"Thế nào... Cảm thấy thoải mái không... Có phải rất kích thích không..." Hoa Tỉ Thần rất hài lòng về tình trạng hiện tại. Một tay nắm lấy bộ ngực trắng thuần mềm mại kia, trong lòng bàn tay được thịt mềm trơn bóng lấp đầy, thỉnh thoảng, thịt trắng noãn lại tràn ra khe hở tay khi hắn nắm chặt. Một tay khác vòng qua mông eo tinh tế mềm mại, che chở cho giai nhân trong ngực sẽ không vì xe ngựa chạy qua con đường nhấp nhô đầy bùn mà bị văng ra ngoài.
Lúc này, cả người hắn ngồi ngay ngắn trên giường êm xe ngựa, nhìn có vẻ nhàn nhã thảnh thơi.
Nhìn xem tiểu mỹ nhân bị xe ngựa xóc nảy làm cho lắc lư, nhìn xem ngựa sữa trắng nõn như tuyết lay động mê hoặc người khác, nhìn cự vật dưới hông đang thủ thế chờ đợi dung hợp với nhỏ hoa nhỏ rất hoàn mỹ.
Nhìn xem hai cánh hoa nhỏ vô cùng đáng thương căng ra đến cực hạn, màu sắc từ màu hồng óng ánh bị va chạm tạo thành màu đỏ thẩm kiều diễm. Nhìn xem miệng đóa hoa nhỏ cố sức ngậm lấy vật thô to của mình, đẩy nó tiến vào không muốn nó rời đi.
Hơn nữa, theo xe ngựa lắc lư xóc nảy, vật nóng thô to ma sát vách thịt mềm trên nộn huyệt rồi đẩy vào. Nói cách khác, đóa hoa nhỏ bởi vì xóc nảy mà chủ động ôm ấp yêu thươngm, cứ thế mà nghênh đón vật tho to của nam nhân, làm cho vật kia đụng thẳng vào chỗ sâu trong hoa tâm xinh đẹp.
"Ưm... Không thoải mái... Xe ngựa lắc quá... Thật khó chịu... Không thể dừng lại sao... Ưm... A..." Thư Khuynh Mặc vừa vội vừa thẹn, nàng chỉ cảm thấy thân thể mình mềm nhũn giống như một vũng nước, cả người chỉ có thể dựa vào lồng ngực tráng kiện của nam nhân.
Nàng không biết như thế thì càng đưa nơi đầy đặn mềm mại của mình vào lòng bàn tay nam nhân. Sau khi dựa sát vào nhau, tay của nam nhân càng khít khao đặt lên tuyết phong mềm mại, làm cho hầu kết nam nhân liên tục trượt lên trượt xuống.
Mọi suy nghĩ của nàng đều đặt ở nơi giữa hai chân kia. Theo xe ngựa lay động xóc nảy, toàn bộ thân thể đều ngã ra ngoài, cự vật nóng bỏng cũng bắt đầu rút khỏi hoa kính, khiến cho chỗ sâu có vẻ hơi trống rỗng.
Còn chưa đợi nàng thở dài tiếc nuối, chỉ một giây sau, trong phút chốc đã bị trướng lên, sức lực đang ôm eo nhỏ của nam nhân làm cho thân thể mềm mại nghiêng về phía trước. Hai loại sức mạnh đan xen vào cùng một chỗ, ngược lại khiến cho vật cứng rắn to lớn kia chiếm món hời. Hắn mượn thủy quang dày đặc mà đâm vào chỗ sâu nhất.
Nhiều lần bị cắm sâu vào nơi nhạy cảm trong đóa hoa nhỏ, còn cự vật thô to cứng rắn liên tục cọ sát, lại có lúc mạnh mẽ. Tiểu hoa huyệt vốn không chịu nổi, xuân thủy từng đợt từng đợt như đê vỡ bừng lên.
Khoái cảm sôi trào mãnh liệt như lửa nóng đốt người mãnh liệt đánh về phía nàng, so với cơn mưa lớn ngoài xe càng thêm mãnh liệt hơn khiến cho nàng không biết phải làm sao. Miệng nhỏ nhịn không được mà phát ra tiếng rên rĩ, ánh mắt cũng mê loạn đến mức không thấy rõ gương mặt tuấn tú ở trước mặt...
"Đương nhiên là xe ngựa không thể ngừng... Ta còn phải đưa nàng hồi phủ... Ngoan... Tiện thể cầu thân..." Hoa Tỉ Thần nghe tiếng rên rỉ mê hoặc của nàng bên tai, chỉ cảm thấy tiểu mỹ nhân yêu kiều này thật sự khiến hắn yêu thích không thể buông tay. Hoan ái nhẹ hả hê vui vẻ động lòng người thế này, làm hắn cảm nhận được hưng phấn và cao trào chưa từng có. Tiểu mỹ nhân như vậy, nhất định phải lấy về nhà cất giấu cho kỹ...
Đường nhỏ càng trở nên khó đi, xe ngựa lắc lư cũng chỉ có như thế. Hoa Tỉ Thần đã không hài lòng với sự lắc lư của xe ngựa, hắn ôm vòng eo nhỏ nhắn trong tay, dồn hết sức lực vào eo, đẩy eo về phía trước, hung hãn mạnh mẽ đâm vào đóa hoa nhỏ mềm mại ngập nước.
Với sự giúp đỡ của xe ngựa đang rung động, mỗi một lần ra vào đều để vật thô to cứng rắn kia đâm vào chỗ sâu trong tiểu huyệt. Hắn sợ chưa đủ, còn cố ý đong đưa eo, mạnh mẽ ma sát thịt mềm mẫn cảm kia, hoa huyệt vốn chật hẹp lại nở rộ chói lọi dưới sự va chạm của hắn...
Trong khoảnh khắc, cảm giác siết chặt ấm áp khiến hắn vô cùng thoải mái, chỗ kia co giãn rất tốt khiến cho hắn chìm sâu đến mức không thể nào tự kiềm chế được. Thỉnh thoảng, hắn thay đổi góc độ đâm mạnh vào lớp lớp thịt mềm mại kia.
Tiểu nữ nhân mảnh mai cất tiếng rên rỉ, nước mắt rơi xuống càng quyến rũ động lòng người khiến hắn không thể nào khống chế được. Vốn định tiếc thương cho tấm thân xử nữ mảnh mai, nhưng mà khi đụng vào nơi có thể khiến người ta mất hồn thì sao có thể khống chế được. Hắn không thể kìm lòng được, tùy ý ra vào trong đóa hoa mềm mại uốn nếp, phát tiết dục võng mãnh liệt và thứ đặc thù chỉ nam nhân mới có.
"Ưm... Cái gì... Thành thân... A... Ưm..." Thư Khuynh Mặc bị vương gia tấn công dồn dập làm cho hai mắt đẫm lệ mơ hồ. Miệng nhỏ của nàng rên rỉ cũng mang theo mấy phần khóc than và nghẹn ngào, giống như khoái cảm mãnh liệt vô cùng tận kia khiến ý thức của nàng tan ra. Mà lần kia, khi hắn đâm vào chỗ sâu nhất trong hoa tâm, cũng khiến nàng đạt đến cực khoái. Nàng cảm thấy khó chịu lại vui thích, cảm giác thích thú khó tả làm cho nàng cuộn mình thành một đoàn dựa lên người nam nhân. Nàng đã không phân biệt rõ bây giờ thân thể mềm mại run rẩy là vì xe ngựa hay bởi vì vương gia, hay bởi vì bản thân co rút...
Nhưng mà bỗng nhiên hai chữ kia truyền vào lỗ tai nàng làm cho cả người nàng chấn động, như bị sét đánh, thành thân...
Thành thân, là có ý gì, là nàng... Và vương gia sao? Là thật sao...
Đang lúc nàng không hiểu chuyện gì, đầu nhỏ đang choáng váng, thì cự vật cứng rắn nóng bỏng mang theo tình dục ngập trời đâm vào tiểu huyệt một lần nữa. Hắn cắm mạnh vào, đong đưa ra vào, giống như muốn khiến tử cung mở ra. Thân thể và linh hồn cùng chấn động, trong phút chốc, tiểu huyệt bỗng nhiễn siết chặt lại, cao trào tới vừa nhanh lại mạnh mẽ, một làn xuân thủy tiết ra, phun thẳng ra ngoài...
"Ưm... Tiểu yêu tinh... Là, thành thân..." Ngay lúc đang tiến công mãnh liệt, Hoa Tỉ Thần không nghĩ đến tiểu mỹ nhân lại đột nhiên đạt đến cao trào mãnh liệt như thế. Xuân thủy liên tục đổ ập xuống, giống như mưa to gió lớn bên ngoài và cao trào tình dục cùng nhau đánh tới.
Hắn miễn cưỡng giữ vững mặt trận, tiếp tục đâm vào thịt mềm trong đóa hoa nhỏ. Ôi, nước mênh mông làm cho cánh hoa trong đóa hoa nhỏ rung động không thôi, thậm chí khiến cho cự vật dời vị trí, khi cắm sâu lần kế tiếp cũng đẩy trở về.
Hắn nhìn tiểu mỹ nhân đang ở trên người rơi nước mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn mờ mịt luống cống, miệng nhỏ cất giọng thét lên. Tiểu huyệt lại nghênh đón cao trào một lần nữa, hắn đâm sâu vào đóa hoa nhỏ đang ướt đẫm mấy lần, cũng lên cao trào, sau đó phóng thích dục vọng tích trữ trong cơ thể đã lâu ra ngoài...
Đêm Dài Trầm, Mộng Lưu Luyến
Chương 15: Đêm Thứ Nhất 14. Xe Ngựa Lắc Mạnh, Thật Là Khó Chịu
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương