Tư Thừa Nam còn tưởng rằng kỳ nghỉ Tết Âm lịch này sẽ được kết thúc trên giường, anh sẽ chủ động dùng hết những món mà bà xã nhà mình mua lên người cô.
Sau khi khởi công xây dựng công ty sẽ có mấy dự án mới, Tư Thừa Nam không thể nghĩ ra được cách nào tốt hơn để mở bát năm mới, trừ cái việc mãnh liệt bắn tinh vào bên trong cơ thể Tào Giai Giai.
Nhưng hiện thực thê thảm, Tào Giai Giai sau khi nghe thấy anh gọi điện thoại cho người đi đón Thang Tư Mẫn thì không tức giận hay nóng nảy gì.
“Chúng ta hãy cứ ở chung như lúc trước đi, nhạt nhẽo lắm.” Cô bình tĩnh tuyên bố, sau đó gọi cơm, ăn xong, rửa mặt, đi vào phòng ngủ chính ngủ, cũng không mời mọc anh.
Câu này ý trên mặt chữ chính là, từ đầu chí cuối Tào Giai Giai không hề có ý muốn phát triển mối quan hệ mặt tình cảm kia với Tư Thừa Nam, những lời yêu thương triền miên quấn quýt khoảng thời gian này cũng chỉ là trò giải trí của dục vọng giữa nam và nữ, khúc đệm nhỏ Thang Tư Mẫn kia khiến cho Tào Giai Giai đã mất đi hứng thú về mối quan hệ giường chiếu trong khoảng thời gian này. Nói ngắn gọn, người không muốn bị cuộc hôn nhân sắp sửa đi đến hồi kết này ràng buộc không phải là Tư Thừa Nam, mà là Tào Giai Giai.
“Anh chỉ đang dùng thân phận bạn bè gọi điện thoại cho thư ký đến đưa một người con gái về thôi, không phải là dây dưa với người cũ.”
“Em hoàn toàn hiểu và hơn thế nữa cũng ủng hộ cách làm của anh.”
Ý là Tào Giai Giai căn bản còn không thèm để ý đến sự dây dưa của Thang Tư Mẫn, thậm chí Tư Thừa Nam đã hoài nghi nếu anh nói ra chuyện Thang Tư Mẫn muốn quay lại, thì sang ngày hôm sau có khả năng Tào Giai Giai sẽ ly hôn với anh.
Tư Thừa Nam bị suy nghĩ này chọc tức chết, đồng thời cũng đang suy nghĩ, bà Tư nên mở một khóa học đào tạo cách đàm phán cho nhân viên của mình đi.
Mọi việc không thuận theo ý của Tư Thừa Nam, công ty có một dự án quan trọng còn chưa bắt đầu làm đã xảy ra vấn đề lớn, toàn bộ quản lý bộ phận đều đang run lẩy bẩy, ông chủ xưa nay luôn ôn hòa với nhân viên chưa từng tức giận đến độ như này.
Buổi tối đến giờ tan tầm thư ký nói, “Thư ký Trần gọi điện thoại đến, nói bà chủ nhà sếp đi công tác, đoán chừng 5, 7 ngày sau mới về.”
Trần Trúc là thư ký của Tào Giai Giai.
Tư Thừa Nam về lại ngôi nhà lạnh lẽo, muộn màng suy nghĩ đến lần trước cũng là vào một đêm tối như thế này, hình ảnh Tào Giai Giai phong trần mệt mỏi quỳ xuống blowjob cho anh, phải qua thật lâu sau đến tận lúc này anh mới nhớ lại luồng hơi lạnh mùa đông mà Tào Giai Giai đã mang theo đêm đó.
Nghĩ đến đây, lòng Tư Thừa Nam lạnh giá, trước khi ấy họ còn chưa từng thân mật ở khoảng cách gần như thế bao giờ.
Anh chưa từng được người phụ nữ khác đối xử như vậy, anh không thể tưởng tượng ra được phải là loại đàn ông như thế nào mới có được một người bạn đời như thế.
Anh có, nhưng anh sắp đánh mất rồi.
Tư Thừa Nam nằm ngủ trên ghế sô pha, điều hòa trong nhà không bật, lúc anh bị điện thoại đánh thức thì bàn tay đã lạnh đến phiếm run.
“Bệnh sao?” Tào Giai Giai hỏi, chỉ qua một tiếng a lô của anh.
“Có phải lại ngủ trên sô pha rồi đúng không? Mau về phòng tắm nước nóng đi, trước khi ngủ uống một ly sữa bò nóng, biết chưa hả?”
“Giai Giai ơi.”
“Dạ?”
“Không giận anh có được không?”
“….Vậy anh nghe lời em, đi tắm rửa rồi ngủ.”
Hôm sau lúc đi làm, tâm trạng của Tư Thừa Nam rất tốt, những quản lý phụ trách dự án mới lúc báo cáo cũng lặng lẽ thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Tối ngày thứ ba Tào Giai Giai đi công tác, Tư Thừa Nam bắt gặp vợ nhà mình trên dòng thời gian của Lưu Hướng, đối phương cảm khái 【Nơi thành thị băng tuyết ngập trời bất ngờ gặp được người yêu cũ, giờ em đã là vợ người ta, chuyện cũ không thể nhớ lại】
Hôm sau đi làm, tâm trạng Tư Thừa Nam rất bết bát, quản lý phụ trách dự án báo cáo xong đi ra khỏi phòng sếp tổng mà mồ hồi đầm đìa.
Lúc tan tầm, phòng thư ký nói chuyện phiếm với đồng nghiệp, suy bụng ta ra bụng người, đầu óc Tư Thừa Nam ong lên, trái tim cháy hừng hực như bị đốt.
Anh gấp gáp không nhịn được gọi điện thoại sang cho Tào Giai Giai, chỉ mấy tiếng báo cũng không chờ đợi được.
Anh cần phải xác nhận ngay lập tức, phản ứng đêm hôm đó của Tào Giai Giai không phải là do anh ảo tưởng nên, cô thật sự không hề tức giận chuyện mình cho người đi đón người cũ, cô chỉ là không thích anh khuya rồi còn trả lời điện thoại của người cũ uống say.
Phàm là sự chiếm hữu như thế, nhất định là yêu
Đắn Đo - Thụy Bất Tỉnh
Chương 19: Phàm là sự chiếm hữu như thế, nhất định là yêu
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương