Đế Chế Kiểu Tiên

Chương 21: Phong Vân Thành.



Mạnh Thiên quay trở về hang ổ của mình, hắn bắt đầu lấy ra vài viên đan được trị liệu thương thế và khôi phục thực lực, khóe miệng cũng nở một nụ cười hài lòng.

Dù sao một tên tiểu tử cảnh giới mới chỉ vũ đồ nhất trọng hậu kì mà có thể tiêu diệt một đám yêu thú thực lực cao hơn mình cũng khiến hắn khá vui vẻ.

Nhân lúc tâm tình đang vui Mạnh Thiên liền trầm giọng hạ lệnh:

“Hệ thống! Sử dụng tất cả những phần thưởng đang có ngoại trừ rương cải mệnh cao cấp”

“Tinhh!”

Mạnh Thiên quả thực trong thời gian này vẫn không mở ra rương cải mệnh cấp cao kia bởi vì hắn khá lo lắng về phần thưởng trong đó sẽ là vật phẩm không phải mình có thể kiểm soát, vì thế mà hắn mới vẫn giữ lại nó.

“Tinhh! Chúc mừng kí chủ nhận được combo thợ săn ver 2 từ rương cải mệnh, vật phẩm đã được chuyển vào kho đồ hệ thống”

Mạnh Thiên còn chưa hết bất ngờ trước phần quà của hệ thống thì lại có một vòng quay hiện ra trước mắt hắn không thể nghi ngờ đây chính là vòng quay cải mệnh cũng kéo luồng suy nghĩ của hắn sang một phương diện khác:

- Ô thứ nhất: mất hoặc thêm lượt

- Ô thứ hai: dịch chuyển phù cấp thấp

- Ô thứ ba: thăng linh đan x20

- Ô thứ tứ: thăng ma đan x20

- Ô thứ năm: phàm cấp cao giai y phục

- Ô thứ sáu: rương cải mệnh cấp cao x1

Tuy nhiên trước đó Mạnh Thiên đã sử dụng 2 lượt quay cải mệnh cho vòng quay này, chỉ tiếc là vận khí của hắn lại trở nên vô cùng xui sẻo khi không có mỹ nhân bên người.

Lần đầu tiên thì còn đỡ khi quay trúng vào ô thứ hai là dịch chuyển phù, thế nhưng đến lượt quay tiếp theo lại trực tiếp rơi vào ô mất lượt khiến Mạnh Thiên kêu khổ không thôi.

Thế nên từ lúc đó hắn cũng không đả động gì tới vòng quay này nữa, tới hôm nay mới tiếp nhận được thêm một lượt quay và nhân lúc tâm tình đang lên cao hắn mới quyết định cầu may xem sao.

Dù sao cả vòng quay chỉ có 2 vật phẩm mà hắn thực sự quan tâm, còn hai loại đan dược là thăng linh đan và thăng ma đan Mạnh Thiên cũng không cần cho lắm.

Tuy trong túi đồ cũng không có 2 loại đan dược này nhưng hắn lại có số lượng ma và linh thạch khổng lồ mà lại có thôn thiên phệ địa kinh làm tư bản nên chúng cũng không cần thiết.

‘cạch cạch cạch’

Vòng quay từ từ chuyển động, Mạnh Thiên thì nhắm chặt mắt bắt đầu cầu trời khấn phật sao cho ra đồ ngon một chút a.

“Tinhh! Chúc mừng kí chủ nhận được một rương cải mệnh cấp cao từ vòng quay cải mệnh.

Tinhh! Chúc mừng kí chủ nhận được thăng ma đan x20 từ vòng quay cải mệnh”

Mạnh Thiên thở ra một hơi nhẹ nhõm, cuối cùng thì cũng có đồ ngon về tay tuy không thể có được bộ y phục phàm cấp cao giai kia thế nhưng có được rương cải mệnh cấp cao cũng rất tốt rồi.

“Cũng rất tốt a, Hệ thống! nói qua một chút combo thợ săn ver 2 đi”

“Tinhh! Combo thợ săn ver 2 là phiên bản nâng cấp của combo thợ săn, ngoài việc các vật phẩm đã có săn như áo choàng, dao, giày và găng tay ra thì còn có thêm một vật phẩm khác là mặt nạ thợ săn.

Và đương nhiên toàn bộ các tính năng của chúng đều được nâng lên trở thành phàm cấp cao giai”

Mạnh Thiên hai mắt tỏa sáng, quả thực theo những trận chiến gần đây combo thợ săn quả thực giúp ích cho hắn rất nhiều thế nhưng nếu chúng lại được nâng cấp một lần nữa thì sẽ chắc chắn giúp hắn có thể đón tiếp thêm càng nhiều đối thủ mạnh mẽ hơn.

Ý niệm vừa động, trên tay Mạnh Thiên đã có thêm một chiếc mặt nạ đỏ như máu, bên trên mặt nạ chỉ để lộ ro ra hai vị trí con mắt để tiện cho việc quan sát, vị trí phía dưới thì được vẽ hoặc sơn lên bằng một loại hợp chất nào đó mà Mạnh Thiên không hề biết để tạo thành một cái miệng với những chiếc răng sắc nhọn và dữ tợn.

Mạnh Thiên nhìn thấy thì yêu thích không thôi, không thể chờ đợi mà hỏi hệ thống:

“Hệ thống! công dụng của nó là gì!”

“Tinhh! Mặt nạ thợ săn sau khi sử dụng trực tiếp gia tăng khả năng quan sát của kí chủ thêm 20 %, khả năng phán đoán gia tăng 10 %, đặc biệt đó là phần nội tại của mặt nạ thợ săn với khả năng thị uy:

Thị uy: tăng 30% sát khí của kí chủ khiến cho kẻ dịch hứng chịu áp lực tinh thần”

Mạnh Thiên cười haha sau đó cũng kết thúc việc tu luyện bắt đầu chế biến món thịt trâu gác bếp từ mấy con trâu đen mà mình vừa săn được.

ở một nơi xa xôi khác.

Vương đô Phong Vân Vương Quốc, Phong Vân thành.

Đại điện trong hoàng cung, sau khi trải qua khủng hoảng khi lệnh bài của Chu Cuồng lão tướng quân vỡ nát khiến cả chiều đình rơi vào trạng thái khá mất cân bằng.

Mặc dù Chu Cuồng lão tướng quân quanh năm chinh chiến xa trường thế nhưng ảnh hưởng của ông trong triều lại vô cùng lớn khi ông có uy vọng trong quân là cực cao.

Lại thêm việc vô số các tướng lĩnh trong triều nắm giữ các trực vụ cao cũng đều là một tay ông dẫn dắt, trong đó có một người một đại nhân vật cũng là một tay ông chỉ bảo mà thành, chấn quốc đại tướng quân Sở Nhạc.

Ông chính là một trong 2 đại tướng chấn quốc của Phong Vân vương quốc, nhưng giờ Chu lão tướng quân đã không còn nên giờ chính là đệ nhất tướng quân của Phong Vân vương quốc.

Mà khi Sở Nhạc biết được tin ngọc bài của Chu Cuồng lão tướng quân vỡ nát thì nộ khí của ông tỏa ra cũng vô cùng dữ dội, khí thế của một vũ vương bát trọng đỉnh phong lan tràn khắp nơi khiến cho Phong Vân thành phải rung chuyển, người người khiếp sợ.

Sau đó thì liên tiếp là những mệnh lệnh như lôi đình của vị tướng quân này ban ra với mục đích không gì khác là phải truy cho được kẻ chủ mưu đứng đằng sau và đặc biệt ông ta con điều động vài thân tín của mình đi tìm lấy Nhã Như công chúa.

Dù sao ngọc bài của nàng vẫn còn vì thế khẳng định nàng vẫn còn sống sót mà đầu mối cho việc này chỉ có nàng mới có thể giải quyết tìm ra hung thủ gây ra cái chết cho Chu Lão tướng quân.

Nhưng đã hơn 1 tháng chôi qua, tung tích của Nhã Như công chúa vẫn chưa có chút manh mối nào, thậm trí ngay cả việc tìm ra tung tích nơi Chu tướng quân ngã xuống cũng không phát hiện khiến Sở Nhạc phiền muộn không thôi.

Tuy nhiên, hôm nay khi vị tướng quân này đang trong biệt viện của mình đọc lại một số ghi chép gần đây thì đôi mày kiếm của ông khẽ nhíu, nhẹ nhàng đặt quyển sách mình xuống bàn ánh mắt như điện trầm giọng nói:

“Nói đi”

Chỉ thấy cả không gian đang tĩnh lặng bất chợt một hắc ảnh không biết đâu hiện thân lập tức chắp tay mở lời:

“Khởi bẩm tướng quân, đã tìm lấy manh mối cái chết của Chu tướng quân”

Lập tức Sở Nhạc lập tức chú ý nghe tên thủ hạ này báo cáo.

“Khoảng thời gian trước đây, quý phi nương nương qua đời lúc đó cũng là thời điểm mà Chu tướng quân quay về kinh thành, và từ đó cũng xin bệ hạ cho phép ở lại vương đô một thời gian, nhưng thực chất trong đó chính là để bảo vệ cho Nhã Như công chúa”

Sở Nhạc tướng quân gật gật đầu, ông cũng biết việc Chu tướng quân nợ mẫu thân của Hoàng Nhã Như một cái ân tình mà sự tình cái chết của quý phi nương nương cũng có rất nhiều điểm khả nghi hẳn là Chu tướng quân lo lắng an toàn con gái của ân nhân mình vì thế mới lưu lại trong vương đô bảo vệ an toàn cho nàng.

Lại thấy tên cận vệ kia tiếp tục báo cáo:

“Thế nhưng sau đó Chu Lão tướng quân cùng Nhã Như công chúa lại âm thầm rời đi bởi chuyện gì lại không rõ nguyên do thế nhưng theo mật báo của chúng ta thông tin về trước ngày Chu lão tướng quân và Nhã Như công chúa rời đi thì Chu tướng quân đã được đại hoàng tử tìm tới gặp mặt, sau đó mọi sự liền diễn ra như tướng quân đã rõ”

Sở Nhạc nghe thấy thế thì nhíu mày, ông không ngờ việc này lại còn có liên quan tới cả đại hoàng tử, lại thêm liên tưởng tới sự tình cái chết li kì của mẫu thân Hoàng Nhã Như cũng có một vài chi tiết ông biết được có người cố tình che đậy phía sau càng khiến Sở Nhạc lo lắng cùng hoài nghi.

Thế nhưng nếu quả thực việc này có liên quan tới đại hoàng tử, vậy động cơ của hắn ta là gì, tại sao lại phải hãm hại nhiều nhân vật quan trọng như vậy của Phong Vân vương quốc.

Đang rơi vào chầm tư suy nghĩ nhất thời bên ngoài có tiếng bẩm báo khiến cho mạch suy nghĩ của Sở Nhạc bị gián đoạn kéo ông trở về thực tại.

Sở Nhạc phất tay, lập tức tên hắc y nhân kia cũng lập tức hành lễ sau đó liền biến mất không thấy gì.

Mà lúc này âm thanh bên ngoài lại một lần nữa vang lên:

“Khởi bẩm tướng quân có Nhã Như công chúa tới cầu kiến!”

Ánh mắt của Sở Nhạc lập tức co rút lại, ông đứng thẳng người dậy trực tiếp phá cửa mà ra tiến thẳng tới vị trí tên người hầu kia mở miệng:

“Nàng ở nơi đâu!”

Người hầu kia được một phen giật mình kinh hãi không thôi, nhưng trên dưới phủ tướng quân ai cũng biết thời gian này Phong Tướng quân vì truy tìm manh mối cái chết của Chu tướng quân mà lao tâm khổ tứ.

Mà lúc này nhân chứng mấu chốt của sự việc lại vừa hay tìm đến bảo sao ông không vội vạ.

Vì thế mà tên người hầu cũng lập tức lấy lại chút chấn tĩnh nói:

“Bẩm tướng quân , Nhã Như công chúa đang ở trong đại sảnh chờ người”

Lời vừa mới dứt thân ảnh của Sở tướng quân đã biến mất không, trực tiếp kích hoạt phong thuộc tính linh khí phi tốc tới đại sảnh phủ tướng quân.

Đại sảnh phủ tướng quân, Nhã Như lẳng lặng chờ đợi quả thực nàng đã chở về vương đô từ lâu thế nhưng lại âm thầm không để lộ ra chút động tĩnh nào cũng chính là một nguyên nhân duy nhất, nàng đột phá cảnh giới tiến nhập hàng ngũ vương cấp cường giả.

Mà trước khi tới đây Nhã Như đã suy đi tính lại rất nhiều, dù sao giờ nàng thân cô thế cô, đối phương lại thế lực ngập trời sợ rằng chưa kịp báo đại thù đã bị kẻ địch ám toán.

Thế nên nàng mới phải lựa chọn tới tìm kiếm một trợ lực giúp mình trong việc này, mà người đó không ai khác chính là Sở Nhạc tướng quân.

Dù sao vị tướng quân này cũng là một người đã mang ơn Chu tướng quân lại thêm là người nổi tiếng công chính liêm khiết được nhiều người nhưỡng vọng, mà chính mẫu thân quá cố của Nhã Như cũng nói Sở tướng quân là một người đáng kính trọng vì thế nên nàng mới đưa ra quyết định này.

Sở Nhạc vừa tới đại sảnh đã thấy một vị mỹ nhân tuyệt sắc đang lẳng lặng chờ đợi mình, trên dung nhan xinh đẹp của nàng tuy nhiên lại có một chút mang mắc buồn khiến ai nhìn cũng cảm thấy thương sót.

Mà nữ tử này không ai khác chính là Nhã Như, người mà Sở Nhạc khổ công tìm kiếm bao lâu nay.

Mà Nhã Như cũng đã phát hiện Sở Nhạc tiến tới vì thế liền đứng dậy chắp tay hành lễ:

“Ra mắt Sở đại tướng quân”

Mà Sở Nhạc thấy thế tuy trong lòng có vô số câu hỏi muốn hỏi Nhã Như nhưng phong độ của một vị tướng quân vẫn giúp ông nhịn xuống, hơi chắp tay mở lời:

“Công chúa khách khí mới ngồi”

Cả hai vừa an vị xuống vị trí của mình, Sở Nhạc tướng quân đã không thể kìm chế mà lập tức đi vào chính đề:

“Thứ cho ta có chút mạo muội nhưng xin công chúa cho ta biết cái chết của Chu Cuồng tướng quân là nguyên cứ ra sao?”

Nhã Như nghe thấy thế cũng nhìn tới Sở tướng quân, nàng cũng biết vị lão tướng này chính là nơi duy nhất nàng có thể nhờ cậy lúc này.

Hít sâu một hơi Nhã Như từ từ kể lại đầu đuôi sự tình cho Sở tướng quân nghe, từ chuyện vì sao mẫu thân của mình không may qua đời cho tới việc bản thân nàng và Chu tướng quân bị tập sát đương nhiên về sau nàng cũng không nói sự tình của mình với Mạnh Thiên ra.

Sau đó Nhã Như cũng hơi phóng xuất tu vi vũ vương nhất trọng của mình ra khiến cho Sở tưởng quân hơi kinh ngạc, dù sao truyền thừa vũ đế cũng không phải chuyện nhỏ nhưng sau đó cũng là nộ khí bốc lên cao hai mắt đỏ lên trực tiếp là một chưởng vỗ ra lập tức khiến cái bàn bên cạnh hóa thành mảnh nhỏ.

“Khốn khiếp! Vậy mà giám giết cả một vị tướng quân của vương quốc, hoàng tử cái chó má gì chứ, chỉ là một kẻ tiểu nhân bỉ ổi mà thôi hừ!!!

Không được việc này ta cần phải báo lên hoàng thượng để ngài sử trí không thể để Chu tướng quân chết trong phẫn uốt như vậy”

Dứt lời, khí thế của Sở Nhạc đã kéo căng hẳn là đang muốn trực tiếp tiến vào hoàng cung phân rõ phải trái một phen.

Nhã Như thấy thế bèn kinh hãi không thôi, trực tiếp đứng chắn trước người Sở Nhạc nói:

“Sở tướng quân xin dừng bước hãy nghe ta giải thích, ta nghi ngờ đại hoàng tử cấu kết với thế lực khác làm ra chuyện này chứ nếu không hắn không thể nào có được nhiều cường giả vương cấp hỗ trợ như vậy.

Nếu giờ tướng quân manh động quả thực sẽ bứt dây động rừng dẫn tới không thể một mẻ hốt gọn thậm trí bằng chứng không đủ sẽ dẫn tới bị phản kích khiến cho tên đại hoàng tử kia có cớ mà hạ bệ ngài”

Nhã Như cơ hồi là nói liên tục, chỉ sợ sở tướng quân đang trong cơn nóng giận mà đi mất khiến nàng không kịp trở tay thì coi như kế hoạch đổ bể.

Mà trong lòng Nhã Như âm thầm nói, đúng là được Chu tướng quân dẫn tiến có khác tính cách cũng là nóng nảy không kém gì Chu tướng quân a.

Mà Sở Nhạc nghe thấy thế cũng tạm thời khựng lại, ông cũng do nhất thời tính tình bạo phát mà không để ý tới việc này dù sao sau lưng đại hoàng tử của là hoàng hậu chống lưng vì thế hành động cũng phải rất cẩn trọng nếu không quả thực sẽ dẫn tới rủi ro rất lớn.

Dẫu sao tên điên kia cũng giám giết một vị tướng quân, dù có âm mưu phế đi hắn cũng không có gì là lạ.
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...