Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây
Chương 44: Tg2, kết cục của nam chính
Ngày hôm nay là một ngày đặc biệt, bởi vì hôm nay chính là ngày đánh dấu một bước ngoặt lớn của thế giới này.
Nam chính nguyên tác chính thức vào tù ngồi bóc lịch.
Chuyện bắt đầu vào hai hôm trước, khi buổi triển lãm với quy mô lớn về những món đồ cổ của một triều đại nào đó do Mục Tinh Lăng chủ trì được làm một cách rầm rộ trong giới thượng lưu.
Mục thiếu gia đúng là không coi ai ra gì, bởi vì khi buổi triển lãm đang diễn ra nửa chừng thì một người nào đó chợt phát hiện ra được những món đồ mà Mục Tinh Lăng mang tới đều là đồ giả. Không những vậy, buổi đấu giá này còn dẫn theo rất nhiều những hệ lụy mà Mục thiếu gia có nằm mơ cũng không mơ tới.
Đầu tiên là việc phát hiện đồ giả, điều này thực sự khiến cho người nhà họ Mục không biết giấu mặt đi đâu cho phải. Dựa theo câu chuyện đang trên đà gay cấn, không biết Vương Y Y lấy đâu ra can đảm, tung một đống bằng chứng về việc Mục thiếu gia giam giữ người trái phép, cưỡng hiếp, rồi một loạt những tội danh cực kì đáng sợ,
Không chỉ có vậy, Vương Y Y thậm chí còn dám tung cả video clip nhạy cảm giữa cô ấy và nam chính cặn bã, rõ ràng là không chừa đường lui cho cả anh ta lẫn cô ấy. Lần này Vương tiểu thư quyết tâm dùng hết cả vốn liếng để tống tên khốn kiếp kia phải mọt gông trong tù.
Tiếp theo đó, một loạt những kết án khác của Mục Tinh Lăng đều xoay quanh việc cưỡng đoạt tài sản được lộ ra. Ngay trong ngày hôm đó, tất cả bản án của Mục Tinh Lăng đều được công khai cho toàn dân thiên hạ được mở mang tầm mắt.
Tội này của anh ta chồng lên tội danh kia, không biết Kim Triền Húc còn gán đâu được cho anh ta cái tội danh buôn bán vũ khí rúng động cả giới hắc đạo. Lần này Mục Tinh Lăng có chạy đằng trời.
Mạch Ly không ngờ mọi chuyện lại diễn ra nhanh đến thế, rõ ràng ngay từ đầu Kim Triền Húc hoàn toàn có khả năng tống nam chính nguyên tác vào tù, thế nhưng hắn lại muốn để lâu dài, làm cho Mục Tinh Lăng ảo tưởng về sức mạnh của bản thân đủ xong rồi mới ra một đòn quyết định.
Sau phiên tòa xét xử ngày hôm đó, vốn dĩ tội của Mục thiếu gia hoàn toàn có thể khép vào mục xử tử, thế nhưng Kim Triền Húc lại trực tiếp đứng ra xin giảm án cho anh ta.
Về mức chung thân.
Hẳn là việc này so với một phát chết luôn còn đau đớn hơn. Hạng người coi trọng mặt mũi lại có cái tôi cao ngất trời như Mục Tinh Lăng sẽ phải chịu đủ mọi sự tra tấn nội tâm khi ở sau song sắt.
Hôm đấy Mạch Ly đi thăm tù người đàn ông kia, mới chỉ ở đây có mấy ngày thôi mà Mục Tinh Lăng trông già ra cả chục tuổi.
Râu ria xồm xoàm, cử chỉ hành động như một tên thần kinh không còn thuốc chữa.
Nhìn thấy cô và Kim Triền Húc, Mục Tinh Lăng lập tức xông tới như một con thú điên tìm thấy mục tiêu của đời mình.
Thế nhưng song sắt đó trực tiếp nhốt con thú đang mất kiểm soát kia lại.
Mục Tinh Lăng gầm gừ nhìn cả hai người, giọng nói anh ta khản đặc, đôi mắt đỏ ngầu đến mức làm cho người ta có cảm giác anh ta không được nghỉ ngơi trong một khoảng thời gian rất dài.
“Mạch Ly… là mày… là mày… mày hại đời tao, mày hại tao thê thảm như vậy, mày đã hài lòng chưa?”
Nói xong, anh ta lại quay sang nhìn Kim Triền Húc ngay bên cạnh, nhìn dáng vẻ cao cao tại thượng của hắn, trong lòng anh ta lúc này chỉ có sự không cam tâm nhấn chìm cả suy nnghĩ.
“Kim Triền Húc, mày tưởng tống tao vào đây rồi thì mày sẽ sống tốt được sao? Mạch Ly hoàn toàn không yêu mày, cô ta rồi sẽ đá văng mày như một đôi giày rách giống như những gì cô ta từng làm với tao vậy. Kim Triền Húc, tao chúc cho mày, kiếp này không bao giờ được hạnh phúc trọn vẹn…”
Lời của anh ta còn chưa đến miệng đã bị Kim Triền Húc cầm cây gậy sắt vụt thẳng vào người.
“Hự!”
Kim thiếu gia cực kì tức giận khi nghe những lời đó, hắn ta cười lạnh, một tay ôm chặt lấy Mạch Ly.
“Mồm miệng có mà không biết giữ, vậy chi bằng không có còn hơn”
Mạch Ly biết Kim tổng còn cho một đám bạn tù của Mục Tinh Lăng hỏi thăm đặc biệt anh ta, những trận đòn mà Mục thiếu gia phải chịu trong tù hiển nhiên là chẳng dễ chịu. Bình thường ăn đau Mục thiếu gia còn có thể kêu rên, thế nhưng sau hôm nay, anh ta đã không thể làm như thế được nữa.
Mục Tinh Lăng chính thức trở thành một kẻ câm, sống vật vờ ở trong tù, muốn sống không được, muốn chết không xong, hoàn toàn bị Mục gia vứt bỏ, cuộc sống này của anh ta, coi như bỏ rồi.
Sau ngày hôm đó, mục tiêu hoàn thành nhiệm vụ của Mạch Ly đột nhiên tăng lên đến 50%. Coi như đã đi được nửa hành trình.
Vài ngày trước đó, Mạch Ly đã gặp lại ba mẹ ruột của nguyên chủ, đó cũng là một trong những lí do tại sao thanh nhiệm vụ của cô lại tăng nhiều như thế.
Nam chính nguyên tác chính thức vào tù ngồi bóc lịch.
Chuyện bắt đầu vào hai hôm trước, khi buổi triển lãm với quy mô lớn về những món đồ cổ của một triều đại nào đó do Mục Tinh Lăng chủ trì được làm một cách rầm rộ trong giới thượng lưu.
Mục thiếu gia đúng là không coi ai ra gì, bởi vì khi buổi triển lãm đang diễn ra nửa chừng thì một người nào đó chợt phát hiện ra được những món đồ mà Mục Tinh Lăng mang tới đều là đồ giả. Không những vậy, buổi đấu giá này còn dẫn theo rất nhiều những hệ lụy mà Mục thiếu gia có nằm mơ cũng không mơ tới.
Đầu tiên là việc phát hiện đồ giả, điều này thực sự khiến cho người nhà họ Mục không biết giấu mặt đi đâu cho phải. Dựa theo câu chuyện đang trên đà gay cấn, không biết Vương Y Y lấy đâu ra can đảm, tung một đống bằng chứng về việc Mục thiếu gia giam giữ người trái phép, cưỡng hiếp, rồi một loạt những tội danh cực kì đáng sợ,
Không chỉ có vậy, Vương Y Y thậm chí còn dám tung cả video clip nhạy cảm giữa cô ấy và nam chính cặn bã, rõ ràng là không chừa đường lui cho cả anh ta lẫn cô ấy. Lần này Vương tiểu thư quyết tâm dùng hết cả vốn liếng để tống tên khốn kiếp kia phải mọt gông trong tù.
Tiếp theo đó, một loạt những kết án khác của Mục Tinh Lăng đều xoay quanh việc cưỡng đoạt tài sản được lộ ra. Ngay trong ngày hôm đó, tất cả bản án của Mục Tinh Lăng đều được công khai cho toàn dân thiên hạ được mở mang tầm mắt.
Tội này của anh ta chồng lên tội danh kia, không biết Kim Triền Húc còn gán đâu được cho anh ta cái tội danh buôn bán vũ khí rúng động cả giới hắc đạo. Lần này Mục Tinh Lăng có chạy đằng trời.
Mạch Ly không ngờ mọi chuyện lại diễn ra nhanh đến thế, rõ ràng ngay từ đầu Kim Triền Húc hoàn toàn có khả năng tống nam chính nguyên tác vào tù, thế nhưng hắn lại muốn để lâu dài, làm cho Mục Tinh Lăng ảo tưởng về sức mạnh của bản thân đủ xong rồi mới ra một đòn quyết định.
Sau phiên tòa xét xử ngày hôm đó, vốn dĩ tội của Mục thiếu gia hoàn toàn có thể khép vào mục xử tử, thế nhưng Kim Triền Húc lại trực tiếp đứng ra xin giảm án cho anh ta.
Về mức chung thân.
Hẳn là việc này so với một phát chết luôn còn đau đớn hơn. Hạng người coi trọng mặt mũi lại có cái tôi cao ngất trời như Mục Tinh Lăng sẽ phải chịu đủ mọi sự tra tấn nội tâm khi ở sau song sắt.
Hôm đấy Mạch Ly đi thăm tù người đàn ông kia, mới chỉ ở đây có mấy ngày thôi mà Mục Tinh Lăng trông già ra cả chục tuổi.
Râu ria xồm xoàm, cử chỉ hành động như một tên thần kinh không còn thuốc chữa.
Nhìn thấy cô và Kim Triền Húc, Mục Tinh Lăng lập tức xông tới như một con thú điên tìm thấy mục tiêu của đời mình.
Thế nhưng song sắt đó trực tiếp nhốt con thú đang mất kiểm soát kia lại.
Mục Tinh Lăng gầm gừ nhìn cả hai người, giọng nói anh ta khản đặc, đôi mắt đỏ ngầu đến mức làm cho người ta có cảm giác anh ta không được nghỉ ngơi trong một khoảng thời gian rất dài.
“Mạch Ly… là mày… là mày… mày hại đời tao, mày hại tao thê thảm như vậy, mày đã hài lòng chưa?”
Nói xong, anh ta lại quay sang nhìn Kim Triền Húc ngay bên cạnh, nhìn dáng vẻ cao cao tại thượng của hắn, trong lòng anh ta lúc này chỉ có sự không cam tâm nhấn chìm cả suy nnghĩ.
“Kim Triền Húc, mày tưởng tống tao vào đây rồi thì mày sẽ sống tốt được sao? Mạch Ly hoàn toàn không yêu mày, cô ta rồi sẽ đá văng mày như một đôi giày rách giống như những gì cô ta từng làm với tao vậy. Kim Triền Húc, tao chúc cho mày, kiếp này không bao giờ được hạnh phúc trọn vẹn…”
Lời của anh ta còn chưa đến miệng đã bị Kim Triền Húc cầm cây gậy sắt vụt thẳng vào người.
“Hự!”
Kim thiếu gia cực kì tức giận khi nghe những lời đó, hắn ta cười lạnh, một tay ôm chặt lấy Mạch Ly.
“Mồm miệng có mà không biết giữ, vậy chi bằng không có còn hơn”
Mạch Ly biết Kim tổng còn cho một đám bạn tù của Mục Tinh Lăng hỏi thăm đặc biệt anh ta, những trận đòn mà Mục thiếu gia phải chịu trong tù hiển nhiên là chẳng dễ chịu. Bình thường ăn đau Mục thiếu gia còn có thể kêu rên, thế nhưng sau hôm nay, anh ta đã không thể làm như thế được nữa.
Mục Tinh Lăng chính thức trở thành một kẻ câm, sống vật vờ ở trong tù, muốn sống không được, muốn chết không xong, hoàn toàn bị Mục gia vứt bỏ, cuộc sống này của anh ta, coi như bỏ rồi.
Sau ngày hôm đó, mục tiêu hoàn thành nhiệm vụ của Mạch Ly đột nhiên tăng lên đến 50%. Coi như đã đi được nửa hành trình.
Vài ngày trước đó, Mạch Ly đã gặp lại ba mẹ ruột của nguyên chủ, đó cũng là một trong những lí do tại sao thanh nhiệm vụ của cô lại tăng nhiều như thế.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương