Doraemon Bóng Chày [Fanfiction]

Chương 2: Gặp Lại Doraemon!



Đúng bảy giờ tối, mọi người đã có mặt đông đủ tại nhà Hiroshi, bao gồm cả Shiroemon. Cả nhóm ai cũng háo hức vì chuyến đi chơi lần này. Không biết cảm giác chơi bóng chày ở thế kỷ 21 như thế nào? Nhà cửa, xe cộ, con người ở đó ra sao? Cách nhau 100 năm, chắc hẳn sẽ có sự khác biệt rất lớn!

"Đi thôi!" Hiroshi vui vẻ hô lên.

"Let's go!!!"

Thế nhưng, mười lăm phút đã trôi qua, họ vẫn kẹt cứng tại căn phòng bé nhỏ của Hiroshi, tuyệt nhiên không dịch chuyển được chút nào cả.

Cỗ máy thời gian bị hỏng? Không.

Có người mắc vệ sinh? Không.

Họ đổi ý không muốn đi nữa? Lại càng không.

Nguyên nhân chỉ đơn giản thôi, họ đang bận cãi nhau muốn tan nhà nát cửa. Mà như vậy thì có thể đi đâu, làm gì được cơ chứ? Lý do ư? Lại càng giản đơn hơn nữa. Thứ tự lượt đi của mỗi người. Bởi vì đây là lần đầu mọi người được đến thế kỷ 21, chính vì vậy, chẳng có ai muốn đi sau cả. Mà cỗ máy thời gian không thể chở một lần 12 người, cuối cùng cả nhóm quyết định bốc thăm cho công bằng. Tuy vậy, vẫn còn một vài tranh chấp 'nho nhỏ'.

Cuối cùng, Kuro đành phải đứng ra thu xếp. Nhận thấy sự bực mình của đội trưởng nên toàn đội không còn ai dám hó hé một lời.

Lượt 1: Hyoroemon, Hiroshi, Mika, Chibiemon, Suzuemon. Lần này toàn những người nhỏ con nên có thể nhét đủ cỗ máy thời gian.

Lượt 2: Mikeemon, Toraemon, Aimond, Pyokoemon, Pakuemon. Lần tiếp theo cũng vô cùng thuận lợi.

Lượt cuối cùng: Kuroemon và Shiroemon.

"Sao lại xếp tôi đi cùng cậu hả?" Shiro tỏ vẻ bất mãn nhìn Kuro.

"Thì... mọi người đều giành đi trước cả rồi. Tại cậu im lặng quá nên tôi nghĩ cậu không vội." Kuro gãi gãi đầu, ngại ngùng đáp. Cậu không muốn Shiro hiểu lầm mình muốn đi với cậu ấy.

"Thôi, chúng ta đi kẻo mọi người đợi." Shiro nói rồi trèo lên cỗ máy thời gian, Kuro cũng vội vàng theo sau.

Trong lúc di chuyển, Shiro tuyệt nhiên không nói một lời. Bầu không khí yên tĩnh khiến Kuro có hơi không quen, cậu vội lên tiếng để phá đi sự im lặng đáng ghét ấy: "Shiroemon, cậu đi thế này Hirai không nói gì sao? Còn đội Arakawa nữa?"

"Cậu không phải lo." Shiro đáp lại một cách lạnh lùng, thấy vậy, Kuro cũng không nói gì nữa mà chỉ ngồi yên, cụp mắt xuống. Có thể nhận thấy dễ dàng rằng cậu đang buồn.

Đột nhiên, Shiro nói tiếp: "Hirai đi nghỉ dưỡng cùng gia đình cậu ấy, tôi không muốn đi nên ở nhà. Đội tôi tuần này cũng không có trận đấu nào cả."

Nghe xong, Kuro bỗng thấy vui lên hẳn. Cậu cứ tưởng Shiro khó chịu vì cậu hỏi nhiều, tính Shiro vốn không phải người thích trò chuyện. Cái này thì ngay từ khi còn ở trường Đào tạo Robot cậu đã hiểu rõ rồi.

"Shiroemon, cậu..."

"Kuro."

Đang định hỏi thêm điều gì đó thì Kuro bị Shiro cắt ngang. Cậu cài chương trình tự động cho cỗ máy rồi quay sang nhìn Kuro một cách nghiêm túc. Ánh mắt đó giống như lúc hai người họ cãi nhau ở trường, nhưng lần này lại có phần hơi khác lạ. Kuro vẫn chưa rõ đó là gì thì Shiro đã lên tiếng: "Kuro. Tên tôi là gì?"

Hả? Câu hỏi của Shiro làm Kuro rất ngạc nhiên, cậu trả lời theo phản xạ: "Shiroemon."

Vừa dứt câu, Kuro liền cảm thấy Shiro trở nên rất lạ. Cậu im bặt, không hề hé răng lần nào cho đến khi mà họ đến được phòng học của Nobita, cũng là thế kỷ 21 - địa điểm ngoại khóa của cả nhóm. Kuro lại nghĩ Shiroemon đang mệt, vì vậy cậu cũng không hỏi gì thêm, cứ ngồi yên như thế đợi thời gian qua.

Cỗ máy thời gian dừng lại, Shiro nhanh chóng nhảy xuống, cậu còn chẳng thèm quay lại xem Kuroemon như thế nào. Còn về phía Kuro, cậu cũng đã quen rồi nên chỉ thấy bình thường, thong thả bước ra từ chiếc hộc bàn của Nobita. Trước mặt cậu, đội Doras đã tập trung đầy đủ, dĩ nhiên là có cả Doraemon.

"Doraemon!!!" Kuro lao như bay đến rồi ôm chầm lấy người bạn thân thiết của mình, chà chà mặt vào má cậu ấy, "Tớ nhớ cậu quá đi!"

Thấy dáng vẻ trẻ con của Kuro, Doraemon chỉ cười cười xoa xoa đầu cậu. Cậu cũng rất nhớ Kuro, nhớ cả đội bóng Doras yêu dấu nữa! Nhưng... sao lại đông như thế nhỉ? Theo những gì mà cậu nhận được từ phía Kuro thì đội chỉ mới có thêm một thành viên mới là Mikeemon thôi, vậy thì người có bộ lông màu trắng toát này là ai đây? Trông có vẻ quen quen...

"Kuro, đây là ai vậy?" Doraemon đánh mắt về phía Shiro, ngạc nhiên hỏi.

Nhưng, khi Kuro còn chưa kịp phản ứng thì Shiro đã bước lên, nhìn thẳng Doraemon rồi nói: "Chào cậu, tôi là Shiroemon."

"A!" Như chợt nhớ ra điều gì đó, Doraemon bỗng la lên, "Tớ biết cậu, Shiro! Cậu chính là người mà năm đó thân với Kuro như hình với bóng phải không? Tớ đã nghe Kuro kể nhiều về cậ... Ưm! Ưm!"

Không đợi Doraemon nói xong, Kuro đã hoảng hốt nhảy lên bịt miệng không cho cậu tiếp tục. Ối giời ơi, Doraemon, cậu hại chết tớ rồi có biết không hả! Kuro quay sang Shiroemon, quả nhiên, cậu ta nhìn Kuro bằng ánh mắt không hiểu nổi.

"Cậu nói... Kuro kể về tôi?"

"Đúng vậy!" Lần này là các thành viên trong đội đồng thanh lên tiếng.

"Shiro, cậu không biết sao, Kuro nhắc đến cậu rất nhiều. Trận đấu nào cậu ta cũng Shiro, Shiro, bọn tôi nghe hoài riết cũng thuộc luôn rồi." Hyoro nói với vẻ bất lực, còn nhún vai một cái cho câu chuyện thêm sinh động.

"Ở nhà cũng vậy. Cứ mỗi khi rảnh là cậu ta lại ngồi 'tâm sự loài chim biển' với tớ về những kỷ niệm của hai người. Tớ nghe đi nghe lại đến nỗi bây giờ có thể kể ra được luôn nè!" Hiroshi nhanh nhảu tiếp lời.

Chibiemon cũng tinh nghịch góp vui, cậu nhóc rất hứng thú với những chuyện như thế này: "Em thấy anh Kuro là bị cuồng anh Shiro lắm rồi!"

Các thành viên khác cũng gật gù đồng ý, Aimond còn bật hẳn ngón cái lên, xem như là cậu rất đồng tình về vấn đề này. Điều đó khiến Kuro ngượng đến đỏ mặt, còn Shiro thì lại trầm tư xuống như đang suy nghĩ điều gì đó.

Thấy không khí hơi căng thẳng, Doraemon vội lên tiếng giải vây cho Kuro: "Mọi người, để tớ giới thiệu cho các cậu vài người bạn thân của tớ ở thế kỷ 21 nhé! Chúng ta đi gặp họ nào!"

Nghe xong, cả nhóm đều tỏ ra khá ngạc nhiên: "Doraemon, bây giờ đã gần tám giờ tối rồi đấy?"

"Đâu, mới có năm giờ chiều thôi mà?"

"Ủa?"

Trong lúc mọi người đang không hiểu lắm vì sự kỳ lạ này thì Shiro đã kịp thời giải thích cho họ, giúp mọi người hiểu một cách nhanh chóng: "Có thể là do lệch múi giờ. Dù sao cũng cách nhau cả trăm năm chứ ít gì."

Cả nhóm "Ồ" lên một tiếng rồi vui vẻ theo Doraemon đi gặp những người bạn mới.
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip W88
Tele: @erictran21
Loading...