét một lần: “Thanh Mộc Hồi Xuân Quyết?” Hệ thống có chút thấp thỏm: “Là một quyển mộc hệ linh quyết chủ yếu thiên về chữa lành.” Hệ thống còn nhớ thương chuyện linh căn ký chủ có tạp chất, Thanh Mộc Hồi Xuân Quyết thuộc tính ôn hòa, tu hành lên, hẳn là sẽ không mang đến gánh nặng cho linh căn của ký chủ. Yến Trục Quang gật đầu: “Cũng tốt, vậy dùng nó đi.” Hệ thống thấy ký chủ thích, chút thấp thỏm kia liền bay đi, trong lòng đặc biệt cao hứng, bất quá... “Ký chủ đột nhiên bắt đầu tu hành, nếu là tu vi tiến bộ vượt bậc, có thể rước lấy hoài nghi không a?” Sau khi trở thành hệ thống của Yến Trục Quang, hệ thống cũng bắt đầu tự hỏi vấn đề này. Những ký chủ khác của nó trước kia giống như đều rất thích thể hiện, thế nên đều không có che giấu những điểm khiến người hoài nghi, chẳng trách lại thất bại. “Tia lôi kiếp kia có thể giải quyết rất nhiều vấn đề.” Thiên Đạo có thể giáng xuống lôi kiếp cho nàng cải tạo linh căn, sau khi nàng vượt qua lôi kiếp, khen thưởng cho nàng một quyển tu hành công pháp chẳng lẽ rất kỳ quái sao? Yến Trục Quang xoay người xuống giường. “Ký chủ muốn đi đâu a?” Hệ thống nghi hoặc nhìn Yến Trục Quang tiến về phía cửa. “Ta đã đói bụng ba ngày.” ... Đúng nga.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương