Di Châu
Chương 102:
Tuân Du bắt được nàng liền đè nàng xuống gặm lấy đôi môi nàng, vừa hôn vừa quở trách: “Cái đồ vô lương tâm nhà nàng, người ngoài vừa đến liền bỏ ngay phu quân sang một bên, nàng có còn chút lương tâm nào không hả?”Ân Ly vốn rất hoảng sợ, lúc này mới nhìn rõ chính là phu quân của mình. Hắn không phải đã đi rồi hay sao? Lúc nào lại trốn trong phòng nàng vậy? Còn không chờ nàng lên tiếng, vội vã cởi bỏ thắt lưng của nàng.“Điện hạ đừng trêu ta…Một hồi nữa sẽ có người qua đây!” Nàng ôm lấy đai lưng không chịu buông tay. Giữa thanh thiên bạch nhật, lại còn không phải ở Vương phủ, hắn lại muốn sủng hạnh nàng như thế sao!Tuân Du không hơi đâu quản chuyện đây là đâu, vào giờ nào, thầm nghĩ phải để huynh đệ của mình chìm vào đầm nước ẩm ướt kia, để giải tỏa cơn khô hạn mấy tháng nay của hắn!Thấy nàng cầm đai lưng không buông, hắn đưa tay đến tốc váy nàng lên, cởi chiếc khố bên trong, lộ ra lối vào giữa đôi chân thẳng tắp.“A” Phần thân trên Ân Ly vẫn còn xiêm y chỉnh tề nhưng phần dưới lại bị hắn lột sạch, thừa lúc hắn cởi bỏ y phục, liền xoay người bò về phía đầu giường.Nhưng bò chưa được mấy cái, liền bị hắn tóm trở lại, dìu nàng nằm sấp xuống bờ mông nhô cao thoáng chốc đã để lộ động mật ngọt mời gọi.“Không phải hứa hầu hạ bổn vương thật tốt hay sao? Nàng trốn cái gì? Hả?” Hắn thở hổn hển, đem côn thịt từ từ đút vào sâu bên trong, lại vừa dùng sức rút ra đẩy vào, hai lớp cánh hoa của nàng chà xát lên cái ấy của hắn.“A…sướng quá..” Ân Ly cau mày rên rỉ, đã biết mùi vị rồi, nàng sớm đã được hắn chăm sóc rồi, ngoài miệng dù oán giận nhưng nước từ tâm hoa huyệt của nàng lại thong thả chay ra, làm cho động tác của hắn càng trôi chảy.Tuân Du với tay vào trong vạt áo của nàng, cầm hai quả mật đào mân mê, từ từ véo nhẹ. Một lát sau cảm thấy vẫn chưa đủ, xé luôn vạt áo của nàng để lộ ra phía trên bầu ngực trắng nõn kia, nhụy hoa cứng rắn.Cắn lấy đỉnh hồng mai, nhìn thấy nó từ từ dựng lên, càng cảm thấy thêm phần phấn khích.Hắn tha thiết gặm lấy bờ môi nàng, dùng lưỡi luồn lách vào bên trong, giống như muốn chiếm đoạt hết thân thể nàng. Vật kia của hắn mạnh mẽ cắm vào rút ra, cứ thế mà đút sâu hơn, mật dịch của nàng lại càng tiết ra nhiều hơn làm cho hắn hưng phấn không thể khống chế được, điên cuồng đút vào.Bên trong phòng vọng ra âm thanh, thỉnh thoảng có tiếng trai gái thở nặng nhọc cùng với tiếng kìm nén rên rỉ của phụ nữ.Đang lúc hai người đang say mê trong tình ái không thể dứt ra được, bên ngoài bỗng truyền đến hai tiếng gõ cửa.Ân Ly mở to mắt, hoảng hốt đẩy Tuân Du ra.Tuân Du đang lên đỉnh, lúc này chắc chắn phải mất mạng thì hắn mới chịu dừng lại. Gắt gao ôm lấy eo Ân Ly không cho nàng di chuyển, nhân lúc này lại thọc sâu vào bên trong hai cánh hoa của Ân Ly. Làm toàn thân nàng như không còn chút sức lực.“Đừng làm ồn, họ sẽ không vào đâu…Hừ hừ…Từ từ thôi, nàng kẹp ta đau quá…” Tuân Du thấp giọng khẽ nói vào tai nàng, do Ân Ly khẩn trương làm đóa mẫu đơn của nàng co rút, kẹp ngay huynh đệ của Tuân Du làm mình hắn đầy mồ hôi.Người bên ngoài gõ một hồi, liền không nghe thấy tăm hơi nữa. Ân Ly nghĩ rằng người đó đã đi rồi, liền thở phào nhẹ nhõm nhưng cửa phòng lại đột nhiên bị đẩy ra!“Đừng!” Tuân Du bị nàng kẹp mạnh một cái, nãy giờ chống đỡ rất lâu vẫn không nhịn được, kêu lên một tiếng tiếc nuối đầm nước bên trong hoa huyệt của nàng.Ân Ly toàn thân căng cứng, hoa huyệt vốn mẫn cảm bị gậy thịt nóng bỏng trương phình phun dịch vào sâu bên trong, cũng run rẩy lên đỉnh.Tuân Du còn chưa kịp tận hưởng dư vị sau cao trào, liền bị tiếng gậy truyền vào ngăn lại, vội vàng lôi chăn trên giường đắp lên hai người.“A Di…” Lão phu nhân chống gậy bước vào phòng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương