Tư Thừa Nam cùng Tào Giai Giai về nhà ăn cơm, ba vợ luôn luôn tán thưởng người con rể này, hai người trò chuyện với nhau rất vui.
Tào Giai Giai bên cạnh nỗ lực tự chuốc say bản thân, nhưng tửu lượng của cô là do ba ruột bồi dưỡng mà thành, nào dễ gì say.
Hơi say cũng được, cô lên lầu trước, đổi thành chiếc váy ngủ gợi cảm nằm xuống giường cẩn thận lắng nghe, cầu thang truyền đếm tiếng ho của Tư Thừa Nam, cô đứng dậy khép hờ cửa phòng tắm ngồi trên bồn cầu gọi điện thoại.
“Tớ thiếu đàn ông, dạo này đang hứng quá!”
“Ôm ngủ làm được cứt gì, chỉ còn lại có ba tháng còn phải chung giường không làm tình, nghe tớ đi chị em tốt à, đừng kết hôn, kết hôn chay cũng dẹp luôn, có khác gì đi tu đâu.”
“Có trai đẹp cũng phải chờ đến khi tớ ly hôn đã.”
…
Tư Thừa Nam chờ mãi không thấy người ra, đi đến đẩy cửa thì thấy cô đã nửa dựa vào tường ngủ rồi, Tư Thừa Nam bèn bế người lên thả lại lên giường, mình thì vào tắm.
Lúc đi ra Tào Giai Giai đang nhắm mắt rầm rì lăn qua lộn lại cởi đồ của mình, vốn đã không có được mấy miếng vải rồi, vừa cởi đã trần trụi, đầu ti hồng hào.
“Ngứa quá đi!” Cô nhíu mày khó chịu, Tư Thừa Nam đi đến ngồi xổm xuống dán sát lại xem, có vẻ như hơi dị ứng rồi.
“Sao lại thế này? Ăn phải gì?” Anh hỏi.
Tào Giai Giai không đáp, kéo bàn tay anh lên sờ soạng mình, “Khó chịu quá~ Xoa xoa~”
Tư Thừa Nam không khách sáo, xoa nhẹ hai cái, Tào Giai Giai thỏa mãn thở dài, xoa nắn nửa ngày trời, đầu vú đã sưng đến kỳ cục, cô lại ngại đau.
Tư Thừa Nam lên giường, đỡ cô ngồi lên đùi mình mình, cúi đầu ngậm lấy bầu vú cô, khoang miệng ẩm ướt lại ấm áp, đầu lưỡi dịu dàng của người đàn ông mạnh mẽ liếm láp bốn phía quầng vú cô, Tào Giai Giai cuối cùng cũng thoải mái.
“Bên này cũng muốn~”
“Tôi là ai?”
“Tư Thừa Nam! Chồng hợp pháp của em mà~ Chồng ơi ăn vú em đi~”
Tư Thừa Nam kinh ngạc với cách cô dùng từ, nhưng lại rất vừa lòng, ngậm lấy đầu bên kia bú lấy bú để.
Tào Giai Giai nảy ý, mông dịch lên trên đùi anh, chỉnh cho cả bầu vú được cho vào miệng anh nặn thành một viên bánh tròn, lạch đào nguyên của cô nhỏ nước, ọc ọc lên đùi anh.
Lông chân thô cứng của người đàn ông cùng cơ bắp trên bắp đùi làm cô bật ra tiếng rên rỉ như mèo kêu, Tư Thừa Nam sờ một hồi, không có lông.
“Quần lót đâu?”
Tào Giai Giai rời đi một chút, mê mang nhìn anh, chỉ vào tủ quần áo xa xa, “Ở đó đó, anh đi lấy cho em có được không.”
“Không được rồi.” Tư Thừa Nam muốn nhìn lạch đào nguyên của cô, đêm đó chịch ngoài cô rõ ràng có thấy lông.
Cô cạo, cạo đến là sạch mướt. Tư Thừa Nam ôm cô nằm cuống, nhấc chân cô lên tách ra, toàn bộ nơi riêng tư hiện lên trước mặt anh.
Tư Thừa Nam vươn một lóng tay ra thử thăm dò, thấy cô đã đủ ướt mới cắm vào, sâu không thấy đáy, lại thêm một lóng nữa, đảo tới khuấy lui, “Có thể làm không? Được không?”
Anh hỏi, Tào Giai Giai đã mất hồn mất vía, sau khi nghe xong chỉ thấy đàn ông mặc kệ độ tuổi nào cũng đều rất thù dai, chỉ vì một câu nói khi trước của cô rằng sắp ly hôn lên giường không tốt lắm, liền ghi thù đến tận bây giờ.
Cô cũng chỉ là trêu anh, em nói không được, anh sẽ không xé toạt đồ em ra chịch luôn được ư?
“Có thể mà, muốn anh chịch em cơ~”
Lạch đào nguyên trơn bóng không cộng lông thật sự quá đê mê, miệng khe non nớt có thể chứa nước, chạm một ngón tay vào cứ như đụng phải quả cầu nước, khiến anh sợ chọc nó hỏng mất.
Tư Thừa Nam cười, “bé dâm đãng”
Anh đứng dậy cầm cây hàng khủng đang căng đến muốn phát nổ ra trước mắt cô, chọc quy đầu lên môi dưới cô, “Muốn không?”
Tào Giai Giai không đáp, ngẩng đầu lên mút hai cái, đầu lưỡi có chút lưu luyến, đến khi dứt ra còn kéo một đường chỉ dài dính nhớp.
Tư Thừa Nam đột nhiên không muốn làm ngay, cô còn say, hứng thế này chắc là chỉ vì nhớ nhung người đàn ông khác.
Anh rời đi, Tào Giai Giai quấn lấy, quay người ngồi lên bụng anh, nằm xấp xuống ngậm cho anh, “Em muốn~”
Bờ mông núng nính dâng đến trước mặt anh, Tư Thừa Nam cố banh ra dán mặt lên, dùng chóp mũi mà cô thích cọ lên.
“Ưm ư a~ muốn nữa ~”
Đôi bên đều xuất ra trong miệng đối phương, Tào Giai Giai phun tinh dịch ra, trên môi còn vươn một ít, nhào lên hôn lên môi anh, đầu lưỡi đôi bên dây dưa hòa tan cả nước dâm và tinh dịch của nhau, đến khi thở không nổi mới khó khăn mà tách nhau ra.
Đắn Đo - Thụy Bất Tỉnh
Chương 5: Ngậm cho nhau (69 play)
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương