Đại Boss ! Em Yêu Anh

Chap 2 :Đến Tổ Chức .



Sáng sớm...ánh nắng ban mai chiếu vào qua cửa sổ ,mùa đông lạnh nhưng trên giường rất ấm áp ,đôi mắt màu nâu hé mở bởi tia nắng ngoài kia ,hiện ra trước mặt cô là một người con trai ,cô bất ngờ mắt chữ A mồm chữ O ,ngồi bật dậy ,''sao mình  lại ở đây'' ,rồi dần cô nhớ ra chuyện tối qua .

-Kiều Hân ,em sao vậy ?Anh vẫn nằm như vậy chỉ mở đôi mắt đen huyền bí của mình ra.

-Dạ ,cô ngỡ ngàng rồi cũng nhớ đến cái tên anh đặt .

- Sao em lại ở đây ?

-Đây là nhà anh ,từ nay em sẽ ở bên anh .

Cô nghĩ lại trả lời :

-Chắc không được đâu ,ở rồi em sẽ lại phải đi ,tốt nhất em nên đi.

-Sao lại vậy ,em ở đây ,bên anh và không cần đi đâu cả .

-Cảm ơn anh việc hôm qua ,em là sao chổi đấy ,ở đây anh sẽ sớm gặp đen đủi.

Anh nhăn mặt ,kéo ta cô nằm xuống ,để 2 tay lên má cô,em là ngôi sao may mắn ,không phải sao chổi .

''Con là công chúa may mắn của ba mẹ '' lại một kỉ niệm trở về ,2 hàng nước mắt lăn trên má ,anh đưa tay lau đi :

-Ngoan ,đừng khóc ,ngủ đi .

Cô ko nói gì dần đi sâu vào giấc ngủ .Hai tiếng sau ,bây giờ là 7 rưỡi sáng cô tỉnh dậy không thấy anh đâu ,trong đầu hiện ra suy nghĩ ''anh đã đi để lại mình như ba mẹ sao '' cô đang lo sợ ,mở cửa bước xuống cầu thang (phòng cô vừa ngủ là tầng 2) ,anh đang ngồi uống coffee và đọc tư liệu ,thấy cô một thiên thần nhỏ có mái tóc hồng bồng bềnh ,làn da mịn màng ...

-Xuống đây (anh nhẹ nhàng gọi )

Việc tối qua anh đưa cô về đã là một bất ngờ cho người làm, bây giờ còn nói giọng như vậy thật ko thể tin nổi .

Cô đi xuống ...Người làm đem thức ăn để lên bàn ...

-Ngồi ăn đi ...anh cười nhìn cô..

-Vâng ..vừa ăn cô vừa nhìn anh ...

-Ăn đi đừng nhìn anh nữa ,anh đưa mũi mình chạm mũi cô ,cảm giác yêu thương khiến cô ấm lòng ...

Cứ như vậy 2 tuần, 3 trôi qua ,anh luôn ăn cùng cô ,ngủ cùng cô,có khi mua quà cho cô, cô cũng dần quen với cuộc sống bên anh ,cô cũng kể cho anh chuyện về chính mình vào mỗi buổi tối ,và anh cũng biết được nguyên nhân cô buồn,anh muốn cô vui vẻ hạnh phúc nên sẽ làm tất cả ,cô dần quen với cuộc sống bên anh.

Vào một buổi sáng khi vừa ăn xong....

-Kiều Hân ,anh phải đến một nơi.

-Cho em đi với ,ở nhà chán lắm.

-Không được ,nơi đó nguy hiểm (anh nghiêm túc nói ,nghe có chút giận )

-Nguy hiểm em càng phải đi ,cô bám tay anh nũng nịu ,cô sợ anh biến mất ,xảy ra chuyện gì.

Thật ra đi đến đó có anh sẽ ko nguy hiểm nhưng chỉ vì anh ko muốn cô biết về nó .

Thấy cô như vậy anh cũng mềm lòng:

-Thôi được .Em thay quần áo đi .

-Cảm ơn anh ...

Cô cười nhẹ rồi lên phòng thay chiếc áo len màu hồng ,khoác áo bông trắng bên ngoài ,mặc quần bò đen .

Đi xuống ,cùng anh lên xe ,người lái xe chạy rất nhanh ,là chiếc xe đắt tiền nổ tiếng nhất được nhập từ Anh Quốc .

Không lâu sau chiếc xe đi đến một khu rừng âm u ,không có người ,thông qua rừng là 1 cây cầu  ,qua đó là đường cụt xung quanh chỉ có những tảng đá ,cô định lên tiếng nhưng  chưa nói gì thì 1 tảng đá tự động đẩy ra ,con đường đi thẳng đến một cánh cổng to lớn ,có người mở cổng (lúc thì người canh lúc để tự động ),khom người chào,tiến thẳng chính giữa là 1 tòa dinh dự lớn gấp 4 lần nhà anh ,bên cạnh còn 2 dãy nhà ,cô chưa từng thấy nơi nào to như vậy,đằng sau còn có sân tập,nó như 1 thế giới riêng vậy.

Xe dừng ở tòa chính giữa ,1 người mặc áo đen ra chào và mở cửa cho anh.

Anh và cô bước xuống ,cô đi bên cạnh anh bước vào tòa dinh dự khổng lồ kia .

-Đại Boss ,lâu ko thấy mặt (Ngôn Di và Thiên Ân lên tiếng )

-Có 3 tuần (anh lạnh lùng trả lời )

Ngôn Di nhìn thấy cô bé đằng sau lên tiếng :

-Dương Phong ai vậy .

Anh nhìn cô ánh mắt dịu dàng khác hẳn ánh mắt khi nhìn họ ,

-Không sao ,họ không dám làm gì em đâu.

Cô nhìn Ngôn Di :

-Chào chị em là Kiều Hân ,

Chuyển ánh mắt qua Thiên Ân :

-Chào anh .

-Tên hay nhỉ (đồng thanh)

-Hai anh chị hợp nhau nhỉ .

Thiên Ân khoác vai Ngôn Di cười nói :

-Bọn anh là một cặp mà ,Dương Phong là bạn bọn anh .

-Vâng.

Ngôn Di đá vào bụng Thiên Ân  :

-Anh nói vớ vẩn gì vậy .Mặt Ngôn Di hơi đỏ ,(gọi anh vì Thiên Ân bắt )

Cô nhìn anh cười ...
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...