Đế Chế Kiểu Tiên

Chương 25: Sâm Lâm Thành.



1 tháng sau, trước của một đại thành to lớn ghi 3 chữ ‘Sâm Lâm thành’ tòa đại thành này có tên như vậy chính là do cách nơi đây không xa chính là một cái khu rừng siêu to khổng lồ có tên ‘Vạn Thú Sâm Lâm’

Trong Vạn Thú Sâm Lâm rộng lớn đó có vô số những loại yêu thú đủ mọi thể loại từ cấp thấp đến cấp cao, và nghe người ta đồn thổi rằng tọa chấn Vạn Thú Sâm lâm chính là 4 con yêu thú tu vi đạt tới thất cấp hậu kì vô cùng khủng bố.

Thế nhưng hung hiểm là thế nhưng bên trong Vạn Thú Sâm Lâm cũng ẩn chứa vô số những cơ duyên giúp cho tu sĩ thèm thuồng vô cùng, chỉ nói đến sản lượng linh thảo có ở nơi đây thôi đã khiến người ta phải đỏ cả mắt.

Vì thế trong tòa Sâm Lâm thành này mới có người ra người vào tấp nập và nhộn nhịp tới vậy.

Mà hôm này Sâm Lâm thành chính thức đón tiếp một vị khách từ phương xa tới, một thiếu niên anh tuấn mặc trên người vô y phục màu trắng vô cùng đẹp mắt.

Khí chất lại có chút tà tà chính chính khiến người ta không thể không chú ý, đặc biệt là con mắt trái không hề có con ngươi mà lại là hình 5 ngôi sao được xếp thành hình tròn kia càng khiến người ta nhìn vào phải khắc sâu hình tượng của hắn.

Mà người này không ai khác chính là Mạnh Thiên.

Kể từ sau khi đột phá cảnh giới từ một tháng trước, Mạnh Thiên sau khi đột phá ma tu và tu luyện trên con đường hồn tu, hệ thống cũng ngay lập tức nhảy ra ban phát phần thưởng cho hắn.

Mà phần thưởng lúc đó không thể nghi ngờ chính là một rương cải mệnh cấp cao và một lượt quay cải mệnh.

Mạnh Thiên khi đó cũng không hề do dự mà lập tức sử hạ lệnh sử dụng 2 rương cải mệnh cấp cao để xem vận khí mình tới đâu, dù sao hôm đó hắn đã thu hoạch rất khá chứng tỏ vận khí đang lên cao vậy thì chẳng còn lí do gì khiến Mạnh Thiên không dùng cả, hắn chỉ để lại một rương cải mệnh cấp cao duy nhất làm tiến vốn mà thôi.

Mà âm thanh hệ thống vang lên khi đó cũng khiến Mạnh Thiên ban đầu là nghi hoặc sau đó là phát cuồng không thôi:

“Tinhh! Chúc mừng kí chủ nhận được dị hỏa ‘Thôn huyết liệt diễm’ từ rương cải mệnh cấp cao, phần quà đã được chuyển vào kho đồ hệ thống”

“Tinhh! Chúc mừng kí chủ nhận được x1 hồn thạch nhũ từ rương cải mệnh cấp cao, phần quà đã được chuyển vào kho đồ hệ thống”

- Thôn huyết liệt diễm, một loại dị hỏa được trời đất đản sinh có khả năng hấp thụ và thiêu đột máu huyết của đối phương khi sử dụng có thể thiên biến vạn hóa thích hợp với tu sĩ có hỏa linh căn.

- Hồn thạch nhũ, đỉnh cấp tài nguyên tu hồn sử dụng hiệu quả đối với mọi cảnh giới giúp cải tạo linh hồn thanh tẩy tạp chất của cả linh hồn và cơ thể giúp tu sĩ một đường tiến cảnh không có trở ngại nào.

Vì thế mà trong một tháng qua Mạnh Thiên cơ hồ là vừa di chuyển tới Sâm Lâm Thành vừa hấp thụ số tài nguyên kia.

Ban đầu hắn quyết định phục dụng hồn thạch nhũ trước đơn giản vì thực lực hồn tu của Mạnh Thiên quá yếu, thế nhưng chỉ sau một lần phục dụng lập tức cảnh giới của hắn bay thẳng một đường tới luyện khí cửu tầng đỉnh phong, cơ hồ là có thể đột phá bất cứ lúc nào.

Mà khi đó Mạnh Thiên phải cẩn thận kiềm chế, mặc dù là đỉnh cấp tài nguyên tu luyện sẽ không gây cho việc căn cơ bất ổn, thế nhưng hắn cần làm quen với việc điều động linh hồn trong cơ thể.

Để có thể đặt nền móng tốt nhất có con đường tu hồn về sau này sẽ không khiến hắn gặp nhiều khó khăn.

Còn về thôn huyết liệt diễm, Mạnh Thiên cũng đã thu phục thành công nó nhưng chỉ có điều kì quái là ngọn lửa có màu đỏ ngầu như máu này khi xuất hiện lại vô cùng ngoan ngoãn không hề tỏ ra bạo lệ như lời miêu tả của hệ thống là khó thu phục vô cùng.

Thậm chí, Mạnh Thiên còn mới hơi vận chuyển thôn thiên phệ địa kinh chuyển hóa thì ngọn dị hỏa thôn huyết liệt diễm kia đã trực tiếp tiến vào phía trong hỏa linh căn của hắn hình thành nên một hình săm ngọn lửa màu đỏ như máu bên trên đó.

Có vẻ như nó đã không thể chờ đợi mà tiến vào phía trong vậy quả thực là quái sự.

Mà cũng theo sự tiến nhập của thôn huyết liệt diễm, thực lực của Mạnh Thiên cũng được đề thăng một mảng lớn, cơ hồ là hắn nhảy vọt cảnh giới linh tu từ vũ đồ nhị trọng bay thẳng tới vũ đồ lục trọng hậu kì đỉnh.

Điều này khiến Mạnh Thiên khiếp sợ không thôi, nhưng đồng thời cũng hết sức vui mừng.

Vì thế mà trên đường hành tẩu tới Sâm Lâm thành, vô số yêu thú đã trở thành mục tiêu để hắn luyện tay, mà khi đó thực lực của hắn cơ hồ là đã áp đảo mấy con yêu thú cấp một.

Cơ hồ là đã có thể chiến với yêu thú cấp 2 đỉnh phong mà không rơi vào tình thế hạ phong, mà tên này vốn thủ đoạn trên tay cũng không thiếu vì thế tiêu hao chiến hắn chắc chắn là người chiến thắng sau cùng.

Còn về mục đích tới Sâm Lâm thành ngày hôm nay không gì khác chính là sử dụng truyền tống trận của tòa thành này.

Vì đường tới Tiên Kiếm Cung chính là cần phải vượt qua Vạn Thú Sâm Lâm mà Mạnh Thiên có thêm 10 lá gan cũng không dám băng qua khu vực này, dù sao chỉ có cường giả vũ hoàng trở nên mới dám băng qua mà thôi mà đương nhiên cũng phải vô cùng cẩn thận.

Vì thế một tên tiểu tử tu vi nhỏ nhoi như hắn khéo chẳng bõ nhẽ kẽ răng cho đám yêu thú nữa là.

Cứ thế Mạnh Thiên đứng lẳng lặng nhìn tới tòa thành này, người người ra vào không khí tấp nập vô cùng, thậm chí có những người đi theo đám theo tốp ai nấy sát khí lộ rõ ra ngoài, bộ dạng hung thần áp sát khiến người ta nhìn vào cũng có vài phần kiêng kị.

Đây không thể nghi ngờ chính là những dong binh đoàn vừa trở về từ Vạn Thú Sâm Lâm tìm kiếm cơ duyên rồi, mà những dong binh đoàn trong Sâm Lâm Thành thì nhiều không đếm hết được vì thế mà cũng khiến cho tài nguyên chảy vào tòa thành này cũng vô cùng phong phú, biến nơi đây không khác nào một cái chợ phân phối lớn cả.

Mạnh Thiên mỉm cười, hắn quả thực là lần đầu chứng kiến cảnh tượng đông đúc ở dị giới, điều này khiến hắn vừa có chút phần khích lại thêm chút mong chờ về tương lai sau này.

Chuyển động bước chân, Mạnh Thiên một bộ dáng thong dong tiến vào bên trong lập tức trước cửa thành có hai vị đại hán đứng ở cửa chặn hắn lại, giọng nói ồm ồm có chút khách khí vang lên, dù sao nhìn khí chất của Mạnh Thiên lại thêm y phục cấp cao của hắn khiến bọn họ không dám tỏ ra kiêu ngạo, sợ sẽ đụng trúng phải công tử nhà ai thì quả thực phiền toái lớn.

Dù sao Sâm Lâm thành ngư long hỗn tạp mà:

“Vị công tử này! Vui lòng giao ra phí nhập thành là 3 khối linh thạch”

Mạnh Thiên nghe thế thì cũng lập tức chấp hành quy định, nở nụ cười sau đó trên tay 3 khối linh thạch giao ra đưa tới cho một tên đại hán trong đó, nhưng bên trong lòng thì cảm thán không thôi:

“Thủ thành mà thực lực vũng đều là vũ đồ cửu trọng a, quả thực là thế giới bao la mà”

Hai tên đại hán kia thấy Mạnh Thiên hợp tác thì cũng rất nhanh cho hắn qua đồng thời cũng đưa cho hắn một cái thẻ bài làm bằng chứng xuất nhập thành.

Mạnh Thiên thấy vậy thì thu hồi thẻ bài, sau đó cước bộ thẳng tiến vào phía trong thành.

Mạnh Thiên thả chậm cước bộ đi trong thành, hắn vừa bước đi vừa ngắm nhìn phố xá nơi đây, khi hai bên cửa hàng có vô số những thứ cổ quái đang được bày bán.

Nào là linh thảo, đan dược, xác yêu thú và cả quầy bán binh khí nữa.

Quả thực là vô cùng phong phú bắt mắt.

Đi dạo nửa ngày, Mạnh Thiên cuối cùng dừng chân ở cái cửa hàng đang có kha khá người vây quanh, hắn cũng khá hiếu kì không biết bên trong đang có sự tình gì, chú ý quan sát cuối cùng Mạnh Thiên cũng đã hiểu được sự tình gì bên trong.

Cửa hàng này chính là nơi bán mấy cái phong ấn thạch, mà phong ấn thạch này bên trong ẩn chứa những thứ đồ vô cùng khó lường được những nhân vật xa xưa được để lại từ lâu.

Bên ngoài được một cái trận pháp đơn giản sử dụng để bảo quản vật phẩm phía trong vì thế nên không có khả năng làm giả được vì nếu đập ra chắc chắn trận pháp sẽ không thể khôi phục.

Còn về sự tình làm giả trận pháp thì càng không thể nói đến vì dù sao khí tức cổ lão tang thương trên trận pháp là không thể mô phỏng theo được vì mấy cái vật phẩm này cũng đã quá lâu rồi, muốn mô phỏng cả khí tức thì chỉ có những chiến trận sư cấp cao mới đủ khả năng mà thôi.

Mà ai điên lại làm mấy cái việc lời không đủ bù lỗ thế được dù sao chiến trận sư cấp cao đâu phải ai cũng có thể đảm nghiệm được cơ chứ.

Lúc này đang có một tên nam tử đại hán đang có vẻ khá phân vân sự lựa chọn dù sao trước mặt hắn là 10 khối phong ấn thạch mà mỗi khối đều có giá 20 linh thạch cũng khiến cho tên đại hán này khá là chần trừ, dù sao 20 khối linh thạch không phải dễ kiếm như vậy.

Hắn đã phải chém chết 2 đầu yếu thú nhất cấp hậu kì mới đủ khả năng có được 20 khối linh thạch này.

Mà lúc này trưởng quầy cũng hơi do dự sau cũng mở miệng:

“Đại Ngưu à! Ngươi xem ra cũng thôi đi, vất vả kiếm tiền cũng không nói lại đem vào chỗ đỏ đen này ta tuy là người bán nhưng thấy ngươi mất rất nhiều tiền rồi, coi như chỗ quen biết ta khuyên ngươi nên tu chí làm ăn thì hơn a”

Mà tên nam tử gọi Đại Ngưu nghe thế thì cũng trầm mặc, quả thực hắn đã tiêu tốn vô số linh thạch vào cái trò này rồi vì thế cũng khiến tài nguyên tu luyện của hắn giảm đi quá nhiều thực lực giờ cũng chỉ ở cảnh giới vũ đồ bát trọng mà thôi.

Nhưng đâm lao đã thì phải theo lao, trò đỏ đen một khi dây vào quả thực là vô cùng khó dứt ra vì thế mà Đại Ngưu cắn răng trả ra 20 khối linh thạch ôm lấy một khối phong ấn thạch rồi rời đi, hiển nhiên là không muốn cho người khác chứng kiến thành tích sau đó.

Một là sợ kết quả không như mong muốn sẽ bị người khác để ý, hai là một khi có kết quả sẽ bị người ta cướp mất.

Mà theo tên nam tử đại hán kia rời đi, mọi người cũng đã hết thấy hứng thú, dù sao một màn gõ phong ấn thạch thú vị nhất lại không diễn ra khiến bọn họ khá là thất vọng.

Và khi mọi người lục tục rời đi, Mạnh Thiên lúc này mới có cơ hội tiến lại, lập tức tên chủ quầy thấy thế liền nở nụ cười niềm nở hớn hở nói:

“Vị công tử này! Ta nhìn ngài khí chất bất phàm anh tuấn tiêu xái, hẳn là khí vận rất tốt không chừng có thể mở ra một cái bảo vật nào đó từ mấy khối phong ấn thạch này, không biết ý định công tử ra sao”

Mạnh Thiên nghe thấy thế thì bĩu môi, ta quả thực là anh tuấn tiêu xái thế nhưng khí vận rất tốt thì ngươi đừng vội kết luận như thế a.

Nhưng Mạnh Thiên cũng khá tò mò vì thế cũng bỏ ra 40 linh thạch mua lấy 2 khối phong ấn thạch, dù sao cũng chỉ là tò mò dù hắn có tài đại khí thô cũng không muốn lãng phí nhiều tiền của.

Lão trưởng quầy nghe thế thì cười hớn hở sau đó thu lấy 40 linh thạch của Mạnh Thiên rồi mở lời:

“Không biết công tử muốn là mang đi 2 khối phong ấn thạch này hay là muốn mang đi nơi khác tự mình tìm hiểu!”

Mạnh Thiên nghe thế thì cũng không tỏ ra gì mà nói thẳng:

“Mở luôn ra đi”

Dù sao lúc này trên đường người cũng đã vắng vì cũng đã vào trưa, ai nấy cũng kiếm cho mình một chỗ nghỉ chân rồi, và lại Mạnh Thiên cũng không tin rằng ở mấy cái cục đá này sẽ khiến cho mình khí vận thay đổi được.

Dẫu sao cũng chỉ là sự tò mò và hiếu kì nhất thời của hắn mà thôi nên Mạnh Thiên mới muốn thử.

Lão trưởng quầy nghe thấy Mạnh Thiên nói thế thì cũng không để ý nhiều mà rất chuyên nghiệp lấy ra một cái búa có khắc một vài đồ án cơ bản trên đó.

Linh lực truyền vào chiếc búa liền lập tức phát sáng, lập tức lão trưởng quầy dơ chiếc búa lên sau đó một phát nện xuống.

“Cong”

Âm thanh va chạm vang lên, lập tức trận pháp bao phủ bên ngoài của phong ấn thạch bị phát nát, khối thạch cũng đã vỡ ra làm lộ ra đồ vật bên trong.
Chương trước
W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...