Đồ Đệ Toàn Năng Của Thiên Đạo Chủ
Chương 55: Ấp ủ từ lâu?
Các tu sĩ đứng từ xa quan sát thấy vậy, hai bên Thái Dương không khỏi co giật mấy cái, thật là đáng sợ quá!
Người này thật sự là ma quỷ mà!
Vừa tiêu diệt xong toàn bộ La Thiên Tông - một trong bốn tông môn lớn nhất ở Bắc Vực, mà cô ta vẫn giữ nguyên bộ dáng bình tĩnh như trước, tâm trạng không hề dao động chút nào.
Thậm chí cô ta còn không thèm để ý tới La Võ chân nhân đang chạy trốn, không biết là do cô ta cảm thấy mình đuổi không kịp hay đã dùng hết át chủ bài đây?
Qua hồi lâu sau Lãnh Yên Nhiên mới tỉ mỉ kiểm tra xong toàn bộ bãi thiên bia khổng lồ, lúc này cô mới cảm thấy yên lòng.
Sau đó cô lại ngẩng đầu nhìn về phía La Võ chân nhân chạy trốn rồi chậm rãi bay theo.
Lúc bấy giờ trong mắt La Võ chân nhân đã tràn đầy tia máu, ông ta không ngừng sử dụng thần thông của mình để bản phá kết giới trước mặt!
Rõ ràng đây chỉ là một lớp màn chắn trong suốt, nhìn có vẻ không kiên cố mấy, nhưng dù ông ta có thi triển bao nhiêu thần thông lên trên cũng không cách nào phá vỡ được, thậm chí là không hề tạo ra một chút gợn sóng nào!
"Chết tiệt! Chết tiệt!"
"Rốt cuộc đây là trận pháp phẩm giai gì vậy hả? Không lẽ là Thiên Giai nữa!"
"Không thể nào, đối phương không thể nào thần không biết quỷ không hay bố trí trận pháp Hạn chế Thiên Giai ngay. dưới mắt ta được!"
"Hơn nữa bố trí trận pháp Thiên Giai vô cùng khó khăn, trong vòng nửa tháng không thể nào hoàn thành được!"
“Chẳng lẽ... từ mấy chục năm trước đã có người lập nên âm mưu này để nhằm vào La Thiên Tông bọn ta?”
La Võ chân nhân đã sử dụng gần hết linh lực trên người mình nhưng vẫn không thấy được chút hy vọng nào.
Màn chắn của trận pháp Hạn chế này còn kiên cố hơn cả Hộ Tông Đại Trận của La Thiên Tông của ông nữa!
Nhất thời trong lòng ông ta đã tràn ngập nỗi tuyệt vọng. Ông ta thật sự rất muốn biết rốt cuộc làm sao đối phương có thể làm được chuyện này, nhưng mà có nghĩ như thế nào
ông ta cũng nghĩ không ra.
Đúng lúc này, một bóng người đột nhiên lặng lẽ xuất hiện sau lưng ông ta.
"La tông chủ, hôm nay La Thiên Tông bị tiêu diệt, à không, còn ngươi nữa mới tính là bị diệt hoàn toàn.”
"Tận mắt chứng kiến tông môn của mình bị hủy diệt, có thoải mái không?”
"Nhưng mà chuyện này cũng chỉ có thể trách ngươi gieo gió gặt bão. Vốn dĩ ta cũng muốn cho ngươi chết dứt khoát một chút, nhưng mà ngươi ăn nói quá ngông cuồng, dám nói lời xăng bậy vu oan sư tôn, ngươi rất đáng nhận lấy sự trừng phạt này!"
Lãnh Yên Nhiên lẳng lặng nhìn La Võ chân nhân, đồng thời dùng giọng điệu lãnh đạm kể ra tội ác của ông ta.
Sự xuất hiện của cô cũng đồng nghĩa với chuyện giờ chết của La Võ chân nhân đã đến.
"Ngươi, rốt cuộc tên sư tôn mà ngươi nói là ail"
“Còn có trận pháp này nữa, các người đã xây dựng nó từ khi nào?”
"Có phải là các người đã ấp ủ âm mưu hại La Thiên Tông. của ta từ lâu rồi đúng không!?"
Vẻ mặt La Võ chân nhân tràn đầy hoảng sợ, dường như đã biết mình không có hy vọng trốn thoát cho nên ông ta cũng không thèm ra tay nữa, nhìn chằm chằm vào Lãnh Yên Nhiên, hỏi.
"Ấp ủ từ lâu?"
"Không có chuyện đó đâu, hết thảy mọi chuyện diễn ra ngày hôm đều là thứ mà sư tôn tiện tay làm ra mà thôi."
"Vê phần tên của sư tôn ta, ngươi không xứng được biết."
"Được rồi, La tông chủ chuẩn bị lên đường đi, đừng để các đệ tử của ngươi đứng đợi ở dưới Hoàng Tuyền quá lâu!"
Vẻ mặt của Lãnh Yên Nhiên vẫn không chút gợn sóng, cô vô cùng chán ghét La Võ chân nhân trước mặt, ai bảo ông ta dám nói sư tôn thu cô làm đồ đệ là vì có ý đồ khác.
Sư tôn vừa hiền lành vừa ân cần với cô như vậy, hơn nữa ngài ấy cũng không yêu cầu cô hồi đáp gì cả, vậy mà tên La Võ chân nhân đáng chết này còn dám vu khống ngài ấy!
Tội này không thể tha thứ được!
Không chút do dự, Lãnh Yên Nhiên lập tức ném mảnh ngọc bội trong tay về phía La Võ chân nhân.
La Võ chân nhân nhìn thấy cảnh này lập tức đề cao cảnh giác, hai mắt ông ta nhìn chằm chăm vào mảnh ngọc bội phía trước!
Ông ta biết thần thông bên trong đó khủng bố thế nào! Nhưng mà, dù thiên bia đó có đáng sợ thì nó cũng không phải là thần thông do chính tay Lãnh Yên Nhiên thi triển, tính linh hoạt không cao.
Chỉ cần ông ta tìm được cơ hội thích hợp, nói không chừng ông vẫn còn cơ hội tránh khỏi đòn đó!
Hơn nữa, ông ta còn có thể nhờ đòn công kích đó phá vỡ màn chắn sau lưng rồi chạy đi tìm đường trốn thoát!!!
Người này thật sự là ma quỷ mà!
Vừa tiêu diệt xong toàn bộ La Thiên Tông - một trong bốn tông môn lớn nhất ở Bắc Vực, mà cô ta vẫn giữ nguyên bộ dáng bình tĩnh như trước, tâm trạng không hề dao động chút nào.
Thậm chí cô ta còn không thèm để ý tới La Võ chân nhân đang chạy trốn, không biết là do cô ta cảm thấy mình đuổi không kịp hay đã dùng hết át chủ bài đây?
Qua hồi lâu sau Lãnh Yên Nhiên mới tỉ mỉ kiểm tra xong toàn bộ bãi thiên bia khổng lồ, lúc này cô mới cảm thấy yên lòng.
Sau đó cô lại ngẩng đầu nhìn về phía La Võ chân nhân chạy trốn rồi chậm rãi bay theo.
Lúc bấy giờ trong mắt La Võ chân nhân đã tràn đầy tia máu, ông ta không ngừng sử dụng thần thông của mình để bản phá kết giới trước mặt!
Rõ ràng đây chỉ là một lớp màn chắn trong suốt, nhìn có vẻ không kiên cố mấy, nhưng dù ông ta có thi triển bao nhiêu thần thông lên trên cũng không cách nào phá vỡ được, thậm chí là không hề tạo ra một chút gợn sóng nào!
"Chết tiệt! Chết tiệt!"
"Rốt cuộc đây là trận pháp phẩm giai gì vậy hả? Không lẽ là Thiên Giai nữa!"
"Không thể nào, đối phương không thể nào thần không biết quỷ không hay bố trí trận pháp Hạn chế Thiên Giai ngay. dưới mắt ta được!"
"Hơn nữa bố trí trận pháp Thiên Giai vô cùng khó khăn, trong vòng nửa tháng không thể nào hoàn thành được!"
“Chẳng lẽ... từ mấy chục năm trước đã có người lập nên âm mưu này để nhằm vào La Thiên Tông bọn ta?”
La Võ chân nhân đã sử dụng gần hết linh lực trên người mình nhưng vẫn không thấy được chút hy vọng nào.
Màn chắn của trận pháp Hạn chế này còn kiên cố hơn cả Hộ Tông Đại Trận của La Thiên Tông của ông nữa!
Nhất thời trong lòng ông ta đã tràn ngập nỗi tuyệt vọng. Ông ta thật sự rất muốn biết rốt cuộc làm sao đối phương có thể làm được chuyện này, nhưng mà có nghĩ như thế nào
ông ta cũng nghĩ không ra.
Đúng lúc này, một bóng người đột nhiên lặng lẽ xuất hiện sau lưng ông ta.
"La tông chủ, hôm nay La Thiên Tông bị tiêu diệt, à không, còn ngươi nữa mới tính là bị diệt hoàn toàn.”
"Tận mắt chứng kiến tông môn của mình bị hủy diệt, có thoải mái không?”
"Nhưng mà chuyện này cũng chỉ có thể trách ngươi gieo gió gặt bão. Vốn dĩ ta cũng muốn cho ngươi chết dứt khoát một chút, nhưng mà ngươi ăn nói quá ngông cuồng, dám nói lời xăng bậy vu oan sư tôn, ngươi rất đáng nhận lấy sự trừng phạt này!"
Lãnh Yên Nhiên lẳng lặng nhìn La Võ chân nhân, đồng thời dùng giọng điệu lãnh đạm kể ra tội ác của ông ta.
Sự xuất hiện của cô cũng đồng nghĩa với chuyện giờ chết của La Võ chân nhân đã đến.
"Ngươi, rốt cuộc tên sư tôn mà ngươi nói là ail"
“Còn có trận pháp này nữa, các người đã xây dựng nó từ khi nào?”
"Có phải là các người đã ấp ủ âm mưu hại La Thiên Tông. của ta từ lâu rồi đúng không!?"
Vẻ mặt La Võ chân nhân tràn đầy hoảng sợ, dường như đã biết mình không có hy vọng trốn thoát cho nên ông ta cũng không thèm ra tay nữa, nhìn chằm chằm vào Lãnh Yên Nhiên, hỏi.
"Ấp ủ từ lâu?"
"Không có chuyện đó đâu, hết thảy mọi chuyện diễn ra ngày hôm đều là thứ mà sư tôn tiện tay làm ra mà thôi."
"Vê phần tên của sư tôn ta, ngươi không xứng được biết."
"Được rồi, La tông chủ chuẩn bị lên đường đi, đừng để các đệ tử của ngươi đứng đợi ở dưới Hoàng Tuyền quá lâu!"
Vẻ mặt của Lãnh Yên Nhiên vẫn không chút gợn sóng, cô vô cùng chán ghét La Võ chân nhân trước mặt, ai bảo ông ta dám nói sư tôn thu cô làm đồ đệ là vì có ý đồ khác.
Sư tôn vừa hiền lành vừa ân cần với cô như vậy, hơn nữa ngài ấy cũng không yêu cầu cô hồi đáp gì cả, vậy mà tên La Võ chân nhân đáng chết này còn dám vu khống ngài ấy!
Tội này không thể tha thứ được!
Không chút do dự, Lãnh Yên Nhiên lập tức ném mảnh ngọc bội trong tay về phía La Võ chân nhân.
La Võ chân nhân nhìn thấy cảnh này lập tức đề cao cảnh giác, hai mắt ông ta nhìn chằm chăm vào mảnh ngọc bội phía trước!
Ông ta biết thần thông bên trong đó khủng bố thế nào! Nhưng mà, dù thiên bia đó có đáng sợ thì nó cũng không phải là thần thông do chính tay Lãnh Yên Nhiên thi triển, tính linh hoạt không cao.
Chỉ cần ông ta tìm được cơ hội thích hợp, nói không chừng ông vẫn còn cơ hội tránh khỏi đòn đó!
Hơn nữa, ông ta còn có thể nhờ đòn công kích đó phá vỡ màn chắn sau lưng rồi chạy đi tìm đường trốn thoát!!!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương