Đạo Sĩ Dạ Trượng Kiếm

Chương 62: May Mắn



Lâu Cận Thần ngồi xếp bằng trên đỉnh Bạch Nham Động, hắn cảm thấy nơi này tầm mắt rộng mở một chút, nếu có người tập kích cũng có thể nhanh chóng phát hiện hơn.

Nhắm mắt lại cảm nhiếp dương tinh, tay cầm trường kiếm ra vỏ, trên thân kiếm có một tầng quang hoa rực rỡ lưu chuyển.

Con người và kiếm đồng tu và luyện.

Lâu Cận Thần phát hiện 'Khí Hành Kinh Lạc Luyện Thân Khiếu' có thể đem kiếm trong tay cùng nhau nhét vào phạm vi 'Khí Hành', tức từ tay phải ra, rồi từ chuôi kiếm vào thân kiếm, ở trong thân kiếm chảy xuôi, đi tới mũi kiếm, lại vào kinh lạc tay trái, quy về khí hải trong người.

Trong rừng càng lúc càng yên tĩnh, tĩnh lặng ngay cả tiếng sâu gặm rễ cỏ trong đất cũng có thể nghe được.

Trong tai đột nhiên truyền đến một trận ồn ào, mở mắt ra, nhìn thấy một đám Bạch tiên đến trước Bạch Nham động, trong đó Bạch Tam Thứ vừa khẩn trương vừa kích động nói: “ Hoàng Ly chết rồi. ”

“ Hoàng Ly là ai?” Lâu Cận Thần hỏi.

“ Tộc trưởng Hoàng Tiên! ”Bạch Tiểu Thứ ở bên cạnh nhanh chóng tiếp lời.

“ Chết như nào? Ai giết hắn? ” Lâu Cận Thần kinh ngạc hỏi.

“ Thiếp thân nghe đệ đệ Hoàng Ly khóc lóc kể lể, là Viên Tùng giết ca ca hắn.” Bạch Tam Thứ nói.

“ Bởi vì cái gì?” Lâu Cận Thần lại hỏi.

“ Nghe nói là bởi vì Hoàng Ly nắm giữ bí mật gì của hắn, uy hiếp Viên Tùng, muốn Viên Tùng đến giết đạo trưởng ngươi, Viên Tùng tức giận liền giết Hoàng Ly, rồi mang theo tộc nhân rời khỏi Quần Ngư Sơn.”

Lâu Cận Thần lập tức hiểu được, thì ra lúc trước viên Tùng này tới giết mình, chỉ là chưa giết thành.

Ngay sau đó, nàng lại bí mật nói thân phận của Viên Tùng, Lâu Cận Thần lúc này mới biết, Viên Tùng này cư nhiên có một mặt như vậy.

“ Hoàng Ly kia chết cũng đáng đời, ta nghe nói, Hoàng Ly muốn Viên Tùng giết đạo trưởng ngươi, để đến lúc đó nếu quan chủ Hoả Linh Quan có đến hỏi, bọn họ liền đẩy Viên Tùng ra, đem một ít quy tội cho Viên Tùng để tiêu lửa giận quan chủ Hoả Linh Quan.”

Lâu Cận Thần không khỏi nghĩ, những yêu loại trong núi này, một đám học nhân làm việc, nhưng đa số lại chỉ học được một mặt âm u của con người, bản tính hẹp hòi, thù hận, có đủ loại tiểu thông minh giả dối, lại không có trí tuệ chân chính.

Cảnh đẹp trong núi, Lâu Cận Thần cũng không muốn ở lâu, do tộc trưởng Hoàng Tiên đã chết, nên buổi tối hôm đó chúng liền thả tộc lão bạch tiên trở về.

Lâu Cận Thần cũng ước định với Bạch Tiểu Thứ, nói sẽ thường xuyên đến đây chơi, rồi nhân lúc có tịnh quang ở trong lâm hải đạp lá mà đi, phiêu phiêu như tiên.

Trở lại Hoả Linh Quan, lúc đáp xuống viện, quan chủ hơi nhấc mí mắt lên một chút, liền nhắm mắt tu hành, mà Lâu Cận Thần thì trở về phòng mình ngủ.

Lúc này ra khỏi cửa, vốn là muốn đi Hắc Phong trại, nhưng còn chưa đến nơi, ở Song Tập trấn đã bị cản trở.

Hắn có ngộ, hết hứng liền trở về.

Xác định rõ con đường lý luận tu hành của mình, chính là lúc tu hành.

Sáng sớm, hắn đầu tiên là gánh nước trở về, rửa sạch bể nước, đổ nước sạch, sau đó bắt đầu tu hành, cảm nhiếp dương tinh, chỉ là lại không còn trực tiếp nạp vào khí hải như trước kia, mà là làm cho nó ở trong kinh mạch thân thể đi lại, quan tưởng mặt trời rơi vào trong người, đem tinh huyết trong huyết nhục luyện hóa.

Trong kinh mạch của hắn, một đoàn quang mang mặt trời từng tấc từng tấc di động, đem máu huyết trong da thịt nơi kinh mạch đi qua luyện thành chân khí.

Thương Quy An cùng Đặng Định dậy, sau khi nhìn thấy Lâu Cận Thần kinh hỉ hô 'sư huynh'.

Sau đó lại cùng nhau bái kiến quan chủ, quan chủ cũng không thèm để ý, vẫn như cũ ngồi một mình tu hành, đại môn không ra, giống như hoàng hoa đại khuê nữ vậy.

Trong toàn bộ Hỏa Linh quan, hết thảy đều tựa như tĩnh lặng, hai đồng tử tu hành ngược lại có chút tiến bộ.

Ngày hôm đó, hai đồng tử quấn lấy Lâu Cận Thần muốn hắn kể lại những ngày qua, Lâu Cận Thần cũng không giấu diếm, hai đồng tử nghe xong tâm thần hướng, hận không thể tu hành thành công, lấy thân thay thế.

Lâu Cận Thần cũng không rời đi nữa, mà ở chỗ này bắt đầu tĩnh tu, hơn nữa tựa hồ sắp đến cuối năm, mỗi ngày Lâu Cận Thần đều sẽ xem sách lấy từ chỗ quan chủ, trong sách có loại du ký, cũng có một ít phương diện kỹ xảo ứng dụng pháp thuật kể lại, Lâu Cận Thần không biết quan chủ lấy được mấy thứ này từ đâu, nhưng hẳn là quan chủ sưu tầm từ ngoài, không dễ gì.

Ngày hôm nay, quản hầu nhà Đặng Định đến, nói là Đặng phu nhân hy vọng Đặng Định có thể về nhà ăn tết, đương nhiên đồng thời cũng hy vọng có thể mời được quan chủ cùng Lâu Cận Thần, và Thương Quy An đi cùng.

Lâu Cận Thần đương nhiên là không sao cả, nhưng mà quan chủ không đi, mà Thương Quy An cũng không đi, cho nên Lâu Cận Thần cũng không đi.

Chẳng qua, người hầu Đặng phủ còn mang đến cho Lâu Cận Thần một tin tức, đó chính là Quý phu tử đã trở lại.

Điều này làm cho Lâu Cận Thần rất cao hứng, càng tu hành, càng hiểu rõ thế giới này nhiều, hắn càng cảm thấy, mình đối với thế giới xa lạ này, còn có rất nhiều thứ không biết.

Mà quan chủ luôn ở trong phòng, cũng không muốn nói nhiều, Quý phu tử tu hành chính là Vũ Hóa Pháp một trong thiên hạ chính pháp, hiển nhiên có tri thức mình muốn biết.

Vì thế vào núi đánh một con heo rừng hơn trăm cân, mang theo nửa thịt lợn rừng đi gặp Quý phu tử.

Khi hắn nhìn thấy Quý phu tử, thì phi thường kinh ngạc, bởi vì hắn thấy trong mắt Quý phu tử có mệt mỏi cùng thương cảm, vừa hỏi, mới biết nguyên lai trên đường Quý Phu trở về bị một đám cường nhân đánh lén, chết vài tên đệ tử.

“ Phu tử, đến tột cùng là người nào tập kích các ngươi?” Lâu Cận Thần hỏi.

Quý phu tử trầm mặc một hồi lâu, lúc này mới mở miệng nói: “ Càn quốc từ khi lập quốc tới nay, đã hơn bảy trăm năm, cao tổ lập quốc, có định ra vương và sĩ cùng trị thiên hạ, sĩ này, là chỉ những tu sĩ chúng ta, nhưng cũng đem một ít tu sĩ bài trừ ra ngoài. ”

Lâu Cận Thần đương nhiên là lần đầu tiên nghe được những thứ này, lúc này hỏi: “ Tu sĩ nào loại trừ ra ngoài. ”

Quý phu tử nhìn thoáng qua Lâu Cận Thần, nói: “ Sư phụ thật ngươi sự là quá không nghiêm túc, cái gì cũng không dạy ngươi. ”

“ Ách, quan chủ quả thật ít nói.” Lâu Cận Thần có chút ngượng ngùng nói.

“ Ngươi có biết thế gian chính pháp, cùng bàng môn, tả đạo có gì khác biệt không? ” Quý phu tử hỏi.

“ Đệ tử có biết một chút, chính pháp có luyện khí, vũ hóa, Diêm La, bí thực, võ đạo, chử linh, tế thần, hương hoả. Về phần bàng môn bao nhiêu tả đạo bấy nhiêu, ngược lại không biết.” Lâu Cận Thần nói.

“ Ngươi nói không sai, nhưng kỳ thật cái gọi là chính pháp, đều là bởi vì từng xuất hiện tu sĩ Hóa Thần nên mới được xưng là chính pháp, mà Hóa Thần này chính là đến từ luyện khí hóa khí trong luyện khí, luyện khí hóa thần trong hóa thần.”

“ Có thể nói, trong lưu phái tu hành thế gian, đều là pháp môn từ trong luyện khí pháp sinh ra.”

“ Trong đó, chi nhánh từ trong chính pháp đi ra, được gọi là bàng môn. Mà những pháp phái tu hành không có người tu đến Hóa Thần Cảnh, chính là tả đạo. ”

“ Năm đó Cao tổ định ra tu sĩ không cùng trị quốc gia, chỉ những tu sĩ lấy tổn hại thân thể hồn phách của người khác để tu hành, càng xác thực mà nói, có người lấy hồn phách của người khác, tinh huyết luyện pháp tu hành, loại người này đa phần là tu sĩ tả đạo, lúc này đây đánh lén lão phu, luyện có một cây quỷ phiên.”

“ Nếu như lão phu đoán không sai, người này là muốn đem âm hồn của lão phu nuốt vào trong đó, làm cho quỷ ổ của hắn tiến thêm một bước.” Quý phu tử nói đến đây, trong mắt hiện lên một tia thống khổ.

“ Phu tử, Ngài có biết, bọn họ rốt cuộc là ai không?” Lâu Cận Thần hỏi.

“ Thế hệ kia giấu trong sơn lâm giang hồ, che dấu thân phận lẫn nhau, có việc thì cùng nhau xuất động, vô sự thì tự mình tu hành, cho dù là nhận ra một hai người trong đó, cũng không cách nào đem bọn họ một lưới bắt hết, những người này, có quỷ quái, có tu sĩ tả đạo, thậm chí có thể là người ta biết, hoặc là tu sĩ chính pháp trong châu phủ.”

Vừa lúc có người bưng trà tiến vào, Quý phu tử nói chưa xong, đã bảo Lâu Cận Thần trở về, bất quá, ở lúc Lâu Cận Thần ra cửa lại nói: “ Mười lăm tháng này, lão phu khai đường giảng pháp, ngươi có thể đến nghe một chút. ”
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...