Đến Thế Giới Khác Làm Thiên Tài

Chương 55: Quý so bắt đầu (2)



Sau khi đột phá, khí thế của Dương Yến không gì cản nổi, chỉ dùng mấy hiệp đã đánh Nghê Nguyên rớt xuống đài đấu.

Tất cả mọi người đứng dậy nhiệt liệt hoan hô, bởi vì Dương Yến vốn mảnh mai yếu ớt, lại có thể thắng được Nghê Nguyên còn cao hơn mình một cấp, không thể không nói, thủ đoạn của mỗi gia tộc đều rất nhiều, mang đến kích thích cũng vô cùng nhiều. Tình thế biến chuyển nhanh như vậy, thật làm người ta kích thích, không khí hội trường sôi trào, gào thét tên Dương Yến, chê cười Nghê Nguyên, ai nấy đều hận không thể gào rách cổ họng.

Thủ hạ của Từ Hồng tuyên bố: "Trận đầu tiên, Dương Yến của nhà họ Dương, thắng!"

Mọi người gào thét lên một lần nữa, tiếng hoan hô nhiệt liệt ngập tràn trong không khí, ở trong bầu không khí như vậy, ngay cả Ngụy An Nhi cũng không nhịn được mà bị lây nhiễm, cũng vỗ tay liên tục theo khán giả.

Có Dương Yến dẫn đầu, khí thế của nhà họ Dương tăng cao, trận thứ hai lại tiếp tục thắng, trận thứ ba cả hai đều là Kiếm sư, đấu hơn nửa canh giờ sức cùng lực kiệt, cuối cùng lấy hòa.

Nhà họ Dương bây giờ đang có mười điểm, là một số điểm khá cao.

[Trận thứ hai, nhà họ Vân đấu với nhà họ Châu.]

Người lên lôi đài đầu tiên là Vân Nhiên, hắn vừa lên, trên khán đài lập tức phát ra những tiếng thét chói tai liên tục, còn to và nhiều hơn cả Nghê Nguyên, Ngụy An Nhi nhìn lên, lập tức hiểu tại sao Vân Nhiên lại được hâm mộ đến như thế.

Vân Nhiên có gương mặt tuấn mỹ nhưng lạnh lùng, vóc người cao ráo cường tráng, khoác áo bào trắng, bên hông đeo thanh kiếm, quả thật đẹp trai tới mức chúng thần căm phẫn, ngay cả Ngụy An Nhi cũng không nhịn được nhìn nhiều hơn vài lần.

Người dự thi của nhà họ Châu là một cô gái, thoạt nhìn còn nhỏ tuổi hơn Vân Nhiên, nàng ta vừa bước lên, đã khiến Vân Nhiên cứng đờ người.

Hắn nhìn trọng tài: "Có thể đổi người khác được không? Ta không muốn đánh phụ nữ."

Người phụ trách nhìn sang Từ Hồng hỏi ý kiến. Từ Hồng nhìn Vân Nhiên, nhíu nhíu mày, nói: "Thứ tự không có quy định, ngươi có thể hỏi nàng xem có nguyện ý đi xuống đài để người khác lên thay hay không?"

Vân Nhiên lập tức nhìn sang cô gái.

Cô gái tên là Châu Lâm Lan, nhẹ nhàng lắc đầu cười: "Không cần đâu, Vân công tử cứ dùng hết sức mình, ta cũng sẽ dùng hết khả năng để đối phó."

Vân Nhiên thấy cô ta nói như vậy, cũng không ý kiến, lập tức rút kiếm ra. Cô gái cũng khởi động nguyên tố của mình, cấp bậc vậy mà lại là Đại Ma pháp sư Cao cấp, thật sự không thua gì Vân Nhiên trước mặt.

Đại gia tộc quả nhiên là đại gia tộc, nhân tài xuất hiện lớp lớp.

Thông thường, lực chiến của Ma pháp sư sẽ cao hơn Kiếm sư một chút, cho nên nếu như một Ma pháp sư đấu với một Kiếm sư cùng cấp, thì phần thắng sẽ nghiêng về phía Ma pháp sư. Nhưng nếu Ma pháp sư để cho Kiếm sư tiếp xúc với mình ở cự ly gần, như vậy Ma pháp sư sẽ thua là cái chắc, cho nên Vân Nhiên phải tìm cách tới gần Châu Lam Lan để phát động công kích, còn Châu Lam Lan phải tránh xa Vân Nhiên để không bị thương.

Vân Nhiên tuy là Kiếm sư nhưng tốc độ kinh người, lại có ưu thế về sức mạnh cơ thể, Châu Lam Lan tuy yếu ớt hơn nhưng lại có cấp bậc tương đồng với Vân Nhiên, nguyên tố trong cơ thể vô cùng dày đặc, trận chiến này ai thắng ai thua còn khó nói.

Vân Nhiên lập tức tấn công trước, lưỡi kiếm dài mang theo kiếm khí xé toạc không gian, lao tới chỗ Châu Lam Lan với tốc độ sấm sét, Châu Lam Lan lại mỉm cười dịu dàng, đứng ở nơi đó, giống như chờ đợi công kích của Vân Nhiên.

"Oành!"

Một tiếng nổ lớn vang lên, khói bụi bay ngập trời, mọi người đều không biết chuyện gì đã xảy ra, ai nấy đều cố duỗi cổ ra, muốn nhìn rõ tình hình bên trong.

Lúc này, bụi mù cũng dần dần tan đi, đủ để cho mọi người nhìn rõ Vân Nhiên vẫn còn đang giữ thế tấn công, nhưng lúc này trên mặt hắn lại vô cùng kinh ngạc, bởi vì trước mặt hắn không phải Châu Lam Lan mà là một tường đất cao dày, dính chặt kiếm của hắn vào bên trong, Châu Lam Lan bước ra từ phía sau, trên tay cầm một pháp trượng màu nâu nhạt, mỉm cười, giơ pháp trượng lên, ánh sáng màu nâu lập tức hội tụ lại trên đầu pháp trượng, những bùn đất trên bức tường đất lập tức nghe lệnh, giữ chặt lấy kiếm của Vân Nhiên, dùng sức rút mạnh về phía sau, ép hắn phải buông kiếm của mình ra.

Kiếm là vũ khí cũng là linh hồn của Kiếm sư, đương nhiên hắn sẽ không để Châu Lam Lan đạt được mục đích, nhưng Châu Lam Lan biết rõ điều này, cô ta không chút nao núng huy động pháp trượng, những viên bùn lập tức xuất hiện ở trên sàn đấu, lăn đến chân của Vân Nhiên, dần dần biến thành một bãi bùn bao bọc lấy hai chân hắn.

Có người la lớn: "Là bí kỹ của nhà họ Châu, Vạn Thổ Cầm Tù."

Sự xuất hiện của pháp trượng đã khiến mọi người vô cùng phấn khích, bởi vì nguyên liệu làm pháp trượng vô cùng khan hiếm, hơn thế nữa còn phải phù hợp với nguyên tố và thể chất của từng người, cho nên pháp trượng đa số đều là hàng được đặt làm, giá cả cao ngút ngàn mây xanh, hiện giờ lại có thể chứng kiến bí kỹ của một trong tứ đại gia tộc, ai nấy đều trở nên hưng phấn, tiếng la hét lại lập tức vang lên không dứt.

Vân Nhiên nhìn đám bùn đất dưới chân, nếu không thoát thân, hai chân hắn sẽ lập tức bị bùn đất vây kín, không thể di chuyển, đến lúc đó chẳng phải sẽ mặc người chém giết? Nhưng nếu bây giờ nhảy lên tránh né, thì sẽ phải buông kiếm ra, mất đi vũ khí, sức chiến đấu của Kiếm sư sẽ giảm mạnh, đến lúc đó thua là cái chắc!

Mắt thấy bùn đất đã leo đến đầu gối mình, Vân Nhiên quyết đoán buông kiếm, kiếm khí dồn xuống dưới chân, giẫm mạnh một cái, bay vọt lên không trung, lùi xa ra mười mét.

Hắn đã thoát khỏi bí kỹ của Châu Lam Lan, nhưng cũng mất đi vũ khí của mình!

Trên gương mặt xinh đẹp của Châu Lam Lan không giấu được mừng rỡ, Vạn Thổ Cầm Tù lập tức kết thúc, cô ta chỉ thẳng pháp trượng về phía Vân Nhiên, nguyên tố Thổ lập tức hóa thành một bàn tay khổng lồ lao đến, muốn vỗ nát Vân Nhiên:

"Thổ chi thủ, đi!"

"Hai bí kỹ, nhà họ Châu quả thật giấu rất kỹ!"

Gia chủ nhà họ Vân nói một câu không rõ vui giận.

Gia chủ nhà họ Châu cười xòa: "Đâu có đâu có, cũng thường thôi cũng thường thôi!"

Nhưng sự vui vẻ trên gương mặt không hề giấu được.

Bàn tay khổng lồ đã đến rất gần, Vân Nhiên muốn né tránh cũng không kịp, chỉ có thể cứng rắn chống đỡ, nhưng kiếm không ở trên tay, xem ra phen này Vân Nhiên đã thua chắc.

Rất nhiều người đã che mặt lại, không dám nhìn cảnh tượng thê thảm của Vân Nhiên.

"Oành!"

Bàn tay khổng lồ va chạm với mặt sàn đấu, phát ra một tiếng nổ rung trời, Châu lam Lan mỉm cười tự tin, chờ trọng tài tuyên bố kết quả.

Nhưng đột nhiên, nụ cười của cô ta cứng lại.

Bóng dáng sừng sững như cây tùng của Vân Nhiên dần dần hiện ra sau lớp khói bụi, trên tay của hắn vậy mà lại là một thanh kiếm được ngưng tụ từ Kiếm khí!!! Hóa ra chính thanh kiếm này đã đánh tan lực công kích của bàn tay khổng lồ ban nãy.

Ngưng tụ ra thực thể từ kiếm khí, đây là điều mà chỉ có cao thủ Kiếm tông trở lên mới làm được! Nhưng bây giờ lại xuất hiện trên người một Đại Kiếm Sư Cao cấp như Vân Nhiên!!

Các vị gia chủ sững sờ, ngay cả Từ Hồng cũng không nhịn được nhìn xuống đài đấu, trong mắt lóe qua một tia thưởng thức.

Tất cả mọi người phấn khích đến không thể khống chế mà hét lên. Âm thanh gọi tên Vân Nhiên vang khắp hội trường, khán đài giờ đây dường như đã biến thành sàn đấu của riêng hắn.

Trong lúc Châu Lam Lan còn kinh hãi chưa định thần lại kịp, Vân Nhiên đã cầm kiếm lao đến, Châu Lam Lan hoảng loạn, vội đưa pháp trượng lên chống đỡ, nhưng cũng không đỡ được thế tấn công như chẻ tre của Vân Nhiên, "rắc" một tiếng, pháp trượng bị kiếm chém gãy làm hai, mũi kiếm xẹt qua mi tâm của Châu Lam Lan, chém đứt vài sợi tóc rũ ra trước trán cô ta.

Châu Lam Lan sợ tới mức ngã xuống đài đấu không ngồi dậy nổi, vừa nãy, cô ta vậy mà lại cảm giác được tử vong cách mình rất gần, rất gần.

Vân Nhiên đứng trước mặt cô ta, kiếm khí trên tay tan ra, hắn rút vũ khí của mình khỏi đài đấu, lạnh nhạt cắm vào vỏ, đẹp trai đến mức khiến các thiếu nữ lại thét chói tai.

Người phụ trách thấy Châu Lam Lan đã không còn sức chiến đấu, sau khi hỏi ý với Từ Hồng xong, lập tức tuyên bố:

[Nhà họ Vân đấu với nhà họ Châu, nhà họ Vân, thắng!"

"AAAAAAAA"

Mọi người đều gào lên chúc mừng, trận này, Vân Nhiên thắng quá oanh động, quá mãn nhãn.

Hai trận sau tuy cũng rất gay cấn, nhưng lại không bằng với trận so tài của Vân Nhiên và Châu Lam Lan, kết quả của nhà họ Châu cũng tạm coi như là tốt, chỉ thắng một, hòa một.

Trên bảng cao, nhà họ Vân dẫn đầu với số điểm 10 điểm, tiếp đó là nhà họ Châu, sau đó nhà họ Dương, cuối cùng là nhà họ Nghê.

Tiếp đó là chuyên mục đấu đoàn đội, kết quả rút thăm là nhà họ Vân đấu với nhà họ Nghê, nhà họ Châu đấu với nhà họ Dương.

Có Vân Nhiên dẫn đầu, kết quả của trận đầu không cần nói cũng biết, nhà họ Vân toàn thắng.

Nhà họ Châu với nhà họ Dương ngang tài ngang sức, nhưng cuối cùng, nhà họ Châu lại áp đảo một đầu, dẫn trước với tỉ số 3-2.

Từ Hồng đứng ra tuyên bố kết quả:

[Quý so năm nay, Hạng nhất thuộc về nhà họ Vân, hạng hai là nhà họ Châu, hạng ba là nhà họ Dương, hạng bốn là nhà họ Nghê.]

Theo thường lệ, mỗi lần Quý so gia tộc hạng nhất và hạng hai sẽ được Hoàng thất thưởng cho linh tửu và khoáng thạch, tinh thể, người đứng đầu cũng thế, đương nhiên, người đứng đầu không ai khác chính là Vân Nhiên.

Sắc mặt của bốn vị gia chủ mang theo tâm trạng khác nhau, yên tĩnh ngồi trên đài cao không nói một lời.

Tiếp theo, là phần khiêu chiến hai gia tộc hạng ba và bốn.

Người phụ trách cầm danh sách, đọc lớn: "Năm nay, gia tộc tiếp nhận khiêu chiến là nhà họ Dương và nhà họ Nghê, gia tộc báo danh khiêu chiến gồm có: Tạ Thương Lan của nhà họ Tạ, Phong Huỳnh của nhà họ Phong và, Bàng Túc của nhà họ Bàng! Xin mời người báo danh đầu tiên lên đài."

Nghe đến cái tên quen thuộc, Ngụy An Nhi ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy ở khu vực số ba cách mình không xa, Bàng Túc đang ngồi giữa một đám người, trực giác của hắn vô cùng sắc bén, gần như là Ngụy An Nhi vừa nhìn qua, hắn đã lập tức quay đầu, nhìn thấy ánh mắt của cô, hắn khe khẽ mỉm cười, gật đầu một cái.

Ngụy An Nhi rất nhanh đã hồi phục tinh thần, gật một cái đáp lễ, lúc này, Tạ Thương Lan đi đến chào cô trước khi lên đài, Ngụy An Nhi vội quay sang nói chuyện với cậu, không để ý đến trong mắt Bàng Túc xẹt qua một chút vui sướng.

Cô nương, chúng ta lại gặp nhau rồi.

Tạ Thương Lan đi lên lôi đài, Hàn Mặc đi sát theo sau, khiến cho những người xem vô cùng nghi hoặc.

"Sao lại là hai người?"

"Đầu óc cậu ta có vấn đề sao? Hay là không biết rõ quy tắc?"

Người nhà họ Nghê thấy cảnh này, đều không hẹn mà cười một tiếng đầy khinh thường.

Tuy nói Ma pháp sư cũng có thể tìm Thủ hộ sư, nhưng ở nơi kinh thành thiên tài nhiều như mây này, tìm Thủ hộ sư chẳng khác nào một biến tướng của việc thể hiện bản thân yếu ớt cả, cho nên hầu như ngoài Luyện đan sư ra thì không có Ma pháp sư nào tìm Thủ hộ sư.

Chỉ có Từ Hồng nhíu mày một lát, sau đó hỏi: "Ngươi là Luyện đan sư?"

Tạ Thương Lan gật đầu, lấy ra huy chương chứng thực của mình: "Đúng vậy."

Mọi người lập tức ồ lên, Luyện đan sư, chẳng trách có thể có hai người đi lên, những tiếng chê trách khinh thường lập tức biến mất, chỉ còn lại ngưỡng mộ, ghen tị và phẫn hận.

Từ Hồng tiếp tục lên tiếng: "Người kia là Thủ hộ sư của ngươi? Có gì chứng minh?"

Tạ Thương Lan gật đầu: "Có."

Sau đó cậu giơ tay lên, một sợi chỉ màu vàng nhạt kết nối giữa tay cậu với Hàn Mặc dần dần hiện ra.

Từ Hồng gật đầu, đây quả thực là khế ước của Luyện đan sư và Thủ hộ sư. Để đề phòng việc có một số kẻ lợi dụng việc Thủ hộ sư được phép lên chiến đấu cùng với Luyện đan sư mà gian lận để chiến thắng, mỗi Thủ hộ sư khi muốn chiến đấu với Luyện đan sư sẽ phải có khế ước, khế ước này gọi là khế ước thủ hộ, được ký kết giữa Luyện đan sư và Thủ hộ sư, đòi hỏi hai người phải bên nhau một thời gian đủ để ăn ý và hiểu biết đối phương, đồng lòng muốn sánh vai chiến đấu cùng nhau, và cam nguyện giao phó tính mạng cho người kia mới có thể hoàn thành.

Chỉ có Ngụy An Nhi cực kỳ kinh ngạc, khế ước giữa Luyện đan sư và Thủ hộ sư? Tại sao cô không biết đến thứ này? Trương Thiên Nhi có lẽ biết, nhưng tại sao y không nói gì với cô về việc này?

Nhìn lên cổ tay mình, Ngụy An Nhi cảm thấy rất hoang mang, cô không biết nên buồn hay vui nữa.

Trong lúc Ngụy An Nhi sững sờ, Tạ Thương Lan cũng đã chọn gia tộc mà mình khiêu chiến, việc này mọi người cũng đã thống nhất từ đầu, đó chính là nhà họ Nghê, nhưng không hiểu vì sao lúc này, người ứng chiến của nhà họ Nghê lại đột nhiên cảm thấy không khỏe, phải lập tức rời khỏi sân đấu. Do người ứng chiến được lựa chọn từ trước, không thể thay đổi giữa chừng, cho nên bây giờ chỉ có thể hoãn lại trận đấu hoặc chờ tới khi người đó khỏe lại.

Nhưng cũng không biết khi nào người đó mới khỏe lại, lúc này, người ứng chiến của nhà họ Dương - Dương Khâm lên tiếng: "Nếu không ngươi cứ đấu với ta đi! Khiêu chiến nào chẳng là khiêu chiến!"

Tạ Thương Lan và Hàn Mặc nhìn nhau, sau đó đồng ý.

Nhưng Ngụy An Nhi nhìn nụ cười trên khóe môi Dương Khâm, đột nhiên sởn tóc gáy, cô chợt nhớ đến lời mà Từ Hòa đã nói.

"Ngày mai có khi trời sẽ nắng, nhớ mang theo ô."

Trời nắng...

Nhà họ Dương!!!!

*Dương: Thái Dương, có nghĩa là mặt trời.

Từ Hòa đang bảo cô hãy cẩn thận với nhà họ Dương sao?

Ngụy An Nhi âm thầm tự trách, tại sao bây giờ cô mới nghĩ ra. Nhìn lên đài đấu, hai bên đã vào vị trí chuẩn bị đâu vào đó, chỉ chờ trọng tài nói bắt đầu.

Trong lòng Ngụy An Nhi nóng như lửa đốt, gấp đến nổi đứng ngồi không yên, ông nội Tạ thấy lạ, quay sang nhìn cô, hỏi:

"An Nhi, cháu sao vậy? Không khỏe ở đâu sao?"

Tạ lão gia và Tạ phu nhân cũng lo lắng hỏi han.

Ngụy An Nhi lắc đầu nói mình không sao, cô nhìn ông nội Tạ, đột nhiên hỏi: "Ông nội, ông có manh mối gì về việc ông bị hạ độc năm xưa không?"

Ông nội Tạ rất ngạc nhiên tại sao cô lại hỏi về việc đó ngay lúc này, nhưng vẫn trả lời: "Không có, mọi việc dường như rơi vào ngõ cụt."

Nhưng trong lòng Ngụy An Nhi gần như đã có đáp án, Từ Hòa xuất phát từ nhà họ Từ, tin tức linh thông, có lẽ đã biết rõ chuyện năm xưa, nên mới cảnh báo cô như vậy. Có lẽ việc người nhà họ Nghê xảy ra chuyện ngoài ý muốn cũng là một tay họ bày ra. Nhưng bây giờ phải làm sao đây, trận đấu đã bắt đầu rồi.

Ngụy An Nhi nhìn lên đài đấu, cảm giác bất an trong lòng dâng lên mãnh liệt, Tạ Thương Lan chính là đứa trẻ duy nhất của nhà họ Tạ lúc này, nếu cậu xảy ra chuyện, đó chính là đả kích với nhà họ Tạ!

Phải làm sao đây!!!
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip W88
Tele: @erictran21
Loading...