Dụ Dỗ Đại Luật Sư
Chương 1083: Tất cả nhờ vào vận may của con hết đó.
"Không cần, chị không biết làm lẩu, để tôi làm cho” Tống Dung Đức xắn tay áo rồi đi vào trong bếp.
Chỉ một lát sau, trong phòng bếp đã có mùi thơm nồng đậm của lẩu, làm cho Lâm Minh Kiều thèm đến mức thiếu chút nữa chảy cả nước miếng.
Chị Triệu nhìn một lượt rồi mỉm cười nói: "Cô Lâm, cô đúng là may mắn. Cậu Tống nấu ăn thật giỏi. Ôi, đến tôi cũng không biết cậu ấy đã làm ra nồi lẩu kia như thế nào, hơn còn rửa rất sạch sẽ. Bây giờ, số lượng đàn ông biết nấu ăn rất ít đó”
Lâm Minh Kiều nghe vậy mà cảm thấy chua xót.
Làm sao cô ấy có được may mắn đó chứ? Tống Dung Đức vẫn luôn thích Nhạc Hạ Thu mà. !
Thật ra, nếu ai được Tống Dung Đức yêu thì đúng là rất hạnh phúc. Anh ta là một người thẳng thắn, đã yêu ai thì sẽ đối xử tốt với người đó. Có lẽ trong tương lai, anh ta cũng sẽ đối tốt với đứa nhỏ.
Mấy chuyện này cũng đều là vì đứa nhỏ trong bụng cô ấy. Anh ta sợ con của mình sẽ ăn phải mấy thực phẩm không lành mạnh.
Số cô ấy đúng là khổ. Trước kia có Giang Quý Dương, nhưng lại bị con tiện nhân Giai Linh kia cướp đi.
Bây giờ cô ấy lại vô duyên vô cớ ngủ với Tống Dung Đức, vấn đề là Tống Dung Đức cũng không bị vẻ đẹp của cô ấy làm cho khuynh đảo. . ngôn tình hoàn
Dạo này vẻ đẹp thuần khiết tự nhiên thực sự không đáng tiền. Cô ấy sờ lên bụng mình. Con yêu, tất cả nhờ vào vận may của con hết đó.
Lúc bảy giờ tối, cô ấy và Tống Dung Đức cùng nhau ăn một bữa lẩu nóng hổi.
Ăn lẩu thì phải có người cùng tranh giành mới ngon, cô ấy và Tống Dung Đức chính là như vậy.
Tống Dung Đức cũng thích ăn, cho nên hai người đã ăn hết tất cả nguyên liệu.
"Thật kỳ lạ, cô không sợ mập sao?" Tống Dung Đức nhìn cô ấy. Cô ấy thật không giống Nhạc Hạ Thu, ăn cái gì cũng sợ mập, cho nên có rất nhiều thứ cũng không thể ăn. Cũng bởi vậy nên ăn cơm với Nhạc Hạ Thu là chuyện không hề thú vị.
"Thật ngại quá, tôi đây ăn nhiều cũng không mập." Lâm Minh Kiều nhướng mày, hướng mặt về phía anh ta với vẻ vô cùng đắc ý.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy đỏ bừng, cái miệng nhỏ lại hơi sưng lên, cứ giống như là bị người nào đó hôn, trông vô cùng quyến rũ.
Tống Dung Đức chỉ cảm thấy một luồng khí nóng lan lên từ bụng nhỏ.
Vào đêm anh ta và Lâm Minh Kiều phát sinh quan hệ hết lần này tới lần khác, anh ta vẫn mơ hồ nhớ được một chút.
Người phụ nữ này giống như yêu tinh, vòng eo mảnh khảnh, vô cùng nhiệt tình, còn đặc biệt chủ động, khụ khụ...
Mẹ kiếp, anh ta đang nghĩ cái gì vậy?
Anh ta tỏ ra bực bội. Quả nhiên, đàn ông đúng là không thể ăn mặn mà. Sau khi ăn mặn, đầu óc lập tức cảm thấy không khỏe mạnh.
Sau khi ăn lẩu xong thì cũng đã đến chín giờ tối rồi.
Lâm Minh Kiều lên tầng tắm rửa, trong phòng khách ở tầng dưới, Tống Dung Đức còn đang cùng chị Triệu nói về chế độ ăn uống của cô ấy.
Chỉ một lát sau, trong phòng bếp đã có mùi thơm nồng đậm của lẩu, làm cho Lâm Minh Kiều thèm đến mức thiếu chút nữa chảy cả nước miếng.
Chị Triệu nhìn một lượt rồi mỉm cười nói: "Cô Lâm, cô đúng là may mắn. Cậu Tống nấu ăn thật giỏi. Ôi, đến tôi cũng không biết cậu ấy đã làm ra nồi lẩu kia như thế nào, hơn còn rửa rất sạch sẽ. Bây giờ, số lượng đàn ông biết nấu ăn rất ít đó”
Lâm Minh Kiều nghe vậy mà cảm thấy chua xót.
Làm sao cô ấy có được may mắn đó chứ? Tống Dung Đức vẫn luôn thích Nhạc Hạ Thu mà. !
Thật ra, nếu ai được Tống Dung Đức yêu thì đúng là rất hạnh phúc. Anh ta là một người thẳng thắn, đã yêu ai thì sẽ đối xử tốt với người đó. Có lẽ trong tương lai, anh ta cũng sẽ đối tốt với đứa nhỏ.
Mấy chuyện này cũng đều là vì đứa nhỏ trong bụng cô ấy. Anh ta sợ con của mình sẽ ăn phải mấy thực phẩm không lành mạnh.
Số cô ấy đúng là khổ. Trước kia có Giang Quý Dương, nhưng lại bị con tiện nhân Giai Linh kia cướp đi.
Bây giờ cô ấy lại vô duyên vô cớ ngủ với Tống Dung Đức, vấn đề là Tống Dung Đức cũng không bị vẻ đẹp của cô ấy làm cho khuynh đảo. . ngôn tình hoàn
Dạo này vẻ đẹp thuần khiết tự nhiên thực sự không đáng tiền. Cô ấy sờ lên bụng mình. Con yêu, tất cả nhờ vào vận may của con hết đó.
Lúc bảy giờ tối, cô ấy và Tống Dung Đức cùng nhau ăn một bữa lẩu nóng hổi.
Ăn lẩu thì phải có người cùng tranh giành mới ngon, cô ấy và Tống Dung Đức chính là như vậy.
Tống Dung Đức cũng thích ăn, cho nên hai người đã ăn hết tất cả nguyên liệu.
"Thật kỳ lạ, cô không sợ mập sao?" Tống Dung Đức nhìn cô ấy. Cô ấy thật không giống Nhạc Hạ Thu, ăn cái gì cũng sợ mập, cho nên có rất nhiều thứ cũng không thể ăn. Cũng bởi vậy nên ăn cơm với Nhạc Hạ Thu là chuyện không hề thú vị.
"Thật ngại quá, tôi đây ăn nhiều cũng không mập." Lâm Minh Kiều nhướng mày, hướng mặt về phía anh ta với vẻ vô cùng đắc ý.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy đỏ bừng, cái miệng nhỏ lại hơi sưng lên, cứ giống như là bị người nào đó hôn, trông vô cùng quyến rũ.
Tống Dung Đức chỉ cảm thấy một luồng khí nóng lan lên từ bụng nhỏ.
Vào đêm anh ta và Lâm Minh Kiều phát sinh quan hệ hết lần này tới lần khác, anh ta vẫn mơ hồ nhớ được một chút.
Người phụ nữ này giống như yêu tinh, vòng eo mảnh khảnh, vô cùng nhiệt tình, còn đặc biệt chủ động, khụ khụ...
Mẹ kiếp, anh ta đang nghĩ cái gì vậy?
Anh ta tỏ ra bực bội. Quả nhiên, đàn ông đúng là không thể ăn mặn mà. Sau khi ăn mặn, đầu óc lập tức cảm thấy không khỏe mạnh.
Sau khi ăn lẩu xong thì cũng đã đến chín giờ tối rồi.
Lâm Minh Kiều lên tầng tắm rửa, trong phòng khách ở tầng dưới, Tống Dung Đức còn đang cùng chị Triệu nói về chế độ ăn uống của cô ấy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương