Di Châu
Chương 77:
Động tác của hắn càng lúc càng nhanh, cơ hồ ngay sau khi rút ra lại bị hắn nhét vào trở lại, động tác mông eo nhanh đến mức cơ hồ chỉ nhìn thấy một đường ảo ảnh. Ân Ly cảm thấy chỗ giao hợp của hai người ở thân dưới một trận nóng rát, lại không thể chịu được nữa mà hét lên một tiếng co giật lên đỉnh.Mật huyệt đã đến cao trào của nàng không ngừng co rút, ngậm chặt lấy côn thịt ở bên trong, giống như một cái miệng nhỏ điên cuồng hút chặt lấy cây gậy thịt, chính là muốn đem chất dịch bên trong hắn hút vào mới chịu ngừng lại.Tuân Du cắn chặt răng không khuất phục nhưng huyệt nhỏ co rút với lực độ cực lớn, hắn muốn rút ra đều rất khó khăn, muốn đâm vào càng khó, lại chống đỡ không nổi, ôm lấy mông cong của nàng sống chết đè xuống hạ bộ của hắn, côn thịt mãnh liệt ra vào hoa tâm của nàng, trong tiếng gầm của hắn phút chốc sau bắn vọt ra ngoài…Ân Ly bị dịch trắng nóng hổi của hắn bắn mạnh vào trong hoa tâm, hoa huyệt ấm nóng của nàng bao chặt lấy vật to lớn, rên rỉ một tiếng, lại lần nữa hút vào đạt đến cao trào …Nến đỏ nay đã cháy còn một nửa, Tuân Du sợ đè đau nàng, ôm lấy nàng lật người lại, để nàng nằm sấp trên thân mình, côn thịt ở hạ bộ đã mềm một nửa vẫn còn chôn chặt trong hoa huyệt của nàng không chịu đi ra.Ân Ly vẫn còn chìm trong cao trào thở hổn hển chưa hồi phục được tinh thần, Tuân Du dùng ngón tay nhẹ vuốt lên ấn đường của nàng, một tay khác nhẹ nhàng vỗ vào tấm lưng trần của nàng, tựa như đang an ủi một đứa trẻ, chốc chốc cúi đầu hôn nhẹ lên đỉnh đầu nàng, hoặc là xấu xa trêu chọc nâng cằm nàng, đem đầu lưỡi luồn vào bên trong miệng nàng.Ân Ly lúc này nhận thức hỗn loạn, ngậm vật trong miệng một cách vô thức, một nụ cười khổ bật ra trong cổ họng hắn. Từ trong lồng ngực hắn truyền ra, từng trận từng trận, khiến cho khuôn mặt của Ân Ly dán vào ngực hắn cũng trở nên tê dại.Tuân Du nghịch đủ xong đem nàng ôm lên, tách hai chân nàng ra ép vào hông của mình, một nửa côn thịt vẫn cắm vào trong hoa huyệt của nàng, bế mông nàng đem nàng ôm lên trên thân mình, từ trên giường ngồi dậy, đi đến cái bàn bên kia.Đi vài bước ngắn, côn thịt đó đang cắm sâu theo động tác của hắn mà ma sát hoa huyệt của nàng, lại làm cho nàng một trận rên rỉ, mật huyệt mới đạt cao trào không lâu vừa mẫn cảm vừa yếu ớt, theo động tác ra vào của hắn mà nhẹ run lên …Vốn dĩ côn thịt hơi mềm lại căng nghẹt lên. Yết hầu Tuân Du cuộn lên xuống, ôm nàng ngồi trên chiếc ghế nhỏ, lúc ngồi xuống bởi vì tác dụng của quán tính, làm cho côn thịt không nặng không nhẹ trong phút chốc đâm vào, mật huyệt càng co rút lại lần nữa, côn thịt được ôm lấy vừa trơn vừa nóng từ trong mật huyệt bị tưới ướt từ đầu đến cuối, đổ dồn vào cây gậy thịt đang bị kẹp chặt của Tuân Du …Hơi thở của Tuân Du càng nặng nề, quấn chặt vào vòng eo của nàng, mắt nhắm lại, kìm nén qua trận tiêu hồn tận xương cốt này. Chờ cho đến lúc hắn lại mở mắt ra lần nữa, tình dục nồng đậm làm hắn đỏ cả mắt, hắn cố kìm nén cầm lấy bánh ngọt trên bàn, đút vào trong miệng nàng.Quả nhiên Ân Ly vô thức mà nhai nuốt. Ăn xong cái bánh ngọt, lại uống một hớp rượu, lúc nãy quá vội vàng, rượu hợp hoan cũng chưa uống. Đem rượu đổ vào trong hai cái ly, cầm lên một cái trong đó đổ vào trong miệng nàng.Ân Ly không đề phòng bị ép uống một ngụm, không nhịn được liền ho, nàng mỗi một lần ho nhẹ, mật huyệt cũng co rút chặt một lần, côn thịt bị nàng ôm lấy trướng đau không ngừng. Tuân Du mồ hôi đầm đìa đầy đầu giúp nàng vỗ lưng, một bên mắng chửi chính mình, vốn muốn sung sướng một lúc, không nghĩ đến bây giờ càng khó chịu hơn.Thật không dễ mới giúp nàng ngừng cơn ho, Tuân Du vội lấy một cái ly khác và uống cạn rượu bên trong. Vội vàng ẵm nàng về giường …
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương