Hệ Thống Game Tại Dị Giới
Chương 117: Nữ Vương Hoa Anh Đào
- Ngươi nói là thật?
Hoàng Chấn Giang vô cùng rung động đứng hẳn dậy. Hoàng Minh tặc lưỡi, phụ thân hắn là không biết mới vậy. Hắn gật đầu,đoạn nói:
- Không tin người về mà xem!
Hoàng Chấn Giang gật đầu, ở lại đây làm gì nữa, mau chóng về. Hoàng Minh cũng đi theo.
Hai cha con hắn vừa đi, Hạ Bân ngay lập tức gọi người vào:
- Điều tra cho ta, chuyện này là thật hay giả?
- Rõ!!
Hoàng Chấn Giang về tới tiệm đã gặp được người của Hoa Anh Đào thương hội. Một trung niên dáng người nhỏ gầy, gặp Hoàng Minh định vấn an, thế nhưng Hoàng Minh hơi nhíu mày, hắn liền gật đầu bỏ qua. Hoàng Chấn Giang lại không nhậm ra điều này. Mất 15 phút Hoàng Minh ngồi chờ thì cũng thấy Hoàng Chấn Giang đi ra, mặt mũi phấn khởi, có vẻ mọi chuyện đầu tốt đẹp. Thấy Hoàng Minh còn chưa về, liền hỏi:
- Sao còn chưa về nhà?
Hoàng Minh nhún nhún vai, đoạn lấy ra trong người một bình sứ. Hoàng Chấn Giang nhìn thấy bình sứ, trong lòng không nhịn được run lên. Đây là, chả nhẽ...
Hoàng Minh gật đầu, đẩy bình đan dược tới trước mặt Hoàng Chấn Giang. Hoàng Chấn Giang hai mắt đẫm lệ, hắn thật sự, hắn thật sự chờ được đến ngày này, chờ đến ngày này.
Hoàng Minh không nhịn được cảm động, cuối cùng nói qua một chút về đan dược rồi rời đi. Hoàng Chấn Giang ngắm nghía một chút, mở nắp lấy ra viên đan dược không nhịn được ngay lập tức uống vào.
- Lão đại, ngươi là đi đâu?
Chu Du kì quái nhìn Hoàng Minh đang chuẩn bị ra ngoài, Hoàng Minh cười mỉm, dặn dò một chút tình huống rồi rời đi.
Hoàng Minh mất nửa ngày thời gian đã tới Cát Lạc binh đoàn. Cát Lạc binh đoàn vẫn như trước, cảnh vệ thấy Hoàng Minh đi qua, đều gật đầu cho qua. Ai cũng biết, Hoàng Minh với Tiểu thư là có mối quan hệ đấy. Hoàng Minh từng nghe qua bọn hắn bàn luận, hắn chỉ cười xòa.
..
1 căn phòng nhỏ, bên trong có hai thiếu nữ. Một đang báo cáo gì đó, một đang cắm cúi chỉnh sửa, viết viết. Hoàng Minh đi vào. Thiếu nữ đang đứng thấy được Hoàng Minh, vội vàng hành lễ, Hoàng Minh giơ tay, ý nói yên lặng. Thiếu nữ gật đầu, hiểu ý đi ra ngoài.
- Ngọc Mĩ, bên Quang Hưng đế quốc thì sao?
Thiếu nữ không ngẩng mặt lên, chăm chú viết lách, đoạn hỏi.
Hoàng Minh nhìn giọt mồ hôi đang rớt dài trên đôi gò má, hắn hơi xót xa.
Không nhịn được đi tới đằng sau, ôm lấy nàng. Linh San giật mình, sợ hãi.
- Không sao, là ta!!
Giọng Hoàng Minh bên tai làm nàng đã bình tĩnh trở lại, hai má hồng lên, vô cùng diễm lệ.
- Ngươi tới khi nào?
Linh San nhẹ nhàng hỏi. Hai tay không tự chủ được đan vào nhau. Hoàng Minh vô cùng thích dáng vẻ đáng yêu này của nàng.
- Ta tới được một lúc rồi, chú ý giữ gìn thân thể, không nên làm việc quá nhiều như vậy!
Linh san nghe hắn nói, trong lòng ấm áp. Chỉ cần là việc của hắn, nàng nhất định làm tốt, nhất định phải hoàn thành. Hoàng Minh không thấy Linh San trả lời, biết nàng nghĩ gì, đoạn nói:
- Ta biết nàng cố gắng vì đại nghiệp của ta, thế nhưng vẫn phải biết giữ sức khỏe. Lỡ ai đó mà biết, nữ vương Hoa Anh Đào thương hội làm việc mệt mỏi mà ngã bệnh, ta chắc chắn sẽ bị chửi tới chết mất.
Linh San nghe hắn nói mà phì cười, cái gì mà chửi tới chết, vớ vẩn.
Hoàng Minh ôm Linh San, bắt đầu ngân nga vài câu hát. Đây là thú vui của hắn, cũng là Linh San thích nhất. Nàng thích được hắn ôm nàng, hát cho nàng nghe từng câu từng chữ.
- Ta tới là thăm nàng, tiện thể đi lịch lãm một chút!
Linh San nghe vậy, ấm lòng, đoạn hỏi:
- Ngươi là định vào Hùng Thiên Sâm lâm?
- Đúng vậy!
Hoàng Minh gật đầu.
Hắn là có ý định đi vào ma luyện chút. Đã 3 năm rồi không thể lên cấp. Hiện tại sắp tới lễ trưởng thành, tăng chút thực lực là nên làm.
- Phải cẩn thận đấy!
Linh San nắm tay Hoàng Minh nhẹ giọng nói.
Hoàng Minh gật đầu. Dặn dò nàng lên nghỉ ngơi một chút, nên chú ý sức khỏe, gửi lời hỏi thăm tới Linh Vô Song giúp hắn, rồi lại lên yêu thú, hắn vào Hùng Thiên sâm lâm.
Vùng cấm Hùng Thiên sâm lâm. Hoàng Minh rất lâu rồi không tới noi này. Trước kia la luyện khí kì hắn đã tới đây rèn luyện rồi. Hoàng Minh triệu hồi ra Pikachu cùng Hitokage. Hai nhóc tì này cũng rất lâu rồi không được chiến đấu, khí thế hừng hực, nhanh chóng kêu lên phấn khởi.
Hoàng Minh tay trái nhấc lên cao, hai mắt lóe lên ánh cười. Mắc bộ đồ dã chiến, hai cầu vai của hắn khắc biểu tượng một hình mặt trời, một kiếm cùng một đao xuyên qua. Đây là biểu tượng của Thiên Sát.
- Tiến lên nào, pikachu, hitokage!!!!
Hoàng Gia sơn trang!
- Thái tử, nên là lúc về triều rồi!
Một giọng nói the thé vang lên.
Đoàn Dự hừ một tiếng, đáp:
- Ta biết, đợi một chút đi!
Hắn đứng đấy, bên cạnh là đám Chu Du, Kiều Phong, Trương Vô Kỵ.
- Lão nhị, ngươi là phải đi bây giờ sao? Tiểu Ngư Nhi hai mắt đỏ hoe, không nhịn được nước mắt rơi xuống.
- Lão cửu, nín ngay, gì mà như nữ nhân thế, Kim Châu mà biết được nàng ta cười cho!
Tiểu Ngư Nhi nghe tới Kim Châu tên là ngay lập tức hai má mặc định đỏ lên. Hắn nín ngay, tay thò vào áo lôi ra mấy bình đan dược.
- Lão nhị, ca cầm lấy, đây là đệ luyện được mấy hôm nay, nhất định phải giữ nhé!
Tiểu Ngư nhi hai mắt đỏ hoe nói.
Hoàng Chấn Giang vô cùng rung động đứng hẳn dậy. Hoàng Minh tặc lưỡi, phụ thân hắn là không biết mới vậy. Hắn gật đầu,đoạn nói:
- Không tin người về mà xem!
Hoàng Chấn Giang gật đầu, ở lại đây làm gì nữa, mau chóng về. Hoàng Minh cũng đi theo.
Hai cha con hắn vừa đi, Hạ Bân ngay lập tức gọi người vào:
- Điều tra cho ta, chuyện này là thật hay giả?
- Rõ!!
Hoàng Chấn Giang về tới tiệm đã gặp được người của Hoa Anh Đào thương hội. Một trung niên dáng người nhỏ gầy, gặp Hoàng Minh định vấn an, thế nhưng Hoàng Minh hơi nhíu mày, hắn liền gật đầu bỏ qua. Hoàng Chấn Giang lại không nhậm ra điều này. Mất 15 phút Hoàng Minh ngồi chờ thì cũng thấy Hoàng Chấn Giang đi ra, mặt mũi phấn khởi, có vẻ mọi chuyện đầu tốt đẹp. Thấy Hoàng Minh còn chưa về, liền hỏi:
- Sao còn chưa về nhà?
Hoàng Minh nhún nhún vai, đoạn lấy ra trong người một bình sứ. Hoàng Chấn Giang nhìn thấy bình sứ, trong lòng không nhịn được run lên. Đây là, chả nhẽ...
Hoàng Minh gật đầu, đẩy bình đan dược tới trước mặt Hoàng Chấn Giang. Hoàng Chấn Giang hai mắt đẫm lệ, hắn thật sự, hắn thật sự chờ được đến ngày này, chờ đến ngày này.
Hoàng Minh không nhịn được cảm động, cuối cùng nói qua một chút về đan dược rồi rời đi. Hoàng Chấn Giang ngắm nghía một chút, mở nắp lấy ra viên đan dược không nhịn được ngay lập tức uống vào.
- Lão đại, ngươi là đi đâu?
Chu Du kì quái nhìn Hoàng Minh đang chuẩn bị ra ngoài, Hoàng Minh cười mỉm, dặn dò một chút tình huống rồi rời đi.
Hoàng Minh mất nửa ngày thời gian đã tới Cát Lạc binh đoàn. Cát Lạc binh đoàn vẫn như trước, cảnh vệ thấy Hoàng Minh đi qua, đều gật đầu cho qua. Ai cũng biết, Hoàng Minh với Tiểu thư là có mối quan hệ đấy. Hoàng Minh từng nghe qua bọn hắn bàn luận, hắn chỉ cười xòa.
..
1 căn phòng nhỏ, bên trong có hai thiếu nữ. Một đang báo cáo gì đó, một đang cắm cúi chỉnh sửa, viết viết. Hoàng Minh đi vào. Thiếu nữ đang đứng thấy được Hoàng Minh, vội vàng hành lễ, Hoàng Minh giơ tay, ý nói yên lặng. Thiếu nữ gật đầu, hiểu ý đi ra ngoài.
- Ngọc Mĩ, bên Quang Hưng đế quốc thì sao?
Thiếu nữ không ngẩng mặt lên, chăm chú viết lách, đoạn hỏi.
Hoàng Minh nhìn giọt mồ hôi đang rớt dài trên đôi gò má, hắn hơi xót xa.
Không nhịn được đi tới đằng sau, ôm lấy nàng. Linh San giật mình, sợ hãi.
- Không sao, là ta!!
Giọng Hoàng Minh bên tai làm nàng đã bình tĩnh trở lại, hai má hồng lên, vô cùng diễm lệ.
- Ngươi tới khi nào?
Linh San nhẹ nhàng hỏi. Hai tay không tự chủ được đan vào nhau. Hoàng Minh vô cùng thích dáng vẻ đáng yêu này của nàng.
- Ta tới được một lúc rồi, chú ý giữ gìn thân thể, không nên làm việc quá nhiều như vậy!
Linh san nghe hắn nói, trong lòng ấm áp. Chỉ cần là việc của hắn, nàng nhất định làm tốt, nhất định phải hoàn thành. Hoàng Minh không thấy Linh San trả lời, biết nàng nghĩ gì, đoạn nói:
- Ta biết nàng cố gắng vì đại nghiệp của ta, thế nhưng vẫn phải biết giữ sức khỏe. Lỡ ai đó mà biết, nữ vương Hoa Anh Đào thương hội làm việc mệt mỏi mà ngã bệnh, ta chắc chắn sẽ bị chửi tới chết mất.
Linh San nghe hắn nói mà phì cười, cái gì mà chửi tới chết, vớ vẩn.
Hoàng Minh ôm Linh San, bắt đầu ngân nga vài câu hát. Đây là thú vui của hắn, cũng là Linh San thích nhất. Nàng thích được hắn ôm nàng, hát cho nàng nghe từng câu từng chữ.
- Ta tới là thăm nàng, tiện thể đi lịch lãm một chút!
Linh San nghe vậy, ấm lòng, đoạn hỏi:
- Ngươi là định vào Hùng Thiên Sâm lâm?
- Đúng vậy!
Hoàng Minh gật đầu.
Hắn là có ý định đi vào ma luyện chút. Đã 3 năm rồi không thể lên cấp. Hiện tại sắp tới lễ trưởng thành, tăng chút thực lực là nên làm.
- Phải cẩn thận đấy!
Linh San nắm tay Hoàng Minh nhẹ giọng nói.
Hoàng Minh gật đầu. Dặn dò nàng lên nghỉ ngơi một chút, nên chú ý sức khỏe, gửi lời hỏi thăm tới Linh Vô Song giúp hắn, rồi lại lên yêu thú, hắn vào Hùng Thiên sâm lâm.
Vùng cấm Hùng Thiên sâm lâm. Hoàng Minh rất lâu rồi không tới noi này. Trước kia la luyện khí kì hắn đã tới đây rèn luyện rồi. Hoàng Minh triệu hồi ra Pikachu cùng Hitokage. Hai nhóc tì này cũng rất lâu rồi không được chiến đấu, khí thế hừng hực, nhanh chóng kêu lên phấn khởi.
Hoàng Minh tay trái nhấc lên cao, hai mắt lóe lên ánh cười. Mắc bộ đồ dã chiến, hai cầu vai của hắn khắc biểu tượng một hình mặt trời, một kiếm cùng một đao xuyên qua. Đây là biểu tượng của Thiên Sát.
- Tiến lên nào, pikachu, hitokage!!!!
Hoàng Gia sơn trang!
- Thái tử, nên là lúc về triều rồi!
Một giọng nói the thé vang lên.
Đoàn Dự hừ một tiếng, đáp:
- Ta biết, đợi một chút đi!
Hắn đứng đấy, bên cạnh là đám Chu Du, Kiều Phong, Trương Vô Kỵ.
- Lão nhị, ngươi là phải đi bây giờ sao? Tiểu Ngư Nhi hai mắt đỏ hoe, không nhịn được nước mắt rơi xuống.
- Lão cửu, nín ngay, gì mà như nữ nhân thế, Kim Châu mà biết được nàng ta cười cho!
Tiểu Ngư Nhi nghe tới Kim Châu tên là ngay lập tức hai má mặc định đỏ lên. Hắn nín ngay, tay thò vào áo lôi ra mấy bình đan dược.
- Lão nhị, ca cầm lấy, đây là đệ luyện được mấy hôm nay, nhất định phải giữ nhé!
Tiểu Ngư nhi hai mắt đỏ hoe nói.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương