Đấu La Đại Lục

Chương 482: Sự truy sát của thần cấp trong lòng đất: Tạc hoàn (Bùng nổ hồn hoàn)



Người dịch: DuyNguyen84 (A Du) + truongpro (A Rồ)

Người biên: Hạo Thiên

Thiên Nhận Tuyết giơ cao Thiên Sứ Thánh Kiếm trong tay, ánh sáng mặt trời lại một lần nữa bao phủ toàn thân nàng. Cùng lúc đó, bộ Thiên Sứ Thần Trang trên người Thiên Nhận Tuyết đột nhiên sáng lên, không ngừng hấp thu Thái Dương Chân Hỏa, nguyên bản bộ giáp vốn có màu vàng chói, lúc này tất cả hoa văn trên đó đều đã sáng lên, hóa thành màu vàng đỏ sáng chói, quang hoa lưu chuyển, giống như có nham thạch nóng chảy bên trong vậy. Thần quang trong mắt Thiên Nhận Tuyết chợt lóe, ánh mắt tập trung trên mặt đất một chút, ngay sau đó, nàng cả người phóng thật nhanh xuống phía mặt đất.

Xoẹt nhỏ một tiếng vang lên, giống như là không gặp phải bất cứ ngăn cản gì, thân thể Thiên Nhận Tuyết đã trực tiếp chui luôn vào lòng đất, biến mất không thấy đâu. Tại vị trí nàng tiến vào, để lại một cái hố đường kính khoảng một thước, xung quang cái hố, tương tự như cái hố sâu lúc trước bị Thiên Sứ Thánh Kiếm đánh ra, có một ít chất lỏng màu vàng đỏ.

Thiên Nhận Tuyết quả thật là kẻ tài cao gan lớn, phương pháp mà nàng lựa chọn để đuổi theo Đường Tam quả thật vô cùng bá đạo. Chính là mượn dùng Thái Dương Chân Hỏa cùng với Thiên Sứ thần lực của mình, làm cho Thiên Sứ Thần Trang nóng lên đến một nhiệt độ khủng bố, làm cho những nơi nàng phóng qua, đất cát xung quanh thân thể cũng phải nóng chảy ra, từ đó chui vào mà đuổi theo.

Không cần phải nói, Thiên Nhận Tuyết làm như vậy, hồn lực của nàng tiêu hao so với Đường Tam cao hơn rất nhiều. Đường Tam là khống chế lực lượng đất đá, mà nàng lại là trực tiếp hòa tan đất đá, áp lực mà nàng thừa nhận so với Đường Tam càng lớn hơn nhiều. Nhưng mà, ở tình huống hoàn toàn trở thành Thiên Sứ Chi Thần, thực lực so với Đường Tam mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, tốc độ khôi phục thần lực của nàng cũng nhanh hơn hồn lực của Đường Tam nhiều. Tuy rằng nếu chui xuống lòng đất, cũng gây cho Thiên Nhận Tuyết nhiều trở ngại, làm thực lực của nàng yếu đi nhiều, nhưng mà, nàng dù sao cũng là Thiên Sứ Chi Thần khủng bố, dưới tình huống Thái Dương Chân Hỏa bao phủ thân thể, cơ hồ là trong nháy mắt đã thu hẹp khoảng cách với Đường Tam khá nhiều.

- Khốn kiếp thật, như vậy cũng được hay sao?

Cho dù bình tĩnh đến mức nào, khi mà Đường Tam biết được Thiên Nhận Tuyết đang đuổi phía sau, dùng phương pháp gì để tiếp cận mình, cũng không nhịn được chửi lớn một câu. Tinh thần lực của hắn hoàn toàn phóng thích vào lòng đất, lúc này, bằng vào tinh thần lực cùng với khả năng dung hợp cảm nhận với đất đá xung quanh, đã cảm nhận được Thiên Nhận Tuyết đang đuổi theo. Tốc độ kinh người kia cùng với năng lượng nóng chảy ba động, đã nói rõ cho Đường Tam biết Thiên Nhận Tuyết đang sử dụng phương pháp gì. Vốn dĩ ban đầu tinh thần lực dung hợp với khả năng cảm nhận của đất đá trong lòng đất chỉ dùng để cảm nhận Thiên Nhận Tuyết đang công kích đến từ vị trí nào mà biết hướng tránh né, bây giờ lại trở thành tai mắt cho hắn. Đây là do Thiên Nhận Tuyết đang ở trong lòng đất, khiến cho nàng bị chế ước khá nhiều, nếu ở trên không, tinh thần lực của Đường Tam căn bản là không có tác dụng gì.

Đến đây đi, trên mặt đất đúng là ta không có cơ hội, nhưng trong lòng đất thì chưa chắc đâu. Trên mặt toát ra một tia cười lạnh, Đường Tam vừa tăng tốc lên, vừa hướng về phía dưới mà chui xuống. Cách này hắn làm vốn là không có gây hại gì cho người khác, nhưng cũng không có đem lại lợi ích gì cho hắn, hơn nữa, càng chui sâu xuống phía dưới, áp lực thừa nhận sẽ càng lớn hơn.

Trong lòng đất cũng không giống như trong lòng biển, lực ép vào thân thể cũng mạnh hơn rất nhiều, những nơi hắn xuyên qua, đất đá đã lập tức sụp xuống, khi hắn càng chui xuống sâu, áp lực lên thân thể càng lúc càng lớn hơn.

Bằng vào kỹ năng Đại Địa Chi Lực, tốc độ của Đường Tam tạm thời cũng không bị ảnh hưởng nhiều lắm. Nhưng không thể nghi ngờ là, hắn càng chui sâu xuống lòng đất, tốc độ tiêu hao hồn lực cũng càng mau hơn.

Suy nghĩ của Đường Tam lúc này đã rất rõ ràng, hắn chính là muốn thi đấu khả năng chịu đựng tiêu hao với Thiên Nhận Tuyết. Bất luận nói thế nào, Thiên Nhận Tuyết sử dụng Thái Dương Chân Hỏa mạnh mẽ làm nóng chảy đất cát mà tiến lên, tiêu hao so với hắn phải nhanh hơn nhiều, càng chui sâu xuống, tiêu hao của nàng sẽ càng tăng nhanh hơn. Bởi vì lực ép trong lòng đất càng xuống sâu càng mạnh hơn, nàng phải không ngừng dùng Thái Dương chân hỏa để hòa tan bùn đất, nàng càng xuống sâu, sức ép càng mạnh, lượng bùn đất cần hòa tan lại càng nhiều hơn. Hơn nữa, càng xuống sâu hơn, áp lực cũng càng lớn hơn, Đường Tam tiêu hao càng nhiều, nhưng đối với Thiên Nhận Tuyết lại càng tiêu hao gấp bội. Ít nhất dựa vào Trọng Lực Khống Chế cùng với Đại Địa Chi Lực, tốc độ của Đường Tam tạm thời cũng không bị ảnh hưởng nhiều, nhưng tốc độ Thiên Nhận Tuyết nhất định sẽ bị ảnh hưởng.

Đương nhiên, phương thức này của Đường Tam đối với chính hắn cũng là thập phần nguy hiểm. Một khi hồn lực của hắn tiêu hao gần hết, không đủ để tiếp tục duy trì Đại Địa Chi Lực, như vậy, không nghi ngờ gì, hắn lập tức sẽ bị ép chặt sâu trong lòng đất, không còn khả năng sinh tồn.

Rất nhanh, việc Đường Tam chui sâu xuống đã phát huy ra hiệu quả. Khi hắn chui xuống đến độ sâu khoảng hơn một ngàn thước, Thiên Nhận Tuyết cũng đã đuổi theo sau, chỉ còn cách hắn không tới hai trăm thước nữa. Nhưng tốc độ đuổi theo của Thiên Nhận Tuyết lúc này cũng đã chậm lại nhiều.

Sự chậm lại này hoàn toàn không phải bởi vì nguyên nhân do chiều sâu, chủ yếu hơn là bởi vì năng lượng Thái Dương Chân Hỏa mà Thiên Nhận Tuyết mượn trong ánh nắng hầu như đã tiêu hao gần hết. Ban đầu nàng chỉ tính toàn là, vận dụng Thái Dương Chân Hỏa, nhảy vào lòng đất, trong nháy mắt phát động công kích trí mạng về phía Đường Tam. Nhưng cái mà nàng không ngờ chính là, tốc độ của Đường Tam trong lòng đất lại nhanh hơn nàng tưởng tượng rất nhiều, từ lúc chui xuống đất đến giờ, cũng chưa có tiếp cận được Đường Tam. Tiến hành công kích trong lòng đất hiệu quả không thể bằng trên mặt đất được, cho dù nàng có thực lực thần cấp, nhưng cũng không thể tiến hành công kích trên phạm vi lớn được, bởi vì nếu tiến hành công kích trên phạm vi lớn, tuy rằng có thể nhanh chóng đuổi kịp Đường Tam, nhưng mà đất đá trong lòng đất sẽ nhanh chóng ép xuống, trợ giúp Đường Tam hóa giải bớt lực công kích của nàng.

Bởi vậy Thiên Nhận Tuyết chỉ có thể tiến hành đơn thể công kích, tận khả năng thu hẹp lại phạm vi công kích, mới có thể đảm bảo đủ lực công kích cần thiết trong lòng đất. Mà nếu là như vậy, Đường Tam dĩ nhiên còn có khả năng tránh né, khi chưa đến khoảng cách nhất định, chỉ cần cung cấp cho hắn đủ không gian cần thiết, Thiên Nhận Tuyết muốn một kích giết chết Đường Tam, vốn là chuyện rất khó. Dù sao trên tay hắn vẫn còn cầm Hải Thần Tam Xoa Kích, bằng vào lực lượng Hải Thần thuần túy, trong lòng đất, hắn vẫn có khả năng miễn cưỡng tránh được thần niệm của Thiên Nhận Tuyết tập trung trên người.

Lúc này, Thái Dương Chân Hỏa đã tiêu hao hết sạch, Thiên Nhận Tuyết cũng chỉ còn cách sử dụng chính Thiên Sứ thần lực của mình để tiến hành phá vỡ bùn đất, nham thạch, tiến hành truy kích. Tốc độ nàng tự nhiên giảm nhiều, tuy rằng vẫn nhanh hơn Đường Tam một chút, nhưng cũng không nhanh hơn bao nhiêu.

Tâm trạng Thiên Nhận Tuyết đã có chút phiền não, đám bùn đất nham thạch này đối với nàng vốn là không có bất cứ uy hiếp gì, cho dù bị chôn vùi, nàng cũng không phải lo lắng bị chôn sống giống như Đường Tam vậy. Tính mạng lực của cường giả thần cấp như nàng rất mạnh mẽ, đủ để nàng có thể nhịn không hô hấp trong một khoảng thời gian rất dài. Dựa vào Thiên Sứ Thánh Giáp bảo vệ thân thể an toàn, cho dù là đi nàng cũng có thể từ từ đi lên được, nhưng mà, cái cảm giác có sức mà không chỗ sử dụng, lại phải không ngừng tiêu hao năng lượng tiến hành truy kích, làm cho nàng trong lòng thập phần buồn bực. Sự giảo hoạt của Đường Tam quả thật khiến cho người khác phải đau đầu.

Còn không tới hai trăm thước, Đường Tam toàn lực gia tốc, hắn biết, Thiên Nhận Tuyết đang đuổi theo, chỉ cần nàng có thể tiếp cận mình trong phạm vi một trăm thước, bằng vào năng lực thần cấp cường đại của nàng, muốn một kích giết chết mình cũng không phải là không thể.

Đối mặt với nguy cơ sinh tử, Đường Tam cũng phải liều mạng, không để ý tới việc xuyên lòng đất làm hồn lực hắn tiêu hao ngày càng lớn, liều mạng chui sâu hơn vào lòng đất, đồng thời ăn liên tiếp mấy cây Khôi Phục Đại Hương Tràng để khôi phục hồn lực bị tiêu hao của mình. Huyền Thiên công giống như là luồng lốc xoáy cường đại, không ngừng vận hành trong cơ thể hắn, Đại Địa Chi Lực cùng với Trọng Lực Khống chế toàn diện phát huy.

Đường Tam chui sâu vào trong lòng đất, còn nhờ vào một ưu thế nữa, đó chính là nhờ vào trọng lượng của thanh Hạo Thiên Chuy cùng với Hải Thần Tam Xoa Kích đang cầm trong tay. Hạo Thiên Chuy không có thi triển ra Võ Hồn Chân thân, nên sức nặng cũng không đáng kể lắm, nhưng sức nặng khủng bố mười vạn tám ngàn cân kia của Hải Thần Tam Xoa Kích, giúp hắn chỉ cần vạch đất đá ra một bên, căn bản là không cần khống chế thân thể của mình, đã nhanh chóng chìm sâu xuống dưới.

Khoảng cách của hai người lúc này cũng chỉ còn khoảng hơn một trăm tám mươi thước, mà hiện tại, Đường Tam cũng đã kéo theo Thiên Nhận Tuyết xuống tới độ sâu hơn một ngàn hai trăm thước cách mặt đất. Đây là chiều sâu mà con người bình thường căn bản là không tưởng tượng nổi. Sức ép trong lòng đất càng ngày càng mạnh, hơn nữa nham thạch hòa trong đất cát cũng càng ngày nhiều hơn, làm cho tốc độ di chuyển của bọn họ cũng không ngừng chậm lại.

Đột nhiên ngay lúc đó, trong lòng Đường Tam vừa động, giống như nghĩ đến chuyện gì đó, thần sắc nhất thời trở nên cổ quái hơn, quang mang trên hồn hoàn thứ nhất của Hạo Thiên Chuy nhất thời thu liễm. Trọng lực khống chế cùng với Đại Địa Chi Lực cũng tại thời khắc đó thu hồi, thân thể hắn trong lòng đất tạm ngừng lại một chút.

Đang truy kích ở phía sau không xa, Thiên Nhận Tuyết cảm nhận được điều này, mừng rỡ như điên, tốc độ của nàng vốn nhanh hơn Đường Tam một chút, thần niệm rõ ràng cảm giác được Đường Tam đã ngừng lại một chút, khoảng cách hai người cơ hồ là trong nháy mắt đã rút ngắn còn không đến một trăm thước.

Rốt cuộc cũng đã đến vị trí có thể phát động công kích, Thiên Nhận Tuyết tự nhiên không có nửa phần do dự, nãy giờ tiêu hao thật sự quá lớn, thần lực của nàng đã là hấp thu không đủ bù tiêu hao. Thiên Sứ Thánh Kiếm trong tay đâm ra, hoa văn trên toàn thân Thiên Sứ Thần Trang đồng thời tuôn ra quang mang mãnh liệt, sáu cánh lúc trước đã thu hồi, lúc này cũng trong nháy mắt mở rộng ra. Tuy rằng hiện tại làm như vậy cũng khiến cho nàng trong nháy mắt thừa nhận áp lực vô cùng lớn, nhưng vì muốn xuất ra toàn lực cho lần công kích này, nàng cũng bất chấp tất cả mọi thứ.

Kim quang mãnh liệt trong nháy mắt ngưng tụ thành một luồng hỏa diễm kim sắc thật lớn, trong một khắc, lấy thân thể Thiên Nhận Tuyết làm trung tâm, trong vòng đường kính năm thước xung quanh, tất cả các bùn đất cùng nham thạch hoàn toàn nóng chảy hết. Áp lực cực lớn ở độ sâu một ngàn hai trăm thước cũng không có khả năng đẩy bùn đất vào trong phạm vi này, tại xung quanh thân thể Thiên Nhận Tuyết, giống như xuất hiện một vòng kim sắc huyễn lệ hoàn toàn trong suốt. Thiên Sứ Thánh Kiếm trong tay đâm ra, tất cả năng lượng trong nháy mắt ngưng tụ lên mũi kiếm, cổ tay Thiên Nhận Tuyết vung lên, liên tiếp chém ra bốn kiếm, bốn đạo kim quang phát ra, trong không trung giao nhau thành một chữ "Mễ" (giống như dấu hoa thị *), nháy mắt phá đất bay đi, phóng đuổi theo bóng dáng Đường Tam phía trước đánh tới.

Mà Đường Tam lúc này tạm dừng lại, đứng giữa đám bùn đất quay người lại, vung Hạo Thiên Chuy trên tay trái lên, che tại trước ngực mình. Cái hồn hoàn thứ tám trên Hạo Thiên Chuy trong nháy mắt lóe sáng, một tầng hồng quang mãnh liệt phóng ra, đem toàn bộ thân thể hắn hoàn toàn bao phủ lại, luồng hồng quang kia giống như là một thực thể, ngưng tụ lại giống như một lớp giáp xác bao phủ trên toàn thân hắn. Lớp giáp xác này chính là liền sát với da, nhìn cũng không giống như là hình thái phòng ngự bằng năng lượng, ngược lại càng giống như là vật lý phòng ngự hơn. Cùng lúc đó, Đường Tam nâng tay phải hắn lên, tuy là lúc này cũng không còn kỹ năng Đại Địa Chi Lực giúp hắn khống chế đám bùn đất xung quanh, nhưng hồn lực của hắn vẫn còn, di động một chút cũng không thành vấn đề.

Hải Thần Tam Xoa Kích trên tay hắn phát ra kim quang lóng lánh, trong khoảnh khắc này Đường Tam cũng đã xuất ra toàn lực, Hải Thần chi quang bất kể tiêu hao rót liên tục vào Hải Thần Tam Xoa Kích, cổ tay không ngừng run lên, một cái kim sắc quang hoàn từ trên lưỡi kích giữa của Hải Thần Tam Xoa Kích biến ảo mà ra, trước mặt Đường Tam hình thành chín tầng quang mang phòng ngự, đúng là thế thủ của một chiêu Vô Định Phong Ba.

Mễ Tự Trảm trong nháy mắt đã bay đến trước mặt Đường Tam, chín tầng phòng ngự do Vô Định Phong Ba bày ra cơ hồ là trong nháy mắt đã bị một chiêu Mễ Tự Phá Liệt Trảm hoàn toàn đánh nát. Nhưng mà, có thể chứng kiến rõ ràng, Mễ Tự Phá Liệt Trảm mỗi lần phá một tầng phòng ngự của Vô Định Phong Ba, lực công kích của nó sẽ yếu đi vài phần. Khi chín tầng phòng ngự của Vô Định Phong Ba hoàn toàn bị phá nát, lực công kích của nó còn lại không bằng một nửa so với trước đây.

Ngay sau đó, Đường Tam xoay người lại, dùng lưng đón nhận một trảm dư lực này.

Bát chu mâu sắp xếp tề chỉnh sau lưng, bên ngoài Bát chu mâu, chính là một tầng hồn kĩ của hồn hoàn thứ tám trên thân Hạo Thiên Chuy của Đường Tam.

Một tiếng nổ ầm vang, toàn bộ lòng đất đều xuất hiện rung động kịch liệt, nếu lúc này trên mặt đất có người, nhất định sẽ tưởng là có động đất, thân thể Đường Tam giống như một viên đạn pháo phá bùn mà văng ra, trực tiếp văng ra cả trăm thước. Mà tầng phòng ngự năng lượng hộ thể dạng giác xác kia lúc này cũng hoàn toàn bị đánh nát, ngay cả thần cấp Bát chu mâu cũng bị chấn đến nứt ra từng khúc, toàn bộ quần áo sau lưng Đường Tam đều hóa thành tro.

Bất quá, bản thể Đường Tam cũng không có bởi vì vậy mà bị thương nặng, nếu lúc này Thiên Nhận Tuyết ở bên cạnh hắn, có thể thấy được, phía sau lưng Đường Tam, toàn bộ lớp da hắn đã chuyển thành màu vàng kim, đó là chỉnh thể phòng ngự do Bát chu mâu mang lại. Tuy là có thể phá nát được Vô Định Phong Ba, tầng phòng ngự giáp xác cùng với Bát chu mâu, nhưng chung quy cũng không thể phá vỡ được tầng phòng ngự sau lưng của Đường Tam. Chỉ có thể đánh hắn văng một khoảng xa, chứ không có lấy được tính mạng hắn.

Đường Tam chỉ cảm thấy sau lưng nóng lên, oa một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, cả người cảm thấy như là máu huyết sôi sục lên, thống khổ kịch liệt suýt làm hắn cơ hồ không thở nổi nữa.

Thời khắc này mới thể hiện ra ý chí cường đại của Đường Tam, đối mặt với thống khổ kịch liệt như vậy, hắn cũng không có nửa phần do dự, nháy mắt chuyển đổi vũ hồn, từ Hạo Thiên Chuy chuyển hóa thành Lam Ngân Hoàng, hơn nữa còn ngay lập tức nổ tung cái hồn hoàn đầu tiên của Lam Ngân Hoàng, một tầng quang mang màu lam kim nhanh chóng bao phủ toàn thân hắn. Lấy Tạc Hoàn làm phát sinh ra năng lượng tràn ngập đưa vào trong cơ thể, mà Đường Tam cũng lợi dụng cỗ năng lượng này trong nháy mắt vẹt bùn đất trước mặt ra, nhanh chóng vọt đi.

Khi sử dụng Đại Tu Di chuy có rất nhiều hạn chế, một khi sử dụng Đại Tu Di chuy, võ hồn sẽ không thể sử sụng bất cứ hồn kĩ gì. Mà ngay khi quang mang màu vàng lam bao phủ toàn thân hắn, làm cho năng lượng trong cơ thể Đường Tam được bổ sung đầy đủ, cũng lợi dụng Tạc Hoàn đem toàn bộ thần lực của Thiên Sứ Chi Thần trong cơ thể hoàn toàn hóa giải hết, hắn lại đem võ hồn chuyển hóa lại thành Hạo Thiên Chuy. Đồng thời hai cái hồn hoàn trên Hạo Thiên Chuy, cái thứ sáu, thứ tám đồng thời lóe sáng lên.

Tầng giáp xác lúc trước lại xuất hiện trên người Đường Tam, mà thanh Hạo Thiên Chuy trong tay hắn, được một tầng hồng quang yêu dị, lóng lánh từ hồn hoàn thứ sáu phát ra, bao phủ toàn thân. Nói cũng kì quái, sau khi bị tầng giáp xác bao phủ, áp lực từ bùn đất xung quanh hắn không ngờ lập tức biến mất, cho dù là đang ở độ sâu hơn một ngàn hai trăm thước, nhưng Đường Tam cũng không có cảm giác bất cứ áp lực gì, cảm giác này, lúc trước khi lần đầu tiên hắn sử dụng cũng đã có, lúc này, lại càng làm hắn trở nên tin tưởng hơn trong hành động. Mà ở phương diện khác, Hạo Thiên Chuy được quang mang trên hồn hoàn thứ sáu bao phủ, Đường Tam chỉ cần nhẹ nhàng huy động nó, bùn đất cùng với nham thạch ở xung quanh đều hết sức thoải mái mà đẩy ra, vẹt sang hai bên. Tốc độ hiện tại của Đường Tam so với lúc trước khi sử dụng Đại Địa Lực cùng với Trọng Lực Khống Chế còn nhanh hơn vài lần, trọng yếu nhất chính là, sử dụng hai cái hồn kỹ này tựa hồ tiêu hao không ít hồn lực, nhưng nếu so với trước đây, cũng là đã ít hơn rất nhiều rồi, giúp hắn không hề cố kỵ, tăng tốc lên, càng chui sâu hơn xuống phía dưới.

Sao lại có thể thế được? Thiên Nhận Tuyết sau khí phát ra một kích đó, thân thể lập tức bị bùn đất cùng nham thạch đè ép, Thiên Sứ Thần Trang không ngừng phóng thích ra một tầng kim quang mãnh liệt, cũng chỉ có thể đem đám bùn đất cùng nham thạch ngăn cách ra một khoảng không xa thân thể mà thôi.

Bằng vào thần niệm dò xét, nàng cũng đã biết được Đường Tam cũng không có bị một kích kia đánh chết, nhưng mà, một kích vừa rồi của nàng, cũng đã sử dụng ra chân chính Thiên Sứ thần lực rồi. Mặc dù lúc này là đang ở sâu trong lòng đất, nàng cũng không dám sử dụng ra các kỹ năng cực mạnh của Thiên Sứ thần kỹ, nhưng dựa vào những lần chiến đấu trước mà đoán, để giết chết Đường Tam như vậy cũng đã đủ rồi. Làm cho nàng không tin nổi chính là, sau khi nhận lấy một kích của nàng, Đường Tam chẳng những không có nửa phần chậm lại, hơn nữa trên người còn phát ra năng lượng thật lớn, bằng vào tốc độ còn nhanh hơn trước kia mà vọt đi. Hơn nữa, chính một kích kia của mình lại đánh hắn văng ra hơn trăm thước, khoảng cách giữa hai người ngược lại đã tăng lên đến hơn hai trăm thước.

Đừng nói Thiên Nhận Tuyết không rõ, kỳ thật nay cả Đường Tam cũng là trong khoảnh khắc trước khi hắn ngừng lại, mới chợt nhớ ra là mình còn một phương thức rất tốt, có khả năng giúp mình trong lòng đất tiến nhanh về phía trước. Chính bởi vì điều này mà hắn mới đột nhiên thu hồi Đại Địa Chi Lực cùng với Trọng Lực Khống Chế, chấp nhận thừa nhận một kích của Thiên Nhận Tuyết.

Trong nháy mắt dừng lại kia tuy là làm cho Đường Tam trì trệ lại một chút, nhưng nếu hắn muốn nhanh chóng phóng đi, cũng có thể không để cho Thiên Nhận Tuyết trực tiếp tiếp cận hắn trong phạm vi một trăm thước, đây là hắn cố ý làm vậy.

Trong lòng đất thi triển hồn kỹ công kích, không cần phải nói, chắc chắn phải tiêu hao nhiều hơn so với trên mặt đất, mà uy lực công kích cũng bị áp lực cực mạnh làm suy yếu đi, cái này không cần phải suy nghĩ. Mà Đường Tam lại bằng vào Vô Định Phong Ba tận khả năng làm suy yếu đi lực công kích của Thiên Nhận Tuyết, sau đó lại dùng đến hồn kỹ phòng ngự của hồn hoàn thứ tám trên Hạo Thiên Chuy, thêm thần cấp Bát chu mâu làm tầng phòng ngự cuối cùng. Bất luận nói thế nào, hắn cũng không tin Thiên Nhận Tuyết có thể một kích giết chết mình.

Sự thật chứng minh, Đường Tam phán đoán hoàn toàn chính xác, lúc hắn đón nhận công kích, cái đầu tiên có tác dụng lớn nhất chính là Vô Định Phong Ba của Hải Thần Tam Xoa Kích, nhưng cái trọng yếu thứ hai cũng không phải mà Bát chu mâu, mà là cái hồn kỹ thứ tám của Hạo Thiên Chuy.

Khi Đường Tam liệp sát ba huynh đệ Thiên Quân Nghĩ Hoàng, tổng cộng đạt được ba cái hồn hoàn mười vạn năm, sắp tại vị trí thứ sáu, bảy, tám trên thân Hạo Thiên Chuy. Trong đó ngoại trừ hồn hoàn thứ bảy Võ Hồn chân thân ra, còn cấp cho hắn thêm một cái hồn kỹ, cái hồn hoàn thứ sáu cũng cấp cho hắn hai cái hồn hoàn. Nhưng kỳ lạ nhất chính là cái hồn hoàn thứ tám, thân là hồn hoàn mười vạn năm, nhưng mang lại cho Đường Tam cũng chỉ có một cái hồn kĩ mà thôi. Mà ba huynh đệ Thiên Quân Nghị Hoàng cấp cho Đường Tam tổng cộng bốn cái hồn kỹ, cũng không có hồn kỹ nào lặp lại cả.

Cái hồn hoàn thứ tám mang đến cho Đường Tam cái hồn kỹ gọi là Thiên Quân Bích Lũy ( bức tường ngàn quân), chính là một cái hồn kỹ thuần tuý phòng ngự. Lúc trước, khi Đường Tam cảm nhận thấy hồn kỹ này của hồn hoàn thứ tám, cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, bản thân hắn vốn lấy cường công cùng với khống chế làm phương thức phát triển chính, rất ít khi cần đến phòng ngự, có một hồn kỹ thuần về lực phòng ngự như vậy, cơ hồ là không có tác dụng thực tế gì. Nhưng mà, lúc này gặp tình huống chạy trối chết như vậy, mới thấy được tầm quan trọng của phòng ngự hồn kỹ.

Mười vạn năm hồn hoàn mang đến một cái hồn kỹ, như vậy là có ý nghĩa gì? Có nghĩa là thiếu mất một cái hồn kỹ. Nhưng đồng thời, cũng có nghĩa là, một cái hồn kỹ này uy lực cực kỳ to lớn, vượt qua một cái mười vạn năm hồn kỹ thông thường, tương đương với hai cái hồn kỹ hợp lại làm một.

Năng lực cường đại nhất của Thiên Quân Nghĩ Hoàng vốn có ba cái, tốc độ, sức mạnh cùng với lực phòng ngự. Lớp giáp xác trên người nó có khả năng phòng ngự cực mạnh, cho dù là Đường Tam sử dụng Hạo Thiên Chuy đập xuống cũng không thể đập bể, ngay cả Hải Thần Tam Xoa Kích dưới tình huống không sử dụng ra Hoàng Kim Thập Tam Kích cũng không thể xúc phạm đến bọn nó. Cuối cùng vẫn là bằng vào khả năng thôn phệ cùng với kịch độc của thần cấp Bát Chu Mâu, hơn nữa, bản thân Bát Chu Mâu cũng mang tính khắc chế với Thiên Quân Ngii4 Hoàng, mới có thể giải quyết được ba tên kia.

Hồn kỹ thứ tám của Hạo Thiên Chuy, chính là đạt được khả năng phòng ngự cực mạnh của Thiên Quân Nghĩ Hoàng, hơn nữa, so với khả năng phòng ngự của ba con Thiên Quân Nghĩ Hoàng lúc trước còn mạnh hơn vài phần. Cái này cũng không phải hoàn toàn bởi vì hồn lực của Đường Tam cao hơn ba con hồn thú kia, đồng thời cũng là vì hồn kỹ kia theo hồn hoàn tiến hóa lên đến cấp bậc mười vạn năm, cảnh giới hồn kỹ cũng tăng lên. Chín vạn năm cùng với mười vạn năm tuy chỉ chênh lệch nhau một vạn năm, nhưng hiệu quả lại là một trời một vực, tựa như là hồn thú chín vạn năm so với hồn thú mười vạn năm vậy.

Bởi vậy, sử dụng hồn kỹ Thiên Quân Nghĩ Hoàng Thiên Quân Bích Lũy này tiến hành phòng ngự, lực phòng ngự của Đường Tam cũng đạt đến một trình độ trước giờ chưa từng có. Cho dù là thần cấp công kích của Thiên Nhận Tuyết, tuy rằng phá vỡ được nó, nhưng uy lực cũng đã giảm xuống rất nhiều, lại thêm Bát Chu Mâu ngăn cản, lúc này mới không có làm Đường Tam bị thương nặng.

Đây cũng không phải toàn bộ ý nghĩ của Đường Tam. Hắn sở dĩ chấp nhận đón nhận công kích, cố nhiên cũng vì hắn nhớ đến khả năng phòng ngự cường đại này, nhưng đồng dạng cũng là vì, hắn nhớ tới những hồn kỹ hiệu dụng khác của Hạo Thiên Chuy.

Thiên Quân Nghĩ Hoàng là gì? Là côn trùng. Cái mà chúng nó am hiểu nhất chính là đào hang trong lòng đất, sinh tồn dưới lòng đất sâu. Thổ thuộc tính của bọn nó thậm chí còn tinh thuần hơn so với Thái Thản Cự Viên Nhị Minh rất nhiều. Ít nhất Nhị Minh vẫn còn sinh hoạt trên mặt đất, mà Thiên Quân Nghĩ Hoàng am hiểu nhất chính là chui sâu trong lòng đất. Khi Đường Tam phóng xuất ra hồn kỹ Thiên Quân Bích Lũy, lập tức thể hiện ra chỗ tốt, tất cả áp lực trong lòng đất mất hết, cái này hiển nhiên là đặc tính của Thiên Quân Nghĩ Hoàng giúp hắn.

Mà cái hồn kỹ thứ sáu hắn đồng thời thi triển, cũng là một trong hai cái kỹ năng mà hồn hoàn giao cho hắn, gọi là Đại Địa Nghĩ Hoàng Trảm. Nguyên lý của nó giống như là Thiên Quân Nghĩ Hoàng sử dụng cặp càng trên miệng phá vỡ bùn đất để tiến lên, lực công kích thẳng tắp, cùng với Hổ Kình Tà Ma Phủ có điểm giống nhau. Nhưng mà, theo như Đường Tam nghĩ, nó có chỗ khác với Hổ Kình Tà Ma Phủ. Chỉ nói tới việc nó thông qua Hạo Thiên Chuy để thi triển, hình dạng nhất định sẽ bất đồng, hơn nữa, nó lại xuất phát từ một con Thiên Quân Nghĩ Hoàng, cũng nhắc nhở cho Đường Tam rất nhiều. Lúc này, Đường Tam có thể trong lòng đất tiến nhanh về phía trước, chính là nhờ vào năng lực đào đất của Thiên Quân Nghĩ Hoàng, bằng vào hồn kỹ thứ sáu Đại Địa Nghĩ Hoàng Trảm mở đường, lại thêm Thiên Quân Bích Lũy hộ thân, không cần nói, so với lúc trước sử dụng Đại Địa Chi Lực cùng với Trọng Lực Khống Chế càng thêm thoải mái hơn nhiều. Hồn lực hắn tiêu hao cũng ít hơn rất nhiều, dưới tình huống không có áp lực đè nén, tốc độ khôi phục hồn lực của hắn ngày càng gia tăng lên. Lấy ngắn nuôi dài thế này, hắn tự nhiên có thể sống sót thêm một thời gian khá lâu trong lòng đất.

Đường Tam dụ cho Thiên Nhận Tuyết tiến hành phát động công kích, dưới tình huống đã chuẩn bị cẩn thận, ít nhất vẫn tốt hơn so với việc nàng đang truy đuổi đột nhiên phát động công kích rất nhiều, đồng thời cũng làm tiêu hao một lượng lớn Thiên Sứ thần lực của Thiên Nhận Tuyết. Mà hắn lựa chọn Tạc Hoàn của Lam Ngân Hoàng không phải bởi vì có thể đem Đại Tu Di Chuy phát huy ra hiệu quả tốt nhất, mà là còn muốn tiếp tục sử dụng các hồn kỹ của võ hồn Hạo Thiên Chuy.

Có thể trong thời gian vài lần hô hấp có thể làm ra những quyết định như vậy, Đường Tam lúc này cũng đã đem toàn bộ thực lực của mình hoàn toàn thể hiện ra. Từ khi hắn gặp lại Thiên Nhận Tuyết, hắn vẫn không ngừng đứng bên bờ vực sinh tử, loại áp lực cực lớn này cũng vô tình thúc đẩy cho Đường Tam tiến bộ nhanh hơn. Lúc này diệu kế đã hoàn thành, ngay cả chính Đường Tam cũng có chút kinh hỉ, hắn biết, tổng thể thực lực của mình dưới tình huống bị Thiên Nhận Tuyết áp bức, đã có sự tăng trưởng nhảy vọt.

Đối với bất cứ sinh vật gì mà nói, nếu gặp phải nghịch cảnh, hoặc là thích ứng, hoặc là chính mình bị diệt vong. Đường Tam tuyệt không có nghĩ đến chuyện diệt vong, cho nên hắn mới không ngừng tiến bộ, không ngừng tiếp cận đến đẳng cấp thần cấp, lợi dụng tất cả các ưu thế của bản thân để đạt được cơ hội sinh tồn.

Cảm nhận được Đường Tam đang không ngừng chui sâu vào lòng đất, Thiên Nhận Tuyết cau mày, vẫn tiếp tục truy kích không ngừng. Hôm nay tiến hành truy kích Đường Tam, nàng cũng đã hạ quyết tâm, bất luận gặp phải khó khăn gì, nàng quyết không để cho Đường Tam có thể thấy được ánh mặt trời ngày mai. Tuy rằng lúc này nàng tiêu hao vô cùng lớn, nhưng mà, đạt tới cảnh giới thần cấp, thần lực của nàng so với trước kia tăng lên không biết bao nhiêu lần. Lúc này tuy rằng tiêu hao rất nhiều, nhưng cũng chưa đủ để đánh mất ý niệm lưu lại trên người Đường Tam.

Bất quá, ngày càng chui sâu vào lòng đất, sự tiêu hao hồn lực của Đường Tam bởi vì tác dụng của hai đại kỹ năng của Thiên Quân Nghĩ Hoàng mà thủy chung không đổi, nhưng sự tiêu hao của Thiên Nhận Tuyết lại càng gia tăng nhiều hơn. Nàng có thể không để ý đến tốc độ tiêu hao hồn lực, nhưng nàng không thể để ý đến chuyện tốc độ của mình đang không ngừng chậm lại. Khả năng rút ngắn khoảng cách giữa nàng và Đường Tam đã ngày càng chậm hơn.

Lúc này, khoảng cách giữa nàng với Đường Tam chỉ còn khoảng một trăm sáu mươi thước, nhưng mà, muốn rút ngắn thêm khoảng cách đã rất khó, điều làm Thiên Nhận Tuyết phẫn nộ nhất chính là, khoảng cách này đang có xu thế kéo dài ra thêm. Nếu cứ tiếp tục như vậy, không thể nghi ngờ, nàng không thể trước khi Đường Tam tiến vào trong đại hải có thể giết chết hắn. Nàng không biết hồn lực của Đường Tam có thể duy trì thêm bao lâu, nhưng nàng quyết không thể để tình huống này tiếp diễn nữa, tiến vào trong lòng biển, ai biết Đường Tam sẽ có những thủ đoạn gì để đối phó mình. Thuộc tính của nàng là Quang Minh cùng với Hỏa, ở trong nước biển, Hỏa thuộc tính sẽ bị khắc chế mạnh mẽ, thực lực có thể bị áp chế mạnh hơn nữa. Mà Đường Tam có trong tay thanh Hải Thần Tam Xoa Kích, hiển nhiên sẽ không gặp phải tình huống xấu, ngược lại phải nói là chiếm được ưu thế nữa.

Đường Tam đang bay nhanh về phía trước, đột nhiên, sau lưng hắn, Thiên Nhận Tuyết đột ngột dừng lại, tựa như hắn lúc nãy tạm ngừng vậy, cực kỳ đột ngột.

Vốn sau khi Thiên Nhận Tuyết ngừng lại, làm cho khoảng cách giữa hai người gia tăng, Đường Tam hẳn là hưng phấn mới phải, nhưng cảm giác thật sự của hắn lúc này lại là trái tim kịch liệt co rút lại, mơ hồ cảm thấy có phần không ổn. Thân là cường giả cấp bậc thần cấp, Thiên Nhận Tuyết tuyệt sẽ không nhanh như vậy tiêu hao hết thần lực, lúc này tuy rằng đã đến độ sâu cách mặt đất gần một ngàn năm trăm thước, nhưng mà, nàng tuyệt đối không có khinh địch như vậy, từ bỏ việc đuổi giết mình. Nàng ngừng lại, chỉ có thể một khả năng, nàng muốn phát động một thần kỹ nào đó.

Nhưng bất luận nói thế nào, lúc này Đường Tam cũng không có sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể toàn lực gia tốc về phía trước. Có Thiên Quân Bích Lũy phòng ngự, hơn nữa cùng với sự ứng biến của mình và Hải Thần Tam Xoa Kích, dưới tình huống trong lòng đất như vầy, Đường Tam có lòng tin ít nhất cũng không bị Thiên Nhận Tuyết một kích đánh chết.

Thiên Nhận Tuyết lúc này ngừng lại, lơ lửng trong lòng đất, luồng hỏa diễm kim sắc mãnh liệt lại xuất hiện xung quanh thân thể nàng, một lần nữa lại hòa tan hết thảy bùn đất. Sáu cánh sau lưng nàng mở ra, một tầng kim quang mãnh liệt từ trên Thiên Sứ Thần Trang cùng với Thiên Sứ sáu cánh nhất thời bộc phát ra. Thiên Nhận Tuyết trong lòng đất hét lớn một tiếng, Thiên Sứ Thánh Kiếm trong tay giơ cao, từ sau lưng nàng hiện lên một hư ảnh bản thể của nàng, nháy mắt rót vào bên trong thanh Thiên Sứ Thánh Kiếm. Ngay sau đó, kim quang mãnh liệt đã từ trong Thiên Sứ Thánh Kiếm mạnh mẽ phóng ra.

Kim quang phóng đến chỗ nào, trong phạm vi đường kính một thước xung quanh nó, bùn đất không ngờ trong nháy mắt biến mất. Luồng kim sắc mãnh liệt kia không ngờ xuyên phá bùn đất, hướng lên phía mặt đất phá ra.

Nàng muốn làm gì?

Thiên Nhận Tuyết rất nhanh đưa ra đáp án. Lực lượng thần cấp khủng bố trong khoảnh khắc này hoàn toàn thể hiện ra, cột ánh sáng kim sắc kia không ngờ trực tiếp xuyên qua khoảng cách hơn một ngàn năm trăm thước, mạnh mẽ phá đất mà lên, thẳng hướng tận trời. Thiên Nhận Tuyết không ngờ trong lòng đất đào ra một cái thông đạo, để cho mình một lần nữa thấy được không trung bên trên.

Một cái hố thật sâu xuất hiện, áp lực đè ép trong lòng đất nhất thời biến mất không còn sót lại chút nào, tuy rằng đường kính chỉ có một thước, nhưng để Thiên Nhận Tuyết đang ngừng lại mà đứng, cũng đã đủ rồi. Áp lực biến mất, thần lực Thiên Nhận Tuyết nhất thời theo tốc độ gấp mười lần mà điên cuồng khôi phục. Năng lực khôi phục của thần cấp cường giả cũng không phải hồn sư loài người thông thường có khả năng tưởng tượng, chỉ trong thời gian ba lần hô hấp, thần lực tiêu hao khi nãy của Thiên Nhận Tuyết đã khôi phục được một nửa.

Nhưng đây cũng không phải là nguyên nhân chính để nàng phá vỡ mặt đất, cho dù không có phương thức khôi phục như thế này, thần lực của nàng cũng đủ để nàng duy trì chiến đấu trong lòng đất thêm một thời gian rất lâu nữa. Nàng làm như vậy là còn một nguyên nhân quan trọng khác.

Trong không trung, một lần nữa lại trở nên tăm tối hơn, bởi vì ánh sáng mặt trời lúc này cũng chỉ bao phủ trong phạm vi khoảng một thước quanh cái hố mới mở, luồng Thái Dương Chân Hỏa nóng cháy từ trên miệng hố chiếu thẳng xuống dưới. Đối với Thái Dương Chân Hỏa mà nói, có được thông đạo này, cùng với sự thu hút của Thiên Sứ Thánh Kiếm, chút khoảng cách ấy cũng không có vấn đề gì.

Quang mang màu vàng đỏ trong nháy mắt lan tràn đến toàn thân của Thiên Nhận Tuyết. Lúc này nàng chẳng những dùng Thiên Sứ Thánh Kiếm để thu hút Thái Dương Chân Hỏa, đồng thời cũng sử dụng đến Thiên Sứ Thần Trang, cả người nàng giống như là trăm sông về biển, mạnh mẽ hút hết năng lượng bao hàm trong Thái Dương Chân Hỏa. Dần dần, bộ Thiên Sứ Thần Trang trên người nàng không ngờ đã hoàn toàn biến thành màu hồng đỏ, ngay cả tóc trên đầu nàng cũng đã bị nhuộm thành màu sắc tương tự.

Bên trong đôi mắt đẹp, giống như có hai ngọn lửa đang thiêu đốt vậy. Thiên Nhận Tuyết hừ lạnh một tiếng:

- Đường Tam, ta xem ngươi lúc này còn chỗ nào để trốn nữa!

Thân ảnh màu hồng đỏ mang theo một đạo tàn ảnh trực tiếp phóng thẳng vào trong lòng đất, Thái Dương Chân Hỏa mãnh liệt trong nháy mắt bạo phát, tốc độ Thiên Nhận Tuyết lúc này so với trước kia tăng lên ít nhất ba lần. Giống như là trong lòng đất xuất hiện một vì sao băng nóng cháy vậy, điên cuồng truy kích về phía của Đường Tam, khoảng cách ba ngàn thước trong giây lát đã thu hẹp lại rất nhiều.

Thiên Nhận Tuyết lúc này đã thực sự nổi giận, đã đem Thiên Sứ thần lực chân chính hoàn toàn tuôn trào ra, cho dù là ở sâu trong lòng đất, nàng cũng muốn chứng minh, thực lực của mình vĩnh viễn mạnh hơn Đường Tam rất nhiều, muốn đem hắn hoàn toàn hủy diệt.

Thiên Nhận Tuyết súc lực tổng cộng hết tám giây, trong vòng tám giây này, Đường Tam đã chạy ra xa hơn ba ngàn thước. Ở sâu dưới lòng đất, tinh thần lực của hắn không thể lan ra quá xa, hơn nữa còn không có Đại Địa Chi Lực hỗ trợ, đã sớm mất đi tung tích của Thiên Nhận Tuyết. Lúc này, Đường Tam thậm chí còn đoán, chẳng lẽ Thiên Nhận Tuyết thật sự đã buông tha mình?

Nhưng mà, ngay sau đó, cảm giác nguy cơ mãnh liệt trong nháy mắt lan tràn khắp toàn thân, cơ hồ là tự bản năng cơ thể Đường Tam đã làm ra một phản ứng cực kỳ chính xác.

Dấu ấn Hải Thần Tam Xoa Kích trên trán lóe sáng, trong nháy mắt hoàn thành quá trình liên hệ với Hải Thần Chi Tâm. Hồn kỹ Hãn Hải Cuồng Đào do Hải Thần Chi Tâm mang lại trong nháy mắt phát ra, hóa thành một tầng quang mang màu lam lan truyền khắp toàn thân. Cùng lúc đó Đường Tam cũng trong nháy mắt đem võ hồn của mình chuyển lại thành Lam Ngân Hoàng võ hồn, hơn nữa, không chút do dự làm nổ tung tám cái hồn hoàn còn lại của Lam Ngân Hoàng.

Đây là tất cả những gì mà lúc này Đường Tam có thể làm được, bởi vì sự sợ hãi từ nội tâm phát ra, ngay cả Hải Thần Tam Xoa Kích cũng đã bắt đầu run rẩy, làm cho hắn biết rõ, sinh mệnh của chính mình có thể sắp kết thúc. Cho nên, trong một khắc này, hắn căn bản là không dám có nửa phần lưu lại, đem toàn bộ năng lực bản thân hoàn toàn bạo phát ra.

- Oanh--,

Luồng quang mang màu vàng lam trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ thân thể Đường Tam bên trong. Mất đi hai đại hồn kỹ phụ trợ của Hạo Thiên Chuy, tốc độ di chuyển trong lòng đất của Đường Tam nhất thời trở nên trì trệ lại.

Tại thời khắc này, thân thể Đường Tam đã hoàn toàn biến thành màu vàng lam. Đồng thời nổ tung tám cái hồn hoàn, cho dù ngay cả tổ tiên sáng lập ra Đại Tu Di Chùy của Hạo Thiên Tông cũng chưa từng thử nghiệm qua. Nhưng thời khắc này, Đường Tam cũng không thể không thử nghiệm, không bằng cách này, hắn căn bản là không cảm nhận được nửa phần an toàn. Mà toàn bộ năng lượng Tạc Hoàn của hắn, đồng thời đem tất cả điên cuồng rót vào trong thanh Hải Thần Tam Xoa Kích của mình.

Cũng ngay lúc này, một luồng hồng quang khủng bố không gì sánh được đột nhiên xuất hiện xung quanh thân thể Đường Tam, giống như là một cái lỗ đen có thể cắn nuốt tất cả mọi thứ, mở ra cái miệng rộng dữ tợn táp đến.
Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...