Dụ Dỗ Đại Luật Sư
Chương 95
“Sau này thỉnh thoảng bố cũng cần phải tới ở, vẫn không thể đi tới thăm một chút hay sao” Ông cụ Lương bỗng nhiên chỉ cái gậy về phía trước mặt: “Ôi chao, sao bên trong lại có nước chảy ra?”
Lương Duy Phong liền biến sắc, Lương Hải Quỳnh thất thanh: “Ai da!” “Trong nhà giống như đều là nước.”
Lương Duy Phong cũng nhìn thấy, anh trầm mặt nhìn về phía Khương Tuyết Nhu: “Tại sao bên trong đều là nước?”
Thầy Trương giành ở phía trước, run rẩy nói: “Tôi… Chúng tôi cũng không biết, tối hôm qua vòi nước ở biệt thự không có đóng, nước chảy cả đêm…
Lương Hải Quỳnh che miệng kêu lên: “Cái gì gọi là các người không biết? Biệt thự không phải là đã giao hết cho các người phụ trách hay sao? Bây giờ xảy ra chuyện liền chối bỏ trách nhiệm! Trời ạ! Nhà này còn có thể ở nữa hay không đây, nước đi vào trong cả vách tường rồi này.”
Ông cụ Lương tức giận cầm cây gậy nện xuống đất thật mạnh: “Con mời cái công ty kiểu gì về nhận công trình thế này, còn không mau báo cho cảnh sát xử lý.
Thầy Trương sắc mặt trắng bệch, mắt thấy phải quỳ xuống tạ lỗi, Khương Tuyết Nhu lại đỡ lấy ông, ánh mắt trầm tĩnh sắc bén.
“Báo cảnh sát sao? Rất tốt, vừa hay có thể xem qua một chút là ai đang hãm hại công ty của chúng tôi.”
Lương Hải Quỳnh không vui lắc đầu: “Tuyết Nhu, cô bây giờ là đang muốn trốn tránh trách nhiệm sao, nếu đây là hạng mục do cô phụ trách, thì làm sai phải có người chịu trách nhiệm, chìa khóa biệt thự đã giao cho các người, mật mã cũng chỉ có các người biết.”
“Duy Phong à, em trước kia bởi vì thích Tuyết Nhu, nên đem biệt thự giao cho cô gái này sửa sang, chị có thể hiều, nhưng nên chịu trách nhiệm thì vẫn phải đứng ra đối mặt.”
“Cái gì? Con thích cô ta?” Ông cụ Lương thiếu chút đã tức chết: “Cô ta từng là bạn gái của Thanh Minh, một người là cậu như con lại đi quen với bạn gái cũ của cháu mình, con không sợ bị người ta cười nhạo sao?”
Lương Hải Quỳnh vội vàng vuốt lưng cho ông cụ Lương: “Bố, bố đừng nóng giận, Tuyết Nhu trẻ tuổi xinh đẹp, đàn ông thích thì cũng là chuyện bình thường”
“Trẻ tuổi xinh đẹp thì liền có thể câu dẫn Duy Phong sao?” Ông cụ Lương chỉ
Khương Tuyết Nhu mở miệng mắng to: “Cô gái trẻ, cô bây giờ tại sao không biết xấu hổ như vậy chứ, không trách tại sao Thanh Minh lại không muốn cô, loại người giống như cô đây căn bản là không xứng với nhà họ Lương chúng tôi.”
“Bố” Lương Duy Phong sắc mặt cực kỳ khó coi: “Khương Tuyết Nhu cho đến bây giờ chưa từng câu dẫn con, cô ấy là một cô gái tốt, con không muốn bố làm nhục cô ấy.
“Bố nhìn con đúng là bị mê muội đầu óc, nhìn cô ta bây giờ đem biệt thự của chúng ta biến thành cái dạng gì rồi đây.” Ông cụ Lương tức giận mắng: “Con muốn dàn xếp ổn thỏa, bố nói cho con biết, không thể nào! Hải Quỳnh, con mau báo cảnh sát tới bắt người.”
Khương Tuyết Nhu bỗng nhiên lấy điện thoại di động ra, bình tĩnh cười một tiếng.
“Được thôi, vừa vặn lúc trước vì để cẩn thận một chút, nên đã lắp một camera giám sát ở biệt thự, chỉ cần tra một chút thì có thể biết chuyện tối hôm qua ngay.
Lương Hải Quỳnh ngẩn ra.
Lương Duy Phong vui mừng ra mặt, anh ta muốn giúp Khương Tuyết Nhu, nhưng vì có bố mình ở đây, anh ta thật sự không biết giúp đỡ từ đâu.
“Vậy được, đợi một lúc nữa tôi sẽ để cho cảnh sát điều tra tỉ mỉ.”
“Không cần làm phiền cảnh sát, trên đường đến đây tôi đã xem rồi.” Khương Tuyết Nhu đem đoạn video kia đưa cho anh ta.
“Chạng vạng tối ngày hôm qua, sau khi thầy Trương rời đi, người trợ lý riêng này đi tới, là anh ta đã mở vòi nước ra.”
Lương Duy Phong sau khi nhận lấy nhìn một cái, trong ánh mắt phút chốc nhuộm một tầng khí băng lạnh giá.
Một lát sau, anh ta chậm rãi quay đầu nhìn Lương Hải Quỳnh một cái,
Lương Hải Quỳnh thân thể cứng đơ.
Ông cụ Lương cau mày nói: “Duy Phong, con nói trợ lý này làm cái gì?”
Khương Tuyết Nhu bĩu môi, ý vị sâu xa châm chọc một cái: “Tôi và anh ta. đầu có đụng chạm hay tự thù cá nhân gì, nói không chừng anh ta là dưới sự chỉ đạo của một người khác muốn hãm hại tôi.”
Nói xong cô nhìn Lương Hải Quỳnh cười một tiếng: “Dì, thật là đúng lúc, không nghĩ là sáng sớm nay các người cũng sẽ tới.”
Lương Hải Quỳnh khóe miệng bất an run run, không biết nên nói cái gì.
- ----------------------
Lương Duy Phong liền biến sắc, Lương Hải Quỳnh thất thanh: “Ai da!” “Trong nhà giống như đều là nước.”
Lương Duy Phong cũng nhìn thấy, anh trầm mặt nhìn về phía Khương Tuyết Nhu: “Tại sao bên trong đều là nước?”
Thầy Trương giành ở phía trước, run rẩy nói: “Tôi… Chúng tôi cũng không biết, tối hôm qua vòi nước ở biệt thự không có đóng, nước chảy cả đêm…
Lương Hải Quỳnh che miệng kêu lên: “Cái gì gọi là các người không biết? Biệt thự không phải là đã giao hết cho các người phụ trách hay sao? Bây giờ xảy ra chuyện liền chối bỏ trách nhiệm! Trời ạ! Nhà này còn có thể ở nữa hay không đây, nước đi vào trong cả vách tường rồi này.”
Ông cụ Lương tức giận cầm cây gậy nện xuống đất thật mạnh: “Con mời cái công ty kiểu gì về nhận công trình thế này, còn không mau báo cho cảnh sát xử lý.
Thầy Trương sắc mặt trắng bệch, mắt thấy phải quỳ xuống tạ lỗi, Khương Tuyết Nhu lại đỡ lấy ông, ánh mắt trầm tĩnh sắc bén.
“Báo cảnh sát sao? Rất tốt, vừa hay có thể xem qua một chút là ai đang hãm hại công ty của chúng tôi.”
Lương Hải Quỳnh không vui lắc đầu: “Tuyết Nhu, cô bây giờ là đang muốn trốn tránh trách nhiệm sao, nếu đây là hạng mục do cô phụ trách, thì làm sai phải có người chịu trách nhiệm, chìa khóa biệt thự đã giao cho các người, mật mã cũng chỉ có các người biết.”
“Duy Phong à, em trước kia bởi vì thích Tuyết Nhu, nên đem biệt thự giao cho cô gái này sửa sang, chị có thể hiều, nhưng nên chịu trách nhiệm thì vẫn phải đứng ra đối mặt.”
“Cái gì? Con thích cô ta?” Ông cụ Lương thiếu chút đã tức chết: “Cô ta từng là bạn gái của Thanh Minh, một người là cậu như con lại đi quen với bạn gái cũ của cháu mình, con không sợ bị người ta cười nhạo sao?”
Lương Hải Quỳnh vội vàng vuốt lưng cho ông cụ Lương: “Bố, bố đừng nóng giận, Tuyết Nhu trẻ tuổi xinh đẹp, đàn ông thích thì cũng là chuyện bình thường”
“Trẻ tuổi xinh đẹp thì liền có thể câu dẫn Duy Phong sao?” Ông cụ Lương chỉ
Khương Tuyết Nhu mở miệng mắng to: “Cô gái trẻ, cô bây giờ tại sao không biết xấu hổ như vậy chứ, không trách tại sao Thanh Minh lại không muốn cô, loại người giống như cô đây căn bản là không xứng với nhà họ Lương chúng tôi.”
“Bố” Lương Duy Phong sắc mặt cực kỳ khó coi: “Khương Tuyết Nhu cho đến bây giờ chưa từng câu dẫn con, cô ấy là một cô gái tốt, con không muốn bố làm nhục cô ấy.
“Bố nhìn con đúng là bị mê muội đầu óc, nhìn cô ta bây giờ đem biệt thự của chúng ta biến thành cái dạng gì rồi đây.” Ông cụ Lương tức giận mắng: “Con muốn dàn xếp ổn thỏa, bố nói cho con biết, không thể nào! Hải Quỳnh, con mau báo cảnh sát tới bắt người.”
Khương Tuyết Nhu bỗng nhiên lấy điện thoại di động ra, bình tĩnh cười một tiếng.
“Được thôi, vừa vặn lúc trước vì để cẩn thận một chút, nên đã lắp một camera giám sát ở biệt thự, chỉ cần tra một chút thì có thể biết chuyện tối hôm qua ngay.
Lương Hải Quỳnh ngẩn ra.
Lương Duy Phong vui mừng ra mặt, anh ta muốn giúp Khương Tuyết Nhu, nhưng vì có bố mình ở đây, anh ta thật sự không biết giúp đỡ từ đâu.
“Vậy được, đợi một lúc nữa tôi sẽ để cho cảnh sát điều tra tỉ mỉ.”
“Không cần làm phiền cảnh sát, trên đường đến đây tôi đã xem rồi.” Khương Tuyết Nhu đem đoạn video kia đưa cho anh ta.
“Chạng vạng tối ngày hôm qua, sau khi thầy Trương rời đi, người trợ lý riêng này đi tới, là anh ta đã mở vòi nước ra.”
Lương Duy Phong sau khi nhận lấy nhìn một cái, trong ánh mắt phút chốc nhuộm một tầng khí băng lạnh giá.
Một lát sau, anh ta chậm rãi quay đầu nhìn Lương Hải Quỳnh một cái,
Lương Hải Quỳnh thân thể cứng đơ.
Ông cụ Lương cau mày nói: “Duy Phong, con nói trợ lý này làm cái gì?”
Khương Tuyết Nhu bĩu môi, ý vị sâu xa châm chọc một cái: “Tôi và anh ta. đầu có đụng chạm hay tự thù cá nhân gì, nói không chừng anh ta là dưới sự chỉ đạo của một người khác muốn hãm hại tôi.”
Nói xong cô nhìn Lương Hải Quỳnh cười một tiếng: “Dì, thật là đúng lúc, không nghĩ là sáng sớm nay các người cũng sẽ tới.”
Lương Hải Quỳnh khóe miệng bất an run run, không biết nên nói cái gì.
- ----------------------
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương