Khương Phàm đứng trong lĩnh vực, mặc cho linh lực phóng thích mãnh liệt, nhưng đây không phải bị Đường Nguyên Bá kéo đi ra, mà là hắn cố ý thả ra.
Chí Tôn thánh văn nở rộ hào quang sáng chói, thánh uy đặc biệt cuồn cuộn năm trăm mét không gian lĩnh vực.
Khương Phàm chậm rãi giơ tay phải lên, một cỗ ba động khủng bố nhảy lên tại lòng bàn tay.
- A?
Đường Nguyên Bá đột nhiên cảm giác được là lạ, ngọn lửa màu vàng óng đột nhiên cắt đứt liên hệ với hắn, làm sao cũng đều không khống chế nổi.
Hắn hung ác, quả quyết phóng thích toàn bộ năng lượng trong lĩnh vực, muốn trực tiếp dẫn bạo, nổ chết Khương Phàm.
Nhưng, ngay trong chớp mắt, Khương Phàm giơ tay phải chỉ lên trời, liệt diễm cuồn cuộn ngập trời đột nhiên bạo động rơi xuống, toàn bộ lao nhanh hội tụ tới lòng bàn tay Khương Phàm.
Không chỉ có Kim Viêm Thánh Hỏa bị khống chế, mồi lửa hội tụ trước đó cũng bị kéo sạch.
- Xảy ra chuyện gì? Không thể nào!! Không không không, đây là lĩnh vực của ta, lĩnh vực của ta.
Đường Nguyên Bá điên cuồng gào thét, lại nhanh chóng mất đi quyền khống chế toàn bộ liệt diễm.
Liệt diễm cuồn cuộn kịch liệt như cơn lốc mãnh liệt hội tụ.
Liệt diễm phạm vi vài trăm mét, trong ánh mắt khiếp sợ của vô số người, toàn bộ đều đã áp súc đến lòng bàn tay Khương Phàm, cường quang cuồn cuộn, kịch liệt ba động.
Cuối cùng... lòng bàn tay Khương Phàm xuất hiện một cái hỏa cầu to lớn, kịch liệt run rẩy, cường quang dâng lên, giống như tinh cầu muốn bạo tạc.
- Sao hắn lại làm được?
Rốt cuộc gương mặt của tử đệ các tộc cũng có phản ứng.
Trong lĩnh vực của Đường Nguyên Bá, cướp lại quyền khống chế liệt diễm?
- Không không!
Đường Nguyên Bá cảm thấy đã nhận lấy nhục nhã, hắn tức giận gào thét, điên cuồng tăng cường khống chế lĩnh vực.
- Trả lại cho ngươi?
Khương Phàm xoay tròn tay phải, đầu ngón tay xẹt qua hỏa cầu, đột nhiên đẩy về phía trước.
Trong chớp mắt, đất rung núi chuyển, tiếng oanh minh đinh tai nhức óc vang vọng mấy ngàn thước dãy núi.
Bàn tay giống như hỏa cầu trong nháy mắt đã nổ tung, liệt diễm kinh khủng sôi trào như sóng triều dâng lên.
Năng lượng cực kì khủng bố, tương đương với ba cái khí hải nổ tung, nhưng dưới sự khống chế của linh văn Khương Phàm, không có lan đến gần mình một phân một hào, toàn bộ đều ép tới phía trước.
Liệt diễm chồng chất lao nhanh như, tình thế cực kỳ kinh người.
Hống hống hống...
Trong liệt diễm, một con mãnh hổ sôi nổi thành hình, uy mãnh hùng tráng, sinh động như thật, phảng phất mãnh hổ chân thực dục hỏa mà thành.
Ngay sau đó, hùng sư, cự tượng, hỏa lang, lân giáp thú, hỏa tích các loại, hơn sáu mươi loại mãnh thú, mấy trăm hình thú ảnh liên tiếp thành hình.
Bọn chúng phóng tới trong liệt diễm, đang gào thét lao nhanh ở bên trong.
Theo tiếng vang ù ù, thú triều dẫn phát thanh thế rung động, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên xông về Đường Nguyên Bá.
Ngay cả rất nhiều thị vệ, cường giả đều bỗng nhiên biến sắc.
- Chí Tôn thánh văn!
Đường Nguyên Bá đột nhiên kêu lên đầy sợ hãi, sắc mặt đại biến.
- Chí Tôn thánh văn?
Tất cả những người nghe được bỗng dưng ngưng tụ con ngươi, gắt gao tiếp cận thiếu niên tự nhiên phóng khoáng kia.
- Chí Tôn? Hắn là Chí Tôn thánh văn?
Bọn người Kiều Thiên Mạch đều sợ hãi.
- A!!
Đường Nguyên Bá chấn kinh nhưng không có bất cứ chút do dự nào, hắn điên cuồng thôi động linh lực, cướp đoạt năng lượng giữa đất trời.
Hỏa nguyên lực mảnh không gian này bị kéo lấy sạch sẽ, nhưng dưới chân chính là thổ địa, Thổ nguyên lực bành trướng cuồn cuộn, bao phủ hắn.
Tại thời điểm liệt diễm thú triều xé nát lĩnh vực bổ nhào tới hắn, toàn thân Đường Nguyên Bá bao trùm lên tầng nham thạch thật dày, cao tới năm mét, toàn thân lại bò đầy vết nứt, khuấy động liệt diễm.
Ầm ầm!
Mãnh hổ và các loại Yêu thú liên tiếp va chạm, oanh liệt bạo tạc.
Thanh triều bắn nổ, liệt diễm sôi trào vén lui Đường Nguyên Bá, ngay sau đó cự tượng và các loại Hỏa Thú tiến lên bổ nhào đến.
Đường Nguyên Bá dữ tợn, điên cuồng thôi động linh văn, cướp đoạt nguyên lực từ đại địa, cũng phóng xuất ra linh lực phong tồn trong khí hải.
Tình thể của hắn càng lúc càng lớn, càng ngày càng cuồng bạo.
Từ mấy mét đến mười mấy mét, cuối cùng đạt tới hơn ba mươi mét.
Giống như là người khổng lồ dung nham đứng vững trong bạo tạc vô tận.
Rung động lòng người!
Nhưng, quái vật khổng lồ như thế lại liên tục quay cuồng trong mãnh thú liệt diễm va chạm cùng bạo tạc, chật vật không chịu nổi.
Từ trước cửa Kiều gia, lăn vào cánh rừng phía sau.
Mấy trăm mét, hơn ngàn mét, ba ngàn mét...
Hoàn toàn không dừng được!
- A!!
Bên ngoài năm ngàn mét, rốt cuộc Đường Nguyên Bá cũng vén lui được liệt diễm bạo tạc, tức giận chật vật giằng co, nhưng... Khương Phàm đâu?
- Đường Nguyên Bá, trên trời!
Đám người theo sát tới hô to.
Đường Nguyên Bá bỗng nhiên ngẩng đầu, liền ngay trong chớp mắt này, Khương Phàm từ trên trời giáng xuống, giống như là viên thiên thạch ầm vang va chạm.
Ầm ầm...
Khương Phàm nhanh chóng bạo kích, thế như Thiên Kiếm, hung hăng đánh vào đỉnh đầu người khổng lồ, ngay sau đó xuyên qua mà xuống, vỡ nát đá vụn ven đường, liệt diễm nhấc lên.
Đường Nguyên Bá bị tạc thân thể rách mướp căn bản gánh không được.
Sau khi Khương Phàm rơi xuống đất, Đường Nguyên Bá dùng nham thạch liệt diễm ngưng tụ thân thể hơn năm mươi mét đã ầm vang sụp đổ. Mà bản nhân Đường Nguyên Bá cũng bị Khương Phàm bóp cổ, đặt trên mặt đất.
- Xem ra, hôm nay ngươi không mang ta đi được rồi!
- Ngươi... Ngươi làm như thế nào?
Đường Nguyên Bá máu me khắp người, rách mướp.
Hắn đau đớn lại tức giận, chật vật lại không cam lòng.
Hỏa Táng lĩnh vực đã nếm thử vô số lần, đối với tất cả hỏa linh văn đều có áp chế rất mạnh, cho dù Khương Phàm là Chí Tôn thánh văn, cũng Không thể nào tuỳ tiện cướp đoạt quyền khống chế lĩnh vực đối với hắn.
Khương Phàm giẫm lên ngực của hắn, ngồi chồm hổm ở trên người hắn:
- Làm trao đổi, ngươi đem Hỏa Táng lĩnh vực cho ta, ta cho ngươi biết làm thế nào.
- Cút ngay!
Đường Nguyên Bá tránh thoát khỏi Khương Phàm, lại đứng lên một lần nữa.
Khương Phàm phóng lên rơi xuống đất:
- Ngươi thua rồi, chuyện Kiều gia và Đường gia, xóa bỏ.
Người của Đường gia cùng tử đệ các tộc đều theo sát tới, khó có thể tin được mà nhìn một màn này.
Đường Nguyên Bá thua?
Một trong những tộc nhân mạnh nhất được Đường gia đẩy đi thi đấu bài vị, vậy mà lại thua ở trước thời điểm tranh tài, lại còn thua bởi một tên gia hỏa không biết tên?
Toàn bộ người Kiều gia đều vây tới, che Khương Phàm lại.
Bọn hắn chấn kinh không hề ít hơn so với người khác, tên Khương Phàm này là Chí Tôn thánh văn, còn cường thế đánh bại đối thủ có thể là mạnh nhất của Kiều gia trên thi đấu bài vị, Đường Nguyên Bá?
Đan Đại Chí Tôn
Chương 902: Hí Tôn Thánh Văn
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương