Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu
Chương 1003
“Boss, anh có thể nói cho tôi biết anh tại vì sao còn chưa rời? Chẳng nhẽ anh không biết đường? Cần phải tôi tiễn anh?” Lê Lê rất tự nhiên tiến về phía của anh, “đi thôi đi thôi! Tôi tiễn anh! Tiến anh! Ngày mai còn phải đi làm nữa, không thể đi ngủ muộn!”
Cảnh Hành nhìn cô cầm chiếc túi lên, không thèm để tâm anh còn chưa có đứng dậy thì đã đi ra bên ngoài rồi
Thấy vậy liền đi theo
Trước cửa căn phòng, anh nhận thức kéo cổ tay cô lại, đưa cho cô một chiếc thẻ ngân hàng, “cái này cô giữ lấy, bệnh tình của tiểu Bộ Bộ có thể sau này cần đến, cho dù không cần thiết cũng nên mua chút đồ ăn cho thằng bé, coi như là thằng bé trước đây gọi tôi daddy lâu như vậy, tôi cho thằng bé quà gặp mặt”
Quà gặp mặt, mười mấy vạn, quả nhiên là phong cách của người có tiền
“Không cần đâu, tôi sẽ nghĩ cách” cô với Cảnh Hành, Bộ Bộ với Cảnh Hành, cơ bản không có bất kỳ liên quan nào
“Tôi lấy thân phận cấp trên ra lệnh cô nhận” tấm thẻ ngân hàng trong tay của Cảnh Hành rơi vào trong chiếc túi đầu thỏ trước mặt cô
Sau đó ngón tay dài của anh nhắc chiếc túi trong tay của cô, dáng người cao lớn từ trước mặt quả cô bước qua
Đến tận khi Cảnh Hành bước vào trong thang máy rồi, Lê Lê vẫn có một chút sững sờ
Rốt cuộc là phát sinh chuyện gì vậy à?
Ai có thể giải thích cho cô một chút được không?
Lê Lê một đêm mơ mơ hồ hồ, ngày hôm sau đến công ty, tin đồn giữa cô với đại Boss hoàn toàn không có chút dấu vết gì giải tán
Cô cũng lười đi để ý
Thật nhàm chán!
Cô cứ theo bình thường đi làm tan làm là được rồi
“Lê Lê!”
Lê Lê ngầng đầu lên, cô gái xinh đẹp mặc chiếc đầm nhỏ màu vàng nhạt trước mặt là ai vậy?
Nhìn thì không quá giống như là nhân viên của Viễn Hành!
“Anh Cảnh Hành với cô có quan hệ gì?” cô gái cúi đầu xuống dò xét người phụ nữ trước mặt
Trông cũng không tồi, đôi mắt to tròn màu hổ phách, cặp lông mi rậm, mặc chiếc áo sơ mi trắng cũng có thể nhìn thấy thân hình nóng bỏng của cô, đường sự nghiệp nhất định rất kinh người
Anh Cảnh Hành thích kiểu như thế này?
“Cấp trên và thuộc hạ” Lê Lê trong phút chốc hiểu rõ luôn, đây là tình địch à!
Phì phì phì!
Cô với Cảnh Hành lại đâu có phải là quan hệ như vậy, tình địch gì chứ à!
Chắc là người con gái thích Cảnh Hành mới đúng
“Còn nữa?”
“Anh ta còn giúp tôi...” Lê Lê thật thà trả lời
“Còn gì nữa?” cô gái tiếp tục truy hỏi
“Còn nữa? Hình như không còn nữa rồi! Vị mỹ nữ đây, không phải là tôi nói, cô nếu như thích anh ta, cô phải đi tìm anh ta, chứ không phải đến đây tìm tôi à! tôi chỉ là một nhân viên nhỏ mà thôi, lời nói từ miệng thiên hạ đều là giả!” cô thật sự không phải là bạn gái của Cảnh Hành à!
Bị oan à!
“Không bằng, chúng ta cùng nhau đi tìm anh ấy!” Đường Khê kéo cô tay của cô, “đi thôi đi thôi! Chúng ta cùng đi!”
“Mỹ nữ, cô muốn tìm người đàn ông cô thích, cô đưa tôi theo làm cái gì à! tôi cái bóng đèn xen giữa sáng lấp lánh như này, cô xác định muốn có sao?” cô bất lực bị lôi kéo đi mất
Nhìn thấy một cô gái nhỏ nhắn yếu mềm như thế này, sao mà sức lực lại khá lớn!
Lên trên tầng, bên ngoài văn phòng làm việc của Tổng tài, thư ký nhìn thấy hai người bọn họ, đặc biệt là khi chú ý đến Lê Lê, Tổng tài phu nhân tương lai nhanh thế này đưa bạn thân đến gặp tổng tài rồi sao?
Thư ký báo một tiếng với Cảnh Hành, “Lê Lê ở bộ phận thiết kế ở bên ngoài, tổng tài, để cô ấy vào không?”
“Để cô ấy vào”
Lê Lê không cảm thấy thể diện của mình lại lớn như vậy, nhất định là cô gái xinh đẹp bên cạnh lúc trước đã chào hỏi xong với Cảnh Hành rồi!
Bọn họ tiến vào tỏng, Cảnh Hành đang cúi đầu xem tài liệu, nghe thấy hai tiếng giày cao gót không giống nhau, ngẩng đầu lên liếc một cái, “em làm sao lại đến?”
“Tổng tài, tôi cũng không muốn đến, tôi là bị cô ấy kéo đến, nếu như không có việc gì, vậy tôi đi trước đây!” Lê Lê quay người xông về phía cánh cửa
“Tôi không có nói cô! Quay lại!”
Giọng nói lạnh băng của Cảnh Hành, Lê Lê mới đi đến trước cánh cửa nhận thức dừng ngay bước chân, ngoảnh đầu lại nhìn khuôn mặt tuấn tú không tỳ vết của anh mang theo chút gì đó tức giận
Đây lại lại lại làm sao rồi?
Cô là một người vô tội à!
“Anh Cảnh Hành, anh có ý gì chứ? Anh là kêu em đi sao?” Đường Khê nhìn anh, không vừa ý bĩu môi, “anh Cảnh Hành, buổi chiểu em cùng với anh chơi gamre nhé!”
Chơi game?
Cấp độ giới hạn gì vậy?
Lê Lê nuốt nuốt nước bọt, “các vị chơi, tôi quay trở về làm việc trước, được không?”
“Kêu cô quay lại, không nghe thấy sao?” đôi mắt màu xanh của Cảnh Hành hướng về phía cô lườm một cái
“Tôi nghe thấy rồi, nghe thấy rồi!” người ở dưới mái nhà à! không thể không cúi đầu!
Cô một nhân viên nhỏ, tất nhiên là phải nghe theo lời của đại Boss à!
Cô đi lại đó, Cảnh Hành đẩy chiếc cốc trên mặt bàn cho cô, “đi rót nước”
“Tôi không phải là thư ký của anh” cô nhỏ tiếng lẩm bẩm một câu, nhưng mà vẫn là đi qua rót nước
Đường Khê nhìn theo bóng người của cô ấy, “anh Cảnh Hành, em nghe nói tối qua bác trai bác gái với hai người cùng ăn cơm rồi, vị Lê tiểu thư này hình như nói hai người không có quan hệ gì”
“Sau đó thì sao?”
“Vậy thì em còn có cơ hội hay không?” Đường Khê đôi tay ấn lên trên mặt bàn, cười híp mắt hỏi
“Anh vẫn luôn chỉ xem em như là em gái, đương nhiên là không có cơ hội” Cảnh Hành hiếm hoi giải thích một câu, “không có việc gì thì về đi, ở đây là công ty”
“Em gái, chúng ta lại đâu có huyết thống gì, vả lại mối quan hệ của bố mẹ chúng ta tốt như thế, bọn họ nhất định muốn nhìn thấy chúng ta đã thân càng thêm thân hơn!” Đường Khê mím đôi môi phấn hồng của mình, đôi mắt có chút tổn thương nhìn anh, “anh Cảnh Hành, anh không hiểu em, anh đã hạ quyết định rồi!”
“Anh không cần phải lãng phí thời gian hiểu em” Cảnh Hành giọng điệu thẳng thừng, ánh mắt liếc nhìn về phía Lê Lê đáng đứng ở xa bưng ly nước không có đi đến, “cô bị định hình rồi sao?”
“Không có” Lê Lê lắc đầu, “tôi chỉ là không muốn chen ngang làm phiền cuộc nói chuyện của hai người, hai người cứ tiếp tục nói, tôi có thể xem như không có nghe thấy cái gì!”
“Anh Cảnh Hành, anh nói thật đi, anh thật sự là thích cô ấy sao?” Đường Khê chỉ thẳng về Lê Lê
“Một chút chút”
Hai người ở đối diện cùng lúc kinh ngạc nhìn về phía của anh
Đường Khê nhìn qua nhìn lại giữa hai bọn họ, anh Cảnh Hành lại thật sự nói thích Lê Lê!
Lý nước trong tay của Lê Lê suýt chút nữa thì rơi xuống sàn, trong đầu của đại Boss bị chuột rút rồi!
Lại lợi dụng cô để chắn đào hoa, nhà tư bản quả nhiên là dùng người hết sức
Đường Khê quay người bỏ đi
Lê Lê đặt ly nước lên trên bàn, quay người cũng chuẩn bị rời khỏi đi
“Lê Lê”
“A? Anh còn muốn nói lời cảm ơn với tôi sao? Không cần cảm ơn, giống như tối qua tổng tài nói, tôi là nhân viên của anh, vào lúc quan trọng giúp anh chia sẽ bớt là trách nhiệm của tôi, anh nhìn thấy biểu hiện vừa rồi của tôi khá không tồi phải không! Thế mà lại âm thầm nhận chuyện hoang đường anh có chút chút chút thích tôi như thế này chứ!”.
||||| Truyện đề cử: Chân Long Chí Tôn Đô Thị |||||
Người con gái này, anh vừa nãy rõ ràng có chút nghiêm túc được không?
Thật sự ngốc hay là giả ngốc?
Cảnh Hành lúc này ý thức được một chuyện, người phụ nữ này trong lòng cơ bản không có chút nào có anh cả
Thì mới như này không chút để tâm!
“Cô hình như là cái gì đều không có làm, chỉ là đứng ở đó mà thôi” Cảnh Hành thản nhiên tựa lên ghế, liếc nhìn cốc trà đang bốc khói
Pha cốc trà chắc cũng không biết
“Ít ra con người tôi đứng ở đây, mới để anh có cơ hội tiện khẩu chỉ một người để nói thích rồi đối phó với người phụ nữ anh không thích!” Lê Lê nghiêm túc phân tích
“Cô nói có lý, để biểu hiện sự cảm khích, buổi trưa tôi mời cô ăn cơm”
“...” cô tùy tiện mở miệng nói thôi mà!
“Tổng tài anh quá khách sáo rồi! Tôi bữa trưa ăn ở căn-tin là được rồi” cô sẽ không cùng với Cảnh Hành ra ngoài ăn cơm đâu!
“Ừm”
Ừm cái gì à?
Cảnh Hành nhìn cô cầm chiếc túi lên, không thèm để tâm anh còn chưa có đứng dậy thì đã đi ra bên ngoài rồi
Thấy vậy liền đi theo
Trước cửa căn phòng, anh nhận thức kéo cổ tay cô lại, đưa cho cô một chiếc thẻ ngân hàng, “cái này cô giữ lấy, bệnh tình của tiểu Bộ Bộ có thể sau này cần đến, cho dù không cần thiết cũng nên mua chút đồ ăn cho thằng bé, coi như là thằng bé trước đây gọi tôi daddy lâu như vậy, tôi cho thằng bé quà gặp mặt”
Quà gặp mặt, mười mấy vạn, quả nhiên là phong cách của người có tiền
“Không cần đâu, tôi sẽ nghĩ cách” cô với Cảnh Hành, Bộ Bộ với Cảnh Hành, cơ bản không có bất kỳ liên quan nào
“Tôi lấy thân phận cấp trên ra lệnh cô nhận” tấm thẻ ngân hàng trong tay của Cảnh Hành rơi vào trong chiếc túi đầu thỏ trước mặt cô
Sau đó ngón tay dài của anh nhắc chiếc túi trong tay của cô, dáng người cao lớn từ trước mặt quả cô bước qua
Đến tận khi Cảnh Hành bước vào trong thang máy rồi, Lê Lê vẫn có một chút sững sờ
Rốt cuộc là phát sinh chuyện gì vậy à?
Ai có thể giải thích cho cô một chút được không?
Lê Lê một đêm mơ mơ hồ hồ, ngày hôm sau đến công ty, tin đồn giữa cô với đại Boss hoàn toàn không có chút dấu vết gì giải tán
Cô cũng lười đi để ý
Thật nhàm chán!
Cô cứ theo bình thường đi làm tan làm là được rồi
“Lê Lê!”
Lê Lê ngầng đầu lên, cô gái xinh đẹp mặc chiếc đầm nhỏ màu vàng nhạt trước mặt là ai vậy?
Nhìn thì không quá giống như là nhân viên của Viễn Hành!
“Anh Cảnh Hành với cô có quan hệ gì?” cô gái cúi đầu xuống dò xét người phụ nữ trước mặt
Trông cũng không tồi, đôi mắt to tròn màu hổ phách, cặp lông mi rậm, mặc chiếc áo sơ mi trắng cũng có thể nhìn thấy thân hình nóng bỏng của cô, đường sự nghiệp nhất định rất kinh người
Anh Cảnh Hành thích kiểu như thế này?
“Cấp trên và thuộc hạ” Lê Lê trong phút chốc hiểu rõ luôn, đây là tình địch à!
Phì phì phì!
Cô với Cảnh Hành lại đâu có phải là quan hệ như vậy, tình địch gì chứ à!
Chắc là người con gái thích Cảnh Hành mới đúng
“Còn nữa?”
“Anh ta còn giúp tôi...” Lê Lê thật thà trả lời
“Còn gì nữa?” cô gái tiếp tục truy hỏi
“Còn nữa? Hình như không còn nữa rồi! Vị mỹ nữ đây, không phải là tôi nói, cô nếu như thích anh ta, cô phải đi tìm anh ta, chứ không phải đến đây tìm tôi à! tôi chỉ là một nhân viên nhỏ mà thôi, lời nói từ miệng thiên hạ đều là giả!” cô thật sự không phải là bạn gái của Cảnh Hành à!
Bị oan à!
“Không bằng, chúng ta cùng nhau đi tìm anh ấy!” Đường Khê kéo cô tay của cô, “đi thôi đi thôi! Chúng ta cùng đi!”
“Mỹ nữ, cô muốn tìm người đàn ông cô thích, cô đưa tôi theo làm cái gì à! tôi cái bóng đèn xen giữa sáng lấp lánh như này, cô xác định muốn có sao?” cô bất lực bị lôi kéo đi mất
Nhìn thấy một cô gái nhỏ nhắn yếu mềm như thế này, sao mà sức lực lại khá lớn!
Lên trên tầng, bên ngoài văn phòng làm việc của Tổng tài, thư ký nhìn thấy hai người bọn họ, đặc biệt là khi chú ý đến Lê Lê, Tổng tài phu nhân tương lai nhanh thế này đưa bạn thân đến gặp tổng tài rồi sao?
Thư ký báo một tiếng với Cảnh Hành, “Lê Lê ở bộ phận thiết kế ở bên ngoài, tổng tài, để cô ấy vào không?”
“Để cô ấy vào”
Lê Lê không cảm thấy thể diện của mình lại lớn như vậy, nhất định là cô gái xinh đẹp bên cạnh lúc trước đã chào hỏi xong với Cảnh Hành rồi!
Bọn họ tiến vào tỏng, Cảnh Hành đang cúi đầu xem tài liệu, nghe thấy hai tiếng giày cao gót không giống nhau, ngẩng đầu lên liếc một cái, “em làm sao lại đến?”
“Tổng tài, tôi cũng không muốn đến, tôi là bị cô ấy kéo đến, nếu như không có việc gì, vậy tôi đi trước đây!” Lê Lê quay người xông về phía cánh cửa
“Tôi không có nói cô! Quay lại!”
Giọng nói lạnh băng của Cảnh Hành, Lê Lê mới đi đến trước cánh cửa nhận thức dừng ngay bước chân, ngoảnh đầu lại nhìn khuôn mặt tuấn tú không tỳ vết của anh mang theo chút gì đó tức giận
Đây lại lại lại làm sao rồi?
Cô là một người vô tội à!
“Anh Cảnh Hành, anh có ý gì chứ? Anh là kêu em đi sao?” Đường Khê nhìn anh, không vừa ý bĩu môi, “anh Cảnh Hành, buổi chiểu em cùng với anh chơi gamre nhé!”
Chơi game?
Cấp độ giới hạn gì vậy?
Lê Lê nuốt nuốt nước bọt, “các vị chơi, tôi quay trở về làm việc trước, được không?”
“Kêu cô quay lại, không nghe thấy sao?” đôi mắt màu xanh của Cảnh Hành hướng về phía cô lườm một cái
“Tôi nghe thấy rồi, nghe thấy rồi!” người ở dưới mái nhà à! không thể không cúi đầu!
Cô một nhân viên nhỏ, tất nhiên là phải nghe theo lời của đại Boss à!
Cô đi lại đó, Cảnh Hành đẩy chiếc cốc trên mặt bàn cho cô, “đi rót nước”
“Tôi không phải là thư ký của anh” cô nhỏ tiếng lẩm bẩm một câu, nhưng mà vẫn là đi qua rót nước
Đường Khê nhìn theo bóng người của cô ấy, “anh Cảnh Hành, em nghe nói tối qua bác trai bác gái với hai người cùng ăn cơm rồi, vị Lê tiểu thư này hình như nói hai người không có quan hệ gì”
“Sau đó thì sao?”
“Vậy thì em còn có cơ hội hay không?” Đường Khê đôi tay ấn lên trên mặt bàn, cười híp mắt hỏi
“Anh vẫn luôn chỉ xem em như là em gái, đương nhiên là không có cơ hội” Cảnh Hành hiếm hoi giải thích một câu, “không có việc gì thì về đi, ở đây là công ty”
“Em gái, chúng ta lại đâu có huyết thống gì, vả lại mối quan hệ của bố mẹ chúng ta tốt như thế, bọn họ nhất định muốn nhìn thấy chúng ta đã thân càng thêm thân hơn!” Đường Khê mím đôi môi phấn hồng của mình, đôi mắt có chút tổn thương nhìn anh, “anh Cảnh Hành, anh không hiểu em, anh đã hạ quyết định rồi!”
“Anh không cần phải lãng phí thời gian hiểu em” Cảnh Hành giọng điệu thẳng thừng, ánh mắt liếc nhìn về phía Lê Lê đáng đứng ở xa bưng ly nước không có đi đến, “cô bị định hình rồi sao?”
“Không có” Lê Lê lắc đầu, “tôi chỉ là không muốn chen ngang làm phiền cuộc nói chuyện của hai người, hai người cứ tiếp tục nói, tôi có thể xem như không có nghe thấy cái gì!”
“Anh Cảnh Hành, anh nói thật đi, anh thật sự là thích cô ấy sao?” Đường Khê chỉ thẳng về Lê Lê
“Một chút chút”
Hai người ở đối diện cùng lúc kinh ngạc nhìn về phía của anh
Đường Khê nhìn qua nhìn lại giữa hai bọn họ, anh Cảnh Hành lại thật sự nói thích Lê Lê!
Lý nước trong tay của Lê Lê suýt chút nữa thì rơi xuống sàn, trong đầu của đại Boss bị chuột rút rồi!
Lại lợi dụng cô để chắn đào hoa, nhà tư bản quả nhiên là dùng người hết sức
Đường Khê quay người bỏ đi
Lê Lê đặt ly nước lên trên bàn, quay người cũng chuẩn bị rời khỏi đi
“Lê Lê”
“A? Anh còn muốn nói lời cảm ơn với tôi sao? Không cần cảm ơn, giống như tối qua tổng tài nói, tôi là nhân viên của anh, vào lúc quan trọng giúp anh chia sẽ bớt là trách nhiệm của tôi, anh nhìn thấy biểu hiện vừa rồi của tôi khá không tồi phải không! Thế mà lại âm thầm nhận chuyện hoang đường anh có chút chút chút thích tôi như thế này chứ!”.
||||| Truyện đề cử: Chân Long Chí Tôn Đô Thị |||||
Người con gái này, anh vừa nãy rõ ràng có chút nghiêm túc được không?
Thật sự ngốc hay là giả ngốc?
Cảnh Hành lúc này ý thức được một chuyện, người phụ nữ này trong lòng cơ bản không có chút nào có anh cả
Thì mới như này không chút để tâm!
“Cô hình như là cái gì đều không có làm, chỉ là đứng ở đó mà thôi” Cảnh Hành thản nhiên tựa lên ghế, liếc nhìn cốc trà đang bốc khói
Pha cốc trà chắc cũng không biết
“Ít ra con người tôi đứng ở đây, mới để anh có cơ hội tiện khẩu chỉ một người để nói thích rồi đối phó với người phụ nữ anh không thích!” Lê Lê nghiêm túc phân tích
“Cô nói có lý, để biểu hiện sự cảm khích, buổi trưa tôi mời cô ăn cơm”
“...” cô tùy tiện mở miệng nói thôi mà!
“Tổng tài anh quá khách sáo rồi! Tôi bữa trưa ăn ở căn-tin là được rồi” cô sẽ không cùng với Cảnh Hành ra ngoài ăn cơm đâu!
“Ừm”
Ừm cái gì à?
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương