Hệ Thống Game Tại Dị Giới
Chương 748: Phong hào " Bất Hủ tu la"
- Bại, nhanh như vậy liền bại?
Vũ Văn Hoá Cập lắp bắp kinh sợ, hai mắt trợn trừng nhìn một màn phát sinh trước mắt. Không chỉ hắn, toàn trường ai nấy đều há to miệng có thể nhét được một quả trứng gà. Trước mắt bọn hắn, Chiến Nô khổng lồ cao trăm trượng liền bị chém thành hai đoạn không ngừng bạo nổ. Một tôn cự nhân khổng lồ cứ vậy bị tiêu diệt nhanh gọn. Chiến trường bạo phá rung chuyển. Đồng thời cự nhân chiến thần màu tím cũng chầm chậm tán đi. Chiến trường không còn tiếng nổ nào nữa, bụi đất chậm rãi lắng đọng. Hoàng Minh từng bước từng bước đi tới phía trước. Trước mặt hắn, Tiêu Long xui lơ dựa vào một vách tường đất khó khăn hít thở. Chỉ thấy Tiêu Long lúc này thân thể huyết nhục bộn bề, hai cánh nát đến xơ xác không rõ hình dạng. Một bên vai cùng cánh tay hoàn toàn bị mất đi, khuôn mặt vặn vẹo có chút dữ tợn.
Chiến nô là do hắn triệu hồi, cùng hắn huyết nhục tương liên một dạng. Chiến nô bị phá huỷ hắn đồng thời nhận lấy thương tổn trí mạng. Hơn nữa tác dụng phụ của Chủ thần lực khiến toàn thân hắn không còn chút sức lực nào. Thương thế này muốn khôi phục cần mấy trăm năm mà tính. Thế nhưng hiện tại, Tiêu Long chỉ có thể cay đắng nuốt hận trở vào, hắn còn có thời gian khôi phục sao?
Nhìn Hoàng Minh từng bước chậm rãi đi tới trước mặt, Tiêu Long đắng chát khó khăn mà nói:
- Không nghĩ tới Tiêu Long ta vạn năm tung hoành tiên giới, giết địch vô vàn rốt cuộc lại chết trong tay một tên trung vị thần tiểu tử. Ha ha ha... khụ..khụ
Tiêu Long cuồng cười, vừa cười máu tươi lại tràn ra một mảnh.
- Ngươi quá coi trọng bản thân, đánh với ngươi ta còn không có dùng toàn bộ thực lực!
Hoàng Minh nhìn bộ dáng lúc này của Tiêu Long, lắc đầu lạnh nhạt nói.
"- Không dùng toàn bộ thực lực! "
Câu nói này vang lên oanh động trong đầu của Tiêu Long, đối phương vậy mà nói bản thân hắn còn không có dùng toàn bộ thực lực.
- Ngươi nói láo!
Tiêu Long phun ra máu tươi, giận dữ quát lớn. Hắn không tin đối phương nói lời này là thật. Đây hoàn toàn là chuyện không thể xảy ra.
Hoàng Minh lại nhếch miệng cười, nhìn Tiêu Long nói:
- Ta ở thời điểm hạ vị thần liền giết đi một đầu Băng Phong huyết mẫu nửa bước chủ thần. Đột phá trung vị thần liền trọng thương một tôn chủ thần chủ tể. Ngươi có thể không tin, thế nhưng ngươi vẫn không thể thay đổi được những điều này!
Tiêu Long trong đầu một lần nữa bị đả kích cực kì mạnh mẽ. Hạ vị thần liền giết đi một siêu cấp cường giả nửa bước chủ thần. Đột phá trung vị thần liền đánh trọng thương một chủ thần chủ tể. Điều này có khả năng sao?
Tiêu Long một mặt ngây ngốc, chưa bao giờ hắn có cảm giác hít thở không thông như vậy.
Hoàng Minh mặc kệ Tiêu Long hiện tại nghĩ gì, Thần kiếm Kusanagi xuất hiện trong tay. Một cỗ năng lượng thần thánh thuần khiết từ Thần kiếm toả ra. Hoàng Minh đặt mũi kiếm hướng mi tâm của Tiêu Long lạnh lùng nói:
- Đấu Chiến Tu la, ngày hôm nay vẫn lạc. Nhớ lấy, ta gọi Hoàng Chấn Minh!
Lời vừa dứt, Hoàng Minh một kiếm đâm tới mi tâm của Tiêu Long. Nhất thời mũi kiếm khuấy đảo một vòng, đầu của Tiêu Long hoàn toàn bị chấn nát. Sáu viên thần cách xuất hiện trước mắt Hoàng Minh. Hoàng Minh một nhiếp thu lấy sáu viên thần cách liền lăng không bay lên hướng đám người Linh San, Lập Phi, Tác Hi mà tới.
- Thiếu gia!
- Hoàng Minh!
Một đám người lập tức như vỡ oà hướng Hoàng Minh lao tới, một màn vui vẻ náo động.
Ở xa xa toàn trường một mặt phức tạp cùng sợ hãi nhìn về phía Hoàng Minh.
- Trở về thôi!
Hoàng Minh không quan tâm tới vô số thần cấp cường giả bốn phía, hắn phất tay lấy ra Kim trúc sinh mệnh cùng đám người Linh San, Lập Phi, Lập Khương, Vũ Văn Hoá Cập trở lại Mặc Yểm Thành.
Tin tức đại địa chấn rung động tiên giới nhanh chóng từ Mặc Yểm Thành phụ cận truyền đi ra. Một trận đại chiến quỷ khốc thần sầu ngàn năm trở lại chưa từng xuất hiện. Một thanh niên trung vị thần khiêu chiến Đấu Chiến Tu La bài danh thứ mười trong một trăm lẻ sáu vị tu la. Kết quả không ai có thể tưởng tượng được. Đấu chiên tu la vậy mà triệt để đại bại, cuối cùng bị đối phương giết chết. Thanh niên kia lập tức thanh danh vang dội, tên tuổi lập tức được truyền ra, hơn nữa tiến vào thứ mười tu la. Tứ phía cường giả nghị luận sôi nổi, rốt cuộc chấp chưởng tu la bảng cường giả lập tức đăng cơ bài danh thứ mười tu la trong hai ngày phát sáng.
- Bài danh thứ mười " Bất Hủ tu la Hoàng Chấn Minh". truyện tiên hiệp hay
Hoàng Minh sau khi trở về từ Mặc Yểm thành ở lại một ngày liền mang theo mọi người hướng Mễ Nhĩ Thành. Về tới Mễ Nhĩ Thành liền nghe được tin tức bản thân hắn được phong danh hào Tu la, hơn nữa chiếm lấy vị trí thứ mười vốn có của Tiêu Long.
Hoàng Minh nghe được có chút ngây người một chút, khoé miệng nhếch lên nụ cười nỉ non tự nói:
- Bất Hủ Tu la, cũng rất bá đạo a!
Chính vào lúc này tiên giới sôi nổi bàn luận về trận chiến của Hoàng Minh cùng Tu la, không ít thế lực đều lập tức điều tra tin tức về vị Tu la trẻ nhất từ trước tới nay, có một không hai thực lực trung vị thần này.
Vũ Văn Hoá Cập lắp bắp kinh sợ, hai mắt trợn trừng nhìn một màn phát sinh trước mắt. Không chỉ hắn, toàn trường ai nấy đều há to miệng có thể nhét được một quả trứng gà. Trước mắt bọn hắn, Chiến Nô khổng lồ cao trăm trượng liền bị chém thành hai đoạn không ngừng bạo nổ. Một tôn cự nhân khổng lồ cứ vậy bị tiêu diệt nhanh gọn. Chiến trường bạo phá rung chuyển. Đồng thời cự nhân chiến thần màu tím cũng chầm chậm tán đi. Chiến trường không còn tiếng nổ nào nữa, bụi đất chậm rãi lắng đọng. Hoàng Minh từng bước từng bước đi tới phía trước. Trước mặt hắn, Tiêu Long xui lơ dựa vào một vách tường đất khó khăn hít thở. Chỉ thấy Tiêu Long lúc này thân thể huyết nhục bộn bề, hai cánh nát đến xơ xác không rõ hình dạng. Một bên vai cùng cánh tay hoàn toàn bị mất đi, khuôn mặt vặn vẹo có chút dữ tợn.
Chiến nô là do hắn triệu hồi, cùng hắn huyết nhục tương liên một dạng. Chiến nô bị phá huỷ hắn đồng thời nhận lấy thương tổn trí mạng. Hơn nữa tác dụng phụ của Chủ thần lực khiến toàn thân hắn không còn chút sức lực nào. Thương thế này muốn khôi phục cần mấy trăm năm mà tính. Thế nhưng hiện tại, Tiêu Long chỉ có thể cay đắng nuốt hận trở vào, hắn còn có thời gian khôi phục sao?
Nhìn Hoàng Minh từng bước chậm rãi đi tới trước mặt, Tiêu Long đắng chát khó khăn mà nói:
- Không nghĩ tới Tiêu Long ta vạn năm tung hoành tiên giới, giết địch vô vàn rốt cuộc lại chết trong tay một tên trung vị thần tiểu tử. Ha ha ha... khụ..khụ
Tiêu Long cuồng cười, vừa cười máu tươi lại tràn ra một mảnh.
- Ngươi quá coi trọng bản thân, đánh với ngươi ta còn không có dùng toàn bộ thực lực!
Hoàng Minh nhìn bộ dáng lúc này của Tiêu Long, lắc đầu lạnh nhạt nói.
"- Không dùng toàn bộ thực lực! "
Câu nói này vang lên oanh động trong đầu của Tiêu Long, đối phương vậy mà nói bản thân hắn còn không có dùng toàn bộ thực lực.
- Ngươi nói láo!
Tiêu Long phun ra máu tươi, giận dữ quát lớn. Hắn không tin đối phương nói lời này là thật. Đây hoàn toàn là chuyện không thể xảy ra.
Hoàng Minh lại nhếch miệng cười, nhìn Tiêu Long nói:
- Ta ở thời điểm hạ vị thần liền giết đi một đầu Băng Phong huyết mẫu nửa bước chủ thần. Đột phá trung vị thần liền trọng thương một tôn chủ thần chủ tể. Ngươi có thể không tin, thế nhưng ngươi vẫn không thể thay đổi được những điều này!
Tiêu Long trong đầu một lần nữa bị đả kích cực kì mạnh mẽ. Hạ vị thần liền giết đi một siêu cấp cường giả nửa bước chủ thần. Đột phá trung vị thần liền đánh trọng thương một chủ thần chủ tể. Điều này có khả năng sao?
Tiêu Long một mặt ngây ngốc, chưa bao giờ hắn có cảm giác hít thở không thông như vậy.
Hoàng Minh mặc kệ Tiêu Long hiện tại nghĩ gì, Thần kiếm Kusanagi xuất hiện trong tay. Một cỗ năng lượng thần thánh thuần khiết từ Thần kiếm toả ra. Hoàng Minh đặt mũi kiếm hướng mi tâm của Tiêu Long lạnh lùng nói:
- Đấu Chiến Tu la, ngày hôm nay vẫn lạc. Nhớ lấy, ta gọi Hoàng Chấn Minh!
Lời vừa dứt, Hoàng Minh một kiếm đâm tới mi tâm của Tiêu Long. Nhất thời mũi kiếm khuấy đảo một vòng, đầu của Tiêu Long hoàn toàn bị chấn nát. Sáu viên thần cách xuất hiện trước mắt Hoàng Minh. Hoàng Minh một nhiếp thu lấy sáu viên thần cách liền lăng không bay lên hướng đám người Linh San, Lập Phi, Tác Hi mà tới.
- Thiếu gia!
- Hoàng Minh!
Một đám người lập tức như vỡ oà hướng Hoàng Minh lao tới, một màn vui vẻ náo động.
Ở xa xa toàn trường một mặt phức tạp cùng sợ hãi nhìn về phía Hoàng Minh.
- Trở về thôi!
Hoàng Minh không quan tâm tới vô số thần cấp cường giả bốn phía, hắn phất tay lấy ra Kim trúc sinh mệnh cùng đám người Linh San, Lập Phi, Lập Khương, Vũ Văn Hoá Cập trở lại Mặc Yểm Thành.
Tin tức đại địa chấn rung động tiên giới nhanh chóng từ Mặc Yểm Thành phụ cận truyền đi ra. Một trận đại chiến quỷ khốc thần sầu ngàn năm trở lại chưa từng xuất hiện. Một thanh niên trung vị thần khiêu chiến Đấu Chiến Tu La bài danh thứ mười trong một trăm lẻ sáu vị tu la. Kết quả không ai có thể tưởng tượng được. Đấu chiên tu la vậy mà triệt để đại bại, cuối cùng bị đối phương giết chết. Thanh niên kia lập tức thanh danh vang dội, tên tuổi lập tức được truyền ra, hơn nữa tiến vào thứ mười tu la. Tứ phía cường giả nghị luận sôi nổi, rốt cuộc chấp chưởng tu la bảng cường giả lập tức đăng cơ bài danh thứ mười tu la trong hai ngày phát sáng.
- Bài danh thứ mười " Bất Hủ tu la Hoàng Chấn Minh". truyện tiên hiệp hay
Hoàng Minh sau khi trở về từ Mặc Yểm thành ở lại một ngày liền mang theo mọi người hướng Mễ Nhĩ Thành. Về tới Mễ Nhĩ Thành liền nghe được tin tức bản thân hắn được phong danh hào Tu la, hơn nữa chiếm lấy vị trí thứ mười vốn có của Tiêu Long.
Hoàng Minh nghe được có chút ngây người một chút, khoé miệng nhếch lên nụ cười nỉ non tự nói:
- Bất Hủ Tu la, cũng rất bá đạo a!
Chính vào lúc này tiên giới sôi nổi bàn luận về trận chiến của Hoàng Minh cùng Tu la, không ít thế lực đều lập tức điều tra tin tức về vị Tu la trẻ nhất từ trước tới nay, có một không hai thực lực trung vị thần này.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương