Đừng Mong Thoát Khỏi Anh 2
Chương 22
Cô thong dong đi bộ đến trường , vừa đi vừa ngắm cảnh vật xung quanh , đâu đâu cũng xa lạ hết , nhưng mà cũng còn may , hôm nay cô dậy khá sớm nên tình trạng tắc đường cũng giảm đi rõ rệt . Đang đi được mấy bước bỗng cô nhìn thấy một anh thanh niên , nhìn cũng " soái " chạy ngược hướng cô , tay ném tọt một túi gì đó vào trong thùng rác , rồi co giò chạy . - Xoảng.....Tiếng đất sét nung bị vỡ thì phải , hình như phát ra từ phía thùng rác , Lôi Miên Miên tò mò lại gần , tay cầm cái túi vừa nãy bị anh thanh niên kia vứt nhặt lên xem .- " nhỡ đâu là vàng nhỉ ta ???? "Lôi Miên Miên tự sướng lẩm bẩm , tay nhanh chóng mở túi- Ố !!! Bột trắng này là gì ta ????? Trong túi bóng , có con lợn sứ bị bể , và bên trong con lợn đó lại có chứa mấy túi bột màu trắng . Lôi Miên Miên tò mò đưa lên mũi ngửi- Cảnh sát đây , mau giơ tay lênTiếng còi xe cảnh sát vang lên cùng lúc giọng nói được phát ra khiến Lôi Miên Miên giật mình , túi bột trắng theo đó mà lại lần nữa rơi xuống thùng rác .- Bắt cô ta lạiVị cảnh sát cấp trên lập tức ra lệnh cho hai anh cấp dưới , họ chạy đến chỗ cô , còng tay cô lại- Cạch!!!!Tiếng sắt va vào nhau , khoá chặt lấy suy nghĩ của Lôi Miên Miên .- Mau đưa cô ta cùng tang vật về đồn!Đồn cảnh sát thành phố- Cô tên là gì ???Một chú cảnh sát mặc thường phục hỏi - Cháu tên là Lôi Miên Miên Lôi Miên Miên từ lúc bước vào đây đã không ngừng kêu la rằng " thả cháu ra , thả cháu ra , cháu làm gì sai chứ , sao lại bắt cháu " . Đáp lại câu hỏi của cô họ chỉ lắc đầu , ngán ngẩm bảo " cô còn trẻ thế mà đã dám mua bán thuốc phiện rồi , thật là .... chậc .... chậc ....."- " buôn bán thuốc phiện ư "- "Họ đang nói gì vậy ??? "- "Chẳng nhẽ mấy túi đó là ...... " Lôi Miên Miên đờ đẫn nghĩ ngợi lại mọi chuyện .Quay trở về hiện tại- Cô bao nhiêu tuổi- 17 ạ- Đang là học sinh à ?' - Vầng - Nhà ở đâu???- Quản Úc ạ- Vậy là cô đang tạm trú ở thành phố này sao - Vâng- Thế người dám hộ đà ai ???? Nơi làm việc và số điện thoại của họ- ........Lôi Miên Miên được một dịp nghĩ ngợi , có nên nói tên hắn không nhỉ , chưa biết chừng hắn có thể giúp mình- Hắc Tư Trạch là anh họ cháu , anh ấy làm việc ở Hắc Thị- Cô đùa chúng tôi ư ???Vị cảnh sát khó tin lên tiếng- Cháu có thể đọc số điện thoại Và rồi chú cảnh sát gọi điện đến cho Hắc Tư Trạch trong sự lo âu thấm thỏm của Lôi Miên . Chết thật đã 7 giờ kém 5 rồi , nhớ không nhầm thì trường cô 7 giờ vào học thì phải , chết thật ngay đầu năm đã đi học trễ .30 phút sau- Dạ dạ .... mọi chuyện chỉ là hiểu lầm thôi ạ , lại phải phiền hà đến Hắc Tổng , chúng tôi thật sự là quá bất kính rồi ạVị cảnh sát trưởng và bộ trưởng bộ công an liên tục cúi đầu , xin lỗi , mồ hôi vã ra như tắm nên phải lấy khăn lau liên tục- Không có gì , EM HỌ TÔI lại làm náo động cả sở , tôi cũng nên có vài phần trách nhiệmHắc Tư Trạch Hàn khí toả ra trong từng câu nói , lời xin lỗi của hắn vừa này bố ai dám nhận cơ chứ- Dạ dạ , Hắc Tổng cứ quá lời rồi ạ , tiện thể chúng tôi cũng xin lỗi Lôi tiểu thư luôn ạ , mong tiểu thư bỏ quá cho anh em chúng tôi ạLôi Miên Miên kích động không nói lên lời , lần đầu tiên cô được vị bộ trưởng cao cấp xin lỗi , ôi má ơi , đây là mơ hả , con to thế sao ????- À... dạ không ạ ... cháu gây nên hiểu lầm ... khiến các chú phải khó xử cháu mới là người Cần xin lỗi mới đúng ạLôi Miên Miên cúi đầu , bày tỏ thành ý .- Vậy thôi tôi có việc ở tập đoàn nên về trước , cáo từ !- Dạ .... dạ ... ngài đi đường Bình an ạ ....Bãi đỗ xe- Cô ! Từ - nay - trở - đi - tôi - cấm - cô - động - vào - mấy- thứ -không -rõ -nguồn -gốc -như -thế -nữa -nghe -chưa -hả ???? -Hiểu ??????Hắc Tư Trạch dồn Lôi Miên Miên vào tường , sát khí đằng đằng nói từng câu từng chữ- Biết!!!! biết rồi......Lôi Miên Miên run run trong vòng " giam " của hắn .- Anh nói tôi hiểu hết rồi giờ tôi phải đi học đã , tôi bị muộn mất rồi Lôi Miên Miên cúi xuống , bò ra ngoài vòng " giam " nhanh chân chạy đến trường- Cô không muốn đi chung với tôi ?????Hắc Tư Trạch trước khi cô chạy đã lên tiếng- Được hả ???? Anh nói thật chứ ???? Vậy tôi lên luôn .Nói phải đi đôi với làm Lôi Miên Miên đẩy Hắc Tư Trạch qua một bên , nhanh chóng chui vào xe . Hắc Tư Trạch đen mặt lại , cúi người xuống ngồi vào chỗ bên cạnh Lôi Miên Miên- Đến trường cấp 3 trung tâm thành phố điHắc Tư Trạch ra lệnh cho Mã Nam lái xe đến .- Ô ! anh là lái xe mới ạLôi Miên Miên ngây thơ hỏi . Mã Nam chỉ cười khổ đường đường là Phó chủ tử , cánh tay phải Đắc lực của Hắc Tư Trạch , dưới một người nhưng trên vạn người , thế mà bị Lôi Miên Miên " vui tươi " hỏi là lái xe . Chẳng qua chỉ có hôm nay thôi mà , cô có Cần phải hiểu lầm thế không .Trường cấp 3 trung tâm thành phố Học sinh giờ mới nhộn nhịp đi đến trường , từng tốp từng tốp một đứng ở ngoài cổng đợi giờ mở cửa .- Sao cô bảo muộn mà ???Hắc Tư Trạch cau mày hỏi- Ơ ... à .... tôi nhớ nhầm , chắc là 8 giờ kém mới vào họcLôi Miên Miên gãi đầu , gãi tai ngượng ngùng giải thích- Xuống xe !!!!Hắc Tư Trạch lập tức tống cổ Lôi Miên Miên xuống .- Lái xe về công tyXe bị Mã Nam phóng đi , nhanh chóng mất dạng trong tiếng bàn tán của mọi người- ôi nghe nói đó là 1 trong 10 chiếc xe đắt nhất thế giới đó- Ai mà là chủ được nó thế nhỉ , chắc giàu có lắm đấy- Kìa kìa , đại tiểu thư kia kìa , mặt có vẻ đẹp lạ đó nha- Ờ chắc con nhà Tài phiệt lắm đấy .- Xinh thế không biết có người yêu chưa ta - Chắc chưa đâu , người ta có câu càng sang càng chảnh mà - bla ... bla .....Lược bỏ 4000 câu bàn tán nữa- Ô !!!! Xem ai đây ta , Cô là tiểu thư nhà nào vậyMột mỹ nữ ba vòng hoàn Hảo , gương mặt sắc sảo , ăn mặc sành điệu , nhưng tuổi thì còn trẻ , chắc vẫn là học sinh- Chào cô !Lôi Miên Miên lịch sự chào lại , tiếng bàn tán lại bắt đầu nổi lên- Oái , Lục tiểu thư kìa , chắc giờ đang ghen đấy ...- Chứ sao , người ta đi xe xịn hơn mà .- Còn xinh hơn nữa- Nhưng vậy tội nghiệp cho cô bạn kia , bị Lục Vân Vân ngắm trúng mới khổ chứ ....- Ờ ờ chắc thê thảm lắm đây nghe nói Lục Vân Vân có Hắc tổng của tập đoàn Hắc Thị chống lưng mà- Ờ ,,, ờ ... đúng rồiLôi Miên Miên vẫn đứng yên một chỗ , dỏng tai lên nghe ngóng tin tức , may thật đỡ Cần phải mua báo về độc , tốt quá ( tác giả : tiết kiệm đổi thành ti tiện )( các bạn yêu dấu , mình có chuyện Cần phải thông báo với các bạn , mai mẹ mk sẽ tịch thu điện thoại rồi , ko biết chừng nào mới trả lại nữa thế nên mk viết bù thêm cho mọi người chap này , mình sợ nếu đọc mỗi chap trước , các cậu sẽ thắc mắc tại sao Miên Miên bị bắt , rồi chưa chắc mk sẽ viết tiếp chap sau trong thời gian ngắn , sợ các bạn khó hiểu , đang đến lúc hay mà lại hết nên mk đang ốm vẫn cố gắng viết 2 chap một ngày đó , hu hu ....Nhân đây , mk xin cảm ơn bạn Hi Tong đã nhắn tin hỏi thăm sức khoẻ mình nha , cả bạn Lufan và nhiều bạn nữa , cảm ơn mọi người nhiều lắm ạ . Hẹn gặp lại vào ngày không xa , bye bye , see you again !????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????Tặng mấy bạn ăn cơm tối nè????????????????????????????????????????????????☕????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương