Thái Hậu, Từ Ninh Cung.
Thái Hậu tiệc mừng thọ là từ Hoàng Hậu một tay làm lụng vất vả, Hoàng Hậu phụ trách gánh vác cũng trả giá cực đại tâm lực, cung vụ từ trên xuống dưới cuối cùng đều phải giao từ nàng tới xử lý.
Tiệc mừng thọ của Thái Hậu là do một tay Hoàng Hậu sắp xếp, Hoàng Hậu gánh vác trách nhiệm tốn rất nhiều tâm lực, cung vụ từ trên xuống dưới cuối cùng đều từ nàng ta xử lý.
Nếu làm tốt, cũng chỉ được một câu khen ngợi, làm không tốt, nói không chừng còn bị hoàng đế ghét bỏ.
Tất cả nữ quyến đều rời giường trang điểm từ sớm, đi vào cung.
Bởi vì An Vương điện hạ đã cập quan, gần nhất lại lập công lớn, rất nhiều người đều phỏng đoán, vạn thọ yến lần này mục đích chủ yếu là vì thay An Vương tuyển phi.
Rất nhiều muốn làm An Vương phi, đều tranh tài khoe sắc, thi triển chính mình dáng người mỹ mạo.
Chỉ một thoáng, một đám các cô nương tuổi trẻ mỹ mạo tỉ mỉ trang điểm, các quý nữ thiên hình vạn trạng được giáo dưỡng tỉ mỉ, nữ tử trẻ tuổi mỗi người đều đẹp hơn hoa, trận thị giác thịnh yến này, làm người nhìn hoa cả mắt.
"Nhi thần chúc mẫu hậu vạn thọ vô cương...... "
An Vương nói rất nhiều câu chúc phúc mở màn, đáng tiếc Nguyên Sắt Sắt một câu cũng không nghe vào.
Nguyên Sắt Sắt ngồi ở bên cạnh Lâm Nguyệt San, đã sớm chờ An Vương cùng Chu Thấm Nhiên mở màn trò hay.
“Chỉ là nhi thần còn có một yêu cầu quá đáng...... "
Thái Hậu bảo dưỡng rất tốt, nhìn rõ nét xinh đẹp trên gương mặt, hiền từ nhìn tiểu nhi tử được sủng ái, từ lúc hắn chúc mừng thọ, còn thường thường quay sang Hoàng Hậu mỉm cười gật đầu, hiển nhiên đối với đứa con trai này vô cùng yêu thích.
Mặc kệ hắn ta chuẩn bị lễ vật, đều có thể làm nàng ta vui vẻ.
Con trai của nàng ta là hoàng đế, có thứ gì tốt mà nàng ta chưa thấy qua.
“Khó có được ngươi đối mặt với ai gia còn thẹn thùng như vậy!" Thái Hậu trên mặt còn treo nụ cười, cùng Hoàng Hậu trêu ghẹo.
“Nhi thần ái mộ Chu tiểu thư đã lâu, muốn cầu mẫu hậu ban hôn cho nhi thần!” Lúc An Vương nói chuyện, còn hướng về phía Chu Thấm Nhiên nhìn thoáng qua, cô nương chờ mong đã lâu kia thẹn thùng mặt ửng đỏ, kế mẫu của Chu Thấm Nhiên càng kích động không kém, sau công công bị bắt, nàng ta vốn tưởng rằng Chu gia đã.
....
Lúc trước Thái Hậu chậm chạp không tứ hôn cho An Vương, một mặt nàng cảm thấy cô nương phải có tài có mạo lại có gia thế mới xứng đôi với nhi tử tôn quý của nàng ta, mặt khác, Thái Hậu trải qua nhiều năm cung đấu, thế nào lại không nhìn ra hoàng đế ẩn ẩn bất mãn, nhưng trước sau chậm chạp không hạ được quyết tâm tứ hôn.
Thấy nhi tử thỉnh cầu tứ hôn với cô nương cũng không phải rất xuất chúng, xiêm y trên người chỉ bằng nàng ta cũng không thể có được, đó là tiểu tử thối kia trước đó vài ngày tìm nàng ta lì lợm la liếm xin xỏ.
“Chất nữ của Chu thái phi?"
Thái Hậu nhìn về phía Chu Thấm Nhiên ánh mắt liền không giống lúc nhìn về phía An Vương, nghĩ đến Chu thái phi, nữ nhân này còn nhíu nhíu mày.
"Hồi nương nương, thần nữ đúng là chất nữ của Chu thái phi."
Chu Thấm Nhiên ẩn ẩn nhận ra một tia không đúng, nhưng nàng không có tin tức có thể tìm hiểu thêm, ý tưởng này giống như linh quang chợt lóe, rất nhanh biến mất vô ảnh.
"Mẫu hậu?"
An Vương nhìn về phía Thái Hậu ánh mắt thấp thỏm cầu xin, Thái Hậu lại nghĩ đến hoàng đế đối với tiểu nhi tử kiêng kị như vậy, trong lòng thở dài một hơi, trên đời vốn là không có chuyện gì thập toàn thập mỹ.
Nghe nói Chu thị lang bị bắt đi điều tra, ban cho chất nữ của Chu thái phi một hôn sự, cũng coi như niệm ân tình năm đó.
"Ai gia muốn ban hôn cho ngươi làm An Vương phi của khuyển tử, không biết ngươi có bằng lòng hay không?"
Khi Thái Hậu tứ hôn, không chỉ có Chu Thấm Nhiên, một đám thiếu nữ trang điểm tỉ mỉ, mặt đều xanh trắng.
"Thần nữ, nguyện ý."