Độc Nhất Vô Nhị Hạn Lượng Yêu: Luật Sư Ly Hôn Mời Vào Lòng
Chương 19: Cầu Hôn Trong Phòng (1)
Từ trước đến nay khi Giang Ánh Nguyệt ra toà, đều là khí thế toàn bộ triển khai, khí thế kia lúc nào cũng đều có thể áp đảo luật sư đối phương ba phần. Nhưng hôm nay, Giang Ánh Nguyệt từ trang phục bên kia liền lộ ra sự tuỳ ý so với lúc không ít. "Em hôm nay làm sao lại ăn mặc như thế? Không giống phong cách ngày thường của em nha." La Tử Gia hôm nay đến làm phó tay cho Giang Ánh Nguyệt, ngược lại trang phục lăng lệ*, giờ phút này cũng hơi có vẻ chiếm vị trí luật sư chủ trì một chút. *Lăng Lệ: đẹp đẽ, pha thêm chút lạnh lùng, hoành tráng. Bình thường, Giang Ánh Nguyệt đều là một bộ màu đen chuyên nghiệp cộng thêm đôi giày cao gót bảy tấc, lưu loát dứt khoát buộc đuôi ngựa, đi đường lúc nào giày cao gót đụng đất cũng phát ra âm thanh “cộp cộp”, đều phảng phất giống như là đem đối thủ cho giẫm ở dưới chân. Hết lần này tới lần khác hôm nay, bộ váy màu vàng nhạt thanh thoát cộng với sợi dây cuốn quanh chiếc eo nhỏ, luôn luôn lộ ra nhiều hơn mấy phần dịu dàng. "Hôm nay không phải nhất định phải đánh thắng cái kiện cáo gì, đương nhiên không cần đến mặc đồ hay làm gì quá nhiều." La Tử Gia nuốt một ngụm nước bọt, kém một chút không có bị nghẹn. Giang Ánh Nguyệt tiếp bản án như vậy rồi, thế mà còn nói là không cần đánh thắng hay sao? Cả giới luật sư không ai không biết, Giang Ánh Nguyệt tiếp nhận bất kỳ bài án ly hôn nào, vô luận như thế nào đều là nhất định phải đánh thắng như thế. Cho dù là đứng tại vị trí tình huống yếu như thế nào đi nữa, thì Giàng Ánh Nguyệt cũng có thể toạ nên chiến thắng kỳ tích làm mọi người không ngờ tới. Cho nên, đối với giới luật sư, Giang Ánh Nguyệt xuất thủ liền đại biểu cho, không có cách làm người ta không thể ly hôn được! Chỉ cần là người này thưa kiện, luôn luôn có đủ loại thủ đoạn, có thể lấy được bằng chứng mà người khác nghĩ cũng nghĩ không ra căn cứ là lấy từ đâu, để chứng minh, để cô ấy đại diện ly hôn án, đó chính là chắc chắn nhất định đã có cách. La Tử Gia làm học tỷ của Giang Ánh Nguyệt, trước kia cũng từng có nghiên cứu cách giải quyết của Giang Ánh Nguyệt. Chỉ là đáng tiếc, Giang Ánh Nguyệt có thể làm đến, cô lại chưa nhất định có thể làm được. Giang Ánh Nguyệt đã từng không ngủ không nghỉ ba ngày ba đêm như thế vì cô để tìm chứng cứ cho người đại diện của cô, mà lại Giang Ánh Nguyệt thu lấy phí mỗi lần làm luật sư đều rất cao, đối với tiền tài tuyệt đối yêu cầu, cũng là cái sự khác biệt mà những luật sư có muốn được cũng không thể, muốn cầu mà cũng không nhận được. Nhưng hết lần này tới lần khác, mỗi một vị người đại diện của Giang Ánh Nguyệt, đều nguyện ý thanh toán phí luật sư đắt đỏ kia. Tham tiền, hẹp hòi, không từ thủ đoạn, những này cũng toàn là những từ ngữ không tốt, lại phản thành Giang Ánh Nguyệt cái kim bài luật sư ly hôn này trên người mang biển chữ vàng. "Chậc, mém nữa là đã quên mất, không phải đó là dì và dượng của em hay sao. Hai người bọn họ cũng có thể coi như là ba mẹ thứ hai, nhưng nếu em không muốn bọn họ ly hôn, vì cái gì lại muốn làm đại diện luật sư ly hôn của dì em?" La Tử Gia mười phần không hiểu, Giang Ánh Nguyệt làm đại diện của bản án ly hôn này, vậy liền đại biểu cho đã có cách để có thể ly hôn thành công. Giang Ánh Nguyệt cười một cái nói: "Cái này a, chị một hồi tự mình nhìn liền biết thôi." Giang Ánh Nguyệt cười thần thần bí bí, La Tử Gia đã không không hiểu thì lại cành thêm không hiểu đi theo vào. Mở phiên toà. Giang Ánh Nguyệt nhắc nhở Hồ Thiến Vân bên cạnh: "Dì, dì chớ khẩn trương, chúng ta dựa theo quá trình đi, con đều chuẩn bị xong tài liệu nêu lên dượng đối với dì trong hai năm qua đã luôn lạnh lùng không quan tâm, không cần quan tâm nó như thế nào vì lúc này tình cảm của hai người cũng đã rạn nứt rồi, đến lúc đó, cái hôn nhân này nhất định có thể cắt đứt được." Nhất định là có thể cắt đứt được! Cháu hái của bà là ai, Hồ Thiến Vân rất rõ ràng, cô đã nói mấy chữ này, bỗng nhiên liền đâm trong lòng Hồ Thiến Vân thành một trận đau đớn khó nhịn. Đối diện, ánh mắt Đới Thịnh Duệ nóng bỏng nhìn chằm chằm Hồ Thiến Vân, bên cạnh luật sư cùng ông nói cái gì, ông đều hoàn toàn không có nghe được. Nguyên cáo cần phải lên trần thuật một lúc, sau đó Giang Ánh Nguyệt lên thay thế Hồ Thiến Vân. Do chương dài:) nên cắt làm đôi
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương