Đừng Ép Tôi Phải Kết Hôn!
Chương 83: Chúng Ta Kết Hôn Đi!
Lục Ly liếc cô, vẫn như cũ, tiếp tục nói chuyện điện thoại, Diệp Tiểu Yêu nhịn lại, đợi thêm được 2 phút, thấy hắn vẫn còn nói chuyện điện thoại, cơn tức giận tăng nhanh, bước đến đoạt lại điện thoại, nhìn hắn chằm chằm nói: "Lục Ly, rốt cuộc anh muốn thế nào, có gì bất mãn thì anh nói thẳng ra, đừng có mà khó hiểu, quái gở như vậy được không?" "Anh quái gở như thế nào? Trợ lý Diệp, em bảo tôi nói chuyện làm ăn, anh không phải đang làm sao? Em tắt điện thoại của anh, vậy là có ý gì?" Lục Ly cũng tức giận nói. Diệp Tiểu Yêu nhìn hắn chí khí hùng hồn, trong chốc lát có chút chột dạ, vừa rồi hắn thực sự đang bàn chuyện làm ăn sao? Nghĩ đến có chút đuối lý, cười cười nói: "Vậy anh mau gọi điện lại nói xin lỗi, sau đó chúng ta nhanh chóng đi họp! Đến muộn không tốt đâu!" Cô đưa điện thoại đến tận tay hắn, ân cần hỏi: "Có muốn em giúp bấm số hay không?" Lục Ly đoạt lại di động, tức giận nói: "Không dám làm phiền trợ lý Diệp, em đi lên trước đi, lát nữa anh lên sau!" Diệp Tiểu Yêu đâu chịu nghe hắn nói, quay đầu đi, vị đại gia này nếu không lên thì cô làm sao bàn giao với Lục Vĩ Lương đây, đứng ở trước bàn làm việc cười nói: "Lục thiếu, em sai rồi, em không nên tắt điện thoại của anh, anh đại nhân đại lượng, tạm bỏ qua đi, chúng ta nhanh lên họp đi!" Lục Ly dù để ý nhưng vẫn giả vờ ung dung ngồi vào ghế, nhíu mày hỏi: "Trợ lý Diệp đây là không tin anh sao? Muốn theo nhìn anh chằm chằm?" "Không dám không dám.." Diệp Tiểu Yêu chớp mắt nói: "Em chỉ là muốn nhanh chóng hoàn thành công việc hôm nay, anh cũng biết nếu như anh đến muộn, lát nữa Lục tiên sinh lại trách tội lên đầu em, nói không chừng, ông ấy không vui lại điều em đi công tác ở nơi khỉ ho cò gáy nào đó. Bị điều đi thì em cũng không lo lắm, chỉ là tối nay không thể bồi Lục thiếu xem phim rạp rồi!" "Em đây là đang uy hiếp anh sao?" Lục Ly tức giận hỏi. Diệp Tiểu Yêu nén giận nói: "Không phải là uy hiếp, mà là ăn ngay nói thật! Lục thiếu nếu như thật không muốn đi, tôi cũng không dám ép buộc, tự tôi đi nhận tội!" Cô nói xong cầm tài liệu đi thẳng ra ngoài, đến trước cửa thang máy đợi một chút, vẫn không thấy Lục Ly đi ra, cô có chút uể oải, khuyên can tên này thật khó? Cô có phải đã đánh giá quá cao mị lực của bản thân rồi không? "Trợ lý Diệp sao lại đi một mình, Ly đâu?" Không đợi được Lục Ly, lại gặp phải Lục Quân Viễn. Diệp Tiểu Yêu đã đi vào thang máy rồi, giờ mà đi ra cũng quá khó coi, liền lịch sự khom người nói: "Anh ấy đi nhà vệ sinh, lát nữa sẽ lên sau!" Trợ lý của Lục Quân Viễn nhấn thang máy, Lục Quân Viễn nhìn Diệp Tiểu Yêu nói: "Tính cách tuỳ hứng cũng không phải ngày một ngày hai rồi, trợ lý Diệp còn chưa quen sao?" Diệp Tiểu Yêu liếc hắn, nói: "Cấp dưới bàn luận về sếp trên không phải là thói quen của tôi, nếu Lục đại thiếu thật sự quan tâm anh ấy thì hãy tự mình nói với anh ta! Với tôi mà nói, công việc chính là công việc, không nên có những thói quen không tốt!" Lục Quân Viễn nở nụ cười, gật đầu nói: "Lão gia tử lần này đã tìm được cho Ly một trợ lý rất tốt! Cô rất trung thành! Người trung thành đối với mọi chuyện đều rất cố chấp, không biết trong hôn nhân Diệp tiểu thư có cố chấp như vậy hay không! Thật ngại quá, không phải là tôi thích nhiều chuyện, chỉ là nghe nói chồng trước của Diệp Tiểu Yêu đang muốn quay lại với cô, tôi chỉ lo lắng Diệp tiểu thư sẽ quay về Hồng Tường nên mới hỏi câu này thôi, Diệp tiểu thư đừng thấy lạ!" Diệp Tiểu Yêu kinh ngạc một chút, như có điều suy nghĩ, nhìn về phía Lục Quân Viễn, thủ đoạn của người này không biết có phải đang dùng trên người cô hay không! Cô và Quan Quý Sâm cũng không gặp nhau được mấy lần, hắn làm sao biết được Quan Quý Sâm muốn quay lại với mình? Trầm ngâm một chút, lúc cửa thang máy mở ra, cô lạnh nhạt nói: "Mặc dù không biết Lục đại thiếu nghe chuyện này ở đâu, nhưng mà nếu đã nói là nhiều chuyện thì cũng không phải không có khả năng truyền đạt bị sai. Lục đại thiếu nếu như vì Lục thị mà nói lời này, tôi có thể xin anh yên tâm, Diệp Tiểu Yêu tôi ra làm việc cũng không phải 1-2 năm, nên phẩm đức nghề nghiệp đều ghi nhớ trong lòng, quyết sẽ không để người nào đó lấy chuyện ra làm nhược điểm, cho nên Lục đại thiếu đừng quá lo lắng!" Cô nói xong liền đi thẳng ra khỏi thang máy, Lục Quân Viễn nhìn bóng lưng thẳng tắp của cô, không khỏi nở nụ cười, cô gái này quá nhạy cảm! Đến phòng họp rồi, Lục Vĩ Lương cùng với Lục Du Văn đều đã ở đây, Lục Vĩ Lương nhìn cô một cái, Diệp Tiểu Yêu có chút chột dạ, nói thầm trong lòng: "Lục Ly, anh dám đẩy ngã em xuống đài, về sau cũng đừng mơ em sẽ để ý đến anh nữa!" Đang suy nghĩ thì Lục Ly đi đến, oanh oanh liệt liệt ngồi xuống bên cạnh cô, Diệp Tiểu Yêu thở phào nhẹ nhõm, đưa tư liệu đến trước mặt hắn. Lục Ly nhân lúc xem tài liệu, tìm cơ hội sát đến bên tai cô nói: "Diệp đại thẩm, anh nể mặt em không phải là làm không công đâu, em nên suy làm sao giải thích thật kỹ cho anh biết em bóp nát vụn hoa đào thế nào! Bằng không anh nhất định sẽ khiến em ngày mai không xuống được giường!" Khuôn mặt Diệp Tiểu Yêu nhất thời đỏ ủng, dưới gầm bàn nhéo hắn một cái, ở đây nhiều người như vậy, lời này nếu bị ai nghe thấy, cô cũng không còn mặt mũi nào mà gặp ai nữa! May mà Lục Ly còn có chừng mực, sau đó không nói gì nữa, nghiêm chỉnh bắt đầu họp. Vừa kết thúc, hắn liền nhanh chóng đứng dậy muốn đi, Lục Du Văn kêu lên: "Ly, con ở lại, cha có lời muốn nói với con!" Lục Ly không tình nguyện đứng lại, Diệp Tiểu Yêu thấy ở đây cũng không tiện nên đi xuống lầu trước. Đến giờ cơm trưa cũng không thấy Lục Ly quay về, cô cùng ăn cơm với đám Cố An Dịch, chờ đến khi Lục Ly quay về, sắc mặt lạnh lùng ngồi trong phòng làm việc, thấy cô liền kéo cô nói: "Đi, theo anh đi ăn cơm!" "Sao vậy?" Lên xe rồi Diệp Tiểu Yêu mới lên tiếng hỏi. Lục Ly buồn bực nói: "Ông ta ép anh phải đi thăm Quan Quý Hi, thật không biết Chu thái hậu ở Quan gia lại giở thủ đoạn gì rồi, bàn tay dài đến vậy sao!" Diệp Tiểu Yêu sửng sốt một chút hỏi: "Khi nào đi?" "Xế chiều hôm nay, đã đồng ý cùng ăn với Quan gia rồi! Ông nội cũng đứng phía ông ta, từ chối không được, phiền chết mất!" Lục Ly buồn bực mà mắng: "Rốt cuộc Quan Quý Hi muốn thế nào, cũng không phải anh đẩy cô ta xuống núi, làm như anh thiếu nợ cô ta không bằng!" "Quên đi, coi như an ủi bệnh nhân thôi!" Diệp Tiểu Yêu không muốn thêm dầu vào lửa, liền khuyên nhủ: "Con gái người ta bị thương nên tâm tình không tốt cũng khó tránh khỏi, anh coi như đi thăm bạn bè bình thường, an ủi một chút là được!" "Nhưng anh muốn đi xem phim với em! Ăn bữa cơm này xong cũng không biết mấy giờ mới có thể về!" Lục Ly vẫn tức giận. "Hôm khác đi xem phim cũng được, chúng ta còn có nhiều thời gian!" Diệp Tiểu Yêu an ủi. Lục Ly oán trách: "Hiện tại anh cũng đã hiểu cái gì gọi là thân bất do kỷ, mẹ khiếp, sao lại bị nhiều chuyện phá hỏng như vậy, muốn hưởng thụ thật tốt thế giới riêng của hai người cũng không được!" Diệp Tiểu Yêu cười cười, đáy lòng có chút bi thương, Chu thái hậu có thể ra tay bắt Lục Du Văn và Lục Vĩ Lương ép Lục Ly phải đi thăm Quan Quý Hi, vậy có phải cũng có thể ép hắn làm ra nhiều việc hơn không? Hồng Tường và Lục thị nếu như có quan hệ thông gian, sẽ trở thành liên thủ cường mạnh, Lục Vĩ Lương cũng có thể do nhìn thấy cảnh như thế nên mới dứt khoát đứng bên cạnh Lục Du Văn! Nghĩ đến những lời ông ta nói với mình, Diệp Tiểu Yêu càng đau lòng, ngay từ đầu đã biết được quyết định của bọn họ sẽ không có kết quả, cô xác định vị trí của mình chỉ là viên đá kê đường cho thành công của Lục Ly. Cho nên cho dù biết rõ mối quan hệ của cô và Lục Ly không bình thường, Lục Vĩ Lương cũng không thèm để ý, vội vã tìm kết quả thật sự cho Lục Ly. Có phải cô quá đáng thương không? May áo cưới cho người khác mà còn cần cù chăm chỉ như vậy! Trong chốc lát có chút nản lòng muốn lui, rất muốn không quan tâm nữa mà cao chạy xa bay, tính toán sẽ rời khỏi đây... -- Buổi tối, Lục Ly cùng với vợ chồng Lục Du Văn đi tới nhà Quan gia, Quan Quý Sâm cùng với Chu thái hậu đều nhiệt tình ra đón. Chẳng ai lại đánh mặt người cười, Lục Ly mặc dù đối với Quan Quý Sâm và Chu thái hậu ngập tràn phản cảm nhưng người ta ân cần chiêu đãi cũng không thể nói lời ác độc với người ta được! Có chút miễn cưỡng đi theo Lục Du Văn vào Quan gia. Quan Quý Hi cầm theo nạng đứng trong phòng khách, thấy hắn liền cười nói :"Đông Tử, lúc đầu mẹ em nói muốn mời mọi người ra ngoài an, nhưng em đi đứng không tiện nên chỉ có thể ở nhà. Nhưng mà anh yên tâm, đầu bếp nấu cơm ở nhà em tuyệt đối không thua đầu bếp ở ngoài nhà hàng, nhất định sẽ làm cho anh một bàn tiệc to!" Lục Ly miễn cưỡng cười một cái: "Không sao, tôi đối với ăn uống không chú trọng, tuỳ tiện cái gì cũng được!" Quan Quý Sâm cười bắt chuyện, mời vợ chồng Lục Du Văn ngồi xuống, tự mình rót trà cho Lục Ly: "Lục thiếu với tôi coi như cũng có chút hiểu lầm, về sau mọi người đều là bạn bè, ân oán thị phi trước kia coi như xoá bỏ đi! Có cơ hội chúng ta có thể hợp tác một chút!" Lục Du Văn gật đầu nói: "Quan tổng trẻ tuổi như vậy đã mang Hồng Tường phát triển đến quy mô thế này thực sự là tuổi trẻ tài cao mà! Ly nhà chúng tôi còn thua xa với cậu. Nó còn trẻ không hiểu chuyện, trước đây gây không ít phiền phức cho cậu, Quan tổng đại nhân đại lương, không tính toán với nó là may mắn của nó, sau này sẽ dạy dỗ nó thêm! Có cơ hội nhất định phải cùng hợp tác!" Trên bàn cơm, Lục Du Văn cùng Quan Quý Sâm với Lục phu nhân trò chuyện vui vẻ, Lục phu nhân cũng có nói chuyện với Chu thái hậu, so sánh bảo Lục Ly ít nói, đều là Quan Quý Hi nói vài lời bất đắc dĩ đáp một câu. Lục phu nhân không biết nội tình, còn khen Lục Ly trầm ổn, làm cho hắn trong lòng thầm cười nhạt, cả gia đình người này đúng là kỳ lạ! Nhìn bộ dạng của đám người hai gia đình này đều rất tán thành cho hắn và Quan Quý Hi ở cạnh nhau, điều này làm hắn thấy buồn bực vô cùng, cố gắng nhịn xuống. Ăn được phân nửa, Quan Quý Sâm tự nhiên lại nâng chén hướng về phía Lục Ly nói: "Lục thiếu, Tiểu Yêu nhà tôi giờ đang là cấp dưới của cậu, nhận được chiếu cố của cậu, tới đây, tôi mời cậu một ly!" Lục Ly nghe xong đã thấy ngứa cả tai, cái gì mà "nhà tôi", hắn nhếch môi, chế nhạo nói: "Lời này của Quan tổng nói sai rồi? Quan tổng không phải đã ly hôn với Tiểu Yêu rồi sao? Còn cùng đính hôn với Phạm tiểu thư, tôi còn tham gia buổi lễ đính hôn của hai người. Nếu Quan tổng với Tiểu Yêu không còn quan hệ, từ "nhà tôi" này có chút không thoả đáng rồi, vẫn nên chú ý một chút, trách cho mọi người không biết tưởng thật!" Quan Quý Sâm không để ý nói: "Tính cách của tôi và Phạm Tư Dư không hợp, hiện tại đã đang bàn luận việc giải trừ hôn ước. Còn Tiểu Yêu, tôi đã suy nghĩ thật lâu, cảm thấy cô ấy mới có thể làm bạn đời của tôi, cho nên tôi dự định sẽ theo đuổi cô ấy lần nữa. Ha ha, Lục thiếu có lẽ không biết, cảm tình của tôi và Tiểu Yêu rất sâu đậm, thời gian bên nhau cộng lại cũng đã được 7 năm, dù sao vẫn là vợ chồng! Con người khi còn sống sẽ luôn có thời điểm đi nhầm đường, biết lỗi rồi sửa sai đúng lúc, tin rằng Tiểu Yêu nhất định sẽ tha thứ cho tôi!" Lục Du Văn đồng ý nói: "Nhận thấy sai lầm, biết sai rồi sửa chữa là điều tốt, lời này của Quan tổng rất đúng, tình cảm 7 năm đâu thể dễ dàng buông xuống, những hồi ức bên nhau này cũng không phải mấy thứ tình cảm mãnh liệt ngắn ngủi có thể thay thế! Quan tổng cố lên! Tôi ủng hộ cậu!" "Cám ơn bác!" Quan Quý Sâm nở nụ cười kính trọng với Lục Du Văn. Khuôn mặt Lục Ly lạnh dần, siết chặt ly nước, nghe tiếng "rắc" một cái, hắn đã bóp nát ly thuỷ tinh, bàn tay bị đâm vào, lập tức chảy máu. Quan Quý Hi vừa thấy đã hoảng sợ vội vàng kêu lên: "Chị Lâm, nhanh cầm túi cứu thương tới đây!" Lục Ly chợt đứng lên nói: "Không cần, trên xe tôi có băng gạc, tôi đi lấy. Xin lỗi, mọi người cứ ăn đi, không cần đợi tôi!" Hắn nói xong cũng bước nhanh ra ngoài, nghe thấy giọng nói của Lục Du Văn: "Tiểu tử nhà tôi có chút lỗ mãng rồi, thật ngại quá, thất lễ rồi!" Quan Quý Sâm cười nói: "Không sao, có thể do ly rượu kia chất lượng kém thôi!" Sắc mặt Lục Ly lạnh lùng bước lên xe, vết thương ở bàn tay có chút sâu, băng dán cá nhân căn bản không che được, chạy xuống quần hắn dính toàn là máu, hắn buồn bực tìm cái khăn quấn lại, cầm điện thoại gọi cho Quan Quý Hi nói vết thương có chút sâu, hắn đi bệnh viện băng bó, không vào ăn cơm, bảo cô ta nói với mọi người một tiếng. Quan Quý Hi lo lắng kêu lên: "Anh chờ em, để em bảo anh của em lái xe đưa anh đi!" Lục Ly đạp chân ga xe, mới nói: "Không cần, tự tôi có thể làm được! Vậy đi, cúp máy đây!" Hắn tắt máy, lái xe lao về nhà, lên thẳng tầng của Diệp Tiểu Yêu. Mở cửa đi vào, Diệp Tiểu Yêu đang ngồi trên thảm trải sàn vừa ăn mỳ vừa xem tivi, thấy cả tay hắn đầy máu liền kinh ngạc kêu lên: "Sao vậy?" "Tay bị đứt, băng lại cho anh với." Lục Ly ngồi xuống ghế salon, giống y như em bé đưa tay ra cho Diệp Tiểu Yêu xem. Diệp Tiểu Yêu thấy khăn dính đầy máu, lật đật đứng dậy đi tìm thuốc, sau đó mở ra xem, vết thương vẫn còn chảy máu, cô vừa bôi thuốc lên vết thương vừa trách móc nói: "Tay bị thương sao lại không tìm bệnh viện gần đó xử lý một chút, anh không sợ chảy cạn máu mà chết sao!" "Nào có dễ chết như vậy!" Lục Ly bĩu môi, thấy cô quỳ bên chân mình, trên người mặc bộ đồ ngủ gấu Pooh, tóc xoăn xoã dài che nửa mặt, buồn bực vừa rồi chợt trở nên mềm mại dần. Đợi cô băng xong vết thương, liền không nói thêm lời nào mà nhào tới, hôn cô. Trong miệng cô còn có mùi vị của mỳ cô vừa ăn, hắn lại cảm thấy so với sơn hào hải vị khi nãy ngon hơn nhiều, cắn môi của cô, tham lam mút lấy, tay bá đạo thăm dò trong áo ngủ, chạm tới nơi mềm mại của cô mà nắn bóp. Diệp Tiểu Yêu nửa ngồi nửa quỳ giữa hai chân hắn, vòng tay ôm lấy cổ hắn, động tác này như đang khích lệ Lục Ly, hắn càng hôn càng đói khát, đè cô xuống dưới thảm trải sàn, lột đồ ngủ cô ra, ngậm nhắm vẻ đẹp của cô... Động tác của hắn có chút thô bạo, thân thể của Diệp Tiểu Yêu cũng có chút cứng đờ, thở gấp giữ hắn lại, ôn nhu hỏi: "Sao vậy? Cảm giác cứ như anh đang mang tức giận với người khác phát hoả trên người em thế hả..." "Nào có... Lục Ly mơ hồ đáp, miệng tay không ngừng châm lửa khắp nơi trên người cô, Diệp Tiểu Yêu rất nhanh đã bị hắn khiêu khích không còn sức phản khắng, thở hồng hộc, có vài phần dung túng cũng có mấy phần bất đắc dĩ cười khổ: "Bị thương mà vẫn hùng dũng như thế, thật hoài nghi có phải Quan gia cho anh uống thuốc gì không!" Lục Ly hôn lên môi cô, dây dưa kịch liệt với cô, làm sao cũng thấy không đủ, từ trên thảm rồi lên tới giường, khiến cho Diệp Tiểu Yêu toàn thân vô lực, nằm oán trách nói: "Anh còn được ăn no, em còn bị đói đây này!" "Anh cũng chưa ăn no!" Lục Ly ôm cô, triền miên hồi lâu nói: "Nếu không thì anh đưa em ra ngoài ăn khuya?" "Quên đi, lười di chuyển!" Diệp Tiểu Yêu buồn ngủ: "Anh tự nấu mỳ ăn đi!" Lục Ly suy nghĩ một chút, đứng dậy vào nhà tắm tắm vội, chỉ quấn khăn tắm rồi đi nấu mỳ, Diệp Tiểu Yêu thấy vết sẹo trên lưng hắn, cười khổ lắc đầu, vùi đầu vào gối. Vào lúc nửa tỉnh nửa mê, Lục Ly tới, kéo cô nói: "Đứng lên, anh nấu mỳ rồi này, em muốn tự ăn hay là anh đút em ăn?" "Không ăn, anh tự ăn đi!" Diệp Tiểu Yêu chỉ muốn ngủ. Lục Ly không nói thêm lời nào lấy chăn quấn cô lại bế lên, nói: "Không ăn lát em lại đau dạ dày, tới đây, ăn vài miếng thôi! Anh đút em!" Hắn bê tô mỳ đến bên giường, dùng đĩa gấp một ít lên thìa, đút Diệp Tiểu Yêu ăn, Diệp Tiểu Yêu bị ép ăn vài miếng, có chút ngoài ý muốn mở to mắt nói: "Mùi vị không tệ, không nhìn ra là anh còn biết nấu mỳ nha!" Lục Ly đắc ý gắp vài cọng nói: "Chuyện đơn giản vậy làm sao làm khó được anh! Anh còn biết nấu cơm, hôm nào sẽ nấu cho em ăn!" Hai người chia nhau ăn xong tô mỳ, Lục Ly đi rửa chén, quay lại thấy Diệp Tiểu Yêu sắp ngủ, cầm ipad qua nói: "Đừng ngủ vội, chúng ta tìm phim xem đi!" "Tự xem đi, e buồn ngủ, để cho em ngủ!" Diệp Tiểu Yêu có chút làm nũng nói. Lục Ly bỏ khăn tắm ra, tiến vào trong chăn, ôm cô vào lòng bá đạo nói: "Em đồng ý đi xem phim với anh, mặc dù không thể ra rạp chiếu phim nhưng cũng không thể quỵt nợ, đến đây nào, em nghĩ nên xem cái gì?" "Tuỳ anh!!" Diệp Tiểu Yêu nhớ tới phần thưởng của hắn, vì muốn tuần sau có thể dùng cách cũ kích thích hắn làm việc, không thể làm gì hơn là quấn chăn, ngồi dậy tựa vào đầu giường xem phim với hắn. Lục Ly chọn một phim tình cảm, bối cảnh ở nước anh, nữ chính cùng nam chính yêu rất đau thương, những đường phố cổ xưa ở nước Anh làm nền nổi bật lên chuyện tình cảm rất duy mỹ. Diệp Tiểu Yêu mặc dù không thích toàn bộ tình tiết truyện, nhưng rất thích bối cảnh. Nhìn thấy hai người sau khi vượt qua hết khó khăn, ở trước Tháp Big Ben hôn nhau, mắt cô thật sự mở không lên nữa, từ từ nhắm mắt lại, lắng nghe tiếng đàn violon, chuẩn bị tiến vào mộng đẹp. Lúc này, Lục Ly khẽ nói nhỏ bên tai cô: "Diệp Diệp, chúng ta kết hôn đi!" Diệp Tiểu Yêu ngây ngẩn cả người, không dám cử động, suy nghĩ hồi lâu cũng không biết nên làm thế nào, chỉ giả vờ ngủ. Lục Ly đợi hồi lâu, cúi đầu hôn lên mặt cô rồi nhẹ nhàng dời đi để cho cô ngủ, sau đó đóng ipad, rồi nằm xuống bên cạnh cô. Diệp Tiểu Yêu hết buồn ngủ, nghe thấy tiếng hắn tắt đèn cũng không dám cử động, từ từ nhắm hai mắt lại nằm đó. Hồi lầu, nghe thấy tiếng thở đều của Lục Ly, cô cười khổ, tên này ném ra một quả lựu đạn, sau đó lại ngủ không biết trời đất, thật không biết hắn đang nói đùa hay là nói thật! Kết hôn... Nếu như là vui đùa thì thật sự không buồn cười chút nào! Nếu như nghiêm túc, cũng không thể chơi lớn vậy được! Ài... Cô đồng ý yêu đương với hắn, quá trình đúng là tốt đẹp, nhưng vừa nghĩ đến kết cục, cô có cảm giác như như đang tự trói lấy mình, muốn kết thúc như thế nào đây? -- Lục Ly không nhắc lại chuyện kết hôn, có mấy lần Diệp Tiểu Yêu nhìn thấy dáng vẻ không tim không phổi của hắn, thật hoài nghi đêm đó có phải hắn căn bản không có nói câu đó, chỉ là do cô nằm mơ hay không. Như vậy cũng tốt, không có áp lực! Cô tự lừa mình, an ủi bản thận, khẩn trương tập trung vào công việc. Hoa tươi Quan Quý Sâm được gửi đến không ngừng, mỗi ngày đều là một bó hoa hồng, trừ cái đó ra còn các tin nhắn, cũng không hy vọng cô sẽ trả lời, nói nhớ lại hồi ức đã qua, rất thành khẩn kiểm điểm sai lầm của mình, cam đoan về sau quyết không phụ lòng cô. Diệp Tiểu Yêu ban đầu còn xem mấy cái, sau chỉ cần thấy tin nhắn hắn gửi liền không cần mở ra, xoá đi. Không phải cô vô tình, mà là cho tới bây giờ cô chưa từng có suy nghĩ muốn bắt đầu lại với hắn, có những con đường chỉ cần đi qua là đã biết phong cảnh bên đường thế nào, mà phong cảnh kia là do lúc đầu không biết sâu rộng thế nào nên mới xông nhầm vào, nếu đã có kinh nghiệm rồi, cô quyết không cho phép mình đi vào vết xe đổ lần nữa. Có một ngày cô ngẫu nhiên nghe đám Chu Cận nhắc tới, nói là phu nhân tương lai của tổng tài Hồng Tường vào Hoàn Vũ(1), muốn đảm nhiệm nhân vật gì đó trong phim, Diệp Tiểu Yêu nghe xong có chút nói không nên lời, Phạm Tư Dư thật đúng là không chịu nổi cô đơn, sảy thai xem ra lại là chuyện tốt với cô, cảnh tượng tương lai lại sáng lạn hơn. (1) Nhắc lại cho mọi người nha. Công ty giải trí Hoàn Vũ, boss là Cù Lâm. Thảo nào Quan Quý Sâm nói cô ta không thích hợp, mặc dù nhìn Quan Quý Sâm có vẻ cởi mở, nhưng tư tượng lại có chút cổ thủ, làm sao chấp nhận việc vợ mình xuất đầu lộ diện, ân ân ái ái cùng người khác trên màn ảnh chứ! Chu thái hậu cũng sẽ không cho phép con dâu nhà mình ra ngoài làm mất mặt! Diệp Tiểu Yêu để ý một chút, sao không nghe tin tức hai nhà giải trừ hôn ước, cô không nhịn được cười nhạt, xem ra Quan Quý Sâm muốn giải trừ hôn ước chỉ là ý tưởng thôi, cuối cùng vẫn còn cố kỵ thị trưởng Phạm! Bọn họ làm gì là chuyện của bọn họ, đừng kéo cô xuống nước là được. Diệp Tiểu Yêu suy nghĩ một chút, dặn dò xuống dưới nói về sau có ai tặng hoa cho mình thì cấm không cho vào cửa, như vậy mới có thể chặt đứt việc Quan Quý Sâm tặng hoa tấn công. Nhưng không được vài ngày, Quan Quý Sâm lại thay đổi chiến lược, không tặng hoa, còn tự mình chạy đến cao ốc Lục thị, đợi bên ngoài để tiễn cô về nhà. Ngày đầu tiên Lục Ly nhìn thấy, khuôn mặt lạnh lùng lên xe mình, đóng cửa xe đến nỗi kinh thiên động địa. Diệp Tiểu Yêu cười khổ, cũng không phải do cô gọi anh ta tới, thiếu gia nhà anh tức giận cái gì chứ! Quan Quý Sâm không chút tự giác mà chạy tới, nói: "Tiểu Yêu, anh đưa em về nhà!" Chu Cận cùng Tống Húc đều ồn ào lên: "Diệp tỷ, anh đẹp trai này là ai, giới thiệu chút đi!" Diệp Tiểu Yêu còn chưa lên tiếng, Quan Quý Sâm đã tự nhiên cười nói: "Tôi là Quan Quý Sâm, chồng của Tiểu Yêu, chúng tôi trước có chút hiểu lầm nên mới tách ra, các cô giúp đỡ tôi theo đuổi cô ấy lần nữa, được không?" Hai người đều che miệng nở nụ cười, cười như đã hiểu, thức thời rời đi. Diệp Tiểu Yêu nhìn dáng vẻ đắc ý của Quan Quý Sâm, liền tức giận mắng: "Quan tổng rất rảnh rỗi sao? Tan tầm không về nhà bồi vị hôn the, chạy tới nơi này mất mặt xấu hổ lắm! Cho dù anh không để ý nhưng tôi để ý, tôi nghiêm túc nói lại cho anh biết lần nữa, tôi đối với anh đã không còn chút hứng thú, làm phiền Quan tổng đừng tới đây, bằng không đừng trách tôi không nể mặt mũi!" Cô nói xong liền trực tiếp đi về phía xe mình, Quan Quý Sâm đuổi theo, nói: "Tiểu Yêu, mấy ngày nữa là kỉ niệm thành lập trường, bên hội nhóm gửi thiệp mời của em đến Hồng Tường rồi, anh qua báo với em một tiếng, đến lúc đó chúng ta cùng quay về thắm giáo sư Tiền đi! Nghe nói thầy bị trúng gió, thân thể không khoẻ, sợ thời gian không còn nhiều!" "Tự tôi sẽ đi thăm, cám ơn Quan tổng đã cho tôi biết!" Diệp Tiểu Yêu mở cửa xe, Quan Quý Sâm vội vàng kéo cửa xe lại: "Tiểu Yêu, đừng đối xử vô tình với anh như vậy, chúng ta ăn cơm chúng đi! Anh có kế hoạch đầu từ muốn nhờ em xem, mấy hôm trước Lục tổng bên công ty em muốn hợp tác với Hồng Tường một số hạng mục, không phải em và họ là hai bộ phận khác nhau sao? Anh hy vọng có thể cùng hợp tác với bộ phận bên em!" -- Xin hỏi Quan tiên sinh, liêm sỉ của cả nhà anh chôn ở đâu rồi? -_-
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương