Cảnh tượng quá mức chấn động khiến đầu óc ta trống rỗng hồi lâu.
Khó khăn lắm mới hơi hoàn hồn, ta lại nhớ ra một việc cực kỳ đáng sợ khác.
Ta run rẩy đi đến trước bàn trang điểm.
Người trong gương, đã đẹp đến mức câu hồn đoạt phách.
Ta cầm d.a.o găm, nhắm thẳng vào gương mặt phải của mình, hung hăng đ.â.m xuống một nhát.
Không có lấy một giọt máu.
Chỉ có mấy lớp da.
Ta run rẩy đưa tay lật lên.
Một, hai, ba…
Tổng cộng có tám lớp da.
Vừa khéo trùng với số lần ta đã luân hồi.
Khoảnh khắc ấy, ta chỉ cảm thấy lạnh thấu xương.
“Mỗi một lần c.h.ế.t, luân hồi liền mở ra, trùng liền đắp thêm một lớp da.
“Luân hồi không phải là vô hạn.
“Nếu cứ tiếp tục như vậy, thân thể ta sớm muộn gì cũng sẽ biến thành ổ trùng.
“Trở thành thứ không ra người không ra quỷ như Lâm Quý phi!”
Ta thà c.h.ế.t, cũng không muốn biến thành thứ như vậy!
Khoảnh khắc này, ý chí cầu sinh trong ta đạt tới đỉnh điểm.
Đầu óc vận chuyển điên cuồng, tìm kiếm phương pháp phá giải.
“Trước khi c.h.ế.t, Lâm Quý phi đã cho lui toàn bộ cung nhân.
“Trong thời gian ngắn, sẽ không có ai tới quấy rầy ta.
“Có lẽ ta có thể tìm trong điện xem, liệu có ghi chép gì liên quan đến loại cổ trùng kia hay không.”
Ta không chút do dự bắt đầu lục soát.
Sau một nén hương, quả nhiên để ta tìm được dưới gối của quý phi nửa quyển tàn thư.
Ta nín thở lật ra đọc.
8
Hắc trùng có tên là Mỹ nhân cổ.
Đúng như tên gọi, sau khi ký sinh, sẽ khiến con người trở nên mỹ lệ vô song.
Thế nhưng, theo thời gian trôi qua.
Cổ trùng sẽ xây tổ trong cơ thể vật chủ, dần dần nuốt chửng m.á.u thịt.
Đợi đến khi vật chủ bị gặm nhấm cạn kiệt.
Cổ trùng liền bắt đầu tìm kiếm vật chủ kế tiếp.
Trong quá trình tìm vật chủ mới, cổ trùng sẽ tiến vào một trạng thái vô cùng đặc thù.
Toàn bộ cổ trùng sẽ đồng loạt rời tổ.
Trong đó, t.ử cổ sẽ ngẫu nhiên ký sinh lên tất cả những mỹ nhân mà chúng có thể nhìn thấy.
Người bị t.ử cổ ký sinh, sẽ hoàn toàn mất đi lý trí, trở thành xác c.h.ế.t biết đi (xác không hồn).
Còn vương cổ, thì sẽ tỉ mỉ lựa chọn tổ phù hợp nhất cho mình.
Hơn nữa, vương cổ sẽ đặt ra khảo nghiệm cho vật chủ.
Chỉ khi vượt qua khảo nghiệm, vương cổ mới hoàn toàn thừa nhận vật chủ, yên tâm an cư trong thân thể nàng.
Còn những t.ử cổ tán loạn kia, cũng sẽ tuân theo hiệu lệnh của vương cổ, quay về tổ mới.
Người bị vương cổ ký sinh, trong thời gian ngắn vẫn có thể giữ được thần trí.
Đồng thời, nhờ sự che chở của vương cổ, còn có được năng lực c.h.ế.t rồi luân hồi, tái sinh trở lại.
……
Đọc đến đây, ta rốt cuộc đã hoàn toàn sắp xếp rõ ràng cục diện trước mắt.
Theo lời trong tàn quyển, Ngân Châu hẳn là bị t.ử cổ ký sinh.
Còn trong thân thể ta, chính là vương cổ.
Tất cả những việc quái dị ta gặp phải, đều bắt nguồn từ “khảo nghiệm” của vương cổ dành cho ta.
Ta không khỏi cười khổ.
Loại khảo nghiệm này, ta thực sự không muốn gánh chịu.
Lật sang một trang tàn quyển nữa.
Nội dung phía trên khiến ta lập tức sững sờ.
【Trong những tình huống đặc biệt, có thể xuất hiện hai vương cổ.】
【Trong trường hợp này, hai vương cổ tất phải phân cao thấp, luân hồi mới có thể được phá giải.】
【Vương cổ là vật chí âm chí độc trong thiên hạ, sau khi mức độ ký sinh đạt tới trình độ nhất định.】
【Vật chủ sẽ nước lửa bất xâm, đao thương bất nhập, bách độc bất xâm.】
【Mọi thủ đoạn của nhân gian, đều không thể g.i.ế.c c.h.ế.t được.】
“Nước lửa bất xâm, đao thương bất nhập, bách độc bất xâm…
“Thì ra là vậy, Hoàng tiệp dư cũng bị vương cổ ký sinh.”
Đến đây, chân tướng hoàn toàn sáng tỏ.
Chỉ có g.i.ế.c c.h.ế.t Hoàng tiệp dư, g.i.ế.c c.h.ế.t vương cổ trong người nàng ta.
Ta mới có thể vượt qua lần khảo nghiệm này, vòng luân hồi cũng mới tạm thời chấm dứt.
Nhưng đó cũng chỉ là một hơi thở ngắn ngủi.
Vương cổ sẽ xây tổ trong thân thể ta, khiến ta tạm thời trở thành đệ nhất mỹ nhân hậu cung.
Thế nhưng, đợi đến khi m.á.u thịt của ta bị nuốt chửng sạch sẽ.
Chúng sẽ không chút do dự vứt bỏ ta, tiếp tục tìm kiếm vật chủ kế tiếp.
Ngay từ đầu, đây đã là một ván cờ thập t.ử vô sinh.
Nỗi tuyệt vọng nồng đậm cuộn trào trong lòng ta.
Mọi giãy giụa của ta, vào khoảnh khắc này đều trở thành trò cười.
Thế nhưng, ta chỉ có thể nghiến răng, không ngừng tự nhủ:
“Chỉ cần còn núi xanh, chẳng lo thiếu củi đốt.
“Chỉ cần ta còn sống, sớm muộn gì cũng sẽ tìm được cách trừ bỏ cổ trùng.
“So với lo lắng chuyện sau này, chi bằng trước hết nghĩ cách đối phó Hoàng tiệp dư ngay trước mắt.”
Với tư cách là kẻ được vương cổ chọn trúng.
Giữa ta và nàng ta, chỉ có một con đường — ngươi c.h.ế.t ta sống.
Mức độ ký sinh của Hoàng tiệp dư sâu hơn ta rất nhiều.
Nàng ta gần như đã đạt tới trạng thái hoàn mỹ mà tàn quyển mô tả.
Mọi thủ đoạn của nhân gian, đều không thể g.i.ế.c c.h.ế.t nàng ta.
Đối mặt với loại quái vật như vậy.
Ta thật sự còn có sức đ.á.n.h một trận hay không?
Ngay lúc ta khổ sở suy tư.
Ngoài cửa điện bỗng vang lên tiếng xột xoạt xột xoạt.
Hoàng tiệp dư treo cái đầu mỹ nhân kéo dài loằng ngoằng, chẳng biết từ lúc nào đã lặng lẽ xuất hiện, uốn éo bò về phía ta.
Ta lại một lần nữa, bị con nhục trùng kia nuốt chửng.
9
Lại qua thêm mấy lần luân hồi nữa.
Mỗi một lần, ta đều giãy giụa cầu sinh, dốc hết tâm cơ tìm đường phá giải.
Thế nhưng lần nào, cũng c.h.ế.t dưới tay Hoàng Tiệp dư.
Ta có thể cảm nhận được thân thể mình đang dần dần biến đổi.
Chậm rãi tiến tới cảnh giới “nước lửa bất xâm, đao thương bất nhập, bách độc bất xâm”.
Song đồng thời, đầu óc ta lại càng lúc càng trì trệ.
Thậm chí có mấy lần, trong cổ họng ta theo bản năng phát ra âm thanh “xột xoạt xột xoạt”.
Ta đang dần biến thành một kẻ quái dị giống như Hoàng Tiệp dư.
Đáng buồn thay, dẫu là vậy, ta vẫn không phải đối thủ của nàng ta.
Nhiều nhất cũng chỉ có thể cùng nàng giao đấu thêm vài chiêu mà thôi.
