Hệ Thống Game Tại Dị Giới
Chương 776: Phòng thủ 3
- Chuẩn bị phòng thủ thế nào?
Hoàng Minh lập tức lên tiếng hỏi.
- Lão đại yên tâm, toàn bộ đã ổn định, chỉ đợi kẻ địch mà thôi!
Chu Du gấp lại quạt sắt nhẹ nhàng đáp lời. Hai mắt hắn lúc này đều là niềm tin mãnh liệt.
- Tốt, lần này nhờ vào đệ cùng Gia Cát huynh!
Hoàng Minh gật đầu, hướng Chu Du cùng Gia Cát Lượng mà nói.
- Không có vấn đề gì!
Gia Cát lượng phất phất tay, vỏ rùa đã xuất hiện trên tay của hắn. Tiên giới yên lặng chờ đợi, thời gian trôi qua cũng thật chậm.
Ở phía xa, Võ Uy Nam cũng Lãnh Thu Sâm đi trước dẫn đầu. Trông thấy Hà Nội đã không còn xa, chỉ còn vạn dặm liền phất tay dừng lại. Toàn bộ người chi chít cũng lập tức dừng lại tốc độ. Võ Uy Nam hai mắt lấp loé tinh quanh, nhìn một lượt không ít khuôn mặt, rốt cuộc cất lời:
- Hai năm trước Tiên giới giảo hoạt mưu hèn kế bẩn liền sát hại chúng ta gần bốn vạn huynh đệ. Hiện tại ngày hôm nay chính là lúc chúng ta vì bọn hắn báo thù. Chúng ta Phi Linh giới không hèn hạ như Tiên giới. Chúng ta chiến đấu vô cùng quang minh lỗi lạc. Chúng ta chiến đấu vì danh dự của quê hương cùng mối thù vạn năm về trước. Hiện tại Tiên giới quân đội ở phía trước, ta có thể cam đoan rằng bọn hắn số lượng cùng chúng ta sấp xỉ không hơn. Vậy các ngươi có lòng tin giết toàn bộ bọn chúng hay không?
- Có!
Lời cuối cùng của Võ Uy Nam gần như là gào lên mà hỏi. Ngay sau đó tiếng đáp lời của mấy vạn người vang lên rung chuyển cả trời đất.
- Các ngươi có muốn tàn sát kẻ thù không đội trời chung của Phi Linh giới hay không?
- Muốn!
Lại một lần nữa tiếp đáp lời vang lên làm sĩ khí tăng cao đến cực độ.
- Các ngươi có dám cùng ta liều chiến một trận cuối cùng này hay không?
- Dám!
Lần này Võ Uy Nam gần như gào rách cả cuống họng, đáp lời hắn cũng chính là tiếng hô hào khí thế khổng lồ. Xoay người trở lại, Võ Uy Nam rút ra trường kiếm bên hông, mũi kiếm chỉ về phía trước mặt mà hô:
- Phá vỡ trận pháp, giết!
- Giết!
- Giết!
- Uông!
Ba vạn bảy ngàn thân ảnh của Phi Linh giới dưới sự huy động của Võ Uy Nam điên cuồng hướng về phía Hà Nội mà tới. Thân ảnh rậm rạp, khí thế điên cuồng bạo phát. Thần cấp lực lượng điên cuồng chồng chéo lên nhau, giống như một dòng cơn sóng thần ập tới.
- Chín ngàn dặm!
- bảy ngàn dặm!
- Năm ngàn dặm!
- Ba ngàn dặm!
Lệnh Hồ Xung liên tục nói ra lời nói mỗi khi Phi linh giới đạt đến một điểm nhất định. Vừa tới ba ngàn dăm, Chu Du cùng Gia Cát Lượng thân ảnh lập tức lăng không mà bay. Tay áo phần phật, hai người bọn hắn phóng tới trên cao Hà Nội. Mỗi người đi tới một điểm khác nhau, rất nhanh liền ổn định.
- Trận lên!
Chu Du quát lớn, khí tức trên người cũng lẫm liệt bạo phát.
Phí bên dưới gần vạn thân ảnh lập tức ngồi xuống, trên tay nắm lấy một cán cờ màu đỏ cùng đen. Ngay sau đó một tuyến màn sáng mờ ảo lập tức hiển hiện rõ ràng. Một vạn người này đã bắt đầu truyền xuống lực lượng bản thân, hình thành đại trận. Chu Du cũng tán ra khí tức bản thân. Nguyền rủa pháp tắc là một trong những pháp tắc đáng sợ bậc nhất. Một cỗ bàng bạc khí đen dung nhập lấy màn sáng, ngay sau đó lập tức tản ra bốn phía phương viên toàn bộ đại trận.
Gia Cát Lượng cũng không một chút kém cạnh, từ lúc nào trước mặt hắn mai rùa màu xanh đã phiêu phù. Hai tay hắn liên tục huy động đánh ra không ít thủ ấn. Nếu như nói Nguyền rủa pháp tắc là một trong những pháp tắc đáng sợ bậc nhất thì Vận Mệnh pháp tắc có thể xưng kì bí bậc nhất. Số lượng người có thể chứng ngộ Vận Mệnh pháp tắc tính đến bây giờ không quá một trăm người. Vận mệnh pháp tắc cũng phát ra màu xanh khí tiến nhập trận pháp tản ra bốn phía xung quanh.
- Phi Linh giới a, các ngươi tới đây!
Đoàn Dự khoé miệng nhếch lên nụ cười quỷ dị, nhẹ nhàng mà nói.
Rất nhanh những thân ảnh đầu tiên của Phi Linh giới đã tiếp cận gần tới đại trận phòng ngự. Đi đầu là một tên thượng vị thần. Hắn tốc độ đích xác đáng sợ, đôi cánh màu kim tuyến vô cùng bắt mắt điên cuồng chao lượn. Trông nó giống như vô cùng cứng rắn lại không kém phần mềm mại. Một lời khó có thể nói hết sự đặc biệt, có thể nói vũ dực chính là bộ phận quan trọng nhất của Phi Linh giới. Bởi vì đó chính là đặc điểm nhận dạng bộ tộc cùng đẳng cấp của tu sĩ Phi Linh giới.
- Phá cho ta!
Tên thanh niên thượng vị thần này tiến tới đầu tiên, trong tay đã nắm lấy một chiến phủ cực lớn màu đồng thiết. Hắn hét lớn, hai tây nâng cao chiến phủ lên đầu, chiến phủ xuất hiện một quang mang sáng rực chói mắt. Rốt cuộc một búa này bổ xuống, có thể nói mười phần lực lượng của bản thân.
Toàn trường yên tĩnh chờ đợi, không khí ngột ngạt đến đáng sợ. Một búa này đại diện cho chiến đấu nổ ra. Trước sự chứng kiến của một trăm thành trì hai giới cùng bảy mươi hai chủ thân, một búa này rốt cuộc đánh lên màn sáng đại trận.
Hoàng Minh lập tức lên tiếng hỏi.
- Lão đại yên tâm, toàn bộ đã ổn định, chỉ đợi kẻ địch mà thôi!
Chu Du gấp lại quạt sắt nhẹ nhàng đáp lời. Hai mắt hắn lúc này đều là niềm tin mãnh liệt.
- Tốt, lần này nhờ vào đệ cùng Gia Cát huynh!
Hoàng Minh gật đầu, hướng Chu Du cùng Gia Cát Lượng mà nói.
- Không có vấn đề gì!
Gia Cát lượng phất phất tay, vỏ rùa đã xuất hiện trên tay của hắn. Tiên giới yên lặng chờ đợi, thời gian trôi qua cũng thật chậm.
Ở phía xa, Võ Uy Nam cũng Lãnh Thu Sâm đi trước dẫn đầu. Trông thấy Hà Nội đã không còn xa, chỉ còn vạn dặm liền phất tay dừng lại. Toàn bộ người chi chít cũng lập tức dừng lại tốc độ. Võ Uy Nam hai mắt lấp loé tinh quanh, nhìn một lượt không ít khuôn mặt, rốt cuộc cất lời:
- Hai năm trước Tiên giới giảo hoạt mưu hèn kế bẩn liền sát hại chúng ta gần bốn vạn huynh đệ. Hiện tại ngày hôm nay chính là lúc chúng ta vì bọn hắn báo thù. Chúng ta Phi Linh giới không hèn hạ như Tiên giới. Chúng ta chiến đấu vô cùng quang minh lỗi lạc. Chúng ta chiến đấu vì danh dự của quê hương cùng mối thù vạn năm về trước. Hiện tại Tiên giới quân đội ở phía trước, ta có thể cam đoan rằng bọn hắn số lượng cùng chúng ta sấp xỉ không hơn. Vậy các ngươi có lòng tin giết toàn bộ bọn chúng hay không?
- Có!
Lời cuối cùng của Võ Uy Nam gần như là gào lên mà hỏi. Ngay sau đó tiếng đáp lời của mấy vạn người vang lên rung chuyển cả trời đất.
- Các ngươi có muốn tàn sát kẻ thù không đội trời chung của Phi Linh giới hay không?
- Muốn!
Lại một lần nữa tiếp đáp lời vang lên làm sĩ khí tăng cao đến cực độ.
- Các ngươi có dám cùng ta liều chiến một trận cuối cùng này hay không?
- Dám!
Lần này Võ Uy Nam gần như gào rách cả cuống họng, đáp lời hắn cũng chính là tiếng hô hào khí thế khổng lồ. Xoay người trở lại, Võ Uy Nam rút ra trường kiếm bên hông, mũi kiếm chỉ về phía trước mặt mà hô:
- Phá vỡ trận pháp, giết!
- Giết!
- Giết!
- Uông!
Ba vạn bảy ngàn thân ảnh của Phi Linh giới dưới sự huy động của Võ Uy Nam điên cuồng hướng về phía Hà Nội mà tới. Thân ảnh rậm rạp, khí thế điên cuồng bạo phát. Thần cấp lực lượng điên cuồng chồng chéo lên nhau, giống như một dòng cơn sóng thần ập tới.
- Chín ngàn dặm!
- bảy ngàn dặm!
- Năm ngàn dặm!
- Ba ngàn dặm!
Lệnh Hồ Xung liên tục nói ra lời nói mỗi khi Phi linh giới đạt đến một điểm nhất định. Vừa tới ba ngàn dăm, Chu Du cùng Gia Cát Lượng thân ảnh lập tức lăng không mà bay. Tay áo phần phật, hai người bọn hắn phóng tới trên cao Hà Nội. Mỗi người đi tới một điểm khác nhau, rất nhanh liền ổn định.
- Trận lên!
Chu Du quát lớn, khí tức trên người cũng lẫm liệt bạo phát.
Phí bên dưới gần vạn thân ảnh lập tức ngồi xuống, trên tay nắm lấy một cán cờ màu đỏ cùng đen. Ngay sau đó một tuyến màn sáng mờ ảo lập tức hiển hiện rõ ràng. Một vạn người này đã bắt đầu truyền xuống lực lượng bản thân, hình thành đại trận. Chu Du cũng tán ra khí tức bản thân. Nguyền rủa pháp tắc là một trong những pháp tắc đáng sợ bậc nhất. Một cỗ bàng bạc khí đen dung nhập lấy màn sáng, ngay sau đó lập tức tản ra bốn phía phương viên toàn bộ đại trận.
Gia Cát Lượng cũng không một chút kém cạnh, từ lúc nào trước mặt hắn mai rùa màu xanh đã phiêu phù. Hai tay hắn liên tục huy động đánh ra không ít thủ ấn. Nếu như nói Nguyền rủa pháp tắc là một trong những pháp tắc đáng sợ bậc nhất thì Vận Mệnh pháp tắc có thể xưng kì bí bậc nhất. Số lượng người có thể chứng ngộ Vận Mệnh pháp tắc tính đến bây giờ không quá một trăm người. Vận mệnh pháp tắc cũng phát ra màu xanh khí tiến nhập trận pháp tản ra bốn phía xung quanh.
- Phi Linh giới a, các ngươi tới đây!
Đoàn Dự khoé miệng nhếch lên nụ cười quỷ dị, nhẹ nhàng mà nói.
Rất nhanh những thân ảnh đầu tiên của Phi Linh giới đã tiếp cận gần tới đại trận phòng ngự. Đi đầu là một tên thượng vị thần. Hắn tốc độ đích xác đáng sợ, đôi cánh màu kim tuyến vô cùng bắt mắt điên cuồng chao lượn. Trông nó giống như vô cùng cứng rắn lại không kém phần mềm mại. Một lời khó có thể nói hết sự đặc biệt, có thể nói vũ dực chính là bộ phận quan trọng nhất của Phi Linh giới. Bởi vì đó chính là đặc điểm nhận dạng bộ tộc cùng đẳng cấp của tu sĩ Phi Linh giới.
- Phá cho ta!
Tên thanh niên thượng vị thần này tiến tới đầu tiên, trong tay đã nắm lấy một chiến phủ cực lớn màu đồng thiết. Hắn hét lớn, hai tây nâng cao chiến phủ lên đầu, chiến phủ xuất hiện một quang mang sáng rực chói mắt. Rốt cuộc một búa này bổ xuống, có thể nói mười phần lực lượng của bản thân.
Toàn trường yên tĩnh chờ đợi, không khí ngột ngạt đến đáng sợ. Một búa này đại diện cho chiến đấu nổ ra. Trước sự chứng kiến của một trăm thành trì hai giới cùng bảy mươi hai chủ thân, một búa này rốt cuộc đánh lên màn sáng đại trận.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương