Diệp Trường Thanh nhíu mày, ba vợ nói kiểu này cứ như đang có ý trách móc vậy.
Có lễ ông ta tin tên kia nói anh có xu hướng bạo lực. Vấn đề này khó rồi đây.
“Bác nghe cháu giải thích đã, đừng tin lời của anh ta, anh ta ra tay trước. Cháu bị buộc phải tự vệ đánh trả, không hề có xu hướng bạo lực đâu ạ.”
Triệu Minh Đào ngờ vực nhìn Diệp Trường Thanh chằm chằm: “Nhà cậu ở. đâu?”
Triệu Thu Yên đứng bên cạnh giải thích: “Ba, con nói với ba rồi mà? Sao giờ ba còn hỏi nữa?”
Triệu Minh Đào lườm Triệu Thu Yên: “Im lặng!” ƯI Triệu Thu Yên không nói nữa.
Thấy thế, Diệp Trường Thanh đành tự giới thiệu: “Nhà cháu ở thôn Sa Tỉnh, khu Bi Lâm, thành phố Tùng Giang.”
Thôn Sa Tỉnh? Triệu Minh Đào nhướng mày: “Nông thôn?” Diệp Trường Thanh gật đầu: “Vâng, là vùng nông thôn ạ.”
Vẻ khinh bỉ hiện lên trên mặt Triệu Minh Đào: “Hoá ra là nông thôn, bảo sao lại có xu hướng bạo lực.”
Diệp Trường Thanh xụ mặt, bạo lực liên quan gì tới nông thôn?
Nhưng lần đầu gặp ba vợ, anh không muốn làm to chuyện, bèn chỉ tay vào Trương Bưu: “Thật ra đều do tên này nói dối, chính anh ta là người ra tay trước.”
Triệu Minh Đào khịt mũi: “Cậu ta đánh nên cậu cũng đánh theo à?” Tôi... Diệp Trường Thanh cạn lời, cũng đâu thể đứng yên đó cho người ta đánh chứ.
Lúc này anh đã biết được ba vợ tương lai của mình đang cố tình gây sự, anh không muốn nói gì nữa.
Trong tình huống này, dù anh có nói gì đi chăng nữa cũng đều sai.
Triệu Minh Đào lắc đầu như thể rất thất vọng, quay đầu sang chất vấn Triệu Thu Yên: “Đây là cậu bạn trai mà con tìm đấy à? Đã không biết lý lẽ rồi mà còn không lễ phép, cách giáo dục ở nông thôn không ổn chút nào. Ba bảo con phải tìm người ở thủ đô, ra khỏi thủ đô là sẽ không chọn được. Sao con không chịu
nghe lời nhỉ?”
Triệu Thu Yên đưa tay đẩy ba mình: “Ba, con đã dặn ba rồi cơ mà, ba nói ít lại thôi.”
Triệu Minh Đào lắc đầu: “Anh chàng này... ba không thích, ba đề nghị con nên chọn ở thủ đô thì hơn!”
Trong lúc nói, ông ta đi thẳng vào trong sân. Mẹ Triệu Thu Yên muốn nói lại thôi, đi theo vào trong sân.
Triệu Thu Yên liên tiếp ra hiệu cho Diệp Trường Thanh đừng để bụng, kéo anh đi vào theo.
Diệp Trường Thanh cực kỳ xấu hổ, cũng may Triệu Thu Yên liên tục an ủi nên cũng đỡ, bèn đi theo vào.
Một chân vừa bước vào cửa.
Bồỗng nhiên Triệu Minh Đào quay đầu lại quát anh: “Ai cho cậu vào đấy hả!”
Diệp Trường Thanh sửng sốt, anh nhịn hết lần này tới lần khác, vậy mà giờ ông ta thậm chí còn chẳng cho anh vào cửa.
Vậy anh sẽ không vào nữa. Anh quay lưng bỏ đi.
Triệu Minh Đào “hừ” một tiếng: “Cậu còn muốn bước vào cửa nhà họ Triệu á, mơ đi!"
Khi thấy Diệp Trường Thanh bị đuổi đi, Trương Bưu cảm thấy ăn một đấm này cũng không uổng.
Phá huỷ cuộc hôn nhân của Triệu Thu Yên, chắc Triệu Thu Sơn sẽ thưởng cho. anh ta.
Ở phía xa, Triệu Thu Sơn hơi bất ngờ, không ngờ anh ta còn chưa ra tay. Mà chú anh ta đã chia rẽ cuộc hôn nhân của em họ rồi.
Nét mặt của Triệu Thu Yên cực kỳ khó coi, cô ấy cứ tưởng ba mình chỉ nói vài câu thôi, không ngờ ông ấy lại dứt khoát đến vậy.
Nhìn Diệp Trường Thanh rời đi, cô ấy lập tức sốt ruột, ông nội còn dặn cô và Diệp Trường Thanh phải thể hiện tình cảm gắn bó như keo sơn kìa.
Ai ngờ ba cô lại chặn Diệp Trường Thanh ngoài cửa trước.
Đệ Nhất Thần Y - Tịch Linh
Chương 26: Có lễ ông ta
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương