Đế Chế Kiểu Tiên

Chương 19: Tu Ma!



‘Vút vút vút’

Những âm thanh xé gió bỗng vang lên kiến động tác cũng cự hùng đang dơ cự trảo lên công kích cũng phải biến đổi từ công thành thủ.

Cự trảo khổng lồ của nó lập tức hứng chịu 10 ánh kiếm sắc bén và nóng bỏng công phá.

‘Ầm ầm ầm’

Con cự hùng lập tức bị đẩy lùi, trên tay nó cũng suốt hiện rất nhiều vết thương dữ tợn đang không ngừng chảy máu hiển nhiên công kích kia cũng khiến nó ăn không ít khổ.

Nhưng mọi thứ không hề dừng lại ở đó, một bóng người bất ngờ xuất hiện phía bên trái của nó, một ánh kiếm đỏ ngầu lóe lên ngắm thẳng vị trí yếu điểm do chịu công kích của cự viên gây ra.

‘Phập’

Máu tươi đang chảy róc rách bỗng như đại hải vỡ đê mà điên cuồng phun ra.

‘Gào gào gào’

Con cự hùng gầm lên đau đớn, thế nhưng bản năng chiến đấu cũng không khiến động tác của nó chậm lại, lập tức là một cự chưởng sắc lạnh bổ tới.

Nhưng kẻ ám sát cũng không phải kẻ đơn giản, linh lực phong thuộc tính lập tức phụ trợ gia trì dưới chân, kẻ này lập tức không chút do dự mà bỏ lại vũ khí lập tức lui ra.

Nhưng vừa rút lui trên tay hắn lại có thêm một thanh kiếm khác, tuy lần này không còn là khí tức nóng bỏng đáng sợ như trước nhưng lại đem tới cho con cự hùng áp lực lớn hơn, chính là long tiên kiếm.

‘soạt soạt soạt’

Lại là 5 ánh kiếm cực nhanh điên cuồng gào thét trong không khí lao tới.

Mà cự hùng sở hữu lực công kích mạnh mẽ thế nhưng do thân hình to lớn và nặng nề khiến cho tốc độ của nó giảm đi rất nhiều nên khi kẻ ám sát rút lui nó cũng không thể lập tức đuổi theo mà chỉ có thể bị động phòng ngự.

‘Ầm ầm ầm’

Công kích lại một lần nữa va chạm với đôi song chưởng của cự hùng, thế nhưng lần này tốc độ công kích lại nhanh hơn trước rất nhiều khiến cự hùng chỉ kịp chống đỡ 4 đạo công kích mà thôi, còn một ánh kiếm đã nhắm thẳng vào vị trí mắt trái của nó trực tiếp phá hủy một bên mắt.

‘Hống hống hống’

Con yêu thú gào thét điên cuồng vì đau đớn, thế nhưng nó cũng không thể làm gì hơn khi lúc trước khi chiến với cự viên nó hầu như đã dốc hết vốn liếng rồi thế nên không còn đủ năng lượng để tiếp tục sử dụng chiêu thức kia.

Mà kẻ đánh lén kia cũng không hề để ý liêm sỉ mà vẫn tiếp tục công kích gần như là không có thời gian cho cự hùng thở gấp.

Một lần nữa hắn lại suất hiện bên phải cự hùng, lần này là một kiếm nhắm thẳng vào đùi phải của nó tung ra một kiếm cự nhanh cùng chuẩn xác khiến cự hùng lập tức mất thăng bằng mà khụy xuống một chân.

Chớp lấy thời cơ này, trên tay kẻ ám toán lại là một thanh đao đen kịt hắn lập tức nhảy ra phía sau cự hùng, dồn toàn bộ linh lực trong cơ thể vào đòn này khiến thanh cự đao kia được một ngọn lửa đỏ ngầu bao phủ.

Mà cự hùng đo vừa mất đi khả năng di chuyển và thị giác suy giảm khiến phán đoán của nó cũng giảm đi rất nhiều, đến lúc mà lưỡi đao sắc bén uy mãnh và nóng bỏng kia gần ập tới nó mới vừa lúc quay đầu.

Ánh mắt nó vừa lóe lên một tia sợ hãi thì.

‘Phập’

Thanh đao kia đã chém một nhát cực ngọt lấy đi cái đầu trên cổ của cự hùng.

‘Ầm’

Thân hình đen kịt của cự hùng cũng đổ xuống mặt đất ngay lập tức, máu tươi phún mạnh lên cao nguộm đỏ cả một mảng đất, một ít cũng bắn lên kẻ ám sát kia.

“Tinhh! Chúc mừng kí chủ đạt được danh hiệu ‘Mưu hèn kế bẩn 2’ thành công nhận được một rương cải mệnh và một vòng quay cải mệnh, vật phẩm đã được chuyển vào kho đồ hệ thống’

Kẻ ám toán kia cũng mỉm cười cởi bỏ áo choáng thợ săn lộ ra dung nhan anh tuấn của hắn, kẻ này còn ai khác ngoài Mạnh Thiên.

Hắn khẽ lẩm bẩm:

“Vậy mà có tới 3 rương cải mệnh rồi, cũng đã đến lúc mở ra xem có gì rồi dù sao thủ đoạn của ta còn hơi thiếu”

Quả thực là thủ đoạn của Mạnh Thiên ngoài loạn trảm thì cũng không có gì khác, đúng là hắn có kho tàng của hai vị siêu cấp cường giả để lại.

Thế nhưng siêu cấp cường giả thì đồ vật cũng đều là những đồ có giá trị không thấp, điều đó vô tình khiến cho Mạnh Thiên lục lọi hồi lâu cũng chỉ thấy được bộ vũ kỹ này.

Hắn cũng không biết loạn trảm có ý nghĩ gì với vị cung chủ của Tiên Kiếm Cung kia mà lại được nàng để trong chữ vật giới.

Thế nhưng nó cũng chính là bộ công pháp duy nhất có cấp độ phàm cấp mà Mạnh Thiên tìm thấy, còn lại chỉ là hoàng cấp trở lên mà thôi.

Vì thế mà trong nửa tháng nay Mạnh Thiên cũng đã tập luyện chiêu thức này tới lô hỏa thuần thanh rồi cũng đã tới lúc hắn cần có thêm những thủ đoạn công kích mới.

Mà do còn có dư 2 rương cải mệnh nhận được từ hai danh hiệu ‘Cự phú một phương’ và ‘Bước đầu tu luyện 2’ lại cộng thêm cái rương này khiến Mạnh Thiên rất có lòng tin sẽ có thêm những thủ đoạn khác.

Quay lại với chiến trường, Mạnh Thiên nhìn thi thể con cự hùng, xong lại đảo mắt tới con cự viên bên kia đã hấp hối rồi, hắn liền sải bước đi tới chỗ gốc thổ nhân sâm ngàn năm kia.

Không chút do dự mà ngắt lấy sau đó cũng không thu hồi nó mà tiến tới trước mặt cự viên.

Và thế là trước ánh mắt khó tin của con yêu thú, Mạnh Thiên đưa gốc thảo được này vào cái miệng to lớn của cự viên sau đó bỏ lại một câu khiến nó khó hiểu:

“Cũng coi như ngươi đã giúp ta một tay, bổn đại gia xưa nay làm việc không thích nợ ân tình coi như gốc thảo dược này bồi thường cho ngươi”

Mà cả hai con yêu thú này biết thực sự nguyên nhân khiến Mạnh Thiên ra tay can thiệp chân chiến và giúp cự viên giải quyết cự hùng chính là tên tham ăn này muốn nếm món tay gấu thì hẳn là sẽ bật ngửa mất.

Rồi thi thể con cự hùng kia cũng bị Mạnh Thiên thu vào nhẫn chữ vật sau đó cũng lập tức biến mất trong ánh mắt cảm kích của con cự viên.

Nửa ngày sau, bên cạnh một hồ nước một tên thanh niên cường tráng thân trên để chần đang hì hục với mấy cái nồi, niêu xoong, chảo và trước mắt hắn chính là đôi song chưởng của con cự hùng hồi nãy.

Lại mất thêm 30 phút sau đó, cuối cùng món tay gấu nướng cũng đã hoàn thành, Mạnh Thiên hài lòng thưởng thức thành phẩm sau cuộc chiến thành quả sáng nay, lòng thì âm thầm hạ lệnh:

“Hệ thống! Mở ra rương cải mệnh đi!”

“Tinhh! Chúc mừng kí chủ nhận được phàm cấp trung giai thân pháp thuận phong bộ.

Chúc mừng kí chủ nhận được phàm cấp cao giai vũ kỹ cuồng phong gào thét.

Chúc mừng kí chủ nhận được phàm cấp sơ giai vũ kỹ ma chưởng.

Từ rương cải mệnh, vật phẩm đã được chuyển vào kho đồ hệ thống”

Mạnh Thiên vừa cắn một miếng lớn thịt gấu cũng lập tức sặc, hắn không ngờ hệ thống lần này cho đồ lại gãi đúng chỗ ngứa của hắn như vậy, thế nhưng cái để hắn hơi kinh hãi chính là loại vũ kỹ cuối cùng có tên ma chưởng.

Mạnh Thiên lập tức nghe được có điều không đúng trong môn vũ kỹ này, chính là có chữ ‘ma’ trong đó.

“Chẳng lẽ nào là vũ kỹ của ma tộc sao!”

Mà nhắc tới ma tộc, giờ hắn mới nhớ mình còn có một cái truyền thừa của một vị ma tộc cường giả đạt tới thần cấp, nhưng khi mở được bảo tàng của vị cường giả kia cũng có Nhã Như ở bên cạnh hắn, nàng cũng đã nghiêm túc nhắc nhở:

“Ma tộc không thể tu linh lực và nhân tộc cũng không thể tu ma lực nếu cố chấp sẽ dẫn tới việc hai nguồn sức mạnh này sẽ xung kích lẫn nhau dẫn tới kinh mạch phá toái”

Mà lúc đó Mạnh Thiên nghe thế cũng chỉ gật đầu đồng tình với nàng, thế nhưng giờ hệ thống lại đem cho hắn một bộ vũ kỹ của ma tộc.

Dù hệ thống nhiều lần hay chọc tức hắn thế nhưng việc liên quan tới tính mạng nó vẫn rất nghiêm chỉnh thế nên bộ vũ kỹ của ma tộc này hẳn là phải có dụng ý gì đó.

Mạnh Thiên từ từ nhớ lại lần đầu mình tu luyện quả thực là chỉ hấp thụ mỗi linh khí thế nên lúc đó hắn cũng nghĩ là mình là nhân tộc và chỉ có khả năng hấp thụ linh lực.

Thế nhưng đây là nơi nào, chính là chân long đại lục nơi linh khí hội tụ chàn lan thì lấy đâu ra ma lực cho Mạnh Thiên tu luyện, nghĩ tới đây hơi thở của hắn đã trở nên dồn dập.

Máu liều lại chỗi dậy mạnh mẽ khó lòng áp chế, Mạnh Thiên ý niệm vừa động trên tay đã chính là một khối ma thạch tỏa ra ma lực xung túc.

Mà hắn giờ mới thực sự quan sát khối ma thạch này trực tiếp, trước đó khi ở cùng Nhã Như hắn cũng không đem ra vì sợ khí tức của ma lực sẽ khiến nàng khó chịu, sau đó thì bận bịu tu luyện vũ kỹ và rèn luyện nên cũng quên mất sự tình này.

Giờ đây cầm trên tay khối ma thạch này Mạnh Thiên mới thực sự cảm giác nó cũng đem lại cho mình cảm giác thỏa mái giống như cầm trên tay một khối linh thạch vậy khiến cho lòng tin của Mạnh Thiên lại tăng mạnh.

Lại nhớ tới một câu nói bất hủ:

“Liều ăn nhiều không liều ăn …”

Mạnh Thiên cắn răng lập tức ngồi thẳng lưng, tập chung tinh thần cẩn thận vận chuyển thôn thiên phệ địa kinh bắt đầu hấp thu chậm dãi khối ma thạch này.

Cứ thế từng tia, từng tia ma khí chậm dãi chảy vào cơ thể của Mạnh Thiên nhưng không hề giống trong lời nói của Nhã Như là sẽ sảy ra việc xung đột giữa linh khí và ma khí.

Mà ma khí cùng linh khí trong cơ thể Mạnh Thiên lại vô cùng ôn hòa, giống như bằng hưu lâu ngày mới gặp hết sức thân thiết với nhau, thậm trí linh lực trong cơ thể Mạnh Thiên cũng chậm dãi hành tẩu dẫn đường cho ma khí tiến nhập thể nội để tẩm bổ các vị trí trong cơ thể Mạnh Thiên khiến hắn có chút bất ngờ cùng khiếp sợ.

“Tinhh! Chúc mừng kí chủ đạt được danh hiệu cấp cao “tiên ma đồng tu” thành công đạt được một rương cải mệnh cấp cao.”

Nhưng Mạnh Thiên cũng không hề để tâm tới việc này, hắn vẫn đang liên tiếp lấy ra ma thạch đặt xung quanh bản thân sau đó giống như một cái máy bơm mà liên tục hấp thụ ma khí.

“Oanh”

Nửa ngày sau, cả cơ thể Mạnh Thiên lại thêm một lần nữa chấn động cảnh tượng quen thuộc khi các tạp chất trong cơ thể lại một lần nữa được bài chừ khiến hắn lại tiếp tục hóa thân người bùn.

Thế nhưng Mạnh Thiên cũng chẳng hề để tâm đến sự tình này mà nợ một nụ cười hài lòng lẩm bẩm:

“Tuyệt vời a”

Sau đó lập tức lao xuống hồ nước tẩy rửa thân thể mình.

Nhìn thì có vẻ sẽ thấy quá trình hấp thụ của Mạnh Thiên vô cùng đơn giản nhưng quả thực nếu một ma tu hoặc một nhân tộc thấy cảnh này sẽ chắc chắn cho là tên này là kẻ điên.

Vì trước đó không phải không có người từng thử qua việc tu luyện cả ma và tiên thế nhưng đều chung một số phân là kinh mạch vỡ nát chính thức khép lại cảnh cửa nhân sinh.

Nhưng Mạnh Thiên bởi một nguyên nhân chưa rõ nào đó mới khiến hắn có khả năng tu cả linh lực và ma lực như vậy nên mới hữu kinh vô hiểm mà đạt được thực lực tăng trưởng.

Dưới hồ Mạnh Thiên sau một hồi được làn nước cọ rửa giúp bản thân tỉnh mới bắt đầu xem xét kỹ lưỡng 3 bộ vũ kỹ kia.

Đầu tiên phải nói tới bộ thân pháp phàm cấp trung giai kia, theo như giới thiệu thì sau khi tu luyện giả học tập thành công môn thân pháp này thì tuy vẫn không thể ngự không phi hành giống như các cường giả vương cấp trở lên.

Thế nhưng lại khiến bản thân trở nên phiêu đãng nhẹ nhàng, thuận theo chiều gió mà đi nhất là khi không hề để lại bất kì âm thanh gì và tốc độ cũng cực nhanh khiến cho việc ám sát hoặc tập kích mục tiêu vô cùng hiệu quả.

Mạnh Thiên mỉm cười hài lòng nghĩ:

“Ta có thêm phong thuộc tính linh căn phụ trở hẳn là sẽ còn được gia tăng thêm vài phần tốc độ a”

Hướng mắt tới bộ vũ kỹ tiếp theo chính là cuồng phong gào thét, bộ công pháp đạt tới phàm cấp cao giai này có uy lực theo như miêu tả thì vô cùng khủng bố.

Khi tu sĩ vận dụng yêu cầu phải có phong hệ linh căn từ cơ sở đó sẽ dựa theo pháp quyết của vũ kỹ hình thành nên một một cơn lốc xoáy với những lưỡi đao gió sắc bén có sức công phá vô cùng mạnh mẽ.

Mạnh Thiên lại thêm một lần mỉm cười, rồi tiếp tục đảo mắt tới bộ công pháp cuối cùng và cũng là thấp nhất với cấp bậc phàm cấp sơ giai có tên ma chưởng nhưng cũng là thứ mà hắn hiếu kì nhất.

Bộ công pháp này được miêu tả sơ qua thì sẽ súc tích lực lượng phía trong cơ thể để tạo thành công kích để tấn công đối phương, và độ mạnh yếu thì cũng tùy vào thuộc tính công kích và khả năng chưởng khống ma lực trong cơ thể.

Nhưng cái mạnh mẽ nhất của ma chưởng không đến từ 2 yếu tố trên mà chính là dựa vào một chữ ‘Thế’

Nếu thế của người tung dòn mạnh mẽ thì công kích sẽ giống thái sơn áp đỉnh liên miên không dứt khiến đối thủ rơi vào tình trạng bị động phòng ngự, còn thế yếu thì công kích sẽ trở nên rời rạc thiếu sự liên kết dẫn tới đòn thế uy lực giảm mạnh.

Mạnh Thiên đọc tới đây liền khá hứng thú với bộ công pháp này, thế nhưng vẫn chưa thể vẩn dụng ngay nó vì thực lực ma tu còn yếu chỉ có thể tu luyện 2 bộ vũ kỹ còn lại trước
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...