Đế Long Tu Thần
Chương 93: Thanh Lam Ban Tên
Ngày xưa, Khương Hoài Ưu đã tu luyện đến đến cảnh giới Đại Thừa chỉ trong hai mươi năm với một cơ thể phàm trần, và lực chiến lại cực kỳ mạnh mẽ, vang danh một giới, cũng coi như là nghìn năm hiếm thấy.Đế Long nghĩ rằng trước đây tốc độ tu luyện của Khương Hoài Ưu cũng coi như hiếm có, bây giờ có thêm 5000 năm lĩnh ngộ, trước đó nàng ấy trùng sinh tu vi mất hết cũng chỉ mất mấy canh giờ đã đến Nguyên Anh cảnh. Hiện tại lại có thêm hai dải long mạch và vô số thần vật, thần dược phụ trợ, từ Xuất Khiếu kỳ ty luyện đến Đại Thừa cảnh, cũng chỉ trong thời gian một hai năm là xong điNhưng hôm nay, hai năm đã trôi qua. Khương Hoài Ưu chỉ từ Xuất Khiếu vượt lên Phân Thần kỳ, không nói Độ Kiếp cảnh, ngay cả Hợp Thể cảnh cũng chưa bước chân lên. Hai năm, suốt hai năm ròng rã, ấy vậy mà nàng ấy chỉ mới bước vào Phân Thần sơ kỳ. Đế Long cảm thấy việc này không hợp lý, quá chậm.Thanh Lam cũng cảm thấy không hợp lý: Khương Hoài Ưu, ngươi là quái vật hay sao, mỗi lần tăng một cảnh giới đều phải độ kiếp, ngươi độ kiếp thì độ kiếp đi, lần trước độ kiếp mây đen bao trùm cả ngàn dặm xung quanh, mọi người đều cách ngươi thật xa, lần này khen ngược, phạm vi hàng chục ngàn dặm đều bị lôi kiếp của ngươi bao phủ, cả tòa thành Thánh cũng nằm dưới lôi kiếp. Ngươi biết rõ bản thân độ kiếp sẽ mang đến sấm sét ầm trời, còn chạy chậm như vậy, tường thành Thánh bị sấm sét đánh sập, ngã sập cả một dãy phố, thậm chí còn đập nát cả pháp trận bảo vệ! Ngươi không biết Yêu Tộc nghèo rớt mồng tơi không chịu nổi ngươi phá của à!Khương Hoài Ưu, đầu sỏ gây chuyện, độ xong lôi kiếp liền mặc kệ mọi thứ trở về mật thất tiếp tục tu hành.Thanh Lam tức giận đùng đùng, đành phải lôi kéo Đế Long đi giúp cô tu sửa pháp trận phòng hộ."Khương Hoài Ưu thật quá đáng!" Thanh Lam thở phì phò mắng."Đúng vậy!" Đế Long đồng dạng cũng tức giận bất bình hùa theo.Thanh Lam kinh ngạc quay đầu nhìn Đế Long rồi hỏi, "Ngươi cũng thấy vậy?" Thật là kỳ quặc, hôm nay Đế Long không bênh vực Khương Hoài Ưu sao?Đế Long dùng sức gật đầu, oán giận nói, "Tốc độ tu luyện quá chậm, suốt hai năm trời, mới chỉ tăng lên một cảnh giới."Thanh Lam tức giận đến mức đôi môi mấp máy, trợn trắng mắt nhìn Đế Long! Cô thầm nghĩ: "Khó trách ông trời giáng sấm sét xuống lớn như vậy, không đánh chết Khương Hoài Ưu đúng là không có thiên lý." Người tu tiên bình thường, phải mất hai trăm năm thời gian mới từ Xuất Khiếu cảnh tiến lên Phân Thần, trong đó có rất nhiều người bởi vì không giác ngộ được mà dậm chân tại chỗ, cả đời không thể cất bước lên Phân Thần cảnh. Người có thể trong thời gian hai mươi năm từ Xuất Khiếu cảnh tiến vào Phân Thần cảnh, đó chính là kỳ tài.Một người có cảnh giới nhất cấp, có thể bước lên cảnh giới Phân Thần ở Tu Tiên Giới cũng coi như là cao thủ, ở trong một môn phái tu tiên nhỏ cũng có thể chiếm một vị trí nhỏ quan trọng. Đương nhiên, người đặt chí hướng thành tiên như các nàng mà nói Phân Thần cảnh giống như một người quyết tâm trở thành trạng nguyên vừa đậu tú tài. Không đến Đại Thừa cảnh, ngay cả tư cách tiến vào thi đình cũng không có, cho dù là Đại Thừa cảnh sơ kỳ và trung kỳ cũng không đáng xem, chỉ có người thật sự có được thực lực của Đại Thừa hậu kỳ mới có tư cách.Đế Long chờ Khương Hoài Ưu thành tiên, là nhìn Khương Hoài Ưu bằng con mắt của một người tu tiên Đại Thừa hậu kỳ, vì vậy sẽ cảm thấy Khương Hoài Ưu tu hành quá chậm. Nàng hy vọng Khương Hoài Ưu có thể một bước bước vào Đại Thừa cảnh hậu kỳ, muốn Khương Hoài Ưu hôm nay bế quan thì ngày mai liền phải thành tựu viên mãn xuất quan.Sao có thể như thể được?Cho dù thiên phú cao bao nhiêu, cho dù có bao nhiêu bảo vật quý hiếm cũng không thể một bước lên trời, tu luyện là từng bước một.Con đường tắt duy nhất chính là người khác hấp thu linh khí trời đất mỏng manh trong không khí, còn Khương Hoài Ưu là hấp thu linh khí tinh khiết từ Linh bảo, tiết kiệm được thời gian hấp thu linh khí, có đủ linh khí để y tu hành, không giống một số người phải tiêu hao thời gian cả đời đi hấp thu, tích lũy linh khí.Nhưng cho dù có long mạch để Khương Hoài Ưu trực tiếp hấp thu toàn bộ linh khí cần thiết để tu hành, thì Khương Hoài Ưu cũng phải từ từ dẫn dắt, hấp thu và luyện hóa những linh khí ấy, dùng linh lực tôi luyện thân thể và linh hồn của bản thân, đồng thời không ngừng thăm dò tiềm năng của chính mình. Cơ thể hiện tại của Khương Hoài Ưu không phải cơ thể phàm trần trước đây, mà bản chất cơ thể này đã đạt đến cảnh giới nửa tiên rồi lại tan biến, sau đó trải qua sấm sét và lửa trời của pháp trận Phong Thiên tôi luyện may mắn còn sót lại tinh túy, tinh túy còn lại ở trong cơ thể Đế Long dẫn năng lượng trọng sinh.Khương Hoài Ưu một lần nữa tu luyện đã sớm khác biệt với người thường, độ cao tu vi không giống nhau, con đường phải đi tuyệt đối không giống trước kia.Nhân sinh không có hai con đường giống nhau, cho dù Khương Hoài Ưu đã có kinh nghiệm trong việc tu luyện, những kinh nghiệm đó chưa chắc đã có tác dụng với tiềm năng thể chất, còn phải dựa vào giác ngộ của bản thân mà từ từ tìm kiếm tiềm năng của cơ thể này. Nàng không dám xông lên phía trước nhanh chóng, cũng không dám khinh thường vì đã đạt được độ cao nhất định, nếu không mất khống chế đối với năng lượng của hai long mạch cũng đủ để cho nàng hồn bay phách tán.Đế Long chưa từng trải qua con đường tu luyện của người thường, nên tất nhiên không biết những khó khăn và nguy hiểm trong đó, nàng chỉ cảm thấy người khác tu hành quá chậm. Cũng may nàng biết tu luyện là phải từ từ đi lên, cho dù chậm cũng phải chờ, không có khả năng nàng sốt ruột Khương Hoài Ưu lập tức biến thành cao thủ Đại Thừa cảnh cho nàng xem, cho nên nàng chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi ngày Khương Hoài Ưu tu luyện thành công.Mười năm thời gian trôi qua... Nói nhanh cũng không nhanh, chậm cũng không chậm.Đế Long nằm ườn trên xà nhà phía trên cung điện Khương Hoài Ưu bế quan, ngày qua ngày lãng phí thời gian, lo lắng chờ đợi Khương Hoài Ưu tu luyện thành công.Năm năm trước, Khương Hoài Ưu từ Phân Thần cảnh vào Hợp Thể cảnh, hiện giờ còn đang ở Hợp Thể cảnh hậu kỳ.Đế Long nhìn Khương Hoài Ưu nhắm mắt ngồi trong mật thất chậm rãi dẫn linh khí tu hành, không khỏi kinh hãi: Đã năm năm rồi, sao nàng ấy không tiến thêm một bước nào. Trong mười hai năm, từ Xuất Khiếu cảnh đến Hợp Thể kỳ, chỉ tăng lên hai cảnh giới là Phân Thần và Hợp Thể, so với dự đoán của nàng chậm hơn năm sáu lần. Nàng nhìn Sở Tịch Nhan nhà người ta xem, Sở Tịch Nhan và nàng cùng nhau bế quan, người ta bắt đầu tu hành từ Nguyên Anh, bây giờ đã sắp đến Độ Kiếp cảnh sơ kỳ.Nhắc tới Sở Tịch Nhan dùng thời gian mười hai năm từ Nguyên Anh tu luyện đến Độ Kiếp cảnh, Đế Long không thể không mắng Thanh Lam: Không phải tốc độ tu luyện của cháu gái ngươi nhanh hơn Khương Hoài Ưu một chút sao, ngươi có bản lĩnh để nàng ta độ kiếp thử xem!Kết quả là, Thanh Lam sau khi nghe những lời phàn nàn của Đế Long đã tặng cho Đế Long một cái nhìn xem thường, rồi đáp trả, "Ngươi cho rằng ngày ngày bị sét đánh là chuyện tốt đáng tự hào sao? Long ngây thơ!" Không phải Đế Long cả ngày đều mong mỏi Khương Hoài Ưu xuất quan và đặt tên cho y sao, Thanh Lam tặng y một cái tên! Đế Long tức giận đến nỗi mỗi lần nhìn thấy Thanh Lam, nàng vẫn muốn giơ tay rút lông chim.Tốc độ tu luyện của Khương Hoài Ưu chậm hơn Sở Tịch Nhan, điều này làm cho Thanh Lam thở phào nhẹ nhõm, trái tim rơi xuống đất, cuộc sống hằng ngày trải qua cũng trở nên dễ chịu hơn, cả ngày rảnh rỗi không có gì để làm thì chạy đến trêu chọc Đế Long, và khiến Đế Long vô cùng tức giận muốn xốc ngói phá tan cung điện—— lại sợ rằng cung điện sụp đổ sẽ đè trúng Khương Hoài Ưu. Nàng và Thanh Lam động tay động chân, Thanh Lam liền kéo Cung Thần nhắm thẳng mật thất đe dọa. Đế Long biết Thanh Lam đùa giỡn, nàng liền phớt lờ Thanh Lam, nhưng Thanh Lam mỗi ngày đều tới trêu chọc nàng, Đế Long thường trợn mắt giận dữ: Một con chim suốt ngày chạy đến trước mặt con rồng trêu chọc, ngươi không thấy xấu hổ sao?Thanh Lam hoàn toàn không nhận ra điều đó, tiếp tục đùa cợt, cuối cùng Đế Long không thể chịu đựng được nữa, chạy ra ngoài và bắt lấy một gốc linh mạch long mạch không nhỏ cho Thanh Lam, Thanh Lam nhận lấy, phong ấn trong bình ngọc trữ vật rồi trở về mật thất Sở Tịch Nhan bế quan liền không ra tới. **********************************Hiện tại, thành Thánh của Yêu Tộc là cấm địa của Tu Tiên Giới, có một con Đế Long động một chút liền muốn diệt Tu Tiên Giới nằm bất động ở kia, cho dù Tu Tiên Giới có triệu lá gan cũng không dám tới Yêu Tộc gây chuyện.Đế Long chỉ cho Phương Đông Tấn một ngọn núi và yêu cầu Phương Đông Tấn xây dựng một tòa thành ở đó để làm nơi trú ngụ cho năm mươi nghìn quân của mình.Bây giờ đội quân năm mươi nghìn quân đã mở rộng thành hai triệu, tòa thành ban đầu xây dựng ở đỉnh núi đã mở rộng đến chân núi, và tòa thành đã được đặt tên— thành Thiên Long Thánh, Phương Đông Tấn là thành chủ Thiên Long Thánh, được gọi là "Phương Đông thành chủ". Sau mười năm vương triều Hãn Hải không tiếc công sức để thu phục mượn sức, Phương Đông Tấn vẫn tiếp nhận những người tu tiên của Hãn Hải, mặc dù anh ta không còn là hoàng đế Hãn Hải, nhưng anh ta đã nắm chặt quyền lực của Hãn Hải, ngay cả những bô lão Đại Thừa cảnh cũng chỉ có thể cúi đầu trước anh ta.Kể từ khi Phương Đông Tấn chuyển lời nói của Đế Long, Tu Tiên Giới đã đoán rằng Đế Long đang chuẩn bị thành tiên, chỉ có gia nhập phe Đế Long mới có thể được Đế Long mang theo thành tiên, mới có tư cách trở thành tiên.Trong mười năm qua, những người tu tiên ở Tu Tiên Giới đã đấu tranh để đến gần các thế lực dưới quyền của Đế Long. Nhưng Yêu Tộc, thù hận quá sâu không thể vào được, Kiếm Tiên Môn, long mạch và linh căn vẫn còn, lại giáp với nước Tề, linh khí sung túc, nhưng bọn họ lại đóng cửa môn phái, ngăn cách với thế nhân, mà Kiếm Tiên Môn lại không nằm trong Tề Quốc, tu luyệnm như thế nào cũng kém hơn ở Tề Quốc; Phương Đông Tấn sẵn lòng chiêu mộ " nhân tài" khắp nơi, người Tu Tiên Giới tất nhiên ưu tiên chọn Phương Đông Tấn.Phương Đông Tấn đã từng hỏi ý của Đế Long như thế nào. Đế Long chỉ nói, "Cậu thích thu thì thu, miễn là bọn họ nghe theo lệnh cậu, đừng làm phiền ta. Ngoài ra, ta ghét những kẻ phản bội." Nàng vẫn còn canh cánh chuyện Nguyên Thiên Thánh Địa phản bội trong lòng.Nguyên Thiên Thánh Địa tiếc xanh ruột, dùng đủ mọi cách, vẫn bị Phương Đông Tấn liệt vào danh sách từ chối, còn bị các thế lực Tu Tiên Giới khác bài trừ, bọn họ tự biết thành tiên vô vọng lại rời khỏi Tề quốc, tại biên giới Nguyên Thiên Thánh Địa và Tề Quốc lập lại môn phái tu hành.Tiêu Tuyết Nguyệt trở thành Thánh chủ Nguyên Thiên, sau khi Tơ Liễu bị phế, ả ta đã bị giam cầm trong năm năm, sau đó ả được thả ra và trở thành một trưởng lão một tòa núi.Tiêu Tuyết Nguyệt là đồ đệ của Tơ Liễu, được một tay Tơ Liễu dạy dỗ lớn lên, sau khi Tiêu Tuyết Nguyệt ngồi lên vị trí trưởng môn, cô vẫn tôn trọng sư phụ tơ Liễu của mình, Tơ Liễu được thả cũng là do cô tác động.Trên thế giới có rất nhiều long mạch, cũng không phải chỉ có mười long mạch, long mạch lớn bị lấy đi rồi, chắc chắn sẽ luôn có những long mạch nhỏ còn sót lại.Bây giờ Tu Tiên Giới đều chen vào Tề Quốc, ngược lại bên ngoài trời cao biển rộng, mặc dù không thích hợp tu luyện, nhưng cũng không cản trở sinh tồn. Tiêu Tuyết Nguyệt đã phái các trưởng lão đi khắp nơi tìm kiếm long mạch linh căn, đồng thời không tiếc tiêu tốn phần lớn nhân lực, điều động các trưởng lão, Thái Thượng trưởng lão dời những long mạch, linh căn nhỏ về Nguyên Thiên Thánh Địa. Thu hoạch không lớn, vẫn kém xa so với long mạch lúc trước, mấy dải long mạch nhỏ dưới sự che chở, có được vài phần giống cảnh tượng thiên phúc địa bảo, không có được khí thế như chốn thần tiên như trước, cũng có thể miễn cưỡng hình thành mấy ngụm linh khí.Tiêu Tuyết Nguyệt nói một câu cho các vị trưởng lão, Thái Thượng trưởng lão ở Nguyên Thiên Thánh Địa, "Đế Long và Nữ Đế không phải là những người làm việc tuyệt tình. Các nàng chí ở thành tiên, sớm hay muộn, thế giới này cũng sẽ trả lại cho người Tu Tiên Giới. Chịu đựng qua mua đông lạnh giá này, Nguyên Thiên Thánh Địa rồi sẽ vực dậy một lần nữa." Cô cảm thấy Kiếm Tiên Môn đóng cửa không ra, Phương Đông Tấn bốn phía chiêu mộ binh lính đều không đơn giản. Cô cảm thấy Đế Long sẽ có động tác lớn, thậm chí liên lụy đến Tiên Giới, cho nên, nếu muốn thành tiên cũng không thể đi theo Đế Long, lúc này giữ khoảng cách với Đế Long mới là lựa chọn sáng suốt nhất.Ai có thể đảm bảo rằng Đế Long có thể vừa mới thành tiên không bị Tiên Giới ra tay chém giết? Tiêu Tuyết Nguyệt thậm chí cảm thấy rằng ngày Đế Long trở thành tiên là vô cùng nguy hiểm, nếu không tại Đế Long lại khăng khăng đợi Khương Hoài Ưu? Sắp xếp một con đường thành tiên, tự mình vung đuôi thành tiên có gì khó? Đợi mười hai năm không đủ, hiện tại vẫn đang trông mong tha thiết chờ đợi! Vốn dĩ Nguyên Thiên Thánh Địa đã đắc tội với Đế Long, bọn họ còn xông tới địa lao chịu chết? Không cần phải rẻ mạt như vậy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương