Dong Binh Thiên Hạ

Q.2 - Chương 2: Thiết Mã Băng Qua Nhập Thoại Lai



Theo các học giả nghiên cứu lịch sử Ngả Mễ đế quốc thì Ngả Mễ I không hề có ý lừa dối Mậu Á VII. Sau khi Cáp Mễ Nhân rời khỏi bình nguyên Hoa Ngữ, mặc dù có thể dễ dàng chiếm lại nhưng Ngả Mễ đế quốc không phái quân tiến nhập bình nguyên Hoa Ngữ, cũng vì lí do này mà đệ nhị cường quốc Thần Thánh giáo đình có cơ hội phát triển. Vì lí do gì người được gọi là Đại Lục Vương Ngả Mễ I đưa ra quyết định kì lạ này?

Có lẽ phải mất 500 năm sau, một tiểu dong binh cùng mang tên Ngả Mễ mới có thể tìm ra bí mật của Đại Lục Vương Ngả Mễ I.

Ngả Mễ đế quốc Hoàng gia học sĩ Phi Lặc, chuyên gia nghiên cứu Đại Lục Vương thủ bút

“Ai đó?” Ngả Mễ hỏi lại nhưng đột nhiên nhớ đến người đó có thể ở cạnh Tuyết lang thì trong lòng rét run, ôm chặt lấy gia gia.

Hải Khắc thôn chưa bao giờ có người Cáp Mễ Nhân xuất hiện, trước giờ việc thu thuế Cáp Mễ Nhân chỉ sai Nhân loại đi thu giùm. Do đó có Tuyết lang thì không thấy người, thấy người thì không có Tuyết lang, người và lang không bao giờ cùng xuất hiện.

Âm thanh của nam tử từ phía trên truyền xuống: “Đây là nhà Cáp bá phải không? Cháu là bằng hữu của Lai Khắc Cáp Bá.”

"Phụ thân, là bằng hữu của phụ thân." Nghe thấy tên của phụ thân, Ngả Mễ tựa như quên hết mọi thứ, đưa tay chuẩn bị mở thiết bản nhưng bị gia gia ngăn cản.

Ông lão trầm giọng hỏi: “Nghe giọng cậu thì cậu không phải là người Cáp Mễ Nhân, cậu đến từ Ngả Mễ đế quốc phải không?”

Giọng nam tử từ tồn đáp: “Vâng, có phải là Cáp Bá thúc thúc không? Cháu cùng với Lai Khắc cùng nhậm chức thủ vệ quân biên phòng Ngả Mễ đế quốc.”

Giọng ông lão đầy nghi ngờ: “Tại sao cậu có thể ở cùng Tuyết lang? Tuyết lang trừ Cáp Mễ Nhân ra còn lại thì không chừa ai cả.”

Giọng nam tử đáp lại:

“Cáp Bá thúc thúc, chỉ là do cơ duyên xảo hợp, cháu là một trong số ít người Ngả Mễ không bị Tuyết lang tấn công.”

Sau đó nam tử dường như quay sang đám Tuyết lang nói: “Ta có chuyện, Tiểu Bạch, ngươi dẫn anh em rời khỏi thôn làng này đi.”

"À... ú... ú..." Tiếng tru trầm đục vang lên, tất cả Tuyết lang nhanh chóng biến mất.

Ông lão hé thiết bản nhìn lên, sau khi nhận thấy Tuyết lang đã đi khỏi mới mở thiết bản ra. Bên cạnh thiết bản có một nam tử mặc áo truyền thống của Ngả Mễ đế quốc, nhìn thấy ông lão mở cửa lập tức đứng dậy cúi đầu chào.

“Chào Cáp Bá thúc thúc, cháu là bằng hữu trong quân ngũ của Lai Khắc, tên là Hàn Phong Trì, thúc thúc cứ gọi là Trì Hàn Phong cho thuận miệng.”

"Thúc thúc, cha cháu đâu rồi?" Ngả Mễ vừa ra khỏi hầm liền hỏi nam tử, khuôn mặt ông lão cũng hiện lên vẻ mặt tương tự.

"Thúc thúc, cha cháu đâu rồi?" Ngả Mễ vừa ra khỏi hầm liền hỏi nam tử, khuôn mặt ông lão cũng hiện lên vẻ mặt tương tự.

“Nói chính xác thì ta cũng không thể giải thích được, do đó mới đến đây. Sự việc là như thế này...”

Trì Hàn Phong ngồi xuống giường và thuật lại lý do tại sao phải đến Hải Khắc thôn.

Người dân Hải Khắc thôn cũng giống như cư dân xung quanh Noãn Thuỷ hà, đều là di dân từ Ngả Mễ đế quốc và Thần Thánh giáo đình tới. Ở đây phía Bắc là Băng Tuyết sâm lâm dài 1000 km, rộng 200 km; Phía Đông là khu rừng duy nhất trên Băng Phong đại lục không phải là rừng lá kim - Noãn Thuỷ hà sâm lâm - rộng trên 300 km. Phía Nam và phía tây là biển lớn.

Ngả Mễ đế quốc không có quyền xây hải cảng ở đây, còn Cáp Mễ Nhân vì lí do khí hậu nên cũng không xây hải cảng nên một khi đã đến đây, rất ít người có cơ hội rời đi. Tất cả cũng giống như lão Cáp Bá, đều là thế hệ di dân đầu tiên.

Nhưng thanh niên không như vậy, Lai Khắc Cáp Bá lúc nhỏ đã đi qua đế quốc Bắc Bộ liên bang, sau này mới lớn lên tại Hải Khắc thôn. Tuổi trẻ khí thịnh, không cam chịu ở một chỗ lâu dài, mong muốn bước chân ra ngoài thế giới rộng lớn. Lão Cáp Bá suy nghĩ tinh minh: Tuổi trẻ nên đi ra ngoài. Nhân sinh vài chục năm, khi còn trẻ việc gì thấy nên làm gì hãy làm.

10 năm trước Ngả Mễ phát động chiến tranh, Lai Khắc Cáp Bá 20 tuổi gia nhập đế quốc quân đội với vai trò dẫn đường... Nếu không phải là đại quân di chuyển thì không mấy ai còn mạng để ra khỏi Băng Tuyết sâm lâm hay Noãn Thuỷ hà sâm lâm nếu không có người dẫn đường thông thạo khu vực này.

Hồng Nguyệt lịch năm 187 tức cách đây 5 năm, Lai Khắc - bằng quân công tích luỹ nên được phong làm Ngả Mễ biên cảnh quân Đại đội trưởng - mang con trai chưa đầy 2 tuổi quay lại Hải Khắc thôn. Nương tử của Lai Khắc sau khi sinh Ngả Mễ do thân thể hư nhược, không chịu được hàn khí của Băng Phong đại lục nên mất sau khi sinh một năm. Lai Khắc do thân tại quân đội nên đành gửi con lại cho phụ thân của mình chăm sóc.

Cùng hoàn cảnh đó, Hồng Nguyệt lịch năm 187, Hàn Phong Trì nhận mệnh Đế quốc từ thủ đô ra biên cảnh nhậm chức Biên phòng quân kị binh Đại đội trưởng. Khi Lai Khắc thăm thân nhân về, phát hiện ra kị binh đại đội trưởng đã được điều về biên cảnh tại Hoa Ngữ bình nguyên. Sau này gặp mặt mới quen với Trì Hàn Phong.

Theo như Trì Hàn Phong kể, trong phối hợp hành động Lai Khắc đã cứu mạng mình không ít lần: Hồng Nguyệt lịch năm 188, Trì Hàn Phong dẫn binh truy kích Tuyết thú nhân ở trong Băng Tuyết sâm lâm thường xuyên quấy rối biên cảnh. Do không quen thuộc địa hình nên đã bị Tuyết thú nhân dẫn dụ tới Hàn Băng cốc sâu 50km trong Băng Tuyết sâm lâm, đại đội kị binh cứ nghĩ chỉ cần động tay là tiêu diệt sạch Tuyết thú nhân nhưng khôn ngờ bọn chúng dùng băng thang 2 bên cốc để trốn thoát. Đến khi quay đầu nhìn lại thì trong lòng chấn động, địa hình dốc 30 độ... một bờ dốc dài 20 km khi đi xuống chỉ tốn nửa ngày, nhưng muốn quay lại... liệu có thể quay lại không khi ngựa đã không còn sức để vừa vượt qua dốc trơn vừa giữ thăng bằng trên tuyết.

Lai Khắc Cáp Bá khi biết hướng đi của quân Trì Hàn Phong nhanh chóng nghĩ đến tình trạnh nguy hiểm nhất liền dẫn đại đội bộ binh mang ván trượt băng rừng suốt đêm nhằm hướng Hàn Băng cốc, mang theo cả chăn ấm trên xe trượt tuyết nên biên phòng đại đội kị binh mới có thể tránh khỏi toàn quân bị tiêu diệt. Đương nhiên những chuyện như thế này còn vài lần nữa, nhưng đối với chuyện giúp đỡ hay là cứu mạng thì Trì Hàn Phong chỉ kể sơ lược.

Hồng Nguyệt lịch cuối năm 191, biên phòng quân kị binh đại đội trưởng Trì Hàn Phong và biên phòng xuyên tuyết bộ binh đại đội trưởng Lai Khắc Cáp Bá nhận được lệnh từ Tổng đốc Ngả Mễ Bắc Bộ liên minh đến Tổng đốc phủ hộ tống Đế quốc đại pháp sư tiến nhập Cáp Mễ Nhân vương quốc, vào Khất Nguyện tháp tu luyện.

Thực sự chỉ có một đội hộ tống đại pháp sư đến Băng Tuyết sâm lâm, đội còn lại phụ trách bảo vệ đại pháp sư tiến nhập Khất Nguyện tháp.

Trong lịch sử Đế quốc tổng cộng chỉ có 342 vị đại pháp sư, 134 vị chủ động đề xuất tiến nhập Khất Nguyện tháp tu luyện nhưng chỉ có 35 vị có thể đến được Khất Nguyện tháp, nhưng cuối cùng chỉ có 3 vị là thành công rời khỏi. Trong 3 người thành công thì 1 người tu luyện mất 5 năm, 2 người còn lại tu luyện 10 năm. Theo như hồi kí của 3 vị ma đạo sư kể lại, sau khi tiến nhập tháp, thực tế là bị nhốt vào băng tuyết kết giới, tại huyễn cảnh của băng tuyết kết giới tu luyện đề thăng năng lực ma pháp của bản thân.

Nhiệm vụ hộ tống lần này trên danh nghĩa quốc gia là đến Cáp Mễ vương quốc và Bắc Cáp Mễ vương quốc giao quốc thư. Trên lộ trình có 3 địa điểm cực kì nguy hiểm. 3 nơi nguy hiểm trên Băng Phong đại lục đó là: Thí Luyện động huyệt, Long Nha sơn, Băng Tuyết sâm lâm và lộ trình lần này đi qua cả 3 nơi đó. Trong đó Băng Tuyết sâm lâm được coi là an toàn nhất.

Mối nguy hiểm của Băng Tuyết sâm lâm là từ Tuyết lang và Tuyết thú nhân ẩn hiện liên tục, xung quanh lại không có thôn làng để bổ sung nhu yếu phẩm. Truyền thuyết Long Nha sơn có Băng tuyết hệ Lục long xuất hiện, đôi lúc tấn công thương nhân trên đại lục công lộ. Còn đối với Thí Luyện động huyệt theo sách vở ghi chép, lần cuối cùng đi qua là 56 năm trước do đội ngũ hộ tống một vị đại pháp sư thuật lại... Động huyệt dài 150 km, qua khỏi động huyệt là đến Khất Nguyện tháp nhưng muốn qua 150 km này phải mất ít nhất 10 ngày, trong động quái thú rất nhiều, chủ yếu là băng hệ ma pháp quái thú. 750 người hộ tống ra khỏi động huyệt thì bỏ mạng hơn 70%.

Đại khái hành trình như sau:

Đại khái hành trình như sau:

- Từ Băng Chi bảo luỹ đến biên cảnh Đế quốc đi bằng đại lục công lộ dài 500 km mất 15 ngày.

- Băng Tuyết sâm lâm - Đại lục công lộ - 250 km - 10 ngày.

- Đến kinh đô Cáp Mễ vương quốc giao quốc thư - Đại lục công lộ - 300 km - 10 ngày.

- Từ kinh đô Cáp Mễ vương quốc đến Long Nha sơn - Đại lục công lộ - 450 km - 15 ngày.

- Xuyên qua Long Nha sơn - Đại lục công lộ - 150km - 7 ngày.

- Đến kinh đô Bắc Cáp Mễ vương quốc trao quốc thư - Đại lục công lộ - 300 km - 10 ngày - Mặc dù Khất Nguyện tháp thuộc Bắc Cáp Mễ nhưng đường vào duy nhất là tại Long Nha sơn thuộc phía tây Cáp Mễ vương quốc nên phải quay lại.

- Từ kinh đô Bắc Cáp Mễ đến Long Nha sơn - Đại lục công lộ - 450 km - 17 ngày.

- Từ sơn mạch Long Nha sơn đi về phía Đông Nam để đến Thí Luyện động huyệt - từ đây không có đường, không có thôn làng – 300 km - 20 ngày.

- Xuyên qua Thí Luyện động huyệt - không có đường - 150 km - 12 ngày.

Cả hành trình ước chừng đi hết 200 ngày, thêm thời gian lưu lại kinh đô của 2 vương quốc vị chi 230 ngày. Trong vòng 4 năm Lai Khắc và Hàn Phong hợp tác với nhau hoàn thành nhiệm vụ không biết bao lần nhưng đây là lần đầu tiên họ nhận nhiệm vụ kiểu này.

Trì Hàn Phong giọng nói càng lúc càng trầm trọng, tâm tình của Ngả Mễ và lão Cáp Bá cũng chùng xuống. Chỉ có ai sống tại Băng Phong đại lục mới hiểu hết nguy hiểm của nơi đây. Trăm dặm không gặp người đối với đại lục này là điều bình thường, bão tuyết chỉ cần nổi lên là cả một khu vực trăm dặm không còn một bóng người sống... Người từ đại lục khác không thể tưởng tượng được bão tuyết có thể kéo dài 10 ngày, tuyết dày 3 mét, ai đã bị chôn vùi chắn chắn chỉ có chết.

Dã thú muốn tồn tại ở nơi này cần phải có sức khoẻ cực tốt, đương nhiên con người sống tại nơi này cũng không ngoại lệ, đem họ so sánh với nhân loại sống ở các đại lục khác thì khoẻ hơn rất nhiều.

"Theo lịch trình định trước, chúng tôi xuyên qua Băng Tuyết sâm lâm", Trì Hàn Phong chậm rãi tiếp tục câu chuyện.

Đối với quân bảo vệ biên phòng thường trú kế Băng Tuyết sâm lâm thì đây không phải là nơi quá nguy hiểm. Sau khi đẩy lui 3 đợt tấn công của Tuyết thú nhân, 2 đại đội bình an vượt qua Băng Tuyết sâm lâm tiến vào Cáp Mễ vương quốc.

Đến đây Lai Khắc và Trì Hàn Phong tranh cãi nhau vấn đề đội quân nào sẽ quay về Đế quốc, đội quân nào tiếp tục hộ tống? Cuối cùng Lai Khắc thuyết phục Trì Hàn Phong bằng 2 lí do: Trì Hàn Phong chưa có con - Hành quân trong băng tuyết, kị binh phản ứng chậm hơn bộ binh.

Nhưng Trì Hàn Phong phản đối lại 2 lí do đó: Nếu Lai Khắc xảy ra chuyện, con trai của Lai Khắc trở thành trẻ mồ côi - Kị binh có thể thoát hiểm nhanh chóng, ngoài ra còn có thể giết ngựa làm lương thực, kị binh không có ngựa vẫn có thể tương đương với bộ binh.

Nhưng Trì Hàn Phong phản đối lại 2 lí do đó: Nếu Lai Khắc xảy ra chuyện, con trai của Lai Khắc trở thành trẻ mồ côi - Kị binh có thể thoát hiểm nhanh chóng, ngoài ra còn có thể giết ngựa làm lương thực, kị binh không có ngựa vẫn có thể tương đương với bộ binh.

Cuối cùng cả 2 quyết định ai mạnh hơn sẽ đi tiếp, chỉ kẻ mạnh mới có cơ hội sống sót nhiều hơn.

Trì Hàn Phong thập phần tự tin, 8 tuổi gia nhập Đế Quốc Kị Sĩ học giáo, về phương diện vũ kĩ trong học giáo không tìm thấy đối thủ, 20 tuổi thông qua thí luyện trở thành kị sĩ.

Kể đến đây giọng Trì Hàn Phong đột nhiên trở nên mơ hồ, đối với hai ông cháu Ngả Mễ thì vấn đề sinh tử của Lai Khắc quan trọng hơn tất cả nên không chú ý đến.

Kết quả trận đấu tay đôi với Lai Khắc khiến Trì Hàn Phong không thể tưởng tượng ra được - một chiêu phân thắng bại. Trước đây khi phối hợp hành động, đại đội kị binh thực hiện việc đột kích tấn công, còn đại đội bộ binh chỉ làm nhiệm vụ áp trận hoặc xử lý tàn cục. Từ trước đến giờ Trì Hàn Phong chưa bao giờ thấy Lai Khắc ra tay. Khi vào trận, Hàn Phong cưỡi toạ kị đâm trường thương thẳng tới Lai Khắc. Đứng giữa trời tuyết, Lai Khắc dùng song thủ đại kiếm xuất chiêu không hoa mỹ, trực tiếp ngạnh bính với trường thương. Lúc này một luồng nhiệt khí lan truyền trong tay Trì Hàn Phong, trường thương bị chấn văng ra khỏi tầm phòng thủ của thuẫn bài. Lai Khắc lập tức thối lui.... Đối với kị binh mà nói, khi thương và thuẫn ly khai thì kết quả cuối cùng là cái chết.

Trì Hàn Phong sau này hối hận là đã không sử dụng song thủ mâu, nếu không kết quả nhất định không như thế này.

"Huynh đệ, không cần đấu nữa, đây là vận mệnh của 2 ta." Lai Khắc vỗ vai Trì Hàn Phong nói:

“Con trai ta năm nay lên 7, vốn dĩ tính đưa nó đến Băng Chi bảo luỹ để rèn luyện, nhiệm vụ này giao cho cậu vậy. Thay ta chăm sóc cho nó, nếu ta không về nói với nó...”

"Sự việc này xảy ra cách đây 11 tháng." Trì Hàn Phong nói đến đây 2 mắt ướt đỏ.

Ngả Mễ run run hỏi: “Có phải phụ thân của cháu chết rồi không?”

Trì Hàn Phong tựa hồ khôi phục lại tinh thần trả lời:

“Không ai biết câu trả lời, 1 tháng trước binh sĩ từ Khất Nguyện tháp trở về có thuật lại vào lúc đại pháp sư tiến nhập thì xung quanh tháp tạo ra cuồng phong kết giới, không chỉ đại pháp sư mà 10 pháp sư đi theo thì cũng có 3 bị hút vào trong tháp. Phụ thân cháu vì an toàn của mọi người liều mình đóng cửa tháp lại không để cho cuồng phong kết giới tiếp tục hoành hành. Nhưng khi đang dùng song thủ kiếm chốt chặt cửa thì bị hút vào trong tháp...”

Ngả Mễ lo lắng hỏi Trì Hàn Phong: "Phụ thân có quay về nữa không? Cuồng phong kết giới là gì?"

“Tất nhiên là có thể quay về rồi, nhưng chỉ là không biết phải chờ bao nhiêu năm. Sau này cháu lớn lên sẽ hiểu rõ hơn.”

Người sau này được Ngả Mễ gọi là thúc thúc chỉ trả lời đơn giản như vậy.

Hồng Nguyệt lịch năm 192, một người lạ tên Trì Hàn Phong dưới danh nghĩa thúc thúc xa của Ngả Mễ đến sống ở Hải Khắc thôn. Từ khi hắn đến đây, Hải Khắc thôn không bao giờ bị Tuyết lang đến "thu thuế".
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...