Đỉnh Cấp Sát Thủ - Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp
Chương 1
Thành Lạc Dương, Triệu phủ.
Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay.
Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi.
Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái.
Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa.
“Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ.”
“Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà.”
“Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?”
Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù.
Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra.
Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi.
“Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!”
Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi.
Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì.
Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết.
Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống.
Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt.
Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện tại, cuối cùng hắn cũng hoàn thành nhiệm vụ.
“Bing, kiểm tra đo lường được ký chủ bắt được một con ruồi, có thu làm sủng vật hay không?”
Lâm Lăng theo bản năng mà mặc niệm: “Có.”
“Chúc mừng kí chủ thu nạp sủng vật, có thể đặt tên cho nó.”
“Công Phu Tiểu Dăng.”
Nghe vậy, trong lòng Lâm Lăng khẽ nhúc nhích, nhớ tới bộ điện ảnh khoa học viễn tưởng nào đó ở kiếp trước, hắn lập tức thầm nói trong bụng.
“Bing, sủng vật đã hoàn thành đặt tên.”
Tiếng nói của hệ thống vang lên, đồng thời một giao diện số liệu lập tức hiện ra trong đầu Lâm Lăng.
[Công Phu Tiểu Dăng]
Danh hiệu: 001
Chủ nhân: Lâm Lăng
Sức chiến đấu: 1
Tuổi thọ: Năm mươi ngày
Kỹ năng: Không
Có thể tiến hóa: Tất cả các bộ phận toàn thân
...
Nhìn từ thông tin trên giao diện hệ thống, Lâm Lăng xem như đã hiểu công năng của hệ thống động vật tiến hóa này.
Chủ yếu là cường hóa chiến lực của động vật để bản thân sử dụng.
Mà công năng này chia thành hai loại hình.
Loại thứ nhất là ‘Cường hóa toàn thân’.
Có thể tiến hành cường hóa tất cả các bộ phận của động vật.
Ngoài ra còn có tất cả bốn cấp bậc, chia theo thứ tự là sơ cấp, trung cấp, cao cấp và vương cấp.
Cấp bậc càng cao thì cần càng nhiều tiền tài, cứ tăng lên lần lượt gấp mười lần.
Ví dụ như tiến hóa sơ cấp thì phải có một vạn lượng hoàng kim, tiến hóa trung cấp thì cần mười vạn lượng...
Loại hình thứ hai gọi là ‘Cường hóa lên cấp’.
Chủ yếu chia thành bảy giai đoạn là D, C, B, A, S, SS, SSS.
Nói một cách đơn giản, đây là một loại năng lực hệ thống có thể giúp động vật thăng cấp lột xác.
Khi một con gà trống thăng cấp lên đến SSS thì nó có xác suất rất lớn sẽ lột xác thành một con hỏa phượng hoàng cấp thần thú!
Nhưng kiểu lên cấp này lại có giá cả tương đối sang quý.
Mỗi lần lên cấp, ít nhất cần đến mười vạn lượng.
Những cấp bậc sau đó cũng gấp mười lần giá trị cũ, cứ liên tục nhân lên như vậy.
Hơn nữa đầu tiên là dạng ‘Cường hóa toàn thân’ này cần lên tới vương cấp thì mới có thể thỏa mãn điều kiện thăng cấp.
Ví dụ như từ cấp D lên đến cấp C.
Sủng vật cần phải lên tới trình tự cường hóa vương cấp của cấp D thì mới có thể tiến hóa đến cấp C.
“Thì ra là thế!”
Sau khi hoàn toàn hiểu biết công dụng của hệ thống, Lâm Lăng bừng tỉnh trong lòng, đồng thời cũng có chút kích động.
Về sau nếu cường hóa ra một số lượng lớn động vật cấp thần thú, vậy chẳng phải hắn có thể thỏa sức mà ngao du trong thế giới này?!
Nhưng rất nhanh, Lâm Lăng lại ý thức được một vấn đề cực kỳ mấu chốt.
Đó chính là, hiện tại hắn không có một xu dính túi, lấy tiền đâu ra mà tiến hóa...
“Bing, kiểm tra ra đây là lần đầu ký chủ trói buộc sủng vật, chúc mừng đạt được một phần quà người mới, có nhận hay không?”
Nghe được tiếng nhắc nhở của hệ thống, Lâm Lăng lập tức không do dự mà mặc niệm: “Nhận.”
“Chúc mừng kí chủ Lâm Lăng, miễn phí đạt được một lần cường hóa động vật vương cấp.”
“Chúc mừng kí chủ Lâm Lăng, miễn phí đạt được một lần thăng cấp động vật.”
“Xin hãy lựa chọn sủng vật cần tiến hóa.”
Chỉ thoáng chốc, trong đầu Lâm Lăng dần hiện ra một giao diện quầng sáng, có năm ô vuông nhỏ.
Ô đầu tiên hiện ra hình dáng một con ruồi nhỏ màu đen.
Còn bốn ô còn lại trống rỗng, chắc có nghĩa là hắn còn có thể bắt được bốn con sủng vật.
Lâm Lăng trực tiếp nhấn vào hình ảnh con ruồi.
“Bing, cường hóa thành công, Công Phu Tiểu Dăng được tăng cường toàn diện.”
Chỉ thoáng chốc, Lâm Lăng phát hiện giao diện số liệu của Công Phu Tiểu Dăng thay đổi không ít. Cho dù là tốc độ, sức mạnh, cảm quan hay là chỉ số thông minh đều được tăng cường lên siêu cao.
Ví dụ như chiến lực, trước đó là 1, giờ trực tiếp lên tới 1000.
Nhưng tuổi thọ vẫn là năm mươi ngày.
Hiển nhiên loại cường hóa này cũng không thể gia tăng tuổi thọ của sủng vật.
“Bing, thành công thăng cấp, chúc mừng Công Phu Tiểu Dăng thăng đến cấp C, cũng đạt được kỹ năng đặc thù, Huyết Nhận Liêm Túc.”
Ngay sau đó, Lâm Lăng lập tức mừng rỡ phát hiện, hình ảnh con ruồi trên ô vuông đột nhiên thay đổi.
Con ruồi vốn nhỏ gầy cứ như hóa thân thành lực sĩ, trên người tràn đầy cơ bắp, sáu cái chân cũng trở nên cường tráng mạnh mẽ, móng vuốt giống như lưỡi liềm, tỏa ra hàn quang kim loại sắc bén.
Quan trọng nhất chính là, tuổi thọ từ năm mươi ngày ban đầu đã trực tiếp tăng lên năm trăm ngày!
Lâm Lăng nhịn không được hít một hơi thật sâu.
Công năng lên cấp này thật sự quá ghê gớm!
Lâm Lăng thử buông bàn tay ra...
Chỉ thấy con ruồi nhỏ cũng không lập tức bay đi, ngược lại ngoan ngoãn đậu trên lòng bàn tay hắn, cứ như đang chờ đợi mệnh lệnh.
“Hả? Đây là...”
Trong lúc hoảng hốt, Lâm Lăng ngạc nhiên phát hiện tầm mắt của mình không còn là một mảnh hắc ám, hắn có thể cảm ứng được ánh sáng và các vật thể chung quanh.
Nhưng góc độ thị giác lại không đến từ đôi mắt của hắn, mà lại là trên bàn tay.
Đó là vị trí của Công Phu Tiểu Dăng.
Chẳng lẽ ta có thể dùng góc nhìn của thượng đế, dùng chung những cảnh tượng mà Công Phu Tiểu Dăng nhìn thấy?!
Nghĩ đến đây, cảm xúc của Lâm Lăng lập tức sôi sục.
Hắn càng cảm thấy hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp này hoàn toàn được chế tạo dành riêng cho hắn.
“Hừ, thật mất hứng, mới đó mà bắt được rồi, vụ đánh cược của chúng ta cũng trở thành phế thải.”
“Một tên mù lại có thể bắt được ruồi, đúng là xưa nay chưa từng thấy.”
Nhìn thấy Lâm Lăng thật sự bắt được một con ruồi, những đầu bếp đó tuy có chút kinh ngạc, nhưng trong lời nói vẫn mang theo cảm giác cười nhạo mãnh liệt.
Mà lúc này, Lâm Lăng cũng dựa vào thị giác của Công Phu Tiểu Dăng mà thấy rõ bộ dạng của những đầu bếp đó.
Một đám tai to mặt lớn, đầy mặt dầu mỡ.
Ở Triệu phủ, đầu bếp là dạng tạp công hậu cần tương đối cấp thấp, nhưng dù như vậy thì bọn người này vẫn có thể không chút tôn kính cô gia là hắn.
Hắn xuất thân từ Lâm phủ - Một trong ba đại gia tộc trong thành, bối cảnh xem như cũng cao, nhưng vì trời sinh mù lòa nên từ nhỏ đã không được gia tộc coi trọng.
Nửa năm trước, trong cuộc liên hôn trao đổi lợi ích giữa các gia tộc, hắn ở rể tại Triệu phủ, nhận hết sỉ nhục.
Tuy có thê tử xinh đẹp yêu kiều, ở chung một phòng, nhưng đêm nào cũng phải tách ra ngủ.
Một người trên giường đệm, một người dưới sàn nhà, còn không bằng người hầu của Vương phủ.
Lâm Lăng cũng không để ý tới lời trào phúng của những đầu bếp đó, chỉ xoay người đi ra ngoài viện.
Ong ——!
Công Phu Tiểu Dăng bay một vòng ở giữa không trung, sau đó đáp xuống vai Lâm Lăng.
“Tiểu Lý.”
Nhìn thấy Lâm Lăng muốn rời khỏi, chủ bếp to béo cầm đầu đưa mắt ra hiệu với học đồ bên cạnh.
Học trò hiểu ý gật đầu, lập tức mang vẻ mặt âm u đi đến phía trước Lâm Lăng, vươn cổ chân ra, tính làm Lâm Lăng té ngã lộn nhào.
Trong thị giác của Công Phu Tiểu Dăng, Lâm Lăng nhìn thấy được mọi chuyện.
Nửa năm qua, từ khi ở rể trong Triệu phủ, cũng không biết hắn đắc tội với ai mà thường xuyên có người đến gây chuyện sinh sự.
Đặc biệt là những đầu bếp đó, chúng thường xuyên làm trò trong đồ ăn, thật sự xấu xa!
Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay.
Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi.
Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái.
Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa.
“Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ.”
“Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà.”
“Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?”
Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù.
Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra.
Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi.
“Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp!”
Nghe trong đầu vang lên âm thanh điện tử hợp thành, trong lòng Lâm Lăng thầm giật mình, sau đó lại có cảm giác lệ nóng tràn mi.
Làm một thành viên trong đại quân xuyên qua, tất nhiên Lâm Lăng biết rõ hệ thống là cái gì.
Tuy thời gian hệ thống buông xuống đã muộn tận mười tám năm, nhưng với tình cảnh hiện giờ của hắn thì không khác gì là đưa than ngày tuyết.
Để khởi đầu, nó muốn hắn tự tay bắt sống một động vật, vậy mới có thể thành công khởi động hệ thống.
Cho nên hắn lựa chọn phòng bếp, do nơi này có nhiều ruồi bọ nhất để bắt.
Mệt mỏi ba ngày, cũng bị cười nhạo ba ngày. Nhưng hiện tại, cuối cùng hắn cũng hoàn thành nhiệm vụ.
“Bing, kiểm tra đo lường được ký chủ bắt được một con ruồi, có thu làm sủng vật hay không?”
Lâm Lăng theo bản năng mà mặc niệm: “Có.”
“Chúc mừng kí chủ thu nạp sủng vật, có thể đặt tên cho nó.”
“Công Phu Tiểu Dăng.”
Nghe vậy, trong lòng Lâm Lăng khẽ nhúc nhích, nhớ tới bộ điện ảnh khoa học viễn tưởng nào đó ở kiếp trước, hắn lập tức thầm nói trong bụng.
“Bing, sủng vật đã hoàn thành đặt tên.”
Tiếng nói của hệ thống vang lên, đồng thời một giao diện số liệu lập tức hiện ra trong đầu Lâm Lăng.
[Công Phu Tiểu Dăng]
Danh hiệu: 001
Chủ nhân: Lâm Lăng
Sức chiến đấu: 1
Tuổi thọ: Năm mươi ngày
Kỹ năng: Không
Có thể tiến hóa: Tất cả các bộ phận toàn thân
...
Nhìn từ thông tin trên giao diện hệ thống, Lâm Lăng xem như đã hiểu công năng của hệ thống động vật tiến hóa này.
Chủ yếu là cường hóa chiến lực của động vật để bản thân sử dụng.
Mà công năng này chia thành hai loại hình.
Loại thứ nhất là ‘Cường hóa toàn thân’.
Có thể tiến hành cường hóa tất cả các bộ phận của động vật.
Ngoài ra còn có tất cả bốn cấp bậc, chia theo thứ tự là sơ cấp, trung cấp, cao cấp và vương cấp.
Cấp bậc càng cao thì cần càng nhiều tiền tài, cứ tăng lên lần lượt gấp mười lần.
Ví dụ như tiến hóa sơ cấp thì phải có một vạn lượng hoàng kim, tiến hóa trung cấp thì cần mười vạn lượng...
Loại hình thứ hai gọi là ‘Cường hóa lên cấp’.
Chủ yếu chia thành bảy giai đoạn là D, C, B, A, S, SS, SSS.
Nói một cách đơn giản, đây là một loại năng lực hệ thống có thể giúp động vật thăng cấp lột xác.
Khi một con gà trống thăng cấp lên đến SSS thì nó có xác suất rất lớn sẽ lột xác thành một con hỏa phượng hoàng cấp thần thú!
Nhưng kiểu lên cấp này lại có giá cả tương đối sang quý.
Mỗi lần lên cấp, ít nhất cần đến mười vạn lượng.
Những cấp bậc sau đó cũng gấp mười lần giá trị cũ, cứ liên tục nhân lên như vậy.
Hơn nữa đầu tiên là dạng ‘Cường hóa toàn thân’ này cần lên tới vương cấp thì mới có thể thỏa mãn điều kiện thăng cấp.
Ví dụ như từ cấp D lên đến cấp C.
Sủng vật cần phải lên tới trình tự cường hóa vương cấp của cấp D thì mới có thể tiến hóa đến cấp C.
“Thì ra là thế!”
Sau khi hoàn toàn hiểu biết công dụng của hệ thống, Lâm Lăng bừng tỉnh trong lòng, đồng thời cũng có chút kích động.
Về sau nếu cường hóa ra một số lượng lớn động vật cấp thần thú, vậy chẳng phải hắn có thể thỏa sức mà ngao du trong thế giới này?!
Nhưng rất nhanh, Lâm Lăng lại ý thức được một vấn đề cực kỳ mấu chốt.
Đó chính là, hiện tại hắn không có một xu dính túi, lấy tiền đâu ra mà tiến hóa...
“Bing, kiểm tra ra đây là lần đầu ký chủ trói buộc sủng vật, chúc mừng đạt được một phần quà người mới, có nhận hay không?”
Nghe được tiếng nhắc nhở của hệ thống, Lâm Lăng lập tức không do dự mà mặc niệm: “Nhận.”
“Chúc mừng kí chủ Lâm Lăng, miễn phí đạt được một lần cường hóa động vật vương cấp.”
“Chúc mừng kí chủ Lâm Lăng, miễn phí đạt được một lần thăng cấp động vật.”
“Xin hãy lựa chọn sủng vật cần tiến hóa.”
Chỉ thoáng chốc, trong đầu Lâm Lăng dần hiện ra một giao diện quầng sáng, có năm ô vuông nhỏ.
Ô đầu tiên hiện ra hình dáng một con ruồi nhỏ màu đen.
Còn bốn ô còn lại trống rỗng, chắc có nghĩa là hắn còn có thể bắt được bốn con sủng vật.
Lâm Lăng trực tiếp nhấn vào hình ảnh con ruồi.
“Bing, cường hóa thành công, Công Phu Tiểu Dăng được tăng cường toàn diện.”
Chỉ thoáng chốc, Lâm Lăng phát hiện giao diện số liệu của Công Phu Tiểu Dăng thay đổi không ít. Cho dù là tốc độ, sức mạnh, cảm quan hay là chỉ số thông minh đều được tăng cường lên siêu cao.
Ví dụ như chiến lực, trước đó là 1, giờ trực tiếp lên tới 1000.
Nhưng tuổi thọ vẫn là năm mươi ngày.
Hiển nhiên loại cường hóa này cũng không thể gia tăng tuổi thọ của sủng vật.
“Bing, thành công thăng cấp, chúc mừng Công Phu Tiểu Dăng thăng đến cấp C, cũng đạt được kỹ năng đặc thù, Huyết Nhận Liêm Túc.”
Ngay sau đó, Lâm Lăng lập tức mừng rỡ phát hiện, hình ảnh con ruồi trên ô vuông đột nhiên thay đổi.
Con ruồi vốn nhỏ gầy cứ như hóa thân thành lực sĩ, trên người tràn đầy cơ bắp, sáu cái chân cũng trở nên cường tráng mạnh mẽ, móng vuốt giống như lưỡi liềm, tỏa ra hàn quang kim loại sắc bén.
Quan trọng nhất chính là, tuổi thọ từ năm mươi ngày ban đầu đã trực tiếp tăng lên năm trăm ngày!
Lâm Lăng nhịn không được hít một hơi thật sâu.
Công năng lên cấp này thật sự quá ghê gớm!
Lâm Lăng thử buông bàn tay ra...
Chỉ thấy con ruồi nhỏ cũng không lập tức bay đi, ngược lại ngoan ngoãn đậu trên lòng bàn tay hắn, cứ như đang chờ đợi mệnh lệnh.
“Hả? Đây là...”
Trong lúc hoảng hốt, Lâm Lăng ngạc nhiên phát hiện tầm mắt của mình không còn là một mảnh hắc ám, hắn có thể cảm ứng được ánh sáng và các vật thể chung quanh.
Nhưng góc độ thị giác lại không đến từ đôi mắt của hắn, mà lại là trên bàn tay.
Đó là vị trí của Công Phu Tiểu Dăng.
Chẳng lẽ ta có thể dùng góc nhìn của thượng đế, dùng chung những cảnh tượng mà Công Phu Tiểu Dăng nhìn thấy?!
Nghĩ đến đây, cảm xúc của Lâm Lăng lập tức sôi sục.
Hắn càng cảm thấy hệ thống động vật tiến hóa Thần cấp này hoàn toàn được chế tạo dành riêng cho hắn.
“Hừ, thật mất hứng, mới đó mà bắt được rồi, vụ đánh cược của chúng ta cũng trở thành phế thải.”
“Một tên mù lại có thể bắt được ruồi, đúng là xưa nay chưa từng thấy.”
Nhìn thấy Lâm Lăng thật sự bắt được một con ruồi, những đầu bếp đó tuy có chút kinh ngạc, nhưng trong lời nói vẫn mang theo cảm giác cười nhạo mãnh liệt.
Mà lúc này, Lâm Lăng cũng dựa vào thị giác của Công Phu Tiểu Dăng mà thấy rõ bộ dạng của những đầu bếp đó.
Một đám tai to mặt lớn, đầy mặt dầu mỡ.
Ở Triệu phủ, đầu bếp là dạng tạp công hậu cần tương đối cấp thấp, nhưng dù như vậy thì bọn người này vẫn có thể không chút tôn kính cô gia là hắn.
Hắn xuất thân từ Lâm phủ - Một trong ba đại gia tộc trong thành, bối cảnh xem như cũng cao, nhưng vì trời sinh mù lòa nên từ nhỏ đã không được gia tộc coi trọng.
Nửa năm trước, trong cuộc liên hôn trao đổi lợi ích giữa các gia tộc, hắn ở rể tại Triệu phủ, nhận hết sỉ nhục.
Tuy có thê tử xinh đẹp yêu kiều, ở chung một phòng, nhưng đêm nào cũng phải tách ra ngủ.
Một người trên giường đệm, một người dưới sàn nhà, còn không bằng người hầu của Vương phủ.
Lâm Lăng cũng không để ý tới lời trào phúng của những đầu bếp đó, chỉ xoay người đi ra ngoài viện.
Ong ——!
Công Phu Tiểu Dăng bay một vòng ở giữa không trung, sau đó đáp xuống vai Lâm Lăng.
“Tiểu Lý.”
Nhìn thấy Lâm Lăng muốn rời khỏi, chủ bếp to béo cầm đầu đưa mắt ra hiệu với học đồ bên cạnh.
Học trò hiểu ý gật đầu, lập tức mang vẻ mặt âm u đi đến phía trước Lâm Lăng, vươn cổ chân ra, tính làm Lâm Lăng té ngã lộn nhào.
Trong thị giác của Công Phu Tiểu Dăng, Lâm Lăng nhìn thấy được mọi chuyện.
Nửa năm qua, từ khi ở rể trong Triệu phủ, cũng không biết hắn đắc tội với ai mà thường xuyên có người đến gây chuyện sinh sự.
Đặc biệt là những đầu bếp đó, chúng thường xuyên làm trò trong đồ ăn, thật sự xấu xa!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương